I only want to be with you

^___^

62 bình chọn .

Thanks all 
:love:


WELCOME to my world !!!

Blog riêng ... giữ lại những bài viết bài thơ mình yêu thích và cảm động thực sự khi đọc ... Nếu bạn là tác giả thì đừng giận khi mình ko hỏi ý kiến mà đăng chúng nhé ... chỉ vì muốn giữ lại cho mình 1 chút cảm xúc thôi mà .. 



--- Vì tình cờ đọc tại nhiều nơi khác nhau nên có khi không biết tác giả là ai, nếu bạn là người viết hãy để lại cho mình 1 dòng comment, mình sẽ ghi ngay vào bài viết. Cám ơn 1.gif 


How could you say you love me
When you will go and leave me
How could you make me hurt so bad
When I have loved you more than anyone can do
Can't believe the pain
That I'm feeling now because of loving you..


Thông tin cá nhân

socola
Họ tên: Lyjing
Nơi ở: Clound City :")
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Làm con gái phải ngang tàng bướng bỉnh . Bước vào đời phải ngạo mạn kiêu sa. Sống phải biết vị tha và độ lượng. Phải biết iu và tàn nhẫn khi cần ^^


CÓ KHI NÀO
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình, đã đi lướt qua nhau?
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu...



Cho những người không đến được với nhau
Chẳng thể nào bay đến được với nhau
Cho dù mình yêu nhau đến mấy
Ở xa anh lúc nào em cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang

user posted image

?!♥!?
User Posted Image

Ai đó có thể ngụy biện rằng nói dối là cần thiết vì không muốn làm tổn thương người khác. Nhưng cảm giác khi phát hiện ra mình bị lừa dối còn đau hơn bất kỳ điều gì khác. ,trong những quan hệ bình thường, nếu bị lừa dối, có tức giận lắm cũng chỉ đến mức không qua lại là xong. Nhưng với những người mà bạn thương yêu nhất thì bạn mới bị tổn thương nhiều nhất ....


♥♥♥
If I'm in hell and you are in heaven, I'll look up and be glad to of you .

But if I'm in heaven and you are in hell, I'll pray to God to send me down cause the heaven is not heaven without you


Nếu
user posted image\

Nếu tôi biết đó là lần cuối
Ngắm nhìn em bên gối ngủ say
Tôi sẽ xiết chặt em trong vòng tay hơn nữa
Và cầu mong thánh thần hãy hiểu biết về tình yêu

Nếu tôi biết đó là lần cuối
Được nhìn em quay gót bước đi
Tôi sẽ giữ và cầm tay em thật chặt
Và trò chuyện để em nán lại bên tôi

Nếu tôi biết đó là lần cuối
Mỗi cử chỉ và lời nói của em
Tôi sẽ mở rộng ký ức tâm hồn
Để ghi nhớ trong lòng tôi mãi mãi

Nếu tôi biết đó là lần cuối
Tôi sẽ dành thời gian đọc ánh mắt em
Và nói rằng "tôi yêu em nhiều lắm"
Thay vì lặng im chắc em biết lâu rồi

Nếu tôi biết đó là lần cuối
Được chia sẻ xúc động cùng em...
Cứ ngỡ mình sẽ còn nhiều dịp nữa
Nên để thời gian trôi qua , trôi qua...

Tin chắc rằng mình còn có ngày mai
Để bù đắp những tháng ngày trước đó,
Và cứ nghĩ cơ hội sẽ luôn hào phóng
Còn nhiều dịp sửa chữa lỗi lầm hôm qua.

Sẽ luôn có một ngày tôi muốn
Để cho tôi nói được lời "yêu em"
Và luôn còn nhiều cơ hội khác nữa
Để thực hiện điều tôi có thể làm cho em

Nhưng nếu điều tôi nghĩ là sai
Và hôm nay là tất cả những gì tôi có ,
Tôi muốn nói yêu em biết bao
Và mong mọi người đừng quên điều đó

Nếu bạn chờ đến ngày mai
Sao hôm nay không làm ngay điều đó?
Vì nếu ngày mai kia chẳng có
Bạn sẽ phải hối tiếc cho ngày qua

Vì đã không dành thêm ít phút
Cho nụ cười , cái ôm chặt và những nụ hôn.

Vậy hôm nay hãy chia sẻ với
những người bạn yêu mến
Và bày tỏ rằng bạn yêu họ biết bao nhiêu
Hãy dành thời gian cho lời cảm ơn , xin lỗi ,
Và rộng mở lòng tha thứ , thương yêu ,

Để nếu Ngày mai không bao giờ đến nữa,
Bạn sẽ không bao giờ phải hối tiếc Ngày hôm nay.

Nào ai dám chắc mình còn có ngày mai
Dù bạn còn xuân hay mái đầu đã bạc.
Và hôm nay có thể là cơ hội lần cuối
Để bạn mở lòng với những người yêu thương


user posted image

Blog bạn bè
BUY PASSPORT ONLINE, PASSPORT RENEWAL, HOW TO APPL

BUY PASSPORT ONLINE, PASSPORT RENEWAL, HOW TO APPLY FOR A PASSPORT, EXPEDITED PASSPORT...



CÔNG NGHỆ THỰC TẾ ẢO TRONG BÁN LẺ

 Ngày nay, khi kinh tế ngày càng phát triển và điều đó đồng nghĩa với...



Ghế xếp cầu thang tiện dụng

GHẾ XẾP CẦU THANG-AN TOÀN-TIỆN DỤNG

 



Thánh nhân về với quê hương
 Nguyễn Quốc Bảo          



Vĩnh biệt Đại tướng
Nguyễn Quốc Bảo
 
 
VĨNH BIỆT ĐẠI TƯỚNG
 


63 Trang « < 14 15 16 17 18 > » 

   Trong: Truyện ngắn
 
user posted image


Tôi nghe thấy nhịp trái tim tôi đập, từ từ lịm đi. Tôi chứng kiến mọi người xung quanh đều nhìn tôi, nhưng riêng anh ta là tôi không nhìn thấy. Người tôi yêu sâu đậm nhất. Nước mắt tôi rơi, người ta nói đó là giọt nước mắt nuối tiếc, là giọt nước mắt người khác không thể nhìn thấy, là giọt nước mắt lưu luyến thế gian.

Giây phút cuối cùng của cuộc đời, tôi cũng không nhìn thấy anh ở bên cạnh, tôi rất thất vọng. Lý do mà tôi tự sát, là vì tôi cảm thấy một ngày sống trên đời này, hay một năm đi chăng nữa đều rất mệt mỏi. Tôi sống giả tạo, nhưng bây giờ tôi hiểu ra rồi, vì anh ta mà chết, thật không đáng. Tôi thấy mẹ tôi dường như đang khóc, tôi thấy ba tôi cứ đốt thuốc. Hút thuốc rất có hại. Tôi nghe thấy trái tim tôi đập rộn lên, tôi hiểu rồi, trước mắt tôi là thiên đường, truyền thuyết kể rằng thiên đường không có nước mắt, thiên đường không có ưu phiền.

"Sóc, con và anh ta chia tay đi" mẹ cầu xin tôi - anh ta không phải là người tốt không thích hợp với con. Tại sao mẹ lại nói anh như thế? tôi và anh yêu nhau đã hai năm, anh yêu tôi hay không, trong lòng tôi hiểu rõ nhất. Đừng bắt tôi và anh chia tay, làm như thế tôi sống có khác gì đã chết, tôi thực sự không thể rời bỏ được anh. Đừng làm con khó xử, mẹ, làm thế khác nào bắt con đi chết.

Chồng, anh vì sao không chịu cố gắng, người nhà em không đồng ý chuyện hai chúng ta, nhưng vì sao anh vẫn vậy? Tính cách của anh, cả con người anh sao không vì em mà thay đổi??? Trước đây anh như thế nào, anh tự mình hiểu rõ. Vì sao miệng nói yêu em mà đến cuối cùng lại không vì em mà thay đổi. Anh bảo em phải làm sao để tin rằng người anh yêu là em. Vì anh, hai năm qua em đã chịu biết bao đau khổ, khóc biết bao nhiêu lần, chịu đựng biết bao mệt mỏi, anh có hiểu, em đối với anh tốt như thế, nhưng anh lại đối với em thế này. Anh cảm thấy bất công với em không ?

Em vẫn chưa nói không để anh tìm được, em phải đi rồi, từ nay về sau em để lại vị trí này cho anh.

Em gấp lắm rồi, có người nói cho anh rồi phải không, anh có còn là con người không ? Đùa em đủ rồi thì muốn đẩy em đi. Lúc anh không có tiền anh biết đến tìm em, lúc đó biết đến xin em, em từng nói với anh, đừng đến làm tổn thương em. Anh vì sao vẫn vậy, lẽ nào yêu anh là sai sao ?

Chồng, đừng đến, bố em bây giờ đang buồn phiền.

Em lúc này vẫn chưa lấy anh, anh thì đối với em như thế, thực sự nếu đợi đến sau khi kết hôn xong thì sẽ không biết thế nào, mẹ em không đồng ý chuyện hai chúng ta, lúc em khen anh với mẹ, nói anh tốt với em thế nào, em vẫn còn là con người phải không? được, em để anh thấy, cho dù thế này, kể cả em chết đi, em cũng sẽ không ở bên anh, tôi nói rất xúc động.

Được, em nhanh lên một chút, sau khi em chết tôi sẽ tìm một người đẹp thay thế chỗ em, thân hình em quá khổ, tìm đến tôi, em đã đem hết niềm vui của tôi đi ! anh ta nói một cách tức giận.

Thực ra tôi không phải là không rời xa được anh ta, tôi bởi anh ta mà ba lần phá thai, mỗi đứa trẻ đều là cốt nhục của tôi, tôi thích trẻ con, nhưng chưa đủ tuổi, cho nên không thể có con. Tôi phải đem phá. Những lần anh ta đối với tôi như thú vật, mỗi lần tôi đều nhẫn nhịn. cứ thế hết lần này đến lần khác, nhưng vô dụng, trái lại càng khiến anh ta tệ bạc hơn với tôi. Ngoại hình tôi không bắt mắt, vóc dáng cũng không đẹp như người ta, chỉ là gia đình tôi khá giả. Gia đình anh ta rất nghèo, nghèo đến mức cái gì cũng không có, mỗi lần bất kể làm việc gì đều là tiền tôi bỏ ra. Chỉ cần anh tốt với em, cho dù phải chi ra khoản tiền lớn đến đâu cũng đáng. Thế nhưng ...

Người ta nói em hèn hạ, nói em không thể rời xa anh. Em tự nghĩ, đúng, em không thể rời xa anh. Nhưng em cũng có lời oán giận. Cho dù không thể rời xa, cũng chẳng thể làm gì hơn, em phát hiện anh vốn không yêu em. Bên em hai năm, mỗi lần cãi nhau luôn là em bắt đầu, mỗi lần cần tiền đều là em trả, người ta vẫn nói, hai người cãi nhau, người nói trước là một vị thiên sứ, em đã làm thiên sứ hai năm nay, hai năm qua đi, nhưng thiên sứ rồi cũng sẽ mệt, em rất mệt, em cần tìm một nơi để em có thể suy nghĩ, có thể yên tĩnh, nghỉ ngơi sau hai năm.

Tôi đi đến hiệu thuốc, mua hai vỉ thuốc an thần, mua hai lon bia, đến bờ biển, nơi mà tôi muốn đến nhất.

Ở nơi đó tôi khóc rất to, khóc hết lần này đến lần khác, mở bia, hét một tiếng thật lớn, Trương Vân, để em nói lần cuối cùng, em yêu anh. Xin lỗi, em chỉ có thể ở thiên đường đợi anh. Bởi vì nơi đó rất yên tĩnh.

Tôi nhìn cha mẹ tôi đang khóc rất đau lòng, lúc đó, không nhìn thấy anh tôi cũng rất đau lòng. Có lẽ tôi không đáng vì con người như thế mà chết. Nhưng nó đã thành sự thực rồi. Không thể thay đổi được nữa.

Thân thể tôi càng lúc càng nhẹ, tôi bay đến nhà của chúng tôi, thấy anh ta đang ngủ, chăn bị đạp ra một bên. Để tôi lần cuối cùng đắp chăn cho anh, tôi bình tĩnh nói. Tôi đi vào giấc mơ của anh ta, để xem anh ta đang nghĩ gì. Đó là đêm cuối cùng tôi ở lại nhân gian.

Tôi đi vào giấc mơ của anh rồi, thì tôi rất hối hận, như thế tôi sẽ không an tâm ra đi, nhìn thấy giấc mơ của anh rồi thì tôi khóc, anh đang nói, vợ, anh yêu em, kỳ thực nói ra trái tim tôi rất mềm yếu . Anh vì sao phải rời xa em. Tôi nhìn thấy anh đang khóc, những giọt nước mắt của anh rơi trong lòng tôi, tôi không thể chịu đựng cú sốc như thế, thoát khỏi giấc mơ của anh, tôi nghe thấy anh gọi tên tôi, anh đang khóc, nhắm mắt khóc. Anh nói, xin lỗi, anh hại em rồi.....

Em sai rồi, chồng, em sai rồi. Vốn dĩ anh yêu em như thế tại sao không nói, lúc em sống sao anh không nói, nước mắt của tôi chảy mà không thể dừng lại. Bây giờ nói thì đã muộn rồi, em chỉ có thể đợi anh ở thiên đường, một mình đợi anh, anh đến rồi chúng ta sẽ lại yêu nhau. Tôi bay ra khỏi phòng, đi qua chiếc cầu mà mỗi một con người đều sẽ phải qua, cầu nại hà. Mộng bà bà vừa cầm bát canh vừa nhìn tôi, tôi quay đầu nhìn anh, tôi không muốn quên anh, thế nhưng, đó là việc tôi phải làm. Bà bà nói với tôi, nếu như chúng tôi thực sự có duyên phận, kiếp sau sẽ gặp lại. Tôi tin lời bà bà. Tôi uống canh xong, bay lên thiên đường ...

Thời gian ở đây, tôi luôn phát hiện có những đồ vật tác động đến tôi, khiến tôi mất tự chủ mà nhớ lại ngày trước. Tôi nhớ đến anh, Trương Vân, anh là người em yêu suốt đời này, anh sống tốt không?, vui vẻ không? quên em rồi phải không? em nghĩ anh không biết, được rồi, để chúng ta hẹn ước ở thiên đường, đây là nơi thích hợp nhất cho chúng ta, là nơi yên tĩnh nhất. Anh thân yêu, chồng, em ở thiên đường đợi anh. Đợi anh, vĩnh viễn đợi anh. Em sẽ không tiếp tục sai lầm, là vì em biết người anh yêu là em, như thế là đủ lắm rồi, đủ rồi, em sẽ mãi yêu anh, vì đó là lý do khiến em có thể chờ đợi anh, đó là lý do khiến em vượt qua tất cả để đợi anh.

Dù chồng chéo, bài hát này, tự nó buồn, tự nó khóc .....

Có những thứ mất đi rồi người ta mới biết là nó quý giá

   Trong: [thơ] As_Eros
 
As_Eros


user posted image


Vì ai tên giống như người

Tưởng như ký ức đã

trôi

mất rồi

Nào đâu thoáng

gặp

đây thôi

Tưởng như

cay đắng

ngọt bùi

cuộn dâng

...Ra

Lòng chưa

dứt

đa mang.

Phải chăng

giờ vẫn nhỡ nhàng

tin

yêu

Ngoài kia hoang

đốt

nắng chiều...


Trao vu vơ thế vần thiêu quặn lòng...

Giá mà nói

được rằng

không...

   Trong: Tản mạn
 
Cô gửi cho anh một tin nhắn : Nếu như trong nhà nghèo túng chán nản đến mức chỉ có một bát cháo cho hai chúng ta. Anh sẽ đem chút cháo trong bát ấy cho em ăn chứ ?.

Anh trả lời : Vậy mà cũng phải nói sao? Nhưng anh cho rằng một người con trai yêu một người con gái một cách chân chính thì sẽ không để cho người con gái mình yêu phải sống như thế.

Cô trả lời : Nhưng có một người trả lời thế này. Anh ta nói, không ! anh sẽ đem hết phần cháo cho cô ấy ăn. Đoạn đối thoại ấy có phải sẽ cảm động được mọi cô gái. Em không biết, nhưng em bị nó tác động rất sâu sắc.

Anh trả lời : Nói như thế, nếu đến bát cháo kia cũng không có, thì anh ta sẽ làm thế nào. Hoặc là nghĩ đến việc bát cháo ấy cô kia ăn rồi, nhỡ vẫn cảm thấy đói thì sao.

Cô vẫn cho rằng anh nên trả lời giống như chàng trai kia : Không ! anh sẽ nhường bát cháo ấy cho em ăn, đó mới là thực sự hoàn mỹ, mẫu mực, mới là đáp án duy nhất. Nhưng vì anh không trả lời vấn đề theo phương án ấy, anh và cô lưng dựa lưng suốt một đêm, anh mấy lần muốn ôm cô ngủ đều bị cô cự tuyệt.

Trời có lúc không thuận theo lòng người

Sau này, đến một thời điểm, do nhiều nguyên nhân, anh và cô lâm vào tình cảnh giống như thế, hai người khó khăn đến mức chỉ có một bát cháo. Hôm đó, anh nhẹ nhàng để lại một lời nhắn : Em yêu, em ăn đi, bát cháo trên bàn là dành phần em, anh ăn xong rồi. Cô ăn hết bát cháo, rồi nghỉ ngơi . Anh từ bên ngoài trở vào, mang cho cô xiên thịt dê mà cô thích ăn, hoa quả, trà sữa. Anh nói với cô : Anh đã tìm được một công việc tạm thời, số tiền này, là ông chủ ứng trước tiền lương cho anh. Nói xong còn đưa túi tiền sáng choang ra trước mặt cô. "Em yêu cứ ăn tự nhiên, anh đã ăn ở bên ngoài rồi". Xong rồi anh làm điệu bộ tinh nghịch. Trong những ngày khốn khó nhất ấy, cô vẫn có được hạnh phúc vui vẻ, còn thì anh dường như làm việc vất vả nên sức khoẻ có phần giảm sút. Thời gian sau, anh ổn định được công tác, họ tràn đầy hạnh phúc khát khao hướng về một tương lai tốt đẹp.

Cô thích xem tivi, bản tin trên tivi nhiều năm trước đã từng phát đi một sự kiện chấn động, một người mẹ và con trai bị chôn dưới lớp đất đá, lúc sữa người mẹ bị đứa con uống cạn, người mẹ đã tự cắn mách máu trên tay, dùng máu tuơi của chính mình nuôi con trai, vài ngày sau, mọi người cuối cùng cũng dọn được đống đất đá cứu hai mẹ con, người mẹ đã cạn máu mà lìa xa cõi đời, trên khoé miệng đứa trẻ vẫn còn đọng lại máu tươi của người mẹ cùng với nụ cười hồn nhiên, hai má đỏ hồng như có được một cuộc sống mới . Cô hỏi anh : nếu như hai chúng ta cùng bị đè dưới đống đất đá ấy, anh có giống như người mẹ kia dùng máu cứu sống em không? Anh sau câu nói của cô có một chút xúc động. Anh nói với cô : Em chưa già mà đã có cái ý nghĩ như thế sao? Em là người phụ nữ của anh, anh sẽ làm tất cả để cho em được hạnh phúc, bất luận là lúc cuộc sống và an toàn của em bị đe doạ, anh sẽ làm tất cả để bảo vệ cho em. Em là người anh yêu nhất, anh cũng sẽ không cho phép em có thứ suy nghĩ như thế, em yêu ạ.

Cuối tuần, một buổi sáng đẹp trời, trên con đường về nhà sau khi mua thật nhiều đồ ăn, quần áo mà cô thích, anh dắt tay cô vui vẻ dạo phố. Hai con người nhỏ bé hạnh phúc ấy chỉ cần băng qua một ngã tư nữa thì có thể đến được tổ ấm tình yêu mà mình xây đắp, là thiên đường nhỏ hạnh phúc của họ . Anh một tay nắm tay cô, một tay xách đồ vừa mua, anh đi trước, cô đi sau, hai người đang ở vạch sơn chuẩn bị qua đường, đột nhiên có một chiếc xe lao đến từ phía sau cô - cô chỉ cách anh một bước chân. Chớp mắt nữa thôi, chiếc xe sẽ tông vào cô. "Ầm" cái tiếng chát chúa ấy là tiếng tông của chiếc xe ô tô. Tất cả đều đột ngột, người bị đâm đã văng cách xa hai mét, máu lênh láng trên đường. "Không! không phải" tiếng kêu kinh hãi đến từ phía cô, tiếng gào thét thê lương đập vào màng nhĩ của những người xung quanh. Cô biết rằng người bị chiếc xe đâm đáng ra sẽ là cô, chỉ chớp mắt như thế người bình thường sao có thể thể kịp phản ứng, anh vội vàng đẩy cô ra, chính mình ngã trong vũng máu. Cô bổ nhào xuống bên anh mà khóc, trên người anh toàn là máu, cô hét to gọi tên anh, mọi người xung quanh nói không thể làm gì được nữa rồi, họ đã thử nhưng anh không còn thở nữa. Cô không tin, tiếp tục gọi tên anh, điều kỳ diệu sảy ra khi đôi mắt anh hé mở, nhìn cô, bình thản mỉm cười, rồi vĩnh viễn nhắm mắt. Anh đang ở tận cùng của sự sống, dù vẫn đang đau đơn giãy giụa, vẫn cố gắng dùng chút khí lực cuối cùng chứng kiến người mình yêu nhất được bình yên vô sự, rồi mới yên tâm ra đi. Đó là ngày mưa nhiều, bên ngoài tràn ngập hơi ẩm, nước mưa kết thành một đám sương mù giày đặc đất trời.

Trong lúc thu xếp lại những kỷ vật của anh cô phát hiện ra một tờ giấy chứng nhận bán máu, trên đó viết tên của anh. Điều kỳ lạ là từ trước tới nay điều này cô chưa bao giờ biết. Anh trong một tháng liên tiếp bán máu đến 3 lần, cô vẫn nhớ rõ những ngày tháng gian khó nhất của hai người họ, cô đã hiểu ra tại sao sức khoẻ anh trong khoảng thời gian ấy suy kiệt đến vậy, cô hiểu hàm ý trong câu anh nói "tiền lương ứng trước", cô hiểu ra rằng anh đã dùng máu để đổi lấy tiền mua cho cô những đồ ăn cô thích. Trong lúc tiếp tục thu xếp kỷ vật cô phát hiện ra một mẩu báo, phát hiện bất ngờ này lập tức làm cô kinh ngạc, người mẹ vĩ đại chính là mẹ của anh, đứa trẻ may mắn giành lại được cuộc sống chính là anh. Nhưng anh đã đem cái may mắn ấy cho cô. Cô nước mắt dàn dụa

Cô đã viết một bài hát!


Anh thân yêu sao anh không ở bên em



Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Anh từng nói khuôn mặt em đẹp nhất trên đời

Sao anh nỡ để em cô đơn trong héo hắt mà không nhìn em đến một lần

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Anh nói rằng đem em đi du ngoạn một vòng quanh quả đất

Lời anh hứa vẫn chưa kịp làm, hay đổi thành yêu em một vạn năm đi?

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Anh nói rằng mãi mãi không bao giờ để em đau khổ

Anh đi rồi còn mình em trong thành phố hoang tàn.

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Anh nói rằng chiều chuộng em, em đau, em cười, em hôn, em yêu, yêu em vô hạn

Anh có phải đã bị câu nói đẹp đẽ của thiên đường phồn hoa kia lừa dối

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Em đã bởi người thương mà tiều tuỵ mất đi tiếng nói

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Em đã đợi anh đến quên cả thứ gọi là giấc ngủ

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Em nước mắt nhạt nhoà vì anh không trả lời tin em

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Em đã mặc chiếc váy cưới màu trắng đợi anh đến dắt tay.



Đời người ngắn ngủi được mấy mươi năm, muốn khóc thì khóc, muốn cười thì cười, nên yêu thì yêu ...

   Trong: Truyện ngắn
 
user posted image


Năm ấy, trước mùa hoa anh đào, anh quyết định sửa lại ngôi nhà cũ của mình. Ngôi nhà không được cải tạo đã mười năm nay. Bức tường là những vách gỗ xếp lại. Anh xé tấm vách cũ, giữa hai bức vách lộ ra một khoảng trống nhỏ... Phá bức vách phía ngoài, anh phát hiện một con thằn lằn đang mắc kẹt trên bức vách còn lại. Con thằn lằn không may đã bị đinh đóng vào chân. Đang định rút đinh ra, anh chợt thấy nó còn động đậy. Còn sống!

Chẳng bình thường chút nào, con thằn lằn đã bị đóng đinh suốt mười năm! Thoáng chút nghi ngại cho con vật xấu số, rồi anh chợt thấy tò mò. Chuyện gì đã xảy ra?

Con thằn lằn sống sót dù đã bị đóng đinh, mười năm. Mười năm trong cái hốc tối tăm ấy. Làm sao nó có thể vẫn sống trong hoàn cảnh như vậy? Không ăn, không di chuyển nổi một bước. Sự việc bất thường làm anh quên dỡ nốt bức vách còn lại, cứ thế quan sát con thằn lằn đang bị đóng đinh, không nguôi tự hỏi: “Bằng cách nào…?” Rồi anh cũng lý giải được. Quan sát một lát, không biết từ đâu đến, một con thằn lằn khác xuất hiện, mồm ngậm thức ăn. Thì ra suốt mười năm qua, thằn lằn đóng đinh sống xót được vì có một người bạn đã không ngừng nghỉ mang thức ăn đến cho nó.

Liệu thằn lằn có tình yêu hay không? Anh cũng không rõ nữa. Nhưng sự kiên trì, kiên cường của hai con vật bé nhỏ ấy không khỏi làm anh suy nghĩ. Có phải đó là tình yêu? Anh vẫn tin chỉ tình yêu mới có thể mang lại sức mạnh, sức bền bỉ, và sự tự nguyện lớn lao đến vậy.
Con thằn lằn gặp rủi ro kia liệu dám nghĩ tới ngày có kẻ nào đó sẽ tháo đinh cho nó hay không? Thằn lằn đưa thức ăn cho bạn trong suốt mười năm liệu dám nghĩ tới ngày bạn được tháo đinh để đền đáp mình hay không? Một tình yêu không biết mệt mỏi, không biết đến đòi hỏi chính là lý do khiến điều kỳ diệu xảy ra. Anh sẽ còn nhớ mãi câu chuyện này để nhắc mình nếu một ngày nào đó cảm thấy nản chí trong tình yêu.

   Trong: Truyện ngắn
 
Trên 1 quả đồi đầy hương thơm và cỏ lạ . Có 1 con người đang tận hưởng sự vui sướng khi nhìn ngắm cánh diều mình thả đang bay vút giữa mây và gió. Bầu trời thật đẹp, cao và trong xanh . Từng đợt gió nhẹ nhàng nâng cánh diều bay lên ... Con người phía dưới càng lúc càng hạnh phúc càng thích thú giống như đang được bay cùng cánh diều ... Bỗng bầu trời xám lại, gió mạnh bắt đầu nổi lên ... Con người nghĩ đơn giản chỉ là 1 cơn giông sẽ mau chóng qua thôi ... Nhưng gió đã quá mạnh...


Con người :
Ta đùa 1 chút với cơn gió . ta nghĩ nó ko đủ mạnh để kéo mất cánh diều của ta đi ... khi gió càng mạnh mẽ ta đã biết điểm dừng ... như có lẽ đã muộn ... Ta cố kéo dây lại , kéo diều về với ta ... nhưng ... ko! sợi dây mỏng manh kia ko đủ để ta giữ diều ở lại .... ĐỨT ! sợi dây mỏng manh đó đã đứt ... Diều đã bay theo cơn gió mỏng manh rồi ... xa con người ... xa thật rồi

Diều :
Một cơn gió mạnh đến , ta muốn bay theo gió để tận hưởng cảm giác tự do. ta muốn thoát khỏi con người . Bay vút lên bầu trời . Diều bỏ con người bay theo gió ...

Cơn gió mạnh:
Ta muốn diều bay theo mình cùng nhau tận hưởng cảm giác tự do , phiêu lưu giữa mây và gió .Ta ko còn cô đơn ... ta có diều...

Con người :
Ta chỉ còn biết hướng lên bầu trời xám xịt luyến tiếc , vì đã cố giữ nhưng diều vẫn đứt dây Diều vẫn bay mất...

Có ai nghĩ rằng 1 lúc nào đó , khi cơn giông đi qua , cơn gió ko còn mạnh mẽ để đưa diều bay cao nữa thì diều sẽ ra sao ? Diều sẽ rơi xuống đất , và lúc đó nếu ko có con người liệu diều có còn bay được nữa ko???


63 Trang « < 14 15 16 17 18 > »  
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

^O^----t8m----^O^

Người iu dấu ^.^
user posted image

Em chúc anh

Yên bình trong trái tim

Sự yêu thương của gia đình và bạn bè

Niềm tin để dẫn đường

Hy vọng để vượt qua mỗi ngày

Ánh mặt trời thắp sáng

... những ngôi sao để anh nhìn và ước

...cầu vồng để anh biết vẫn còn có ngày mai

Một giọt nước mắt để có lòng nhân hậu

Một trái tim để giữ sự thương yêu

Nhưng, hơn tất cả, em mong anh sẽ cảm thấy bàn tay em trong tay anh

Để biết em ở đây nếu anh vấp ngã.

Để mang niềm vui và tình yêu đến cho anh

... như tình anh vẫn luôn chia sẻ với em


user posted image


...:i Love You:...
user posted image

user posted image

user posted image

Iu Anh ^^
user posted image

♥ Em iu anh ♥
user posted image

Đối với thế giới anh chỉ là 1 người, nhưng đối với em anh là cả thế giới.

ღ Anh ơi ღ
Cuộc đời em là một cơn mộng kéo dài . Nó trôi qua thật êm đềm và tĩnh lặng em chìm đắm trong cơn mơ đó tưởng chừng như không bao giờ tỉnh giấc và để rồi vào một ngày đẹp trời em đã choàng tỉnh cơn mộng đó vì đã có một người con trai đến đánh thức con tim tình yêu đang ngủ say của em dậy . Người con trai ấy có tên .... - là anh đó

user posted image


[ Ngoan, Anh yêu Em ]
User Posted Image

Không biết ai đó đã nói bởi vì anh quá yêu em, cho nên nếu khoảng cách giữa chúng ta là một trăm bước, chỉ cần em bước tới một bước, anh sẽ không suy nghĩ gì mà bước chín mươi chín bước còn lại  

Bạn bè
em_gai_dai_ca17816
em_gai_dai_ca17816
thanhquoc
thanhquoc
hong_ngoc123
hong_ngoc123
pe_ngu
pe_ngu
heartforever
heartforever
heocondangyeu
heocondangyeu
gemini3691
gemini3691
phuonglinh_money
phuonglinh_money
lolibibica
lolibibica
le_phi47
le_phi47
Xem tất cả

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com