New articles Năng lực quản lý: nhân tố thứ năm     ♥ Lựa chọn mục tiêu cuộc đời     ♥ 10 bí quyết cân bằng công việc và gia đình     ♥ Cô đơn trên mạng     ♥ Chứng khoán: Giấc mơ và ác mộng     ♥ Tám     ♥ Những tính năng của blog VnVista     ♥ Các mạng xã hội thống trị Google     ♥ Điều gì tạo nên một giám đốc công nghệ thông tin giỏi?     ♥ Cố gắng xóa bỏ những ấn tượng xấu     ♥ Cần một cách làm ăn mới     ♥ Tiếp thị hướng đến doanh nhân     ♥ Đưa cửa hàng thật lên chợ ảo     ♥ Bí quyết quản lý các nhân viên trẻ     ♥ Một số câu hỏi phỏng vấn “đặc biệt” của Microsoft     ♥ 4 bài học thành công trong kinh doanh     ♥ Tạo dựng hình ảnh một cô gái trẻ chuyên nghiệp     ♥ Góc “khác” của thế giới online đêm     ♥ Phong cách người Mỹ     ♥ Chỉ nghĩ đến tiền cũng làm người ta ích kỷ     
New blog entries SHEET Tình quê      ♥ Giới thiệu tổng quan về nhà cái Daga      ♥ Daga – Hơn cả một sân chơi giải trí      ♥ Daga - Cổng game đá gà Thomo trực tuyến      ♥ SHEET Đôi bờ      ♥ SHEET Lữ khách bên đường      ♥ SHEET Em đẹp như mơ      ♥ Chứng từ là gì?      ♥ SHEET Bài tình ca mùa Đông      ♥ Vững bước với giày bảo hộ tại Bình Dương      ♥ リオン 環境試験装置 中古      ♥ Kho trò chơi khổng lồ và đa dạng tại MB88      ♥ MB88: Sự ra đời và khẳng định vị thế      ♥ SHEET Tình yêu ôi tình yêu      ♥ 金属 顕微鏡 中古 査定      ♥ MB88: Giới thiệu tổng quan và những điểm nổi bật      ♥ Top 12+ Phần Mềm Kế Toán Quản Trị Tốt Nhất 2025      ♥ MB88 Soi Kèo: Dịch vụ soi kèo chất lượng cao      ♥ Thương hiệu bảo hộ lao động tại Bình Dương      ♥ Trải nghiệm người dùng tại MB88      
 
Reply to this topicStart new topicStart Poll

Liệt Kê · [ Bình Thường ] · Tách Biệt+

Nàng Bạch Tuyết và 7 chú lùn


hoicaigi
post Jan 30 2007, 03:12 PM
Gửi vào: #1
No avartar

Group Icon

Chuyên viên
***
Thành viên: 22,190
Nhập: 28-January 07
Bài viết: 53
Tiền mặt: 19
Thanked: 0
Cấp bậc: 6
------
------
Xem blog
Bạn bè: 1 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Nàng Bạch Tuyết và 7 chú lùn
[b]Ngày xửa ngày xưa, tại xứ sở nọ, có một vương quốc thịnh vượng và thanh bình. Mùa đông năm đó, tuyết rơi trắng như bông. Hoàng hậu của vương quốc ngồi đan bên cửa sổ...

"Ái dồi ôi, ối dồi ai" - Hoàng hậu kêu thất thanh và vứt mạnh kim đan ra phía trước. Bà bị kim đâm vào tay. Cũng phải đạo thôi, vì từ bé đến giờ, sống trong nhung gấm, người hầu kẻ hạ xung quanh, có bao giờ phải đan đâu. Bà đau, đau lắm. Một giọt máu từ tay bà rơi xuống tuyết, tuyết phủ che mất. Một giọt nữa, lại bị tuyết che. Tức mình, bà nặn máu cho ra. Máu hoà xuống tuyết, đỏ lòm. Hoàng hậu liền ước : “Sau này mà có một người con gái da trắng như tuyết, môi đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun thì sướng nhờ”. Nghĩ vậy, bà mỉm cười e thẹn, và kéo tuột nhà vua vào phòng ngủ...

Chín tháng sau, hoàng hậu sinh được một cô con gái giống y như mong ước. Da cũng trắng như tuyết, môi đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun nhưng răng thì vàng khè (Chắc do quên ước nên thượng đế nhầm). Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang. Bạch Tuyết vừa được sinh ra thì bà mất, hưởng thọ 17 tuổi và an táng tại quê nhà.

Một năm sau, vua cha lấy vợ mới. Bà này tuy đẹp, nhưng kiêu và tinh vi. Ngày nào bà cũng soi gương và hỏi:

“Gương kia ngự ở trên tường.
Nước ta ai đẹp được dường như ta.
Ta là hoàng hậu kiêu sa.
Gương mà nói xấu là ta đập liền”.
Gương rất acay nhưng sợ bị đập nên đành trả lời: “Thưa hoàng hậu, hoàng hậu đẹp nhất trần đời”. Nghe vậy, hoàng hậu sướng rơn cười tete.

Bạch Tuyết càng lớn càng xinh đẹp, nhất là khi nàng không cười vì cười thì nhe bộ răng vàng khè như hút thuốc lào chục năm ra. Mỗi bước chân nàng đi, hoa trái như tươi hơn, chim chóc như hót hay hơn, và không gian tràn ngập tiếng vui cười. Năm lên bảy, Bạch Tuyết bắt đầu đẹp hơn hoàng hậu, giờ đã bước vào tuổi lục tuần.

Vào một ngày nọ, như thường lệ, vừa tỉnh giấc, hoàng hậu hỏi ngay gương thần. Nhưng lần này, gương thần tức mình vì hôm qua hoàng hậu hỏi gần trăm lần nên trả lời: “ Xưa kia bà đẹp nhất trần. Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn”. Nghe gương trả lời, hoàng hậu giận tím người. “ Này thì đẹp này, này thì đẹp này”, hoàng hậu vừa gào, vừa đập gương bôm bốp vào tường. Đập chán, bà liền cho gọi người thợ săn giỏi nhất của vương quốc đến... đập tiếp, sau đó bà ra lệnh: “Nhà người hãy đem con Bạch Tuyết xấu xí vào rừng, treo nó lên cành cây, và moi tim gan của nó về đây cho ta xào cần tỏi. Mau! À quên, thêm bộ lòng non nữa”.

Người thợ săn vâng lệnh và đem Bạch Tuyết vào rừng. Khi ông rút dao ra, Bạch Tuyết liền khóc lóc van xin thảm thiết:

“Bác tha cho cháu bác ơi
Cháu xin ở lại rừng chơi suốt đời
Bác về đưa với mụ già.
Lòng thì bác lấy lòng gà ngon hơn.
Tim thì bác mổ lợn xề.
Gan, bác bắn hoẵng mang về lập công”.
Nghe Bạch tuyết khóc lóc van xin nhức đầu quá, người thợ săn đành thả cho Bạch Tuyết chạy đi, rồi ồng quay trở lại lâu đài với bộ lòng gà, tim lợn trên tay...

Lại nói về Bạch Tuyết. Được người thợ săn thương tình, cô chạy một mạch không thèm ngoái lại vì sợ ông đổi ý. Vận động viên Olympic huy chương vàng chạy việt dã nhìn thấy cố cũng phải gọi bằng cụ. Cô cứ chạy, chạy mãi. Thú rừng gào rú xung quanh cô vì toàn bị cô dẫm vào đuôi. Gai rừng cứa khắp người cô. Không biết cô đã phải đau đớn thế nào, chỉ biết rằng sau này thì thân thể cô chằng chịt sẹo.

Chạy một thôi một hồi, nghĩ chừng đã đủ, Bạch Tuyết dừng lại và bắt đầu khóc, vừa khóc cô vừa lèm bèm chửi. Cô khóc thương người mẹ quá cố. Cô khóc giận người cha nhu nhược. Cô chửi mụ dì ghẻ độc ác. Và cuối cùng, cô khóc vì sợ. Không sợ làm sao được, khi bầy thú hoang bị cô dẫm vào đuôi chạy xung quanh cô cứ liếm mép quèn quẹt. Cô sợ quá, bật dậy chạy tiếp. Cô cứ chạy như vậy không biết đã bao xa, vượt qua bao con suối, leo qua bao ngọn đồi. Thế rồi, đến lúc tưởng chừng như tuyệt vọng nhất, bỗng trước mắt cô hiện ra một ngôi nhà nhỏ. Mừng rơn, Bạch Tuyết hét to: "Y.a.h.o.o!!!!!!!, sống rồi".

Từ từ, thận trọng, Bạch Tuyết tiến lại gần ngôi nhà. "Cộc... Cộc...Cộc", cô gõ cửa. Không có tiếng đáp lại. "Kịch...Kịch...Kịch", Bạch Tuyết lấy chân đá vào. Không gian vẫn im lặng như tờ. "Uỳnh...Uỳnh... Uỳnh", lần này, lấy hết sức bình sinh, Bạch Tuyết mắm môi mắm lợi song phi thẳng vào cửa. Chỉ có tiếng ẳng của một con chó hoang bị cửa đập vào đầu, chạy thẳng. Bạch Tuyết thử lẩm bẩm "Xời, thế mà cứ tưởng là có khoá". Trước mắt cô hiện ra một cảnh tượng kỳ thú mà có nằm mơ cô cũng chẳng bao giờ hình dung ra được. Đồ vật trong nhà, cái gì cũng bé tẹo, mà loại nào cũng có 7 thứ...

Trong khu rừng này, không có một bóng dáng người qua lại, ngoại trừ 7 người đàn ông tí hon, hay còn gọi là Băng 7 chú lùn. Những chú lùn không phải do bẩm sinh mà do trước đây sống gần sông Tô Lịch, bị nhiễm khuẩn chiều cao nên bị lùn đi. Thường ngày, cả 7 chú lùn đi làm từ sáng sớm, sau khi đã chuẩn bị cơm nước đầy đủ cho bữa tối. Họ làm cửu vạn bốc dỡ mía tại một thị trấn cách đó không xa. Hôm nay, họ về muộn hơn thường nhật vì có xe mía về đột xuất. Từ xa, cả 7 chú đã nhận thấy nhà mình có điều gì khác lạ so với mọi ngày. Cửa giả thì mở toang. Khói thôi toả lên từ mái bếp. Và chao ôi là thú dữ đứng xếp hàng trước cửa, nước dãi chảy tùm lum. Bước vào căn phòng, sự xáo trộn đầu tiên đập vào mắt các chú lùn là bàn ăn của họ.
" Ai đã uống cốc bia Tiêp của tôi vậy?" Chú lùn thứ nhất kêu to.
" Còn ai đã dùng bát cơm niêu đập của tôi?" Đến lượt chú thứ hai ngạc nhiên.
" Ai đã ăn đĩa rau bí xào của tôi?" Chú lùn thứ ba thốt lên

" Ai đã ăn lồi nẩu thẩp cẩm của tôi?" Chú lùn thứ tư gào lên

" Ai đã ăn cua rang muối của tôi?" Chú lùn thứ năm rú lên

" Ai đã ăn thịt cá sấu của tôi?" Chú lùn thứ ba hét lên
" Và ai đã xơi hết chậu nước rửa chân của tôi?" Cuối cùng chú thứ bảy thầm thì mùa xuân.

Cả bảy chú lùn đứng đưa mắt nhìn nhau. Vậy là tối nay phải ăn mì gói hoặc cháo ăn liền rồi. Bỗng một chú hét lên: " Phòng ngủ của tụi mình đang có người trong đó". Không ai bảo ai, tất cả cũng lao vào. Và cũng không ai bảo ai, tất cả đều dừng lại trước cửa.
" Chả phải em sợ đâu, nhưng em nói thật anh là anh cả, anh vào trước đi, bọn em đứng ngoài cảnh giới". Chú thứ bảy nhìn anh trai, đồng thời đẩy mạnh anh vào phòng...



Người anh cả bước vào phòng với chiếc cời lò trên tay như tôn ngộ không chuận bị đánh Bạch cốt tình. Từng bước, từng bước, chú thận trọng đi vào. Mặc dù cố gắng lắm để răng không va vào nhau, giữ thể diện dù gì mình cũng là đại ca băng 7 Chú lùn, nhưng chân chú vân run bần bật. Không gian im lặng đến nghẹt thở... Bỗng uỳnh. Chuột chạy loạn xạ. Chiếc cời lò rơi từ trên tay chú xuống đất lúc nào. Cảnh tượng trước mắt làm chú sững sờ, quên cả đau đớn do bị cời lò rơi vào ngón chân. Một cô bé đẹp như thiên thần, đang mặc váy ngủ hiệu Triumph mong manh nằm ngủ trên 7 chiếc giường được nàng ghép lại. Khuôn mặt cô mới thánh thiện làm sao, nếu không để ý đến gợn thịt nhỏ còn vương trên mép. Nụ cười trên môi cô càng làm cho khuôn mặt của cô thêm phần rạng rỡ tuy răng vàng khè và có dính chút rau xào bên trong. Tuy nhiên hai nắm tay và đôi chân của cô thì lại đập liên tiếp xuống giường. Có lẽ cô đang trải qua một giấc mơ đầy biến động.

Trong cơn mơ, Bạch Tuyết thấy mình đấm túi bụi vào mặt hoàng hậu. Chịu không nổi, hoàng hậu ngã cái rầm làm cô giật mình tỉnh giấc.

“A a a....... Mẹ ơi cứu con”. Bạch Tuyết hét lên hoảng loạn khi thấy 7 người thằng trẻ cón có bộ mặt và... của người lớn đang cười đang ngó mình trân trân. Rồi tiếng hét cứ nhỏ dần, nhỏ dần, rồi lại vút cao. Được một lát thì tắt hẳn. Lúc này, thay vì sợ hãi, cô bắt đầu thấy tò mò với 7 con người trước mặt. Hơn nữa, cả bảy chú lùn đều tỏ thái độ rất thân thiện khiến cô cảm thấy họ thậm chí còn đáng yêu nữa là đằng khác, nếu không kể tới đôi lúc có chú lại nghiến răng ken két vì quá đói. Dần dần họ đã làm quen được với nhau.

Cuộc sống êm ả cứ thế trôi qua. Hàng ngày, Bạch Tuyết làm Ô sin quét dọn nhà cửa, nấu cơm đun nước, giặt giũ quần áo trong khi 7 chú lùn đi làm cửu vạn ở làng bên. Tối đến, họ cùng đánh chắn, tá lả hoặc xóc đĩa. Cả 8 người đều cảm thấy rất hạnh phúc...

Về phần mụ dì ghẻ, đinh ninh rằng mình đã được ăn tim gan Bạch Tuyết, bà ta không thèm ngó ngàng tới gương thần. Một hôm, nhân dịp sinh nhật lần thứ 70, bà mới lại lôi gương ra và bắt đầu hỏi:


“ Gương kia ngự ở trên tường
Nước ta ai đẹp được dường như ta...”

“ Xưa kia bà đẹp nhất trần
Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn
Nàng ta ở khuất núi non
Tại nhà của bảy chú lùn xa xa”
Gương thần dán băng dính chằng chịt sau vụ đập gương lần trước trả lời. Và đây cũng là lần cuối cùng người ta nhìn thấy gương thần vì ngay sau câu trả lời đó, dì ghẻ vớ lấy gương và lẳng vèo ra ngoài cửa sổ vỡ tan tành.

Ngay sau đó, dì ghẻ nhằm hướng nhà của 7 chú lùn thẳng tiến, sau khi đã hoá trang thành người bán hoa quả rong với hai gánh táo trĩu nặng trên vai.



Một ngày kia, trước cửa nhà của bảy chú lùn xuất hiện một bà lão với một quả táo duy nhất trong đôi quang gánh của mình, do bất cẩn, hoàng hậu lấy nhầm gánh đồng nát thay vì gánh hoa quả. Tuy nhiên, vẫn còn một quả táo độc được chuẩn bị sẵn. Chỉ riêng liều thuốc độc thôi, nghe công thức pha chế cũng đủ chết ngất rồi: 1 quả táo thối 3 tháng, 2 lít axit sunfuric, 300 cc thủy ngân và 30 viên bả chuột cộng thêm 2 lạng húng lìu cho thơm. Bà ta cho thuốc độc vào một nửa quả táo rồi mang đến chỗ Bạch Tuyết:
- Hỡi con gái xinh đẹp của ta. Ta mang cho con quả táo này để con ăn cho thêm phần rạng rỡ.
- Thần kinh à? Dở hơi à? Điên à? Rồ à? Trời không mưa sao mặc áo mưa? Bạch Tuyết đáp. Ai là con gái bà? Còn táo thì thôi khỏi, bảy chú lùn dặn rằng không được ăn đồ của người lạ.
- Cô sợ táo có thuốc độc ư? Đừng nghĩ thế phải tội, cô gái. Bây giờ thế này nhé. Ta sẽ ăn một nửa, và đưa cho con một nửa. Vậy là OK rồi chứ gì?
- Thế thì quý hoá quá. Cho cháu nửa ngon ngon kia kìa. Bạch tuyết chỉ vào đúng nửa không có thuốc độc

- - Không được, nửa này mới ngon.

- - Nửa kia ngon hơn, bà ăn nửa này đi

Dụ dỗ mãi không được, Hoàng hậu điên tiết, đút cả quả táo vào mồm Bạch Tuyết, thương thay, hồng nhan bạc mệnh. Bạch Tuyết ngã vật xuống đất nhưng chưa chết hẳn. Nàng giật giật, tay chân quẫy mạnh, miệng sùi bọt mép… Sau đấy nàng mới chết, nàng chết không phải vì thuốc độc mà vì tắc thở do quả táo to quá. Biết điều này chắc hoàng hậu tiếc công mình pha chê lắm đấy.

Hoàng hậu cũng giật giật mấy cái vì đau khi bị Bạch Tuyết tóm lấy tóc trước khi ngã. Đau, nhưng dì ghẻ sung sướng lắm. Làm sao mà không sung sướng cho được, khi giờ đây bà đã không còn đối thủ về nhan sắc. Hạnh phúc tuyệt đỉnh, bà chạy một mạch về lâu đài, băng băng qua những con suối, nhảy vút qua các khóm bụi rậm như vận động viên vượt rào chuyên nghiệp, và vô tình giành giải nhất cuộc thi marathon vượt rào đang tình cờ được tổ chức trong vương quốc...

Hôm nay, khác với mọi ngày, bỗng nhiên cả bảy chú lùn đều cảm thấy trong lòng có điều gì bất ổn. Tình trạng vẫn không khá hơn, sau khi cả bảy chú đã xơi gọn 7 gói xôi to và 7 cốc trà đá vì ngỡ rằng mình đói. Trên đường về, khung cảnh dường như khác thường hơn. Thú rừng chạy tung tăng khắp nơi vì không còn lo bị những viên đạn được bắn ra từ súng săn của một ai đó nấp trong nhà. Còn chim chóc thì đậu kín trước sân. Thường ngày lấy đâu ra chim do chúng sợ sập bẫy của Bạch Tuyết đặt trước cửa nhằm cải thiện bữa ăn. Bảy chú lùn linh cảm thấy một điều gì chẳng lành khi tiến đến gần ngôi nhà. Bỗng một tiếng rú vang lên, tiếp theo là 6 tiếng rú khác với các âm lượng trầm bổng theo từng cung bậc khác nhau: Họ nhìn thấy Bạch Tuyết nằm sõng xoài bên cửa ra vào, và trong tay nàng là một nắm tóc...

Biết rằng Bạch Tuyết đã bị dì ghẻ hãm hại, bảy chú lùn đau đớn lắm. Từ đây, cơm nước chẳng ai lo, áo quần không ai giặt, thuê oshin khác thì lại tốn. Họ khóc ròng rã ba ngày liền, đêm vẫn đi ngủ. Họ muốn chôn cô, nhưng khi thấy sắc mặt cô vẫn tái dại như lúc chống nạnh quát tháo thì lại không nỡ. Họ đặt cô vào trong một chiếc quan tài bằng thuỷ tinh trong suốt mua ở Hàng Mã, khắc tên cô bằng chữ vàng, và ghi rõ cô là một nàng công chúa. Họ mang quan tài cô lên núi rồi thay phiên nhau ngày đêm trông giữ. Ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác, Bạch Tuyết nằm trong quan tài vẫn tươi tỉnh như khi chưa nằm trong quan tài. Da nàng vẫn trắng như tuyết, tóc vẫn đen như gỗ mun, môi vẫn đỏ như máu, và răng thì vẫn vàng khè...

Một ngày nọ, có một hoàng tử tình cờ đi ngang qua. Biết được câu chuyện do các chú lùn kể lại, hoàng tử xin được mang nàng về để nhìn cho sướng. Được các chú lùn đồng ý, chàng bảo thị vệ khuân quan tài thuỷ tinh xuống núi. Bỗng nhiên, một người thị vệ vấp phải rễ cây khiến cho quan tài bị xóc mạnh. Quả táo trong miệng Bạch Tuyết văng mạnh ra ngoài đập vào đầu hoàng tử sưng u một cục. Bạch Tuyết sống lại, và thay vào đó là một chú thị vệ chết nhăn khi ăn vụng phải miếng táo đó.

Nghe hoàng tử kể lại đầu đuôi câu chuyện, tất nhiên là sau khi đã thêm mắm thêm muối cho tăng phần sinh động, Bạch Tuyết liền đồng ý theo hoàng tử sang Đài Loan về ra mắt nhà bố mẹ chồng. Lễ cưới được tổ chức vô cùng sang trọng. Trong số khách mời, có cả mụ dì ghẻ độc ác. Vừa nhìn thấy Bạch Tuyết, cơn tức giận dâng trào, mụ liền ngã lăn ra chết

Tuy sống trong hạnh phúc bên hoàng tử, Bạch Tuyết vẫn không quên bảy chú lùn. Nàng xin phép chồng thỉnh thoảng về thăm bảy chú. Thế nào đến khi sinh hạ hoàng tử bé, ăn uống đủ chất vẫn không cao được. Hoàng tử thấy thế rất buồn, sống được gần 70 năm nữa thì bệnh chết. Còn lại Bạch Tuyết và 7 chú lùn sống nốt quãng đời còn lại.






--------------------
Nhóm bạn bè:


aloght

Xem tất cả


Cảnh cáo: (10%)X---- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

hoicaigi
post Jan 30 2007, 03:14 PM
Gửi vào: #2
No avartar

Group Icon

Chuyên viên
***
Thành viên: 22,190
Nhập: 28-January 07
Bài viết: 53
Tiền mặt: 19
Thanked: 0
Cấp bậc: 6
------
------
Xem blog
Bạn bè: 1 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Thật là khó khăn anh cũng phải cố ... cố gắng gượng dậy.Dù cho ngày mai nước mắt vẫn còn thấm đẫm... lăn dài...Anh chỉ còn có thể mong thời gian sẽ chữa lành tất cả...Cuộc sống sẽ vẫn cứ êm trôi , những đau thương nằm lại ở quá khứ...phía trước mong một ngày nào đó khi bình tâm trở lại.Tìm lại cho chính mình một niềm tin đã đánh mất


--------------------
Nhóm bạn bè:


aloght

Xem tất cả


Cảnh cáo: (10%)X---- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

hoicaigi
post Jan 30 2007, 03:16 PM
Gửi vào: #3
No avartar

Group Icon

Chuyên viên
***
Thành viên: 22,190
Nhập: 28-January 07
Bài viết: 53
Tiền mặt: 19
Thanked: 0
Cấp bậc: 6
------
------
Xem blog
Bạn bè: 1 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Trận cãi vã siêu kinh điển
Đã bao giờ bạn nghe được một cuộc cãi vã mà toàn là những câu hỏi, mà không hề có câu trả lời chưa? ^_^
Câu chuyện xẩy ra vào một buổi tối, người chồng về nhà muộn...

- Sao anh về muộn thế?
- Mấy giờ rồi mà cô bảo muộn?

- Anh không có đồng hồ à?
- Cô tưởng cái đồng hồ rẻ rách của tôi không bao giờ chết à?

- Thế sao anh không hỏi người ta?
- Người ta là ai? Cô định ám chỉ người nào?

- Anh tưởng là tôi không biết gì ư? Thế anh lê la ở những xó xỉnh nào mà đến bây giờ mới vác mặt về nhà?
- Cô học ở đâu những cách ăn nói với chồng như vậy?

- Thế anh bảo tôi phải ăn nói với anh như thế nào?
- Cô không thể tìm được lời lẽ có văn hóa hơn một chút hơn so với trình độ của cô hay sao?

- Thế anh tưởng rằng anh có văn hóa lắm ư? Anh đã nốc bao nhiêu bia và rượu rồi?
- Liên can gì đến cô?

- Tại sao anh cứ trả lời câu hỏi của tôi bằng câu hỏi của anh?
- Tại sao lại không?

- Tôi hỏi lại: anh đã nốc bao nhiêu bia và rượu rồi?
- Tiền cô giữ hết rồi, lấy đâu mà bia với rượu?

- Thế thì lương mới lĩnh đâu hết rồi?
- Cô tưởng rằng lương tôi nhiều lắm à?

- Anh đưa hết tháng lương cho con đĩ nào vậy?
- Cô cho rằng ngoài cô ra, mọi người phụ nữ khác đều là con đĩ cả hay sao?

- Không phải là đĩ thì tại sao lại đưa hết tiền cho nó? Hả...? Hả...?
- Tại sao cô lại tru tréo, gào lên như con điên thế?

- Không tru tréo lên để anh muốn làm gì thì làm à?
- Bơn bớt cái mồm đi có được không?
- Tôi không bớt thì anh định làm gì tôi?
- Cô không thách thức tôi đấy chứ?

- Anh có dám không?
- Đến nước này thì tại sao tôi lại không dám?

Bốp.... --> Mở màn cho một trận chiến khác.






--------------------
Nhóm bạn bè:


aloght

Xem tất cả


Cảnh cáo: (10%)X---- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

NguyễnNgọcTú
post Feb 8 2007, 11:08 AM
Gửi vào: #4


Group Icon

Test Master
*
Thành viên: 10,076
Nhập: 2-July 06
Bài viết: 9
Tiền mặt: 104
Thanked: 0
Cấp bậc: 1
------
Sinh nhật: 19 Tháng 7
------
Xem blog
Bạn bè: 2 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





hay,lâu rồi mới được đọc một câu chuyện khá thế này,một tràng cười sảng khoái, cảm ơn 21.gif


--------------------
Nhóm bạn bè:


xuanhiep

quymax03

Xem tất cả


--------------------
user posted image
Chân lý ở đâu ???
user posted image


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

bobbyle
post Feb 8 2007, 10:51 PM
Gửi vào: #5


Group Icon

Hoàng Tử Chuồn Chuồn
********
Thành viên: 3,079
Nhập: 22-April 06
Bài viết: 1,190
Tiền mặt: 10,100
Thanked: 27
Cấp bậc: 30
------
Giới tính: Male
Sinh nhật: 22 Tháng 10 - 1978
Đến từ: Vương quốc Chuồn chuồn
------
Xem blog
Bạn bè: 13 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





tired.gif Phù phù đọc mỏi hết cả mắt và mòn hết cả tay vì rê chuột bấm phím tongue.gif Nhưng quả thật là cũng đáng ...câu chuyện về nàng Bạch tuyết bận triump thì đúng là đọc nhất vô nhị laugh.gif

Bài viết đã được chỉnh sửa bởi bobbyle: Feb 8 2007, 10:53 PM


--------------------
Nhóm bạn bè:


hong_ngoc123

doan huong

lũ_quỷ_của_chúa

bonghonglua

Xì-Cu-La

Xem tất cả


--------------------
Bay cùng trời cuối đất cho thấy bi sầu của thế gian..



Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

Thank you! Reply to this topicTopic OptionsStart new topic
 

Bản Rút Gọn Bây giờ là: 30th July 2025 - 05:18 AM
Home | Mạng xã hội | Blog | Thiệp điện tử | Tìm kiếm | Thành viên | Sổ lịch