...Nỗi buồn không phải nằm ở trái tim, mà là nằm ở những giọt nước mắt...Vì vậykhi buồn bạn cứ khóc đi và nụ cười sẽ lại rạng rỡ trên khuôn mặt bạn.
...Hãy cám ơn cuộc đời vì mỗi sáng sớm mai thức dậyta được thêm một ngày nữađể yêu thương. ...Cuộc sống này không phải là cổ tích, nhưng cuộc sống luôn có điều kì diệu. Hạnh phúc là có thật....và nó bắt đầu từ những giấc mơ...
Place Of Wish...!
______ ........Xa xa nơi đó tận phía chân trời là những ước mơ hoài bão của tôi.Có thể tôi ko bao giờ với tới chúng đc,nhưng tôi có thể nhìn lên và ngắm vẻ đẹp của chúng, tin tưởng chúng và cố gắng thay đổi chúng !
12 Cung hoàng đạo
...- = Love Me Now= -...
....If you are even going to love, Love me now while I can know The sweet and tender feelings Which from true affection flow.
Love me now while I am living Do not wait until I am gone And then have it chiseled in marble Sweet words on ice-cold stone.
If you have tender thuoght of me, Please tell me now... If you wait until I am sleeping Never to awaken, There will be death us
And I won't hear you then So if you love me, even a little bit... Let me know if while I am living So I can treasure it.
Đã hơn 12h đêm, chiếc đồng hồ treo tường đã dịch sang phải số 12. Bản nhạc ”When you believe” quen thuộc đều đặn vang lên. Đã bắt đầu một ngày mới mà nó vẫn ko tài nào chợp mắt. Có nhiều chuyện làm đêm nay nó suy nghĩ. Cuộc sống buồn tẻ cùng thời gian nhàn rỗi làm cho nó trở nên ỷ lại và mọi chuyện đến với nó cứ như một lẽ tất nhiên và nó chấp nhận thực tại đó. Đêm dường như là thời điểm thích hợp nhất để mỗi chúng ta nhìn lại bản thân mình,những việc đã qua và những dự định sắp tới. Tiếng mưa rơi tí tách ngoài hiên hòa cùng bản nhạc dìu dịu trong đêm làm cho nó thấy cô đơn đến lạ. Lắm lúc tự hỏi mình tại sao nó lại thay đổi nhanh đến vậy. Chẳng thể nào tìm thấy thằng con trai lúc nào cũng trầm tính, ít nói; thay vào đó, nó hay tức giận vô cớ, đôi lúc nó lại cảm thấy như mình muốn "nổ tung"...! Có lẽ cái “tôi” của nó quá lớn, hay do ko ai hiểu được con người nó, hoặc cũng có thể nó cố che giấu tính cách thật của mình?! Nó cũng nhiều lần tự hỏi mình như thế. Và câu trả lời cứ im bật đi như một...
Anh như là cơn gió ...chợt đến, rồi lại chợt đi lướt qua bao người ...chẳng biết sẽ dừng chân ở nơi đâu. Gió cứ thế, cứ thế lướt đi, dường như chẳng hề biết mệt mỏi chẳng cần nhìn lại những nơi nó đã thổi qua, đã làm lá cây rơi xào xạc, và thậm chí đã làm mặt đất cuộn tung bụi mù mịt... Vì anh là gió nên anh phải đi, anh quen di chuyển, mà nếu anh không đi, anh không phải là gió nữa... Em nghĩ vậy là vậy...
Là gió, người ta nói gió vô tình, nhưng em có cảm thấy khi gió luồn qua từng kẽ tay em ? Em có cảm thấy khi gió ôm lấy em, khi gió quấn quýt bên em...?
Khi em vốc lên một nắm cát, hãy nhẹ nhàng thôi, vì em càng nắm chặt, cát sẽ càng theo kẽ ngón tay em trôi ra ngoài. Em càng nắm chặt hơn nữa thì trong tay em sẽ chỉ còn vài hạt cát còn vương, và rồi chẳng bao lâu cũng bị gió thổi bay đi mất. Em chẳng còn gì…
Khi em vốc lên một nắm nước, cố khép các ngón tay lại thật khít, để nước không chảy ra ngoài qua các khe hở. Nước xoa dịu em, làm mát đôi tay em, nhưng được bao lâu chứ? Em có bao giờ đếm thời gian cho đến khi những...
Sài Gòn lập đông. Cái rét ngọt lạnh thinh nép mình thật sâu trong kẽ lá. Sớm mai thức giấc, thành phố vẫn đang say ngủ. Cơn mưa sáng bảng lảng giăng giăng, gió bay bay ngược tóc. Gió mang theo mùi hương bay cao, bay xa. Sao bỗng thấy Sài Gòn đáng yêu đến lạ... Lập đông mà bầu trời xanh và trong ngăn ngắt, trong như một dòng sông xanh, lặng lẽ trôi trên từng nhành cây, kẽ lá. Có ai đã bảo Sài Gòn không có mùa đông. Thành phố vẫn đang lập đông đấy chứ, nhưng lặng lẽ khẽ khàng mang chút âm hưởng miền Nam...
Thành phố mất mùa theo những ngã đường sóng ánh nước, chiếc áo ai in đậm những đốm sậm màu...
Phố lạc mùa trong những tiếng vang, vọng ra từ ngôi thánh đường gần đấy, động tếng chuông khuya...
Phố đổi mùa như đêm chào ngọn nắng, tấm bản đồ Sài thành bay phần phật trước gió...
Phố sớm màu, nép mình trong cái se lạnh, thấp thoáng những tà áo dài trắng, phố rúc mình vào áo, tinh khôi xoay xoay những vòng xe, bình minh lên rực rỡ những gam màu...
Phố thay mùa với những cái ngỡ ngàng đầu tiên. Mỗi ngày ngang qua, bước chân màu về trong...
...That I love you I have loved you all along And I miss you Been far away for far too long I keep dreaming you'll be with me And you'll never go Stop breathing if I don't see you anymore...
Cứ mải quăng mình vào công việc, Một chút chiều- chẳng phải của riêng. Blog nhỏ không người thăm viếng, Tựa trăng đầu mùa, khuyết một mảnh-tình riêng. Rồi bất chợt dạt về miền ký ức, Trong cơn mưa đầu hè ướt nhòa kỷ niệm xưa. Ly cafe đắng hỏi người chia sẻ ? Tựa hạt mưa chiều, mang nỗi nhớ-rất riêng !
Right here waiting...!
Missing you is my Hobby...
Caring you is my Job...
Make you happy is my Duty, and...
Loving you is my Life..