^___^
^___^
62 bình chọn .
|
…
Này những sinh linh nhỏ bé, con có biết con là ai? Ước gì con có thể chọn cho mình một người mẹ, một người cha, một thời điểm đẹp để chào đời! Vì chỉ có thế, con mới được ở lại cõi trần này, tận hưởng những ngọt ngào và đắng cay … ... Này những hình hài còn chưa tỏ, con có thấy đau không? Ước gì trên cõi thiên thai kia, con có thể nhìn xuống mà tha thứ cho họ, những người con phải gọi là cha mẹ, nhưng chưa bao giờ sinh ra con! Vì chỉ có thế, linh hồn họ mới được thanh thản, quên đi nỗi đau và tội lỗi đã ruồng bỏ con … ... Này những thiên thần đang yên nghỉ, con có nghe thấy gì không? Trên mặt đất này, là nơi con đã ra đi, hàng vạn lời nguyện cầu đang giành cho con, Mong các con sẽ được hạnh phúc, ở một thế giới khác, công bằng và ít khổ đau hơn … Vĩnh biệt những thiên thần bé nhỏ, những nỗi đau chưa kịp đặt tên!!! ...
Jan 28 2008, 10:24 AM
Bởi: socola
Đừng băng qua cuộc sống quá nhanh, chỉ cần một vài phút cho đi, ta sẽ nhận lại rất nhiều. Một việc làm nhỏ của một người sẽ trở thành làn sóng cuốn đi mọi ích kỷ, nhỏ nhen trong cuộc sống để những đau thương mất mát phần nào được xoa dịu. Một ngày vợ tôi bảo tôi nên ra ngoài cùng ăn tối và xem phim với người phụ nữ khác.
- Em biết người đó cũng yêu và mong muốn được ở bên anh như em vậy - cô ấy nói. Người đó ko ai khác chính là … mẹ tôi. Sau khi bố tôi mất bà vẫn sống một mình và do bận lu bù, những kế hoạch về thăm mẹ cứ bị tôi trì hoãn mãi. - Chuyện gì thế ? Con vẫn khỏe chứ? - mẹ lo lắng khi thấy con trai gọi điện lúc tối muộn. - Con nghĩ sẽ rất vui khi được đi chời cùng mẹ - tôi đáp - chỉ có hai mẹ con ta thôi Sau giờ làm ngày thứ sáu tôi lái xe về đón mẹ với đôi chút hồi hộp trong lòng. Bận trên người chiếc váy chỉ dành cho những dịp đặc biệt, mẹ đã đứng trước cửa chờ tôi tự bao giờ. Dường như bà cũng thấp thỏm, bồn chồn chẳng kém gì tôi. - Mẹ đã kể với các bạn về cuộc hẹn của chúng ta và họ thữc sự bị ấn tượng” mẹ cười, ánh mắt sáng lên vẻ tự hào. Chúng tôi đến một nhà hàng , tuy ko sang trọng nhưng vẫn rất đẹp và ấm cúng . Như một Đệ nhất phu nhân mẹ khoác tay tôi bước vào trong. Lúc xem thực đơn, để ý thấy bà lúng túng với những dòng chữ quá bé, tôi đề nghị : - Hồi con còn nhỏ mẹ thường đọc thực đơn giùm con, giờ tới lúc con giúp mẹ mẹ nhé! Bữa tối của chúng tôi cứ thế trôi đi, nhẹ nhàng và dễ chịu. Chúng tôi trò chuyện vui tời mức bỏ lỡ cả giờ chiếu phim. Khi về hai mẹ con ko quên sắp đặt cuộc hẹn lần thứ hai . Nhưng vài ngày sau mẹ đột ngột qua đời vì đau tim. Tiếp đó người ta mang cho tôi hoá đơn nhà hàng tôi và mẹ đã từng đến, kèm theo lời nhắn: Mẹ ko chắc mình có thể trở lại đây lần nữa hay ko. Tuy nhiên mẹ vẫn thanh toán hoá đơn này và đặt trước hai chỗ, một cho con, một cho vợ con. Cám ơn con về buổi tối hôm đó, con sẽ ko bao giờ biết được nó có ý nghĩa với mẹ như thế nào đâu. p/s : mẹ yêu con, con trai ạ ! Con yêu mẹ , anh yêu em , bố yêu con … Vào khoảnh khắc nhận được lá thư ấy tôi nhận ra : Nói những lời yêu thương đúng lúc, dành những khoảng thời gian dành cho gia đình mới quan trọng và cần thiết làm sao . Đừng chờ đợi , trì hoãn việc thể hiện tình cảm vào “một lúc khác” bởi râấ có thể bạn sẽ nuối tiếc như tôi : Mãi mãi chẳng còn cuộc hẹn lần thứ hai với mẹ ![]() Chàng trai và cô gái yêu nhau từ thời còn đi học. Cho đến khi hai người đều ra trường và đi làm, tình yêu của họ đã kéo dài được vài năm. Nếu nhìn từ bên ngoài, ai cũng thấy cô gái yêu chàng trai nhiều hơn anh yêu cô ấy rất nhiều. Đúng vậy. Cô yêu anh sâu đậm và thắm thiết. Dường như cô coi anh là tài sản duy nhất đáng quý trong cuộc đời mình. Thậm chí còn quý hơn cả sinh mạng của bản thân. Mỗi buổi sáng, cô đều thức dậy rất sớm mua đồ ăn sáng cho anh. Rồi khi trở về nhà, cô lại hâm nóng đồ ăn thật kỹ, vì sợ anh không ăn được sẽ đau bụng. Sau khi hâm nóng rồi, cô mới nhẹ nhàng gọi anh thức dậy. Còn anh, lúc nào cũng chỉ thức dậy trong cái mơ hồ khi nghe tiếng gọi của cô, vội vàng ăn sáng rồi đi làm. Ai cũng nghĩ rằng cô gái yêu chàng trai say đắm như vậy, vì anh mà làm nhiều như vậy, chàng trai sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Và rồi tình yêu của họ sẽ đi đến đích cuối cùng là một cuộc hôn nhân bền vững. Nhưng chỉ có khi hoạn nạn đến, người ta mới nhận ra đâu là tình yêu đích thực. Một ngày kia, khi cô gái đi qua đường mua đồ ăn sáng cho chàng trai đã không may gặp tai nạn. Vì lúc đó, cô sợ anh muộn giờ đi làm, nên đã vội vã băng qua đường mà không để ý. Một chiếc ôtô đã đâm vào cô khiến cô bị thương nặng. Cô gái được đưa vào bệnh viện. Ở đó, các bác sĩ cho cô biết cô đã vĩnh viễn mất một cánh tay. Chàng trai khi nghe tin cô gái gặp nạn phải vào viện, anh đã rất lo lắng. Ngày đầu tiên, anh mang một bó hoa hồng đến thăm cô, khi anh thấy cô nằm trên giường thiếu mất một cánh tay, khi được biết cô vĩnh viễn mất đi một cánh tay anh đã cực kỳ sửng sốt. Trong cái sửng sốt ấy dường như có xen lẫn chút sợ hãi. Rồi kể từ sau ngày hôm đó, những lần anh đến thăm cô trong bệnh viện thưa dần, và cuối cùng là không còn nữa. Còn cô gái, ngày ngày vẫn ngóng đợi người yêu vào thăm mình. Trên đầu giường bệnh của cô, vẫn cắm bó hoa hồng mà ngày đầu tiên chàng trai mua tặng khi vào thăm cô. Và rồi trái tim cô cũng dần héo rũ theo năm tháng như những cánh hoa hồng kia. Đó là tình yêu sao? Cô gái đã vì chàng trai mà hy sinh rất nhiều thứ, cho đi rất nhiều thứ, và bây giờ cô phải trả giá bằng chính sinh mạng và cuộc sống của mình. Còn chàng trai, đến một vài lời an ủi, sự quan tâm tối thiểu dành cho cô cũng không có. Cô đã khóc rất nhiều. Cô nhớ tới có một lần hai người cùng xem một bức tranh hoạt hình nước ngoài. Nội dung của bức tranh đó rất cảm động. Giữa một rừng cánh tay của những người đàn ông đang giơ lên, một người con gái cất tiếng hỏi: “Anh có thể ôm một bó hoa đứng chờ em ở trước cổng nhà dưới trời mưa không? Anh có thể nhận ra màu sắc chiếc áo bơi của em trong hàng trăm hàng nghìn người ở bãi biển không? Anh có thể thản nhiên giặt đôi tất cho em trước ánh mắt của bao nhiêu người không? Anh có thể nắm chặt tay em khi có đại nạn đến không?”. Trong bức tranh hoạt họa, rừng cánh tay thưa dần bớt. Cứ sau mỗi câu hỏi, những cánh tay vơi dần. Đến cuối cùng chỉ là một khoảng không trống rỗng. Cô gái cảm thấy trái tim mình đau buốt. Giống như có trăm ngàn mũi kim đang chích vào khiến trái tim cô nhỏ máu. Chỉ vì câu hỏi khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không thôi sao? Một câu hỏi thật giản đơn. Nhưng vì sao lại không ai làm được điều đó? Lẽ nào tình yêu lại nhỏ bé, lại yếu mềm đến thế, không thể vượt qua được một chút gian nan trắc trở, không thể vượt qua được sóng gió cuộc đời? Có bao nhiêu tình yêu chỉ có cầu vồng rực rỡ mà không có phong ba bão táp? Có bao nhiêu cuộc sống, chỉ có niềm vui mà không có đau khổ? Khi yêu, con người ta có thể nói đến hai từ “mãi mãi”, nhưng đến khi gặp gian nan, thì ai có thể làm được việc nắm chặt tay người mình yêu, nắm chặt lấy tình yêu mà mình đã từng vun đắp? Bên tai cô gái, vẫn còn văng vẳng câu hỏi... “Khi đại nạn đến, anh có thể nắm chặt tay em không?" |
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: ^O^----t8m----^O^
Người iu dấu ^.^
![]() Em chúc anh Yên bình trong trái tim Sự yêu thương của gia đình và bạn bè Niềm tin để dẫn đường Hy vọng để vượt qua mỗi ngày Ánh mặt trời thắp sáng ... những ngôi sao để anh nhìn và ước ...cầu vồng để anh biết vẫn còn có ngày mai Một giọt nước mắt để có lòng nhân hậu Một trái tim để giữ sự thương yêu Nhưng, hơn tất cả, em mong anh sẽ cảm thấy bàn tay em trong tay anh Để biết em ở đây nếu anh vấp ngã. Để mang niềm vui và tình yêu đến cho anh ... như tình anh vẫn luôn chia sẻ với em ![]() Bình luận mới
phuonglinh9 trong
Người này và người đó (2)
phuonglinh9 trong Người này và người đó (1) [N][H][A][T] trong Đám cưới bluestar47 trong Người này và người đó (1) hime_sayuki_lovely trong Mong bạn tran thanh sang trong Cõi luân hồi [chương Một - Duyên tự ngàn năm] binrom trong Người yêu đi du học It's me trong Người yêu đi du học Bằng Lăng trong Người yêu đi du học long1985 trong Nắm tay nhau đi giữa nhân gian ...:i Love You:...
![]() ![]() ![]() Iu Anh ^^
![]() ♥ Em iu anh ♥
![]() Đối với thế giới anh chỉ là 1 người, nhưng đối với em anh là cả thế giới. ღ Anh ơi ღ
Cuộc đời em là một cơn mộng kéo dài . Nó trôi qua thật êm đềm và tĩnh lặng em chìm đắm trong cơn mơ đó tưởng chừng như không bao giờ tỉnh giấc và để rồi vào một ngày đẹp trời em đã choàng tỉnh cơn mộng đó vì đã có một người con trai đến đánh thức con tim tình yêu đang ngủ say của em dậy . Người con trai ấy có tên .... - là anh đó
![]() Thực đơn người xem
[ Ngoan, Anh yêu Em ]
![]() Không biết ai đó đã nói bởi vì anh quá yêu em, cho nên nếu khoảng cách giữa chúng ta là một trăm bước, chỉ cần em bước tới một bước, anh sẽ không suy nghĩ gì mà bước chín mươi chín bước còn lại Bạn bè
|