NguyenTran's Blog - Nơi Thời Gian Ngừng Lại


Bình luận mới
a friend trong Bad day!!!
Guest trong Tuần rồi
Guest_firefly90_* trong Người Eskimo săn chó sói như thế nào???
Guest trong Tuần rồi
Minh Vu trong Câu chuyện thứ 2
nguyentran trong Câu chuyện thứ 2
Chí Chung trong Câu chuyện thứ 3
Chí Chung trong Câu chuyện thứ 2
My Dong trong Hết tháng 6 rồi
Anh Vy trong Tuần rồi

(♥ Góc Thơ ♥)

chat


 
User Posted Image


Mong Manh
- Hoài Thương -


Bằng lăng tím ngắt sân trường
Hè sang bỗng chợt... thấy thương bạn bè.
Nói gì, ôi những tiếng ve ?
Nhớ gì không, những cốc chè chiều xanh ?
Hè ơi sao đến quá nhanh
Nỗi buồn, nỗi nhớ, mong manh... một thời .



Không biết trong các bạn có ai đã từng xem bộ phim "Hương Mùa Hè" chưa?Còn mình, bây giờ, ngay cả cái nội dung mình cũng không còn nhớ nữa, Chỉ có một điều mình vẫn còn nhớ, đó là nhạc phim: bản serenade của Schubert....Không hiểu sao mình thích cái nhạc đó...âm hưởng của nó buồn quá, làm cho tâm hồn con người dễ dàng lắng đọng lại chút gì sau những cái gì vội vã và hối hả của cuộc sống.Bởi vậy mới nói là âm nhạc có một sức mạnh diệu kì....Mấy bữa nay thời tiết rất đẹp, bầu trời rất trong xanh và nắng ấm....Con đường mình vẫn đi cũng vậy, không có gì thay đổi, chỉ khác một cái là công viên gần nhà đang được cắt cỏ, đang được tân trang lại cho mới hơn...Thiết nghĩ nếu con người biết tân trang cho sự vật thì cũng phải nên tân trang lại con người mình.Liệu con người có phút nào dừng lại khỏi cái vội vã của dòng đời để xem mình là ai chưa??Hay chúng ta vẫn như đám lục bình trôi theo dòng nước xoáy???
Không biết từ lúc nào, mình cảm thấy khác trước kia...các bạn ah,mình cười nhiều hơn, thật đấy...Mình hầu như lúc nào cũng cười, đối với mình cuộc sống cũng có phần đáng yêu và tươi đẹp....Mình không bận tâm hay chưa bận tâm?mình cũng không biết nữa....giá như có một ai tri kỉ bên cạnh mình lúc này, để cùng trò chuyện với mình thì không còn gì đáng hơn...Hiện giờ đã khuya rồi, đêm nay thanh vắng lắm, một tiếng động cũng không có, ngoại trừ tiếng lách tách của bàn phím máy tính...Ngoài kia có một thứ gì đó giống như ánh trăng, nó không phải là ánh trăng , nhưng mình có cảm giác là vậy.Nó tràn qua khung cửa sổ, len qua tấm màn, tỏa khắp căn phòng, và dừng lại trên giường ngủ của mình.Ngày đã hết, hay ít ra là còn một tiếng nữa để chấm dứt cái gọi là ngày 1 tháng 6 năm 2007.
Hồi nãy mới nhấc điện thoại , bấm về cho bạn bè.Ai cũng nói là giọng mình nghe lạ.Really?Mình thấy mình vẫn vậy, giọng mình vẫn vậy, không có gì thay đổi cả,tại sao lại như vậy???Mình không biết nữa.Được nói chuyện với bạn bè rất vui,vẫn cái giọng nói đó,vẫn trong trẻo và dễ thương như lúc đọc tên các thành viên của lớp 11T1 thi nhảy cao....vẫn nhí nhảnh và dễ thương như hồi nào....mọi chuyện vẫn vậy, hay là mình đã để cho trí tưởng tượng bay bổng quá cao mà quên mất nhưng gì đã và đang xảy ra.....Tiếc là có một người không bắt máy, thôi để lần sau gọi lại....Phải công nhận là công nghệ ngày nay rút ngắn mọi khoảng cách, nhưng "hiện đại" thì "hại điện", cũng ngốn của mình không ít...không biết papa có 'quạt' cho một trận không nữa...???
Mai là ngày cuối tuần rồi, tròn hai tuần qua Co.Nửa tháng nay đã làm được gì có giá trị nhỉ?Mọi chuyện vẫn đang trên cái đà tiến của nó, không nhanh nhưng cũng không quá chậm.Thôi thì cứ coi như mình đi máy bay vậy.Cũng phải chạy lấy đà rồi mới bay được chứ....ehem....
Lâu rồi mới viết lại blog, quả là mình không có thì giờ thiệt....
Và sau đây là "Serenade" của Schubert....





« Các bài cũ hơn · NguyenTran's Blog - Nơi Thời Gian Ngừng Lại · Các bài mới hơn »

Bình luận

Guest_pink_*
Jun 8 2007, 09:20 AM
Bình luận #1


Unregistered









That's a great song!!!!!!!I used to like it so much.I'm very cheerful since you smile more. Le My used to say :" Just a Smile ,you can overcome everything" . So smile much like that.To me , Pink will never die..........I'm really happy.
Quote Post
quite_man
Jun 8 2007, 02:50 PM
Bình luận #2
No avartar

Thực tập viên
Group Icon

Nhóm: Members
Bài viết: 0
Nhập: 8-June 07
Thành viên: 27,549



Rất mừng vì thấy Phú cười nhiều hơn. Có thể là nụ cười ấy chưa trọn vẹn nhưng nó mang sự thanh thản của một tâm hồn rất sâu lắng. Phú có thể là chính mình và cứ thế tiến lên. Mọi chuyện trước khi dễ đều khó cả. Nhưng vượt qua được rồi thì ta sẽ cảm nhận đuợc niềm vui của nó đấy. Hãy tận hưởng niềm vui của những chặng đuờng nhỏ mà Phú đã qua như Phú đang làm . Phú nói đúng, lớp Toán chúng ta ngày càng vui và vẫn vậy thôi , vẫn tiến lên từng bước như Phú và ngày nào đó biết đâu sẽ xuất hiện một crossroads giữa những xa lộ của những người bạn lớp Toán ,cả Phú nữa.haha [background=skyblue][/background]
User is offlineProfile CardPM
Quote Post
Guest
Jul 2 2007, 11:41 AM
Bình luận #3


Unregistered









Ui chùi
Nghe mà nước mắt hem cầm được T___T
Bài nj là bài thứ 2 làm Po khóc sau lần đầu nghe á
Anh Phú giỏi Văn wa' hà
Ghen tị ghê >_<~
Quote Post

 

 Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Thông tin cá nhân

nguyentran
Họ tên: Nguyễn Đức Phú
Nghề nghiệp: Học sinh cấp 3
Sinh nhật: : 14 Tháng 3 - 1990
Yahoo: hptchat  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
NguyenTran Blog - nơi thời gian ngừng lại

Bạn bè
belan
belan
quite_man
quite_man
bothien
bothien
 
Xem tất cả

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30

Clock

Truyện cười

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com