Thông tin cá nhân
.:: About me :D ::.
Name : Trần Liên Hương
Nick : BigBang DoB : 12-10-1990 Age : 16 Y!M : nevergiveup1210 Email : [email protected] Location : Mây lang thang ![]() ![]() ![]() ^o^ .: T8m :. ^o^
Bài viết cuối
Bình luận mới
NikaWhite trong
Untitled
NikaWhite trong Untitled KHJ trong Gió, Chiều - Mặt trời đỏ và Đêm - Sao ditticiepay trong Essay Writing - Văn minh vừa được khai sáng WedsEscaveale trong Essay Writing - Văn minh vừa được khai sáng CruireePred trong Essay Writing - Văn minh vừa được khai sáng Absogeassen trong Essay Writing - Văn minh vừa được khai sáng etecysync trong Essay Writing - Văn minh vừa được khai sáng VonAmonegoows trong Essay Writing - Văn minh vừa được khai sáng advowErrodo trong Essay Writing - Văn minh vừa được khai sáng
.:^ My Blogroll ^ :.
.:: Có ai đó ::.
![]() .: Recommened Hits :.
![]() .: ![]() ![]() Cánh diều - Hà Anh Tuấn Đừng dừng chân - Hà Anh Tuấn Giai điệu tình yêu - Thùy Chi ft. Mr.Unknown Lạc lối - Lil'Knight Love in my life - Lil' Kani ft. Lil' Knight Mưa tuyết - Jimmy N Nhớ trường xưa - Thùy Chi Rồi tôi sẽ bay lên - Phạm Anh Khoa Sân trường lặng lẽ - Lê Minh Tú Yêu em - Hà Anh Tuấn duet Phương Linh .: ![]() ![]() By my side - Edison Chen Confession of a broken heart - Lilo If- Bread If I could turn back the hand of time Liang Ge Ren Bu Deng Yu Wo Men - Wang Lee Hoom Love you and love me More than words - Extreme The first moment - Yo!Most *EnJoY* |
Mệt mỏi
Đúng rồi đấy, mệt mỏi và thất vọng. Chỉ trong nửa ngày, nhận ra bao nhiêu điều làm mình mệt mỏi, thất vọng và hẫng. Mệt mỏi, thất vọng và hẫng. Và căng thẳng. Có những chuyện không như mình nghĩ. Có những người không như mình mong đợi. Có những tranh cãi mình biết là sẽ xảy ra, và sự thực là đang xảy ra. Nhưng không muốn nó tiếp diễn. Lòng nặng trĩu, và rối tung. Khi người ta kỳ vọng quá nhiều, tin quá nhiều, hết lòng quá mức, và có vẻ mơ tưởng quá xa, thì những vụ việc kéo người ra về thực tại thế này, có lẽ làm người ta đau. Tổn thương. Giồng như một kẻ lao đi mãi trên một con đường dài, lao bằng hết sức lực, hết tấm lòng, chợt khựng lại, nhận ra có những người không còn chung đường với mình nữa, nhận ra tất cả những gì mình đã làm, đã qua, là vô nghiã. Nhận ra mình đã cạn lực rồi, đã muốn gục xuống lắm rồi. Thấy mình đứng giữa những phiền toái đó, lẻ loi. Bất chợt nhớ tới 1 người lẽ ra đã phải quên. Đã không còn có thể dựa vào người ta, mà bình tâm lại nữa rồi. Mệt mỏi. Muốn nhắm mắt lại, ngủ thật lâu và thật sâu, rồi quên sạch, rồi lại có thể tươi roi rói nhưng mình đã từng và thường vẫn thế. Nhưng bây giờ, nở một nụ cười sao cũng khó khăn quá. Có phải mình đã đứng trước giới hạn của sự chịu đựng rồi không? Cứ để mình yếu đuối thế này một chút, làm ơn, rồi sẽ phải đứng dậy, đứng dậy mà đi tiếp thôi. Đi tiếp, tiếp mãi...
|
Bình luận
Unregistered