YES, I CAN ! Nếu lục lại trong trí nhớ, tìm về những người mang tên “Quân”, có lẽ tôi cũng đếm được cả trên 5 người. Có cả cháu, có cả bạn mới, có cả bạn thuở niên thiếu …. Nhưng một điều tôi chắc rằng với “Quân Mập”, tôi luôn dành cho nó một tình cảm đặc biệt nhất. Biết Quân vì cùng bước đi trên một con đường; biết Quân vì con người Quân đặc biệt “mập”, dễ... !>![endif]-->![endif]-->Xem tiếp » Nghe một chút hòa tấu “Kiss the rain” mà thấy lòng xốn xang, trầm bỗng lạ thường. Mỗi lần nghe bài này hắn đều có những cảm giác khó tả và thiêng liêng len lỏi vào từng ngõ ngách trong tâm hồn hắn. “If you feel you can’t wait til moring …” dòng chữ lướt ngang trong bài nhạc khiến hắn chững lại dòng suy nghĩ. Không thể để ngày mai những gì có thể làm hôm nay; không thể để ngày mai những gì mình có thể đạt được... !>![endif]-->![endif]-->Xem tiếp » "Please clik play to have much feeling " Xin mạn phép trung tâm Vân Sơn lấy tiêu đề "Quê hương gặp lại". Quá lâu rồi chưa về quê; quá lâu rồi chưa cảm nhận cái lạnh rón rén vào người; quá lâu rồi quá lâu rồi chưa gặp Mẹ; quá lâu rồi không ngồi hàn thuyên cùng mấy đứa bạn thân cùng quê; quá lâu rồi không có những buổi chiều hồ tây vãn cảnh thả bộ long nhong; quá lâu rồi chưa thấy những đồng cafe xanh ngời bát ngát; quá lâu rồi cho quá nhiều thứ ...cuộc sống là vậy... Có đi xa thì mới mong ngồi mong đứng ngày gặp lại; có mất đi rồi mới ngồi ngán ngẩm "giá như" ; có yêu nhau thì mới biết cảm giác chờ đợi là dài bất thường, cảm giác nhớ là ra sao và đau khổ là thế nào khi mất nó... Về quê, cảm giác vừa là lạ vừa thân quen. Lạ vì nó đã thay đổi, nó đã... Xem tiếp » "Cha mời thêm bố Đạt rồi", "Cha bao xe cả nhà đi..", "Anh đang mua hoa, cả vòng nguyệt quế cho chú nuwa~, - đừng mua nguyệt quế, hoa là được rồi, - mua rồi"...
Một loạt các thế toàn là "sự đã rồi", đành buông xuôi (cũng tùy chuyện). Hạnh phúc, thì hạnh phúc mà cũng từ chối ? Nó không thể lấy mất niềm tự hào của Cha, Mẹ, anh, chi... Có thì cứ nhận, yêu và được yêu là đủ cho cuộc sống rồi. Nó tháo hết tất cả những gì thuộc về thiếu nhi để đón cả nhà lên. Nó không muốn Cha và anh chị thấy nét mặt buồn buồn của nó. Wao! cả nhà lên luôn, mẹ đâu? Mẹ không đi được vì xe chật quá Mẹ đi sẽ mệt (bị bệnh tim mà lị). Bù lại hôm nay nó được hai parent luôn: Cha (người sinh thành và dưỡng dục ra nó), Bố (người đỡ đầu tinh thần cho nó), đã thiệt... Nhiều... Xem tiếp »
“Tình yêu là gì, mà giận hờn buồn không duyên cớ ? Mà vu vơ niềm vui ngây thơ. Thương anh, mà sao cứ trách Không vì lẽ gì mà sao giận hờn ! Nghĩ về anh, vui một chút thôi Buồn sao thật nhiều, khi không gặp anh Nghĩ vẩn vơ, sao hoài không hết ! Vì yêu anh nhiều, anh biết không anh ?! Nghĩ vẩn vơ sao hoài không hết ! Vì yêu anh rồi anh biết không anh”. Nó đợi sms của thiếu nhi nhưng hình như không có tín hiệu. Trước đây nó đã đợi, và mỗi lần như vậy thì nó luôn nghĩ “chắc máy thiếu nhi hết xiền hay... Xem tiếp » ![]() Cha nó có nguy cơ bị bệnh tiểu đường? hay đúng hơn là đã bị… nó không thể nghĩ gì hơn điều gì tồi tệ hơn vậy? Cha… tiếng gọi thân thương mà nó vẫn dành cho người đã sinh thành dưỡng dục ra nó. Nó không biết tại sao tại sao phải gọi là “Cha” mà không phải là “Ba” hoặc là “Bố”, nhưng khi nó cất lên tiếng gọi “Cha” thì nó cảm thấy thân thương và ấm áp lạ kỳ. Nhiêu đó là đủ, cần gì nghĩ cho nhức đầu hihihi. Dưới lăng kính của nó, “Cha” là người tuyệt vời nhất như Mẹ vậy. Cha có cách quan tâm và chia sẻ của Cha, và Mẹ có cách quan tâm theo cách riêng của Mẹ. Cha ít nói, ít khi đánh mấy baby của Cha, nhất là khi tôi là một ngoại lệ đặc biệt (người ta vẫn gọi tôi là con mót, vì cách 10 năm từ khi... Xem tiếp » "TAN CU NHAN " sms vừa đến, nó cữ ngỡ là của một ông anh nào đó... hay một đứa bạn ở quê ... 0909885083, số thiếu nhi. Nó vẫn luôn mong thế, ừh đơn giản thế thôi, vì hồi tối giờ nó đã đợi sms của thiếu nhi ... đáng lẽ bây giờ trên màn hình là M.U chứ không phải là con số 0909 ... nó đã delete số thiếu nhi. Chẳng biết vì sao, nó là người dễ buồn và dễ giận vậy sao?
Trước khi nó quyết định dành tình cảm cho M.U nó cũng đã delete số của một người ... người mà nó định tới với một chút "tà y' ". Eo, nghê hỉ? nó vẫn thường nghĩ như vậy nhưng ít khi làm được như vậy? nó quá hiểu nó giữa nội tâm và vẻ bề ngoài là một sự chênh lệch. Thiếu nhi sms không qua nhà cô Thanh, máy hết pin... Nghĩ nhiều, đọc nhiều, nói nhiều, làm nhiều ... eo, trong nó bây giờ trộn lẫn nhiều cảm xúc Xem tiếp » VÌ ĐÓ LÀ M U.
“Để rồi từ đó, ta yêu em không ngại ngần. Để rồi từ đó trong bước chân nghe gần hơn. Một ngày lại đến trái tim ta dại cuồng, rồi từng chiều lên dâng nỗi buồn … vô… biên…”. Không biết từ đâu và từ bao giờ, em đã bước vào cuộc sống của nó, thầm lặng nhưng rất sâu sắc. Nó không thắc mắc, không tự hỏi nhiều vì hình như tất cả diễn ra quá nhanh và hoàn hảo, nó chỉ kịp khẽ rùng mình và gục ngã bởi mũi tên ái tình. Không cần biết em là ai? Trước giờ nó vẫn bình yên và cuộn tròn với lý tưởng của nó, sống và cảm nhận những gì mà nó đã được dạy và được đào tạo. Lý tưởng cứ thấm dần vào trong nó và nó thấy hạnh phúc vì điều đó. Nó đã từng đấu tranh và đã quyết định... Xem tiếp » Nàng, tôi ... học chung một lớp nhưng tựa như là hai người xa lạ, hai thế giới khác nhau. Nàng là lớp phó, là bí thư đoàn khoa, một người hoạt động sôi nổi và đi đầu trong những phong trào của khoa, của trường. Trường đại học đối với nàng là môi trường để thể hiện mình, để tự khám phá bản thân với châm ngôn "người ta làm được mình cũng làm được", và không ngừng hoàn thiện chính mình. Tôi, một chàng trai bình thường, một người mà tiếng nói không đủ lực và không có áp phê gì với lớp. Tôi ít tham gia các hoạt động của lớp, của trường nếu không muốn nói là không có.
Nàng đối với tôi bình thường như tôi cảm thấy nàng cũng bình thường. Không phải vì nàng không đẹp, không gây ấn tượng nhưng vì sau khi chia tay mối tình đầu, tôi chẳng coi trọng... Xem tiếp » Lâu lắm rồi không liên lạc với đứa bạn nào trong nhóm, thiệt là thấy nhớ. Gặp lại Điền, nói chuyện mới biết la Ba của Thương mắc bệnh ung thư. Thấy sao mà buồn va lo cho nó quá. Mới trải qua cuộc phẫu thuật, tâm lý chưa được ổn định, bây giờ lại đón nhận thêm tin dữ. Nhiều lúc muốn tâm sự với nó mà không biết phải nói sao đây. Nói không khéo thì sợ lại gây thêm nỗi buồn cho nó, mà không nói chuyện với nó thì sợ nó khủng hoảng. Chiều nay về chắc là phải gọi điện cho nó thôi. Hix. Bạn bè ji mà từ lúc biết chuyện đến giờ vẫn chưa thèm gọi điện.
Mới đó mà Giáng Sinh đã về, đem theo biết bao nhớ nhung, tìm về trong quá khứ. Lâu lắm rồi không được vui chơi và đón Giáng Sinh ở quê nhà cùng với gia đình. Đã là năm 4 đại học, sắp ra trường, nhưng vẫn không sao quên được những hương vị xa xôi, thân quen nhưng cũng là lạ của những mùa Noel thời thơ ấu. Noel lạnh lẽo, vui chơi với bạn bè, những trò chơi dân quê, những đứa bạn quê mùa nhưng lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười. Thật lạ là càng lớn lên lại thấy càng mất đi ý nghĩa. Bây giờ mỗi khi nghe lại những bài nhạc Giáng Sinh xưa(có thể nói là bất hủ), lại thấy lâng lâng trong những cảm xúc là lạ khó tả. Có lẽ những bộn bề của cuộc sống đã làm phai đi phần nào ý nghĩa và sự thiêng liêng của mùa Giáng Sinh. Sài Gòn với những cơn mưa bất chợt...
Xem tiếp » I have just lost my handphone this morning. I'm ashamed. When I enter the bus, number 65, I saw a woman about 40 years old. I get attention with her, because she has a face like a bad person. Then, when there were to many person enter the bus, she try to go through past the crowds to go nearer me. I saw this action and I tell her to let me go straight forward ,and when I was walking, i have lost my handphone. It's pity!. If I see her again, I will attention and try to protect evryone from her. Hi hi. My phone is Nokia 1100, cost 100000 VND
|
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Bình luận mới
Cafe trong
Hãy để em yêu anh lần nữa!
loni195 trong Yes I can ! Huỳnh thị mộng lành trong Tìm tên mình trên Google Trần Nhật quang trong Tìm tên mình trên Google Guest_huyen_* trong Chuyện về một loài chim vô danh Guest trong Chuyện về một loài chim vô danh 2 trong Luận về "giao thông" jun_dat trong Lạnh! MU trong Anh tôi, Guest_KOP_* trong MU vs KOP Truyện cười
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: THƠ TỰ BIÊN
SAO 13*
Sao buồn? sao ngẩn? sao ngơ? Sao như chiếc lá bơ vơ giữa dòng. Sao mưa rơi mãi trong lòng? Sao mây che khuất trời trong tâm hồn. Sao tôi cứ mãi bồn chồn? Sao nào thoáng xẹt đưa buồn mênh mang. Sao tôi mãi nghĩ miên man? Sao yêu? sao nhớ? sao mà ... tại sao? Nồng nàn
NỒNG NÀN
Ta dặn người: hãy cố lãng quên nhau Nhưng thật lạ tâm hồn ta hoài nhớ. Tình yêu thực phải đâu là cơn gió Mãi vút lên cao vào khoảng hư không. Em dặn rằng: thôi cứ để dòng sông Cuốn trôi hết đừng mong một bến đợi. Nhưng tình anh như mặt trời chói lọi Sưởi ấm em bằng lửa cháy nồng nàn. Ta nhủ thầm: thôi cứ để thời gian Gặm nhấm dần vết thương lòng quá khứ. Nhưng tình anh vẫn ngày dài thương nhớ Cảm xúc xưa đè nặng khoảng tâm tư. Rồi có lúc trên đường đời tấp nập Ta vô tình lại thoảng lướt qua nhau. Ánh mắt nhìn, bước chân lơ đãng quá Cảm xúc dâng trào hoá những bài thơ. Đêm nhớ. Q.Huy Suy nghĩ --- Số phận
- Hãy chú ý đến suy nghĩ của bạn; chúng sẽ trở thành lời nói.
![]() - Hãy chú ý đến lời nói của bạn; chúng sẽ trở thành hành động. ![]() - Hãy chú ý đến hành động của bạn; chúng sẽ trở thành thói quen. ![]() - Hãy chú ý đến thói quen của bạn; chúng sẽ trở thành tính cách. ![]() - Hãy chú ý đến tính cách của bạn; chúng sẽ trở thành số phận của bạn! ![]() ![]() |
![]() |
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com |