Chào Mừng Bạn Ghé Thăm "Nếu Em Đã Quên"!
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Menu For You
Music Online
Lời Tỏ Tình Hay Nhất
Nudiepvien ơi... Chẳng biết tiếng kêu tuyệt vọng của anh có đến tai em không nữa..? Từ ngày nhận được PM của em thổ lộ với anh rằng em thiếu một vài tập phim "Thần điêu đại hiệp", trái tim anh đã hoàn toàn thuộc về em. Quá lạ lùng phải không em? Anh cũng không sao hiểu nổi, có lẽ là những lời ngọt ngào trong tin nhắn của em đã làm trái tim băng giá của anh tan chảy. Đôi khi anh thắc mắc không hiểu em và hiện tượng Global Warming người ta hay nói trên đài báo có quan hệ gì với nhau không mà em lại có sức nóng làm trái tim đã bao năm lạnh lẽo của anh ấm lên nhường ấy. Và tất nhiên nỗi băn khoăn của anh nào có câu trả lời.. Thời gian trôi qua, anh vẫn dõi theo bóng hình em, vẫn run lên thổn thức mỗi khi thấy nick của em online. Cũng chỉ có vậy, anh chẳng dám thốt lên lời yêu thương. Có lẽ trái tim anh đã bị nhàu nát đến nỗi anh sợ tình yêu, sợ một lần nữa bị từ chối. Mà anh đã bị từ chối lần nào chưa í nhỉ? Em thấy không? Khi nhắc tới tình yêu là anh hoảng hốt, anh do dự, anh đắn đo. Đó chính là lý do khiến anh không dám bày tỏ lòng mình? Có đúng lý do đấy ko nhỉ? Chết rồi, lại do dự rồi. Không đuợc. Phải dứt khoát. Rồi, đấy là lý do em ạ. Lại nói về việc có tình cảm với em quá dễ dàng, mau chóng. Anh nghĩ rằng lần đầu trong nhiều năm, cái cảm giác có thể giúp đỡ một người con gái yếu đuối (nudiepvien nghe cũng không yếu lắm nhưng không sao, kiểu gì em chả yếu hơn anh), cái cảm giác được cần đến khiến anh cảm thấy mình quan trọng biết bao. Chỉ 2 cái message của em đã có sức mạnh lớn lao, đem lại cho anh sự tự tin ghê gớm không thể nào miêu tả bằng lời. Em quả là có tài động viên người khác, làm sao anh lại không thấy yêu thương nhung nhớ cơ chứ.. Em thấy có phải không em?? Mỗi ngày trôi qua, anh lại ngồi nhìn em ba hoa với bé xí xọn, bé tí và mỉm cười mơ một lúc nào đó anh xí xọn với em... Thôi em nhé, đã đến lúc anh tạm dừng type, đi ngủ để lấy sức ngồi nhìn em khi em đi học về. Hãy cho anh kết thúc bằng 3 câu hát trong một bài bạn anh sáng tác, hát tặng người yêu nó: Người đừng cho anh chờ mong tình yêu trong nỗi ưu phiền Đùng cho anh nhiều đêm thẫn thờ thả hồn phiêu lãng Thầm mong em về đây cười vui hạnh phúc với anh... Tạm biệt nudiepvien lùn. (A- 0106) Vài dòng này là những gì anh muốn nói với em từ rất lâu, nhưng...chỉ biết viết lên đây .... Tình yêu đẹp nhầt là mối tình đầu phải không em. Cuộc tình đầu tiên của chúng mình đẹp như trong những vần thơ mà em đã từng đọc anh nghe. Anh không nhớ rõ từng vần, từng chữ, nhưng vẫn còn đây cái cảm giác êm dịu khi mỗi đêm được cùng người mình yêu cùng mơ về một nơi nào đó chỉ có anh và em. Và cuối cùng thì cũng chỉ là những giấc mơ.. Thật ra chúng ta không nên có sự bắt đầu này, nhưng trách ai được trong những chuyện yêu đương của tuổi trẻ, và khi biết đau thì đã không quá muộn màng . mối tình trên net, nói ra thì thật khó hiểu . Nhiều người cho là không thực, những người khác lạ khuyên là sẽ không có kết quả, lại còn hỏi là "Sao mà dại quá !"... Từ ngày đầu tiên anh đã có suy nghĩ này rồi . Nhưng vì sợ em buồn nên đành chôn kín vào trong đáy lòng, mặc cho ra sao thì ra. Khoảng thời gian mới quen biết đuợc em dù rất ngắn, nhưng cảm giác đợi chờ đêm cho tới ngày, rồi lại ngày qua ngày để được một lần thấy em online, để lại được đọc những thông điệp không dấu, những lời nói ấp ủ một tình cảm . Những dòng chữ đem lại một niềm vui khó tả, lại có một chút lo sợ , một chút phân vân . Lo rằng em lại bỏ đi , sợ rằng không thế tìm lại đuợc cái cảm giác đó . Lần đầu tiên nói phone với em cũng thật buồn cuời . Cả hai chỉ biết ấp úng vài câu xã giao, lời nói cứ vang vang trong đầu mà không thành tiếng. Vậy mà cứ mong cho đôi bên đừng hang up.Tình yêu đầu tiên mà phải không, ai lại không vậy . Ai lại không e ngại , lo sợ , mong chờ . Sau đó là những năm tháng hạnh phúc. Tình cảm xây đắp theo thời gian. Lúc có nhau thi mong cho thời gian ngừng trôi, lúc một mình thì uớc gì mình lại có nhau. Có đôi lúc em giận lẫy , giận yêu , làm anh bối rối, chẳng biết giải thích thế nào, năn nỉ thế nào ... Mình đã hứa hẹn thật nhiều , uớc muốn thật nhiều . Anh không biết tư` lúc nào anh trở nên yếu đuối ,anh rất cần em. Mối lo sợ ban đầu không bao giờ quên đuợc trong anh, nó như hiện ra rõ hơn mỗi khi anh không thế lo cho em đuợc lúc em bệnh . Những lúc đó, anh chỉ biết cầu xin phép lạ cho anh đuợc ở ngay ben cạnh em, cầu xin ơn trên che chở cho em . Và điều không muốn cuối cùng cũng đên. Anh không thể thắng đuọc nỗi lo sợ đó . Anh xa em với mong muốn hai ta có một cuộc sống mới, tìm đuọc tình cảm thực sư. Thật đau khi anh không thế tìm đuợc tới em. Thật đau khi không thế nói cho em biết vì sao . Anh như một người thật xấu, thậc ác, một nguời gian dối đi tình cảm của em. Lúc đó anh không biết là mình đã làm đúng hay sai nữa . Anh nghĨ là mình có thể quêN đuợc nhau dễ dàng . Nhưng rồi một năm , hai năm, trong nhữNg lần đuọc gọi cho em hiếm hoi đó , anh vẫn cảm nhận ra tình cảm của em. cảm nhận ra đuọc em đang cô" gắng che đậy nó . Anh không muốn . Em trách anh thật nhiều tuy em không nói .Anh cũng khóc thật nhiều , tuy không một giọt nuớc mắt . Anh như một kẻ vô dụng , một nguời thất hứa. Anh không đùa vui với tình cảm của em, nhưng anh không biết trân trọng nó . Anh không muốn . " An empty street, an empty house , a hoe inside my heart.. I wonder how , i wonder why, i wonder where they are, The days we had , the song we sang together..." MỗI đêm, anh nghe bản nhạc em thuờng hay mở , đọc lại những lá thư, và ôm trong lòng tấm ảnh của em. " in my heart you were the only"... chỉ mình em thôi.. Chatchit
Họ Hàng Gần Xa
|
Các bài viết vào Tuesday 26th June 2007
“......Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỷ niệm
Kỷ niệm thân yêu ơi sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô......” Lời bài hát như vẫn còn ngân nga mãi trong lòng của những ai đã một thời từng ngồi trên ghế nhà trường và bây giờ dù có đi nơi đâu, làm bất cứ công việc gì thì mỗi một chúng ta ai cũng có những ngày tháng đẹp nhất của tuổi học trò, một thời hoa phượng đỏ. Các bạn ạ ! Tuổi học trò là lứa tuổi thơ ngây và đầy hồn nhiên. Đến bây giờ khi đã bước qua lứa tuổi ấy “lứa tuổi ô mai” tôi mới thấm thía được điều đó. Lứa tuổi học trò với những khung trời mơ ước đã góp nhặt thời gian trong những tháng ngày khó quên của một thời cắp sách đến trường. Mỗi một phút giây ở khoảng thời gian này, mỗi một chúng ta ai cũng đã trãi qua cần phải biết nâng niu và gìn giữ, đó là những giờ phút sum vầy cùng bạn bè dưới mái trường thân yêu, cùng thấy cô trong những giờ giảng, những phút giây hồi hộp trong giờ trả bài, kiểm tra, những lúc mưa nắng cùng nhau đến trường, những buổi học nhóm, những giận hơn dễ thương, những cuộc tình thời học sinh, những phút chia tay đầy lưu luyến trong những dịp hè, những buổi sinh hoạt, trại hè...ôi thật là nhiều không sao kể hết được. Mái trường, nơi mà đã dạy cho chúng ta “cái chữ”, những kiến thức, kinh nghiệm sống quý báu để làm hành trang bước vào đời mà người Thầy được ví như con đò cần mẫn đưa những chuyến đò sang sông, cập bến. Nhớ ơn biết bao những công lao không tài nào kể hết được của người Thầy, thật trân trọng thay, cao quý thay ! Chính và lẽ đó, mỗi một chúng ta khôn lớn trưởng thành từ mái trường thân yêu phải cần biết trân trọng và cảm ơn những con người ấy, phải sống và học tập làm sao để đáp lại mong mỏi nhỏ nhoi của người Thầy là muốn học trò của mình trở thành con người có ích cho xã hội. Kỷ niệm thời học sinh ở cấp I thật thơ ngây, hồn nhiên và trong sáng; ở cấp II thì ngây thơ, dễ thương, tinh nghịch và mộng mơ; ở cấp III thì vui tươi, năng động, yêu đời và có hoài bão...nhưng cái chung nhất vẫn là một thời với bao ước mơ cao đẹp, đó là thời khắc hình thành cho mỗi một chúng ta một đôi cánh vững chắc để chuẩn bị bay cao, bay xa hơn với những hoài bão mà mỗi một người đã chọn cho riêng mình. Thời gian mang đến những luyến lưu nhiều nhất là cuối cấp III, vào thời gian mùa hoa phượng nở rực sắc trời chính cũng là thời khắc chia tay, những giờ phút ấy như đọng lại nơi mỗi người những tình cảm lưu luyến khó tả, đó là lúc chia tay tuổi học trò với bao nỗi nhớ miên man; những phút giây mà mọi cảm xúc dâng trào,những tiếng nấc nghẹn ngào trong giờ phút chia tay mái trường thân yêu, chia tay bạn bè, chia tay thầy cô...sẽ vẫn còn mãi trong ta những kỷ niệm. Những dòng lưu bút trao tay sẻ chia tình cảm thân thiết nhất sẽ mãi luôn trở thành kỷ niệm một thời mưa nắng đến trường. Ngay từ bây giờ, chúng ta hãy cùng nhau góp nhặt những khoảnh khắc tươi đẹp ấy, những màu sắc tươi nguyên ấy để tô vẽ cho bức tranh “một thời hoa phượng đỏ” thêm rực rỡ và tràn đầy ý nghĩa. Hãy cùng nhau san chia tình cảm để rồi những ký ức thời học sinh ấy sẽ mãi theo ta đến cuối chặng đường này, qua đó sẽ giúp cho tình bạn mãi thân thiết hơn, chúng ta sẽ mãi luôn yêu đời, yêu cuộc sống và yêu bản thân mình hơn Theo nguồn từ wedsite: "Nhan Mua Thu Tro Lai " của thầy Nguyễn quốc bảo Em hãy tả con lợn nhà em: "con lợn nhà em đầu tròn như quả bóng da, người nó hình cái hộp các-tông còn cái đuôi thì giống cái chân chống xe máy!"
Em hãy tả bạn em "bạn em ko cao ko thấp, trung bình. bạn em ko gầy, ko béo, trung bình. bạn em ko đen ko trắng, trung binh. bạn em ko giỏi ko kém, trung bình..." Em hãy tả đêm giao thừa "em bước ra sân để chuẩn bị thắp hương giao thừa. ánh trăng tròn vằng vặc soi rõ khu tập thể, làm những chiếc lá sáng lên loang loáng..." Em hãy kể lại tác phẩm Tắt đèn của NTT "Chị Dậu rón rén bưng bát cháo hành vào cho anh Pha ăn"!!!! Em hãy tả con gà trống nhà em "chú trống choai nhà em lớn nhanh như thổi, càng lớn chú càng giống gà mái " !? Trích bài văn bình tác phẩm Tắt đèn "Chị Dậu, như người ta vẫn nói 'con giun xéo lắm cũng quằn', đã nói với bọn lính lệ như thế này 'Mày động vào chồng bà đi, rồi bà cho bà cho mày xem'. Và chị cho chúng nó xem thật." "Áng văn" độc đáo "Nhà em có một con gà. Buổi sáng thức dậy, nó nhảy từ dưới đất lên nóc chuồng, rồi lại nhảy lên đống củi, vỗ cánh và gáy ầm ĩ. Tức mình, em ném nó què chân". Tả sinh hoạt một buổi tối ở gia đình em "Ăn cơm xong, bố em ngồi uống nước, mẹ em thì rửa bát, còn chúng em cất xoong nồi. Bỗng điện phụt tắt. Bố em bảo: 'Thôi, hôm nay lại mất điện, cả nhà mình đi ngủ sớm!'" Tả cô giáo "Chiều dài của cô giáo em là..., chiều rộng của cô giáo em là..." Tả tiết học trong lớp "... Cô giáo em đang giảng bài, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa như làm ám hiệu: Cạch... cạch... cạch. Và sau làn kính mờ là một bóng đen đứng lặng im. Cô giáo em rón rén ra mở cửa, cả lớp im lặng hồi hộp... Trời! Thì ra là bác hội trưởng hội phụ huynh của lớp..." "Em hãy tả bà nội thân yêu trong gia đình em" "... Bà nội em rất hiền. Mắt bà một mí nhìn sụp xuống. Bà khoái ăn trầu, ngày nào cũng ăn, nhổ ra cái nước đỏ lòm. Bà rất thích đánh em vì em hay trốn ngủ trưa. Cái roi bà giấu sau cánh cửa. Bà sai em đi mua cho bà ly chè sương sa, bánh lọt. Vừa đi em vừa húp bớt lớp nước dừa ở trên vì nó béo lắm. Về nhà nhìn ly nước, bà sai em ra xin thêm nước dừa và chê bà bán hàng hà tiện nước dừa. Em đâu có dám xin thêm. Bà em rất cao. Thân bà cao bảy thước. Gần nhà em có mấy cái cô bán bia ôm, buổi trưa hay la lối, cười giỡn om sòm với mấy cái ông lạ hoắc ở đâu tới. Bà tức lắm, chống nạnh chửi quát. Mấy cô thấy bà cao lớn, không dám chửi lại" Giải thích câu tục ngữ "Giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh" "Câu tục ngữ nói lên sự dã man của bọn giặc cướp, khi đã tràn vào làng mạc, nhà cửa thì không cứ đàn ông, mà cả đàn bà, trẻ em chúng cũng đánh đập, hành hạ..." Giải thích câu tục ngữ "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ" "Câu tục ngữ cho thấy sự thông minh của loài ngựa, chúng thấy có một con bị đau là cả bọn bỏ ăn ngay, để đề phòng bệnh lây lan qua đường tiêu hoá" Tả đôi mắt của ông: "Mắt ông em lờ dờ, lòng đen đã mờ dần em nhìn vào mắt ông hình như tất cả đều trắng dã"! Các bài viết vào Saturday 28th April 2007
Apr 28 2007, 04:08 PM
Bởi: neuemdaquen
Apr 28 2007, 01:36 PM
Bởi: neuemdaquen
Diễn viên hài Hiệp “gà” bị bắt quả tang tàng trữ ma túy
Cơ quan công an cho biết, trong khi tuần tra qua khu vực hồ Ba Mẫu, thuộc tổ 23, nhóm công tác phát hiện một đối tượng đang dùng dây thép câu móc một đồ vật trong ôtô Matiz nên đã tới kiểm tra. Thấy công an, đối tượng móc một gói nhỏ trong túi ném ra sau ôtô nhưng đã bị phát hiện. Công an phường Phương Liên đã xác định đối tượng là Dương Đức Hiệp. Tại cơ quan công an, Dương Đức Hiệp khai đã nghiện ma túy khoảng 4-5 tháng nay, mỗi ngày sử dụng một nửa gói heroin mua với giá 50.000 đồng. Gói nhỏ mà Hiệp “gà” vứt đi là heroin vừa được Hiệp mua để sử dụng. Cơ quan công an đã đưa giám định số lượng và loại ma túy để xử lý. Một cán bộ công an cho biết nếu lượng heroin nằm ở trong khung phải xử lý hình sự thì cơ quan công an sẽ khởi tố Hiệp “gà” về hành vi tàng trữ trái phép chất ma túy. Trường hợp chưa tới mức truy cứu hình sự, chính quyền địa phương sẽ xem xét vận động diễn viên Hiệp “gà” đi cai nghiện. Dương Đức Hiệp trước đây là diễn viên thuộc Nhà hát Tuổi Trẻ. Tuy nhiên, tháng 4/2005, Hiệp đã bị cho thôi việc vì vô kỷ luật và trở thành diễn viên tự do, tham gia đóng các vai hài trong các chương trình như “Gặp nhau cuối tuần”... Các bài viết vào Wednesday 25th April 2007
Tràn đầy những cảm xúc chân thật nhưng ngốc xít, có thể khiến người nhận cảm động và cũng có thể... phì cười! Phương thân, Bạn không biết mình mất bao nhiêu nghị lực để tập trung can đảm viết bức thư này cho bạn đâu. Trong đời mình chưa nhận được bức thư tỏ tình nào (tuy nhiên hăm doạ thì có), cũng như mình chẳng viết cho ai bao giờ, bạn là cô gái (may mắn) đầu tiên nhận được thư mình đấy! Phương xem The Perfect Man chưa? Hilary trong phim xinh lắm, mình không nịnh đâu nhưng mình thấy bạn ngày càng giống Hilary, khác mỗi cái mặt thôi. Mấy đứa trong lớp bảo bạn ngày càng tròn vo, nhưng mình không thấy thế, mình thấy bạn dễ thương lắm, hệt như trái banh màu hồng của con em mình. Bạn không phải nhịn ăn gì cả, với mình lúc nào bạn trông cũng tuyệt. Mình sẽ luôn ở bên bạn, dù bạn béo hay bạn gầy, Phương ạ! Bạn có nhớ cái hôm mưa to thật to không? Mình không muốn kể công đâu, nhưng cái áo mưa ni-lông trong giỏ xe bạn là của mình đấy. Hôm đó mình ra sớm vì bạn phải ở lại trực mà, mình thấy một tên mặt gian lắm cứ lảng vảng gần xe bạn, mình đã nghi nghi rồi. Đến khi cô Nga nhờ mình đi cất bản đồ Địa xong, mình quay lại thì cái áo mưa cánh dơi của bạn đã mất rồi. Thế là mình chạy ra mua ngay cho bạn một cái khác. Mình hiểu đó là một cảm giác khủng khiếp khi thấy cái áo mưa hai mươi mấy ngàn trong tích tắc đã bị thay thế bằng một cái hai ngàn, nhưng hôm đó mình chỉ còn có đúng hai đồng xu một ngàn thôi, Phương ạ. Bạn lúc nào cũng thơm như kẹo ngọt ấy, đồ dùng của bạn cái nào trông cũng ngon lành. Nhìn vào là biết ngay sở thích ăn uống của người chủ sở hữu. Hôm nay mình kinh hoàng nhận ra cục gôm hình trái dâu của bạn ở trong cặp mình. Mình không hiểu sao nó lại ở đấy, thật đấy. Lúc mình nghe bạn thảng thốt đề nghị mọi người xem lại có thấy cái tẩy dâu yêu quý đâu không, mình còn lớn tiếng bảo không ai thèm cầm nhầm nó đâu mà lo. Chắc mình đã mượn bạn rồi kẹp quên trong vở, cho vào cặp mang về luôn. Phương thấy không, bây giờ ngoài bạn ra mình chẳng còn nhớ gì khác cả! Phương ạ, bạn không biết đối với mình bạn đáng yêu thế nào đâu. Ngay cả khi bạn dứ dứ nắm đấm về phía mình và mọi người đều dạt ra vì kinh hãi khi mình đá trái cầu rơi ngay vào đầu bạn, hay lúc bạn gầm gừ vì mình vẽ râu vào “cục cưng” Justin của bạn… Giờ kiểm tra Toán hôm thứ Năm mình làm xong bài sớm nên chống cằm ngắm bạn đánh vật với các con số, vậy mà bạn lại quay sang nhìn mình đầy nghi ngờ rồi... che bài lại. Mình nào có nhìn bài bạn đâu cơ chứ!! Gặp đứa khác là mình tổng sỉ vả rồi! Nhưng là bạn nên mình chỉ nén giận ngoác ra một nụ cười méo mó. Mình không hiểu sao bạn có thể lầm tưởng ánh mắt của mình từ say đắm sang gian xảo như thế. Mình đã buồn bực cả ngày hôm đó, bạn biết không? Hôm sinh nhật Hằng sao bạn lại không đi? Lúc sáng trên lớp bạn khẳng định là đi cơ mà? Làm mình mất công chải chuốt, còn nghiến răng mua hộp gel vuốt tóc nữa. Ai cũng bảo hôm đó mình đẹp trai nhất, chính mình cũng công nhận thế, vì bạn biết không, có mỗi mình là con trai hôm đó. Nếu mình biết bạn không đi mình đã đi đá bóng với tụi con trai trong lớp rồi. Tức điên! Phương biết không, mình nói không ngoa chứ Justin hơn mình mỗi giọng hát, bạn nghĩ xem: Tóc mình, xin lỗi, còn xoăn hơn ấy chứ. Chiều cao thì không tính vì điều kiện ăn uống ở đây sao bằng bên đó, mình mà sang đó chắc cao cỡ Michael Jordan không chừng. Về phương diện sắc đẹp thì cũng khó so sánh, vì như bạn biết đấy, “beauty lies in the eyes of beholders” tạm dịch là tuỳ mắt mỗi người. Mẹ mình lúc nào cũng khen mình đẹp trai, mình thề đấy. Mình gửi kèm một tấm ảnh (thẻ) của mình, trong trường hợp bạn muốn thay cho tấm Justin đã bị mình vẽ râu, bạn không phải cám ơn mình đâu, chỉ cần bạn vui là mình cũng vui mà. Mẹ mình gọi ăn cơm rồi. Ôi mình hồi hộp quá khi nghĩ đến lúc đưa thư cho bạn, tim mình mở rồi chờ bạn bước vào thôi, Phương ạ! Ký tên Người ngồi bên cạnh (you-know-who) (Không phải Voldmort đâu) |
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Bình luận mới
hiền trâm trong
Những Bức Ảnh Đẹp Bằng Kí Tự
BẢO NGỌC trong Những Bức Ảnh Đẹp Bằng Kí Tự xuanha trong Những Bức Ảnh Đẹp Bằng Kí Tự Pe Kon Lon Ton trong Những Bức Ảnh Đẹp Bằng Kí Tự Guest_cat_luv_rain_* trong Phải Chăng Tiên Nữ Có Thật neuemdaquen trong Anh Buông Tay Em Ra Rồi Đấy neuemdaquen trong Tình Ca Hóa Học Guest_cat_luv_rain_* trong Tình Ca Hóa Học doodoodada trong Tình Thư Nhất Bức Guest_cat_luv_rain_* trong Lưu Bút Ngày xanh (♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Truyện cười
Tin nhanh
Nhạc Trực Tuyến
Bạn bè
|
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com |