Vườn cam đã kể với cháu về bà Cùng mái bếp ngậm ngùi ám khói Những lối mòn bấm chân và bóng chiều vồi vội Rưng rưng cọng lá vàng ươn ướt bóng bà xa...
Đêm đêm Cối giã trầu để trên bàn thờ đã kể với cháu về bà bằng lời kể nồng nồng của vôi quyện với vị chát cay của trầu cau và vỏ Chiếu gậy tre và khua mòn bậu cửa nơi những chiếc lá đa sáp ngửa đợi Người... Chum nước mọng đầu hè đã kể cháu nghe Cách diều đời cha bay lên bằng sợi tóc bạc của bà bằng giọt mồ hôi thấm qua tấm áo nâu đăm đăm mùa hạ bằng những giấc mơ buồn nhầu như mảnh vá... Con cháu dời làng quê CHở đời mình lên phố Rát mặt với lo toan buông từng nhịp nặng nề Năm tháng dần dần trôi Giật mình ngày tay trắng: Thời gian đã lẻn về rồi đánh cắp bà đi!
--------------------
Nhóm bạn bè:
Xem tất cả
|