nangmia_tinhnghich's Blog

2 Trang  1 2 >

Các bài viết trong December 2011

 
Mục tiêu: Làm một bình hoa dễ thương, tiết kiệm



Mới học làm hoa, mình nên làm những bình nhỏ nhỏ để trang trí bàn học, bàn máy tính thôi, những bình hoa dạng tròn, dạng cao xinh xinh đều phù hợp. 

Các mẫu hoa: phù hợp với bình nhỏ là hoa cúc, hoa hồng, cẩm chướng nhỏ, lan ngọc điểm, lan đỏ, lan vàng, lan vũ nữ. Nếu muốn làm các mẫu lan to như Anusa, Mareana, Pabtia … thì một bình chỉ nên cắm 2-3 bông là đủ. Các bạn nhớ cân đối tỷ lệ với bình hoa.

Có bạn thích bình hoa đủ màu sặc sỡ, có bạn thích bình hoa một màu, một kiểu hoa thôi. Mỗi bình hoa sẽ có ý nghĩa riêng của nó. Việc phối màu cũng khá quan trọng, bình màu sậm thì cắm hoa màu sáng, màu vàng, còn bình màu sáng hoặc trắng sẽ cắm hoa đỏ, xanh … cơ bản là như vậy.

Khi đã định...



Xem tiếp »

11

 
chao ban nhung gi ban viet rat hay mong ban post thuong xuyen
                   -----nguoi wen------

 
Chương 14: Hè năm 13 tuổi (tiếp)
"Thường cháu phải mất một lúc mới thực sự nhập tâm vào nhân vật được" - tôi phân trần. Tôi rất không muốn làm cô buồn bởi vì cô chính là người giới thiệu cuốn sách này cho tôi.

Đúng lúc đó mẹ quay trở lại vào trong phòng, trên tay là gói kẹo Twizzlers và một nửa gói bánh Fritos dở. Mẹ tung gói Twizzlers về phía cô Susannah: "Bắt lấy này!"
Cô Susannah vội chìa tay ra với nhưng gói kẹo đã rơi cái bẹt xuống sàn nhà trước khi cô kịp bắt lấy. Vừa cúi xuống nhặt cô vừa khúc khích cười: "Ôi mình đúng là già rồi."

"Mẹ, bọn con biết thừa là hai người vừa hút "cỏ" trên lầu" - anh Conrad ngẩng đầu lên nói.
Cô Susannah thảng thốt giơ tay lên ôm lấy miệng, nét mặt lộ rõ vẻ đau đớn.

"Xem ra chúng ta bị lộ rồi, Beck ơi. Các con nghe này,...

Xem tiếp »

 
Chương 14: Hè năm 13 tuổi
Lần đầu tiên họ làm chuyện đó họ cứ đinh ninh là tụi tôi không biết. Họ thật ngây thơ khi chọn đúng chiều hôm cả bốn đứa bọn tôi đều có mặt ở nhà. Tụi tôi đang ở trong phòng khách. Anh Conrad đang nghe nhạc, đầu chụp cái headphone to sụ, trong khi Jeremiah và anh Steven đang chơi điện tử. Còn tôi ngồi một góc đọc truyện Emma - không phải vì tôi thích cuốn truyện này mà vì nó khiến tôi trông có vẻ tri thức trước mặt anh Conrad. Nếu thực sự muốn đọc sách thật thì tôi đã tự nhốt mình trong phòng với cuốn Flowers in the Attic hay một cuốn nào đó khác, chứ không phải truyện của Jane Austen.

Tôi nghĩ anh Steven là người đầu tiên ngửi thấy mùi đó. Đột nhiên anh quay đầu hít hít mấy cái và hỏi: "mọi người có ngửi thấy mùi gì không?"

"Em đã...

Xem tiếp »

 
Chương 13:
Tôi đang ung dung ngồi ăn bánh mỳ nướng và đọc tạp chí trên chiếc ghế Adirondack yêu thích của mình thì mẹ đi tới ngồi xuống bên cạnh, mặt đầy nghiêm trọng. Tôi đã quá quen với cái vẻ mặt mẹ-cần-nói-chuyện-nghiêm-túc-với-con này rồi.
"Hôm nay con có kế hoạch gì không?" - mẹ hỏi giọng rất tự nhiên.
Tôi tọng nốt miếng bánh vào miệng, chỉ tay vào cuốn tạp chí và nhồm nhoàm nói: "Đây ạ"
"Con nên bắt đầu đọc sách chuẩn bị cho lớp tiếng Anh nâng cao năm sau đi" - mẹ đưa tay lau vụn bánh mỳ trên cằm tôi.
"Vâng, con cũng đang định thế" - tôi nói dối không chớp mắt.<
Mẹ hắng giọng, tần ngần hỏi tiếp: "Conrad đã hút "cỏ" đúng không?"
"Cái gì cơ ạ?" - tôi trợn tròn mắt.
"Có phải Conrad hút cần sa không?"
Mẹ làm tôi tí nữa thì nghẹn. "Không hề! Mà...

Xem tiếp »

 
Chương 12:(1)
Thỉnh thoảng chú Fisher cũng có ghé qua thăm mọi người vào dịp cuối tuần và tuần đầu tháng 8. Chú làm ở ngân hàng do đó không thể xin nghỉ quá nhiều ngày được. Mà thú thực là không có chú Fisher còn vui gấp tỉ. Mỗi lần chú tới Cousins, mặc dù cũng không thường xuyên lắm, là y như rằng đứa nào đứa nấy ngoan hẳn lên, đi đứng cũng chậm rãi khoan thai chứ không chạy uỳnh uỵch khắp nhà như mọi khi. Tất nhiên trừ mẹ và cô Susannah. Điều thú vị là mẹ, chú Fisher và cô Susannah hóa ra cùng học chung trường Đại học và trường của họ bé đến nỗi ai trong trường cũng đều biết nhau hết.

Cô Susannah bảo tôi nên gọi chú Fisher là "Adam" cho thân mật hơn nhưng cho đến bây giờ tôi vẫn chưa tài nào làm được. Tôi cứ thấy không quen. "Chú Fisher" nghe quen hơn, với cả...

Xem tiếp »

 
Chương 11: Hè năm 9 tuổi
Đám trẻ con tụi tôi đang ngồi chơi bài ngoài hiên, trong khi mẹ và cô Susannah nhâm nhi magaritar và chơi bài riêng với nhau. Mặt Trời bắt đầu lặn dần, chẳng mấy chốc đến giờ hai mẹ đứng dậy và bếp luộc ngô và chiên xúc xích cho bữa tối. Nhưng là lát nữa cơ. Giờ hai mẹ còn đang phải chơi bài đã.

"Cô Laurel, sao cô cứ gọi mẹ cháu là Beck trong khi mọi người gọi mẹ là Susannah cơ mà?" - Jeremiah thắc mắc. Cậu ấy và anh Steven cùng một phe và họ đang thua. Jeremiah vốn không mặn mà lắm với cái trò bài bạc này nên cậu luôn tìm thứ gì đó thú vị hơn để làm, để "buôn".
"Bởi vì tên thời con gái của mẹ cháu là Beck" - mẹ vừa giải thích vừa phì phèo điếu thuốc lá. Mẹ và cô Susannah thường chỉ hút thuốc mỗi khi gặp nhau, do đó đây có thể coi là...

Xem tiếp »

 
Chương 10:
"Belly, con đã gọi cho bố chưa đấy?" - mẹ hỏi
"Chưa ạ"
"Mẹ nghĩ con nên gọi cho bố, báo với bố là mọi thứ ở đây vẫn ổn."
Tôi đảo mắt một vòng, ngao ngán trả lời:" Con e là bố cũng đang chẳng có mặt ở nhà và lo lắng gì đâu."
"Thì dù sao cũng nên gọi báo cho bố một tiếng"
"Sao mẹ không bảo anh Steven gọi ý" - tôi cãi bướng.
" Mẹ không bảo anh gọi bởi vì anh và bố sẽ có hai tuần cùng đi thăm thú các trường đại học với nhau. Còn con thì khác, hai bố con sẽ không được gặp nhau cho tới cuối mùa Hè này"
Sao mẹ cứ phải suy nghĩ và lo lắng hộ cho người khác nhiều như thế nhỉ? Mẹ là người duy nhất tôi biết sau khi ly hôn vẫn giữ được mối quan hệ tốt với chồng cũ và cân bằng mọi chuyện.
Mẹ đứng dậy đưa cho tôi cái điện thoại, trước khi...

Xem tiếp »

 
Chương 9: Sự thay đổi của Conrad
Buổi tối nếu không ngủ được tôi thường lén xuống nhà và đi bơi vài vòng ngoài bể bơi. Tôi sẽ bơi cho đến khi mệt rũ ra mới thôi. Và khi quay trở lại giường ngủ, có thể cơ bắp sẽ hơi nhức mỏi một chút nhưng bù lại tinh thần sảng khoái cực kì. Tôi rất thích cảm giác được cuộn tròn trong chiếc áo tắm màu xanh mềm mại của cô Susannah lúc từ dưới bể bơi đi lên. Sau đó rón rén lên lầu và ngủ vùi trong chăn mặc cho tóc vẫn còn đang ướt nhẹp. Cảm giác đó thật không có gì tuyệt bằng!

Tình cờ vào hai mùa Hè trước, cô Susannah đã phát hiện ra bí mật này của tôi và thỉnh thoảng cô cũng xuống bơi cùng. Mạnh ai người nấy bơi, không ai nói với ai tiếng nào. Nhưng cảm giác có người bơi cùng vẫn vui hơn. Và đó cũng là lần duy nhất...

Xem tiếp »

 
Chương 8: Em thì thay đổi gì chứ?
Sau bữa tối, tôi xuống nhà ngồi chơi trên chiếc ghế sô-pha yêu thích. Anh Conrad cũng vậy. Ang ngồi đối diện với tôi, đang cúi đầu mải mê gẩy guitar."Nghe nói anh đã có bạn gái" - tôi gợi chuyện trước - "Và hai người khá là bền"
"Thằng em anh đúng là nhiều chuyện" - khoảng một tháng trước khi bọn tôi tới Cousins, Jeremiah đã gọi cho anh Steven. Họ buôn chuyện khá lâu và tôi đã lén đứng ngoài cửa phòng anh Steven nghe trộm. Anh Steven không nói gì nhiều nhưng nghe giọng điệu của anh thì chuyện có vẻ khá nghiêm trọng. Do quá nóng lòng, tôi đã đẩy cửa lao vào phòng và nằng nặc đòi anh Steven nói cho mình biết chuyện gì đang xảy ra. Sau khi lớn tiếng gọi tôi là đứa tọc mạch nhiều chuyện này nọ một hồi, cuối cùng anh vẫn chịu kể cho tôi nghe mọi...

Xem tiếp »

 
Chương 7: Ngôi nhà của gia đình Fisher
Ban đầu lúc mới tới đây tôi vẫn cứ đinh ninh là nhà Fisher không có nhiều tiền bằng nhà mình cơ đấy. Bởi căn nhà bãi biển của họ không thuộc dạng thời thượng, tráng lệ gì cho cam. Nó chỉ đơn thuần là một ngôi nhà lớn được lát sàn gỗ, với đầy đủ những vật dụng và tiện nghi cần thiết để nghỉ ngơi ở biển vào mùa Hè. Tường nhà được sơn màu trắng và bắt đầu có dấu hiệu bong tróc theo thời gian. Nhưng được cái thiết kế của nó rất tiện dụng và ấm cúng, mang lại cảm giác dễ chịu cho người ở trong đó. Tôi đặc biệt thích bộ ghế sô-pha vải bọc đã bạc màu mà lần nào tới đây bốn đứa tụi tôi cũng phải tranh bằng được vị trí ngồi đẹp nhất và thoải mái nhất - vị trí đối diện với màn hình TV.
Ưu điểm...

Xem tiếp »

 
Chương 6: Hè năm 10 tuổi
Ngay trong lần gặp đầu tiên, ba người bọn họ ngay lập tức đã trở thành cạ cứng của nhau. Anh Conrad là thủ lĩnh. Lời của anh luôn là luật. Anh Steven là phó, còn Jeremiah là tên hề. Đêm đầu tiên ở Cousins, anh Conrad quyết định đám con trai sẽ đốt lửa trại ngoài bãi biển và ngủ trong những chiếc túi ngủ. Dĩ nhiên mấy chuyện này chẳng có gì là khó khăn với một hướng đạo sinh ưu tú như anh Conrad.
Tôi chỉ biết đứng nhìn bọn họ lên kế hoạch với nhau, lòng đấy ghen tị. Nhất là khi họ bắt đầu mở tủ lấy bánh quy và kẹo bông trắng cho vào balô. "Đừng mang hết đi", tôi rất muốn ngăn họ lại. Nhưng tôi không dám - đấy đâu phải bánh của tôi. Thậm chí đây cũng chẳng phải nhà của tôi.
"Steven, nhớ mang theo đèn pin nhá" - anh Conrad nhắc. Anh Steven...

Xem tiếp »

 
Chương 5: Bữa tối đầu tiên
Bữa tối đầu tiên năm nào cũng như nhau: Một nồi bouilla-baissee to đùng , cay xè - cô Susannah đã nấu sẵn trong lúc đợi mẹ con tôi tới. Rất nhiều tôm, càng cua và mực - cô vốn biết tôi thích mực mà. Ngay từ khi còn nhỏ tôi đã luôn nhặt mực riêng ra và để dành, ăn cuối cùng. Cô Susannah đặt nồi ở chính giữa bàn, xung quanh bày rất nhiều bánh mỳ Pháp mua ở tiệm bánh gần đó. Mỗi người được phát một cái bát to và nồi sẽ được truyền lần lượt tới từng người trong suốt bữa ăn, ai ăn bao nhiêu thì tự múc. Cô Susannah và mẹ luôn uống rượu vang đỏ còn tụi trẻ con bọn tôi uống Fanta nho. Nhưng tối hôm đó bốn đứa được đặc cánh uống rượu cùng hai mẹ.
" Tụi nhỏ đã đủ lớn để nhập tiệc với chúng ta rồi, Laur nhỉ?" - cô Susannah quay...

Xem tiếp »

 
Chương 4: Cô Susannah
Mấy anh em vừa sấy khô và thay quần áo xong thì thấy cô Susannah từ trên nhà đi xuống, rối rít xin lỗi vì đã không ra đón mấy mẹ con. Trông cô có vẻ vẫn còn ngái ngủ, tóc tai thì bù xù như một đứa trẻ con. Mẹ và cô ôm lấy nhau một lúc rất lâu. Gặp lại người chị em thân thiết, mẹ vui tới nỗi mắt mũi đỏ hoe. Thật là lạ, xưa nay tôi chưa từng thấy mẹ khóc như thế bao giờ.
Kế đó cô kéo tôi lại ôm thật chặt, tưởng chừng như không muốn rời ra.
" Cô trông gầy thế ạ" - tôi thốt lên. Sự thật là thế mà. Hơn nữa, tôi biết cô thích nghe những lời khen kiểu như vậy. Cô có một chế độ ăn kiêng cực kì nghiêm ngặt, lúc nào cũng cẩn thận với những gì đưa vào cơ thể của mình. Trong khi tôi thấy người cô như thế là chuẩn lắm rồi, nếu không...

Xem tiếp »

 
Chương 3: Cú nhào lộn đầu tiên
Sau khi dỡ đồ xong tôi ra thẳng bể bơi - nơi tôi biết chắc là bọn con trai sẽ tụ tập ở đó. Bọn họ đang nằm dài trên ghế, thò bàn chân lấm lem đầy cát ra ngoài.
Ngay khi vừa nhìn thấy tôi, Jeremiah bật ngay dậy như một cái lò xo: " Thưa quý ông, quý bà-à-à " - cậu ta cúi rạp người trịnh trọng tuyên bố - " Tôi tin rằng đã đến lúc...cho cú nhào lộn đầu tiên của mùa Hè năm nay."
Tôi thận trọng nhích từng bước giật lùi ra xa khỏi đám con trai. Chỉ cần một cử động quá nhanh là mọi chuyện sẽ chấm dứt - bọn họ sẽ nhào tới đuổi theo mình ngay. " Không đời nào " - tôi giơ tay chặn trước.
Tới lượt anh Conrad và anh Steven đứng dậy vây quanh lấy tôi. " Em không thể đi ngược lại truyền thống" - anh Steven nói. Còn anh Conrad chỉ đứng nhe răng...

Xem tiếp »

 
Chương 2: Hè năm 12 tuổi
Lần thất tình đầu tiên của tôi là tại căn nhà này.Năm đó tôi 12 tuổi.
Tối đó là một tối hiếm hoi đám con trai không kè kè dính lấy nhau như mọi ngày - anh Steven và Jeremiah đi câu cá đêm cùng mấy người bạn mới quen ở quán điện tử. Anh Conrad nói là không muốn đi, còn tôi dĩ nhiên là không được mời rồi, vì thế ở nhà chỉ có mình anh và tôi.
Không phải ở cùng nhau, nhưng chí ít cũng là cùng nhà.
Tôi đang nằm vắt vẻo trên giường nghiền ngẫm cuốn tiểu thuyết yêu thích thì thấy anh Conrad đi qua. Anh dừng lại trước cửa và ngó đầu vào trong phòng hỏi: " Belly, tối nay em có bận gì không?"
Nhanh như cắt, tôi đóng sập quyển truyện lại và ngồi bật dậy, cố nói bằng cái giọng tự nhiên nhất có thể, không tỏ ra quá háo hức hay hồi hộp:" Không...

Xem tiếp »

 
Chương 1: Bắt đầu mùa hè mới
Chúng tôi đã lái xe ròng rã suốt 7000 năm .Hoặc chí ít đó là cảm nhận của tôi khi phải ngồi sau tay lái của ông anh trai Steven. Không thể tưởng tượng nổi thanh niên trai tráng gì mà lái xe còn chậm hơn cả bà già. Gác cả hai chân lên phía trước, tôi vu vơ nhìn ra cửa sổ, trong khi mẹ vẫn đang ngủ ngon lành ở băng ghế sau. Ngay cả lúc ngủ, trông mặt mẹ vẫn đầy cảnh giác, như thể mẹ sẽ dậy bất cứ lúc nào và gào toáng lên chỉ trỏ dẫn đường cho chúng tôi.
" Anh nhấn thêm tí ga nữa đi" - tôi suốt ruột lấy tay chọc chọc vào vai anh Steven - " Vượt qua thằng nhóc đi xe đạp kia kìa"
Anh hẩy phắt tay tôi ra rồi quay sang chừng mắt cảnh cáo:" Đừng bao giờ động vào người đang lái xe...còn nữa, bỏ ngay cái chân bẩn thỉu kia xuống."
Tôi vẫy vẫy...

Xem tiếp »

 
Tên fic: The Summer I Turned Pretty
Tác giả: Jenny Han
Thể loại: dành cho những độc giả đang trong độ tuổi mới lớn
Tình trạng: hoàn thành
Nhân vật: Isabel, Steven, Conrad, Jeremiah,...
Nguồn: Hoa học trò

Có những mùa hè đã được số phận an bài sẵn sẽ đẹp hơn hẳn những mùa hè khác.Mỗi khi Hè tới, Belly sẽ bỏ lại sau lưng trường học và bạn bè để cùng mẹ và anh trai lái xe "rong ruổi" tới bãi biển Cousins - nơi cô đã sống những ngày Hè tươi đẹp nhất của cuộc đời mình. Căn nhà bãi biển này không những giống như là ngôi nhà thứ hai cua Belly mà ở đó còn có những người mà Belly vô cùng yêu mến: Đó là cô bạn thân nhất của mẹ - cô Susannah, và hai cậu con trai - Conrad va Jeremiah.
Ngay từ lần đầu gặp mặt, Belly đã để mắt tới Conrad và hơn hết thảy mọi thứ, cô luôn hy...

Xem tiếp »

 
Hậu quả của sự cẩu thả (MTO 10 - 31/10/2011)
 

Trong cuộc sống, mỗi chúng ta thường có cái nhìn khắt khe với những người xung quanh song lại rất hay dễ dãi với những thiếu sót của bản thân.

Một trong những biểu hiện dễ dãi với bản thân chính là sự cẩu thả. Cẩu thả trong lời nói, trong cách nghĩ, cách nhìn nhận, trong cử chỉ, hành động đều gây ra những hậu quả xấu theo mức độ khác nhau tuỳ vào hoàn cảnh và đối tượng tác động. Câu chuyện của tôi là một ví dụ nho nhỏ về sự cẩu thả.

Một buổi sáng, tôi và đứa bạn gần nhà rủ nhau đi chợ. Sau khi mua xong thức ăn, chúng tôi tới chỗ bày bán hạt giống để mua hạt đậu. Trời khá nắng và cảm thấy hơi mệt nên tôi bảo bác bán hàng...



Xem tiếp »

 
Khi bị hiểu lầm (MTO 12 - 2/12/2011)
 

Lần nọ, tôi vô tình thấy trong điện thoại của cậu ấy vô số tin nhắn của người khác, toàn là những tin nhắn mùi mẫn...

 

Ai trong chúng ta cũng ít nhất một lần bị hiểu lầm trong đời. Nhưng quan trọng là chúng ta ứng xử thế nào, chấp nhận bị oan hay đấu tranh đến cùng để bảo vệ chính nghĩa? Cuộc sống này đôi khi có những lúc “tình ngay lý gian”. Bạn hành động đúng, nhưng tất cả những biểu hiện bên ngoài lại trở thành bằng chứng chống lại bạn.

Năm lớp 9, tôi là thủ quỹ. Mọi hoạt động thu chi, tôi đều đứng ra đảm nhiệm. Mọi người chỉ đóng quỹ lớp một lượt duy nhất nên tôi đã...



Xem tiếp »

2 Trang  1 2 > 
Thông tin cá nhân

nangmia_tinhnghich
Họ tên: mia <3 michael
Nghề nghiệp: doc sach
Sinh nhật: 14 Tháng 2 - 1995
Nơi ở: the gioi tinh yeu
Yahoo: nangmia_timchangmichael  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn

Bạn bè
duclong_259
duclong_259
 
Xem tất cả

CHBTNSB
3
4
5
6
7
8
9
10
12
14
15
16
18
19
20
21
23
24
25
26
27
28
29
30
31




(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

Truyện cười

Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Blog chưa có danh mục nào.

Tìm kiếm:
     

mía ngọt

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com