Không có bạn tôi vẫn sống. Không có bạn tôi vẫn đi về phía trước. Không có bạn tôi vẫn trò chuyện với mọi người. Không có bạn tôi vẫn cười đùa. Không có bạn tôi sẽ không còn muốn bệnh. nhưng.... Không có bạn cuộc sống không còn ý nghĩa. Không có bạn phía trước vẫn là màu đen. Không có bạn những cuộc nói chuyện với mọi người dường như vô vị. Không có bạn thì nụ cười đó của tôi dường như rất gượng. Không có bạn bệnh làm gì để chẳng ai lo lắng..."...Và ..send it to your friend (^_^)
Cuộc đời là một vở kịch mà mỗi con người trong đó đều sắm cho mình một vai diễn... Hôm nay, có người "khen" em rằng em đóng kịch rất giỏi. Có thật chăng như thế ?! Giá như em có thể đóng kịch với cuộc đời để có thể cười thật tươi, thật to mỗi khi trái tim rạn vỡ, mỗi khi nước mắt tràn mi... Thế nhưng... em chỉ có thể là EM, với một vai diễn duy nhất là chính - bản - thân - em, không thể là một ai khác. Em có lỗi chăng khi giấu đi nỗi buồn của mình để không ảnh hưởng tới người khác? Em có lỗi chăng khi chôn chặt sự đau đớn của mình lại để cười tươi khi thấy một ai kia đang hạnh phúc? Em có lỗi chăng khi ngoảnh mặt quay đi với những tiếng thở dài? ... ... Có thể ... em đã sai ... Nếu như em sống " Giả Tạo " thì em đã không mất đi tình yêu đó rồi. ... Dường như ... em sai ...Nhưng bởi vì em ko sống Giả Tạo nên vẫn còn đây, những người em yêu thương, những mối quan hệ tốt đẹp bền vững. ... Em đã không sai... Em mãi đúng khi mang một vai diễn là chính bản thân mình.
Có phải những điều người ta nghĩ đến vào ban ngày và thấy tiếc nuối thì nó sẽ xuất hiện trong giấc mơ? Những giấc mơ lại quá đẹp làm cho ta phải mỉm cười hạnh phúc nhưng khi giật mình thức giấc thì những điều đó đã vụt xa tầm tay từ lâu, chỉ biết tặc lưỡi tiếc nuối sao không mơ tiếp mà tỉnh dậy để thấy thực tại mình vẫn lẻ loi, cần một hơi ấm và bàn tay nhưng nó không đến như ta mong đợi. Vẫn bóng hình, giọng nói, nụ cười, đôi mắt, cái nhìn đó nhưng sao chỉ là trong giấc mơ, lại tự trách mình tại sao lúc có cơ hội thì không làm để bây giờ nghĩ lại thấy mình ngốc thật, tệ thật. Bóng dáng ấy chỉ đến trong giấc mơ, cười đùa, để ta ôm vào lòng, tựa vào vai cho ta thấy cảm giác cánh tay đang nặng và có người ta yêu thương tựa vào đó - lại cũng chỉ là giấc mơ. Tiếc là khi bóng dáng ấy đã rời xa tầm tay mới có cảm giác như vậy, tại sao nhỉ, sao không là trước kia ? Có thể do ban ngày đã lấp những chuyện đó bằng việc khác nên không thấy nhớ, nhưng đôi lúc khi mọi thứ xung quanh im lặng, một ý nghĩ bất chợt hiện ra, lại nghĩ về nó, cười nhạt, lắc đầu và tự nói với mình :"trễ rồi, đã trễ để có thể làm những điều ấy, đừng nghĩ tới nữa." Thế là lại có những giấc mơ, lạ nhỉ?, những giấc mơ đẹp. Nhưng chỉ là mơ vậy thôi, vậy phải làm sao để quên đi, không phải luyến tiếc nữa mà mỉm cười vui vẻ?, chưa biết! - Thôi thì hãy cứ sống với những giấc mơ, những giấc mơ đẹp! Yêu thương chỉ đến trong những giấc mơ và hãy cứ đi trong mơ
Anh đừng làm cho em khóc nhè trước lúc đi ngủ. Vì em sẽ nhớ tới anh cả đêm đấy, “cả trong mơ còn thức” đấy,không được làm cho em khóc như thế,không cho phép anh làm em buồn nữa,em đang nghe một bản solo guitar, tên là “mùa thu sẽ tô màu lên mùa xuân”, này,không được làm cho em nhớ nhiều như thế,nỗi nhớ của em dài lắm, một khi đã bắt đầu thì sẽ không kết thúc,anh biết rồi mà, nên không được hư như thế nữa,không được nói em như thế,không cho phép,trên đời này có người nào không hiểu em nhất,thì đó lại là anh, anh không biết sao,nhưng em đã hứa với em là sẽ không ghét anh vì điều đó, nên anh đấy, cứ mặc nhiên mà làm cho em buồn nữa đi, vì như thế, em sẽ nhớ anh, mùa thu, mùa đông đã qua mùa xuân đang hiện diện, và mùa hè sắp tới, em nhớ anh, trải dài cả bốn mùa nhưng không sến và cổ điển như phim Hàn đâu, thiếu hiện thực lắm, em chỉ là em thôi, nhớ anh, nỗi nhớ của em dài lắm,một khi đã bắt đầu thì sẽ không có điểm kết thúc đâu, anh cứ ở đấy mà ngốc nghếch,làm cho em buồn, làm cho em khóc nữa đi, vì em sẽ có cớ để nhớ anh, mãi mãi. Này, là “mãi mãi” đấy. Em nhớ anh lắm…♥♥♥
Nhưng cuối cùng thì anh cũng bỏ em mà đi... em không hề trách anh dù chỉ là nữa lời bởi vì em biết thì dù sao anh cũng không thể trở về bên em được nữa, vì em đã làm nhiều chuyện khiến anh đau buồn sao ? em rất buồn vì sự ra đi của anh... bây giờ thì khác... bởi vì em không còn thấy buồn mà đã trở thành một sự đau khổ, tuyệt vọng... bởi vì anh đã thay đổi... Áp lực
Tôi ko thể chiệu được khi phải như thế....tôi như thế đã sai hay đúng nhĩ....tính tui ngang ngược lắm...Chắc sẽ phải có 1 điều tòi tệ nào đó xảy ra quá...1 là được , 2 là 0..............
Bây giờ đang rất rối trí...nơi TG ão này có thễ làm gì được cho tui...tui đang cần cái gì đó mang lại cái thiết thực...tui chã muốn ão tưởng...dẩu sao thì cũng là....là thế thôi....
Nơi TG thật này ai có thễ chia sẽ với mình, tất cả điều lợi dụng nhau và tui củng thế...tui sống củng chỉ lợi dụng thui đúng ko
Và tốt nhất là đừng lộ lên 1 vẽ gì đó trước mặt tui...tránh xa hết đê...đừng nhìn tui với anh mắt như vậy...bức xúc lắm ...
Tui dám iu dám hân, dám làm dám chịu...đánh bõ tất cả đễ được 1 điều gì đó ah`...mình có phải vậy ko...
Tự nhiên hum nay thấy bực bội nhỹ...nhưng chã khi nào nói lên điều đó trên gương mặt mình...bởi ai củng thế`
Đó là XH đấy...tui đang sống trong cái hiện đại và chưa chắc ai sẽ có thễ tốt với ai...sorry về những gì tui đã sai...và sẽ lưu lại nhửng gì đã mất...1 ngày náo đó sẽ hơn thế này chứ ko như này đâu nhỹ...
Hảy giấu đi những gì bên mình nhĩ và tốt nhất đừng ai hiểu mình..mâu thuẩn lắm, trống rỗng lắm..chã làm được cái rì nên trò trống cã...ngụy biện thoy...okie... yêu lè rì
Chẵng là cái rì cã...bực bôi...
Cuộc sống kéo theo tình iu....
Yêu là đón nhân được cái lãng mạng, sự che chỡ, sự quan tâm hít mình...
Yêu là có ngày rồi đến lúc chán..hok còn như trước nữa...đễ lại cho người được quan tâm sự nuối tiếc rồi khóc lóc khi mất đi cái được iu xương...
ngày qua ngày rồi khóc, rồi nhắc nhõ những kỹ niệm này nọ...rồi viết đến quen tay, đến mòn mõi....thế là xong 1 cuộc tình....
Cho dù hok cho wa thì thời gian cũng trôi qua..iu nhau chưa chắc sống cùng nhau, đôi lúc 1 cú sóc nào đó cũng đánh rơi tất cã.........
Nói chung:
Biết- wan tâm- vui- buồn-chán ngán-nhàm chán <<->> nuối tiếc- khóc lóc- than thỡ- mòn mõi- vứt đi...the end one love ...
Yêu 1 người là chấp nhận bước đi khi người ấy không cần mình nữa.. _Yêu 1 người là chấp nhận buông tay người ấy ra khi người ấy muốn nắm chặt 1 bàn tay khác...
_Yêu 1 người là chấp nhận lừa dối người ấy rằng tình yêu của mình chấm dứt chỉ để cho người ấy không phải bận tâm suy nghĩ...
_Và yêu 1 người là chấp nhận thay thế những giọt nước mắt bằng tất cả nụ cười của mình cho dù con tim mình có đau đớn bao nhiêu... Không có anh
2............. Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.
•Lệ chẳng rơi trên những phím dương trần.
•Một ngày ta chẳng còn là ta nữa.
•Gom lá một thời thả rớt cả trời xuân.
•Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc
.•Người có buồn bởi thay đổi trong
Như mùa đông không bao giờ đến
Ừ ....và ta sẽ chẳng khóc bao giờ.
•Bất chợt một ngày anh nhìn ta câm lặng.
•Anh sẽ tin trong đáy mắt ta cười.•Với những mất mát nhiều hơn thế nữa.•Và cho dù....ai đó bỏ cuộc chơi
.•Ta không khóc như mùa đông không khóc.
•Có ai mang những nỗi nhớ một thời.•Ta không khóc nghĩa là ta đã mất.
•Trái tim yêu dự cảm giữa đường đời..
.•Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc
Lệ của người liệu có chảy hay thôi ???....
3.__sỐng trÊn đỜi mỚi c__XXXXX________________XXXXX___ ____XXXX♥♥___________♥♥XXXX____ ____♥XXXX♥♥♥♥_____♥♥♥XXXX♥_____ ___♥♥♥XXXX♥♥♥♥_♥♥♥♥XXXX♥♠ ?♥ ♥♥♥____ ___♥♥♥♥XXXX♥♥♥♥♥♥♥XXXX♥♥ ♥♥♥____ ___♥♥♥♥♥XXXX♥♥♥♥XXXX♥♥♥♥ ♥♥♥____ ____♥♥♥♥♥♥XXXX♥XXXX♥♥♥♥♥♠ ? ♥♥♥____ _____♥♥♥♥♥♥♥xXXXXXx♥♥♥♥♥♠ ?♥ ♥♥_____ ______♥♥♥♥♥♥XXXXXXXx♥♥♥♥♥___ _______♥♥♥♥xXXX♥♥XXXX♥♥♥_______ _________♥XXXX♥♥♥♥xXXX♥________ _________XXXX♥♥♥♥♥♥XXXX________ ________XXXX♥♥♥♥♥♥♥XXXX________ ________XXXX_♥♥♥♥♥__XXXX_______ _______XXXX___♥♥♥____XXXX______ ______XXXX_____♥______XXXXx____ ____XXXXx____L.O.V.E___xXXXX___ Hỉ lÀ 1 nửA...biẾt bAo giỜ mỚi tÌm đưỢc nỬa thỨ 2
...TrỜi sInh rA 1 + 1 =2..
.sAo lẠi cÓ 2 : 2=1 4.Không Thương :.♥.: Không Nhớ :.♥.: Không Mơ Mộng :.♥.: :.♥.: Không Buồn :.♥.: Không Chán :.♥.: Lệ Không Rơi :.♥.: :.♥.: Không Yêu Ai Cả :.♥.: Lòng Băng Giá :.♥.: :.♥.: Không Nhớ Ai Cả :.♥.: Hồn Tự Do :._________________000__________________ ________________00_00_________________ _______________00___00________________ ______________00_____00_______________ _____________00_______00______________ ____________00_________00_____________ 00000000000____*A*____00000000000000__ _00_____________*BIG*_____________00__ ___00__________*STARZ*__________00____ _____00_________*FOR*_________00______ _______00________*A*________00________ _________00____*GREAT*____00__________ ________00_____*FRIEND*_____00________ _______00________0000________00_______ ______00_______00____00_______00______ _____00_____00__________00_____00_____ ____00___00________________00___00____ ___00__00____________________00__00___ __00_00________________________00_00__ _0000____________________________0000_ 000________________________________000
♥.:♥Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao....................
................... ♥Có cuộc đời nào chẳng xuống thấp lên cao........................
..... ♥Có đôi môi nào chưa rung lên vì tiếng nấc............
.................. ♥Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc.............
............... ♥Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi..................
....................... ♥Và từng chiều anh cảm thấy đơn côi.............
......................... ♥Hãy về đây tựa vai em mà khóc.....
................................. ♥Kể cho em nghe chuyện đời gai góc.............
.......................... ♥Sớt bớt cho anh cảm giác xót xa........................
............... ♥Suốt đời em chỉ là một sân ga..................
...................... ♥Đón nhận buồn vui con tàu anh chở đến................
................... ♥Và khi nào sầu nặng dáng anh gầy...........................
................ ♥Hãy về đây tựa vai em mà khóc.......................
................ ♥Kể cho em nghe người đời lừa lọc...........
........................ ♥Chia sớt cho em cảm giác bị dối gian................
..................... ♥Em sẽ vỗ về dù mất cả trần gian...................
................... ♥Anh luôn có bờ vai em để khóc...............
..................... ♥Anh không bao giờ lẻ loi cô độc............
........................... ♥Anh không bao giờ thiếu vắng một vòng tay............
................. ♥Anh không bao giờ thiếu vắng một bờ vai.......................
......... ♥Khóc đi anh tựa vai em mà khóc.................
............. ♥Nhưng rồi khi em đau khổ............................
.... ♥Anh có là người chia sẻ với em ???..............................,!!!♥
..-Đôi khi E chỢt giẬt mỲnh nhẬn rA rẰng E y0 A mẤt 0y
HUm nay là ngày gì tớ zừa chán zừa bùn,đã zậy còn gặp chiện gì đâu ko,đôi lúc mún dùng nước mắt đê làm vơi đi nổi bùn đó nhưng tớ đã kiềm lại
,tớ ko mún khóc.bi giờ tớ cảm thấy mệt mỏi & lo lắng về nhìu thứ lắm,
mọi chiện lúc nào cũng nằm trong suy nghĩ của tớ ,đầu tớ rối tung,tớ ước gì bi giờ tớ đến 1 nơi thật yên tỉnh & có 1 ng nào đó sẵn sàng lắng nghe
,chia sẻ cùng tớ,cùng tớ hét thật to để làm vơi đi tâm trạng của tớ .AAAAAAAAAAAAAAAAAAA ....Cái jì đó...lăn từ mắt của Em... xuống má...chạm vào môi...mặn...
Có fải là mày đấy kô? Có fải...Mày tên là Nước Mắt kô hỡi giọt kia...???
Rơi...cứ rơi kô ngừng...
Nước từ mắt E...hay từ trong tim E đang rỉ ra ???
Trống rỗng...
Quay cuồng...
Thở...
Thấy tê cứng từ trong lồng ngực bên trái...
Thấy đau...
Quá đau rồi...
Tình yêu của Anh...là 1 thứ jì đó...khiến Ecảm thấy...
...Quá đớn đau để có đc....
Quá đắng cay để cố dành lấy....
...Yêu thương có đc mấy đâu Anh???
Nhưng...
Cám ơn Anh...vìđãlàmEđau...
Cám ơn Anh...vì đã làmEtổn thương thật nhiều...
Cám ơn..vì đã để E nhận ra mình ngu ngốc biết bao nhiêu...
...Từng đấy đã đủ...quá đủ...
Và E cũng muốn...
Xin lỗi Anh...vì đã quen Anh
Xin lỗi Anh...vì đã nói thík Anh
Xin lỗi Anh...vì đã đơn fương yêu Anh
Xin lỗi...vì đã...Kô Như Lời E nói...
..hix....Mọi chiện lúc này làm tớ ko cách nào giải wuyết dc hết ,tớ kiệt sức lắm rùi.TỚ sẽ lun nhớ ngày hum nay 1 ngày tồi tệ,chán nhất,bùn nhất,lo lắng nhìu thứ nhất của tớ từ trước tới nay.......MệT Mỏi........MỆt mỏi........Mệt MỎi ....lắm rùi.......tớ sẽ từ bỏ những cái ko thuộc về tớ."Bất cứ gì ko fải của mình thì mãi mãi ko thuộc về mình" TỚ ko còn đu sức để níu kéo hay giữ lấy nó nữa.tớ bùn lắm nhưng fải chấp nhận sự thật này thui......
khóc! chút nước mắt! mua lấy lòng yên ổn khóc! chút khổ đau! hóa hạt lệ rơi đi khóc! chút nghĩ suy! cho lòng thêm tí nhẹ khóc! chẳng gì cả! chỉ là giọt lệ rơi bớt chút bùn! bớt chút chơi vơi bớt nhớ bớt thương một cõi lòng thanh thản
Bực mình wa'...Khó chịu wa'...Một cảm giác bế tắc ko có lối thoát....Thật khó chịu...Thật đen tối....Chán ghét tất kả....Kăm ghét tất kả....Muốn chốn tránh....Muốn buông thả...Mặc kệ tất kả....Nhưng.....Sự thật lúc nào kũng phũ phàng....Nói thì dễ...Làm thì khó.....Mình đâu phải sống cho mỗi mình đâu....Phải làm sao đây???
KhÓc kHi nGhe ThẤy 1 bẢn nHạC. TIếNg nhẠc cấT lêN nHư tIếNg KhÓc cỦa mưA . Xé lÒng...TiếNg mƯa hÒa vàO nưỚc mắT. kHi tâM sự cÙnG 1 nGườI bẠn, cũNg đã khÓc và ngHĩ nhIềU. TạI saO lạI cÓ tHể nGồi khÓc 1 cáCh ngOn lÀnH nHư tHế mÀ cHẳNg cầN đếN 1 Bờ vAi, 1 lỜi aN ủI, 1 cÁi xIếT tAy "làM saO tHế" . TrOnG đầU nhIều cÂu hỎi "TạI saO" lắM! BiẾt là Sẽ khÔng cÓ câU tRả lỜi đâU, nHưNg vẫN cứ NghĨ, vẫN muỐn hỎi, vẫN háO hỨc cHờ đỢi 1 cÂu tRả lỜi mà vỐn dẫU khÔng tHể cÓ đưỢc!
Bao nhiêu lần ngã, đã đứng dậy được rồi!
Đau Nhưng không khÓc đâu, đưa tay gạt ngang giọt nước mắt chuẩn bị rỚt xuống. Bước chân đi cố tránh những con đường có thể lại 1 lần nữa làm mình ngã, tránh được và bước đi thật chậm, thật nhẹ nhàng.
khÔng dÁm đỐi Mặt? TrỐn tRáNh ? ÍcH kỷ ?
tHật là đIêN rỒ!!! Không phải đâu! thật đấy! Khi trái tim đã quá đau và không chịu đựng được nữa thì mới thế đấy. Ở đâu đó, trong 1 góc khuất nào đó, có 1 trái tim bị vứt lăn lóc, đau lắm đấy! Dù chỉ giả vờ yêu thương thôi, nhưng xin đó đừng là lòng thương hại. Tội lắm!
Rất rất nhiều lần tự dối lòng, nuốt nước mắt vào bên trOng!
Ngửa mặt lên để nó khỏi rƠi xuống. Muốn chứng tỏ mình cứng cỏi này, mạnh mẽ này... Lạc quan, vô tư nữa! Cũng nghĩ, sao mình lại phải thế ... vì ... khÔng muốn được thương hại.
Đôi lúc nhớ. Đôi lúc quên. Đôi lúc chợt thấy mình lênh đênh quá! Ngước mắt nhìn trời. Cúi mặt nhìn đôi bàn chân đã bước đi nhiều mà tình yêu vẫn không tìm thấy... … … Đời cho ta nhiều khao khát. Đặt trước mắt ta những điều ta khát khao. Cho phép ta lại gần, chạm tay vào. Nhưng rồi… chẳng bao giờ có được… …
Cứ bước đi ... ... thật chậm nhé ... ... ... ... ... từ từ thôi ... ... kẻo ngã ... ... ... ... .
Trong mỗi cuộc đời , một cơn mưa nhỏ sẽ rơi nhưng nếu có một người bạn , bạn sẽ chịu đựng được tất cả , vì người bạn sẽ như cây dù che trên đầu bạn và giúp bạn nghĩ đến những nmgayf nắng ấm .
Trong mỗi cuộc đời , có ngày sẽ yếu nắng mặt trời , nhưng nếu có một người bạn ,dẫu trời năng có yếu đii cũng ko sao.bởi vì bạn có thể chia sẻ những khoảng thời gian ấm áp với một người bạn -điều ấy rất quan trọng .vì bạn có thể nói chuyện và đi dạo cùng nhau ,hoàn toàn ko lo âu khi tay trong tay.......
Trong mỗi cuộc đời sẽ có một cơn gió nhẹ tạ ngang qua ,nhưng nếu có một người bạn- người đó có thể đi cùng đường với bạn -bạn sẽ được hướng đẫn chọn lựa nẻo đường neen đi ...Bởi người bạn ấy sẻ bày tỏ quan điểm của họ và thêm vao ddos một têngs nói mới .
trong mỗi cuộc đời , một người bạn sẽ đến với bạn ,bạn sẽ thấy mình được quan tâm và sẻ chia
Chàng trai và cô gái yêu nhau từ thời còn đi học. Cho đến khi hai người đều ra trường và đi làm, tình yêu của họ đã kéo dài được vài năm. Nếu nhìn từ bên ngoài, ai cũng thấy cô gái yêu chàng trai nhiều hơn anh yêu cô ấy rất nhiều. Đúng vậy.
Cô yêu anh sâu đậm và thắm thiết. Dường như cô coi anh là tài sản duy nhất đáng quý trong cuộc đời mình. Thậm chí còn quý hơn cả sinh mạng của bản thân.
Mỗi buổi sáng, cô đều thức dậy rất sớm mua đồ ăn sáng cho anh. Rồi khi trở về nhà, cô lại hâm nóng đồ ăn thật kỹ, vì sợ anh không ăn được sẽ đau bụng. Sau khi hâm nóng rồi, cô mới nhẹ nhàng gọi anh thức dậy. Còn anh, lúc nào cũng chỉ thức dậy trong cái mơ hồ khi nghe tiếng gọi của cô, vội vàng ăn sáng rồi đi làm. Ai cũng nghĩ rằng cô gái yêu chàng trai say đắm như vậy, vì anh mà làm nhiều như vậy, chàng trai sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Và rồi tình yêu của họ sẽ đi đến đích cuối cùng là một cuộc hôn nhân bền vững. Nhưng chỉ có khi hoạn nạn đến, người ta mới nhận ra đâu là tình yêu đích thực.
Một ngày kia, khi cô gái đi qua đường mua đồ ăn sáng cho chàng trai đã không may gặp tai nạn. Vì lúc đó, cô sợ anh muộn giờ đi làm, nên đã vội vã băng qua đường mà không để ý. Một chiếc xe ô tô đã đâm vào cô khiến cô bị thương nặng. Cô gái được đưa vào bệnh viện. Ở đó, các bác sĩ cho cô biết cô đã vĩnh viễn mất một cánh tay.
Chàng trai khi nghe tin cô gái gặp nạn phải vào viện, anh đã rất lo lắng. Ngày đầu tiên, anh mang một bó hoa hồng đến thăm cô, khi anh thấy cô nằm trên giường thiếu mất một cánh tay, khi được biết cô vĩnh viễn mất đi một cánh tay anh đã cực kỳ sửng sốt. Trong cái sửng sốt ấy dường như có xen lẫn chút sợ hãi. Rồi kể từ sau ngày hôm đó, những lần anh đến thăm cô trong bệnh viện thưa dần, và cuối cùng là không còn nữa.
Còn cô gái, ngày ngày vẫn ngóng đợi người yêu vào thăm mình. Trên đầu giường bệnh của cô, vẫn cắm bó hoa hồng mà ngày đầu tiên chàng trai mua tặng khi vào thăm cô. Và rồi trái tim cô cũng dần héo rũ theo năm tháng như những cánh hoa hồng kia. Đó là tình yêu sao? Cô gái đã vì chàng trai mà hi sinh rất nhiều thứ, cho đi rất nhiều thứ, và bây giờ cô phải trả giá bằng chính sinh mạng và cuộc sống của mình. Còn chàng trai, đến một vài lời an ủi, sự quan tâm tối thiểu dành cho cô cũng không có.
Cô đã khóc rất nhiều. Cô nhớ tới có một lần hai người cùng xem một bức tranh hoạt hình nước ngoài. Nội dung của bức tranh đó rất cảm động. Giữa một rừng cánh tay của những người đàn ông đang giơ lên, một người con gái cất tiếng hỏi: “Anh có thể ôm một bó hoa đứng chờ em ở trước cổng nhà dưới trời mưa không? Anh có thể nhận ra màu sắc chiếc áo bơi của em trong hàng trăm hàng nghìn người ở bãi biển không? Anh có thể thản nhiên giặt đôi tất cho em trước ánh mắt của bao nhiêu người không? Anh có thể nắm chặt tay em khi có đại nạn đến không?”. Trong bức tranh hoạt hoạ, rừng cánh tay thưa dần bớt. Cứ sau mỗi câu hỏi, những cánh tay vơi dần. Đến cuối cùng chỉ là một khoảng không trống rỗng.
Cô gái cảm thấy trái tim mình đau buốt. Giống như có trăm ngàn mũi kim đang chích vào khiến trái tim cô nhỏ máu. Chỉ vì câu hỏi khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không thôi sao? Một câu hỏi thật giản đơn. Nhưng vì sao lại không ai làm được điều đó? Lẽ nào tình yêu lại nhỏ bé, lại yếu mềm đến thế, không thể vượt qua được một chút gian nan trắc trở, không thể kinh qua được sóng gió cuộc đời? Có bao nhiêu tình yêu chỉ có cầu vồng rực rỡ mà không có phong ba bão táp? Có bao nhiêu cuộc sống, chỉ có niềm vui mà không có đau khổ? Khi yêu, con người ta có thể nói đến hai từ “mãi mãi”, nhưng đến khi gặp gian nan, thì ai có thể làm được việc nắm chặt tay người mình yêu, nắm chặt lấy tình yêu mà mình đã từng vun đắp?
Bên tai cô gái, vẫn còn văng vẳng câu hỏi... khi hoan nan den anh co nam chat tay em ko
.......Co' le~ day se~ la` lan` cuoj' cung`....lan` sau cuoj' ...JuRy bun` nhu the' nay`....JuRy se~ co' vuot qua....se~ co' quen.....thu' tjnh` cam~ ay'....se~ co' quen......Njem tjn trong JuRy voj vut tat' chj~ kon` laj trong JuRy noj~ dau sau lang'... noj~ bun` vo vang`.....neu' that su co' djeu uoc'.....JuRy chj~ mong uoc' sao.....JuRy cung' ran' hon.....se~ ko faj~ dau bun`....se~ ko faj~ khoc'........ .Muon' tjn lam' , muon' nhu luc' dau` lam'.....nhug sao co' the~....co' bao jo` guong vo~ roj` laj lanh` nhu luc' dau` ko?...cau tra~ loj` la` ko...se~ co' vet' rang. nut'....se~ maj~ ko nhu xua.....du` bay jo` JuRy co' no'j loj` tha thu'....nhug.....tjnh` cam~ ay' se~ chang~ nhu xua....se~ chang~ nhu luc' dau`....hay~ dat mjnh` o? vj trj' nhu JuRy xem....se~ nghj~ ji`...se~ faj~ lam` the' nao`.....JuRy la` kon gaj' ma`....JuRy cung~ bjt' hon` gjan...cung~ bjt' ghen tuon ma`....~^^~........JuRy da~ rat' co' gang' de~ ng` lun thay' nu cuoj` JuRy....lun co^' to~ ra hon` nhjen....nhug JuRy....noj~ njem kon gaj' ....co' aj laj mong ng` mjnh` yeu nhu the'....co' 1 ng` kon gaj' khac'....ko mun' vay dau........ Tjm JuRy dau nhoj' muon' vo~ a0` ra....1 cam~ gjac' rat' kho' chju....ko the~ ta~...dau...dau...rat' dau....JuRy dat njem` tjn o? ng` rat' nhju` de~ jo` nhan laj la` 1 noj~ dau cung~ ko kem'....1 noj~ dau JuRy se~ maj~ ko the~ wen...
..........Khóc cho lần yêu cuối để nước mắt tan vào mưa nhé Vẫn biết bàn tay ấy sẽ ấm áp bên bàn tay khác Lối đi nào cho em, em đi tìm một cơn mưa Lối đi nào cho anh, anh đi tìm hạnh phúc riêng.
Bờ cát vẫn chờ con sóng dẫu biết sóng bây giờ xa lắm Ngồi gấp những vì sao ước, chúc anh được hạnh phúc Dòng chữ năm nào trên cát nay tan vào tận hư vô Thôi nhé anh từ đây anh chôn vào sâu trái tim...bóng hình anh. .............
Người ta nói rằng “ Mối tình đầu bao giờ cũng là mối tình đẹp nhất nhưng mối tình sau mới là mối tình vĩnh cửu”. Tôi không phải là người trải nghiệm trong tình yêu, tôi mới yêu và được yêu, anh là mối tình đầu của tôi và tôi mong anh cũng là mối tình sau cuối. Chúng tôi quen nhau qua trò chơi Audition, tôi xin được số điện thoại của anh và ngày ngày nhắn tin cho nhau. Chúng tôi cảm thấy quý mến nhau lắm, đôi khi còn nói những lời yêu thương, anh đã gọi điện cho toi, đã lang nghe toi khóc khi toi buồn, đã nghe nhug tâm sự của toi… Sau 4 tháng từ ngày quen nhau chúng tôi mới quyết định gặp mặt, ngày đầu gặp mặt anh bối rối không nói lên lời, anh không phải là người bạo dạn và khéo ăn nói, toi biết điều đó nhưng đôi lúc vẫn cứ trêu anh… “ Sao anh không nói gì thế”, anh chỉ biết cười … Sau lần gặp đầu tiên đó tôi tưởng anh sẽ không thích tôi đâu, vi toi thich dua vu vo,con anh thi hoi lanh lung. Tôi hỏi anhcó thấy thật vọng về tôi không, thực tế đúng là không như mong chờ đúng không anh, nhưng anh đã nói với tôi rằng “ Bx đáng yêu lắm, không nói gì nhưng vẫn đáng yêu …” hì. Toi bảo với tôi rằng “ Anh có dám đứng dưới trời mưa và hét thật to rằng Anh Yêu Em hay không? Dám hem? Chắc Ox hem dám?”, “Anh sẽ không ngần ngại làm điều đó bởi vì anh yêu em, nhưng anh muốn hét thật to ở nơi đông người nhất, trong một không gian lãng mạn nhất để cả thế giới biết được là ANH YÊU EM, em hãy chờ anh nhé”. “Em vẫn mong giấc mơ có thật, em chờ anh”. ........JuRy da~ cho`, da~ doj 2 nam roy`.....van~ lang thjng...van~ the'...van~ chang~ co' Anh....Anh da~ dj luc' ay'...va` dj maj~...chac' Anh chang~ kon` nho' loj` hua' hom do'....Anh da~ quen that roy`...La vay day'...chj~ la` hu* ao~...ng` buoc' ra tu` the' gjoj' ao~, roj` cung~ voj dj nhu hu* ao~...JuRy thay' rat' that' vong...Long` tjn bj ton~ thuong nen........
JuRy vjet' baj blog nay` mong N hay~ hju~....mong nhug~ aj...voj' JuRy hay~ hju~ cho JuRy...dang s0*...s0*...lam