Xem theo danh mục:
Tìm kiếm:
C | H | B | T | N | S | B |
| | | | |
1
|
2
|
3
|
4
|
5
|
6
|
7
|
8
|
9
|
10
|
11
|
12
|
13
|
14
|
15
|
16
|
17
|
18
|
19
|
20
|
21
|
22
|
23
|
24
|
25
|
26
|
27
|
28
|
29
|
30
|
31
| | | | | | |
(A-0205) Nudiepvien ơi... Chẳng biết tiếng kêu tuyệt vọng của anh có đến tai em không nữa..? Từ ngày nhận được PM của em thổ lộ với anh rằng em thiếu một vài tập phim "Thần điêu đại hiệp", trái tim anh đã hoàn toàn thuộc về em. Quá lạ lùng phải không em? Anh cũng không sao hiểu nổi, có lẽ là những lời ngọt ngào trong tin nhắn của em đã làm trái tim băng giá của anh tan chảy. Đôi khi anh thắc mắc không hiểu em và hiện tượng Global Warming người ta hay nói trên đài báo có quan hệ gì với nhau không mà em lại có sức nóng làm trái tim đã bao năm lạnh lẽo của anh ấm lên nhường ấy. Và tất nhiên nỗi băn khoăn của anh nào có câu trả lời.. Thời gian trôi qua, anh vẫn dõi theo bóng hình em, vẫn run lên thổn thức mỗi khi thấy nick của em online. Cũng chỉ có vậy, anh chẳng dám thốt lên lời yêu thương. Có lẽ trái tim anh đã bị nhàu nát đến nỗi anh sợ tình yêu, sợ một lần nữa bị từ chối. Mà anh đã bị từ chối lần nào chưa í nhỉ? Em thấy không? Khi nhắc tới tình yêu là anh hoảng hốt, anh do dự, anh đắn đo. Đó chính là lý do khiến anh không dám bày tỏ lòng mình? Có đúng lý do đấy ko nhỉ? Chết rồi, lại do dự rồi. Không đuợc. Phải dứt khoát. Rồi, đấy là lý do em ạ. Lại nói về việc có tình cảm với em quá dễ dàng, mau chóng. Anh nghĩ rằng lần đầu trong nhiều năm, cái cảm giác có thể giúp đỡ một người con gái yếu đuối (nudiepvien nghe cũng không yếu lắm nhưng không sao, kiểu gì em chả yếu hơn anh), cái cảm giác được cần đến khiến anh cảm thấy mình quan trọng biết bao. Chỉ 2 cái message của em đã có sức mạnh lớn lao, đem lại cho anh sự tự tin ghê gớm không thể nào miêu tả bằng lời. Em quả là có tài động viên người khác, làm sao anh lại không thấy yêu thương nhung nhớ cơ chứ.. Em thấy có phải không em?? Mỗi ngày trôi qua, anh lại ngồi nhìn em ba hoa với bé xí xọn, bé tí và mỉm cười mơ một lúc nào đó anh xí xọn với em... Thôi em nhé, đã đến lúc anh tạm dừng type, đi ngủ để lấy sức ngồi nhìn em khi em đi học về. Hãy cho anh kết thúc bằng 3 câu hát trong một bài bạn anh sáng tác, hát tặng người yêu nó: Người đừng cho anh chờ mong tình yêu trong nỗi ưu phiền Đùng cho anh nhiều đêm thẫn thờ thả hồn phiêu lãng Thầm mong em về đây cười vui hạnh phúc với anh... (A- 0106) Vài dòng này là những gì anh muốn nói với em từ rất lâu, nhưng...chỉ biết viết lên đây .... Tình yêu đẹp nhầt là mối tình đầu phải không em. Cuộc tình đầu tiên của chúng mình đẹp như trong những vần thơ mà em đã từng đọc anh nghe. Anh không nhớ rõ từng vần, từng chữ, nhưng vẫn còn đây cái cảm giác êm dịu khi mỗi đêm được cùng người mình yêu cùng mơ về một nơi nào đó chỉ có anh và em. Và cuối cùng thì cũng chỉ là những giấc mơ.. Thật ra chúng ta không nên có sự bắt đầu này, nhưng trách ai được trong những chuyện yêu đương của tuổi trẻ, và khi biết đau thì đã không quá muộn màng . mối tình trên net, nói ra thì thật khó hiểu . Nhiều người cho là không thực, những người khác lạ khuyên là sẽ không có kết quả, lại còn hỏi là "Sao mà dại quá !"... Từ ngày đầu tiên anh đã có suy nghĩ này rồi . Nhưng vì sợ em buồn nên đành chôn kín vào trong đáy lòng, mặc cho ra sao thì ra. Khoảng thời gian mới quen biết đuợc em dù rất ngắn, nhưng cảm giác đợi chờ đêm cho tới ngày, rồi lại ngày qua ngày để được một lần thấy em online, để lại được đọc những thông điệp không dấu, những lời nói ấp ủ một tình cảm . Những dòng chữ đem lại một niềm vui khó tả, lại có một chút lo sợ , một chút phân vân . Lo rằng em lại bỏ đi , sợ rằng không thế tìm lại đuợc cái cảm giác đó . Lần đầu tiên nói phone với em cũng thật buồn cuời . Cả hai chỉ biết ấp úng vài câu xã giao, lời nói cứ vang vang trong đầu mà không thành tiếng. Vậy mà cứ mong cho đôi bên đừng hang up.Tình yêu đầu tiên mà phải không, ai lại không vậy . Ai lại không e ngại , lo sợ , mong chờ . Sau đó là những năm tháng hạnh phúc. Tình cảm xây đắp theo thời gian. Lúc có nhau thi mong cho thời gian ngừng trôi, lúc một mình thì uớc gì mình lại có nhau. Có đôi lúc em giận lẫy , giận yêu , làm anh bối rối, chẳng biết giải thích thế nào, năn nỉ thế nào ... Mình đã hứa hẹn thật nhiều , uớc muốn thật nhiều . Anh không biết tư` lúc nào anh trở nên yếu đuối ,anh rất cần em. Mối lo sợ ban đầu không bao giờ quên đuợc trong anh, nó như hiện ra rõ hơn mỗi khi anh không thế lo cho em đuợc lúc em bệnh . Những lúc đó, anh chỉ biết cầu xin phép lạ cho anh đuợc ở ngay ben cạnh em, cầu xin ơn trên che chở cho em . Và điều không muốn cuối cùng cũng đên. Anh không thể thắng đuọc nỗi lo sợ đó . Anh xa em với mong muốn hai ta có một cuộc sống mới, tìm đuọc tình cảm thực sư. Thật đau khi anh không thế tìm đuợc tới em. Thật đau khi không thế nói cho em biết vì sao . Anh như một người thật xấu, thậc ác, một nguời gian dối đi tình cảm của em. Lúc đó anh không biết là mình đã làm đúng hay sai nữa . Anh nghĨ là mình có thể quêN đuợc nhau dễ dàng . Nhưng rồi một năm , hai năm, trong nhữNg lần đuọc gọi cho em hiếm hoi đó , anh vẫn cảm nhận ra tình cảm của em. cảm nhận ra đuọc em đang cô" gắng che đậy nó . Anh không muốn . Em trách anh thật nhiều tuy em không nói .Anh cũng khóc thật nhiều , tuy không một giọt nuớc mắt . Anh như một kẻ vô dụng , một nguời thất hứa. Anh không đùa vui với tình cảm của em, nhưng anh không biết trân trọng nó . Anh không muốn . " An empty street, an empty house , a hoe inside my heart.. I wonder how , i wonder why, i wonder where they are, The days we had , the song we sang together..." Mỗi đêm, anh nghe bản nhạc em thuờng hay mở , đọc lại những lá thư, và ôm trong lòng tấm ảnh của em. " in my heart you were the only"...
Có những điều... của cuộc sống
Triết lý của số 1
Bạn
có nghĩ rằng số 1 là nhỏ bé? Hãy khám phá những điều bất ngờ của con số đầy ý
nghĩa này !
• Ai cũng chỉ có một mẹ, mẹ là người cho con tình yêu mãi mãi. Mẹ cho con tất
cả, vô điều kiện. Mẹ là tài sản quý giá nhất mà con có được ngay từ khi mới
sinh ra.
• Mỗi người chỉ có một trái tim để giữ nó trong sạch. Trái tim hoàn hảo nhất là
trái tim đã chia sẻ tình yêu thương nhiều nhất.
• Mỗi cuộc đời có thể trải qua nhiều mối tình, mối tình đầu khó quên nhất,
nhưng mối tình cuối mới là mối tình đẹp nhất.
• Một người yêu đúng nghĩa là người mà trái tim họ có thể sưởi ấm khi giá lạnh
nhất.
• Một người bạn chân thành đủ khiến ta bình tĩnh, tự tin và an tâm dù trong
hoàn cảnh nghiệt ngã hay nguy hiểm nhất. Đó là món quà quý báu đặc biệt của
cuộc sống.
• Một ánh nhìn ấm áp, nói được nhiều hơn những điều vô vị.
• Một nụ cười có thể làm nên những điều kì diệu.
• Ai cũng có ít nhất một khả năng hơn người, chẳng qua là họ chưa thấy được để
nhìn nhận khả năng mới của họ mà thôi.
• Mỗi người chỉ có một cái miệng để cẩn thận khi dùng lời nói, để không còn làm
nó dơ bẩn và không làm tổn hại đến người khác.
• Một cuốn sách có thể làm thay đổi con người. Cuốn sách với nội dung xấu xa đủ
làm hư hỏng người đọc, nhưng không ai thành công với chỉ một cuốn sách hay.
• Một người không có gì ngoài gia tài kếch xù thì không bằng một người nghèo
khổ mà có tri thức, sáng tạo, kinh nghiệm và lý tưởng.
• Một đồng tự lao động được quý giá hơn nhiều so với hàng ngàn đồng nhặt được
hay làm việc bất chính mà có.
• Ai cũng chỉ có một cuộc sống để làm việc và yêu thương hết mình.
• Chuỗi ngày quá khứ đã qua, tương lai rộng mở nhiều bất ngờ. Ta chỉ có một
hiện tại để sống và để tận hưởng từng phút từng giây.
• Có nhiều cơ hội chỉ đến một lần trong đời.
• Với thế giới, bạn chỉ là một ai đó, nhưng có thể với một ai đó, bạn là cả một
thế giới.
*Công
thức nấu món ăn đêm 30 Tết :
1. Lấy 12 tháng trong năm đem rửa sạch mùi cay đắng, ghen tị, thù oán ...rồi để
ráo nước
2. Tuần tự cắt mỗi tháng ra 28, 30 hay 31 phần.
3. Trộn đều với : - Một chút tin yêu - Một chút kiên nhẫn - Một chút can đảm -
Một chút cố gắng - Một chút hy vọng - Một chút chung thủy
4. Ướp thêm gia vị : lạc quan, tự tin và hài hước
5. Ðem ngâm một lát trong dung dịch “Những điều tâm niệm của mình”
6. Vớt ra, xay nhỏ, đổ tất cả vào “Nồi yêu thương” và nấu với lửa “Vui mừng”
7. Ðem ra ăn với “Nụ cười” trong chén “Bao dung”và sẽ có MỘT NĂM MỚI ÐẦY YÊU THƯƠNG
VÀ HẠNH PHÚC *
Có tin khẩn cấp báo cho bạn nè...
Có 4 nguời đòi tìm bạn cho bằng được, tìm
được bạn họ còn nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn, người đó tên là thần tài, may
mắn, hạnh phúc và sức khoẻ. Họ nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn trong năm
mới này. Còn nữa, bà Phiền muộn còn dặn tui bảo bạn là, bạn đừng tơ tưởng gì đến
bả nữa bả sẽ không quan tâm đến bạn đâu... riêng ông sức khoẻ còn có thư riêng
cho bạn là sức khoẻ bạn phải thiệt là ngon mà đón ổng đó.
* Chúc Mừng Năm Mới !
Năm
hết Tết đến - Đón Chuột tiễn Lợn - Chúc ông chúc bà - Chúc cha chúc
mẹ - Chúc cô chúc cậu - Chúc chú chúc dì - Chúc anh chúc chị - Chúc
luôn các em - Chúc cả các cháu - Dồi dào sức khoẻ - Có nhiều niềm
vui - Tiền xu nặng túi - Tiền giấy đầy bao - Đi ăn được khao - Về nhà
người rước - Tiền vô như nước - Tình vào đầy tim - Chăn ấm nệm êm -
Sung sướng ban đêm - Hạnh phúc ban ngày - Luôn luôn gặp may - Suốt năm
con Chuột.
Những sự khác biệt giữa Tây và Ta
Tây : Đái bậy thì giấu giấu diếm diếm, còn hôn nhau thì trước bàn dân
thiên hạ Ta: Hôn nhau thì giấu giấu diếm diếm, còn *** bậy thì giữa bàn dân
thiên hạ Tây : Ăn đến miếng cuối cùng và uống đến giọt cuối cùng Ta : Ăn và uống đều phải để lại một ít lịch sự nếu không sợ bị mang
tiếng là : " uống nước cả cặn" Tây : Xoa đầu là biểu lộ sự khen ngợi Ta: Xoa đầu là biểu lộ của sự hạ cấp, xoa vớ xoa vẩn còn bị tẩn cho 1
trận chứ chẳng chơi Tây : Khi ăn thì nhai ngậm mồm Ta : Khi ăn thì nhai tóp tép, nhồm nhoàm, rau ráu, húp sì sụp Tây : Mặc đồ Pijama ra đường thì người ta sẽ tưởng là người tâm thần Ta : Mặc đồ Pijama ra đường là chuyện bình thường Tây : Không hỏi thu nhập cá nhân, tuổi của phụ nữ Ta : Những chủ đề trên là tài chính trong rất nhiều câu chuyện Tây : Ngồi trên ghế và bắt chéo chân Ta : Ngồi co chân lên ghế Tây : Khi ăn, thức ăn dính vào tay thì thường mút Ta : Khi ăn, thức ăn dính vào tay thì không mút mà thường chùi vào quần
áo Tây : Khi làm phiền người khác thì xin lỗi, thấy người khác phạm lỗi thì
nhìn Ta : Thấy người khác phạm lỗi thì làm ngơ ( thậm chí còn tiếp tay ), khi
làm phiền người khác thì nhìn Tây :Vào quán thì tự gọi riêng và ai trả tiền người nấy Ta : vào quán thì gọi chung và tranh nhau trả tiền ( hoặc nhờ người khác
trả tiền ) Tây : Complet thường mặc vào những dịp sang trọng Ta : Đi buôn chuối cũng mặc complet như thường Tây : Nhường đường cho xe cứu hỏa, cứu thương và cảnh sát Ta : Sợ mỗi công an, còn thì kệ mịa chúng nó Tây : Đi đường không bao giờ vô cớ bấm còi Ta : Thích bấm còi thì bấm, kệ mẹ những thằng khác. Tây : Rác bỏ vào thùng hoặc mang theo nếu không có thùng rác Ta : Vứt ngay xuống đường hoặc sàn nhà kể cả có thùng rác
|
Thơ Nguyễn Quốc Bảo
BIỂN TRÀ CỔ
Biển xanh thì thầm khúc hát
Cánh buồm chấp chới trong mơ
Bức tranh biển phơi bờ cát
Trời mây non nước xa mờ
Mải miết sóng ru Trà Cổ
Chiều đang giũ lưới biển dài
Vạt nắng trườn theo sóng vỗ
Hàng dương in bước chân ai
ơi biển tận cùng Đông-Bắc
Mạn thuyền ngâm đáy thời gian
Biển vẫn nguyên sinh trầm mặc
Phiêu du hơi thở nồng nàn
Huyền ảo một miền suy tưởng
Ngàn trùng Trà Cổ chiều nay
Về biển đời không bụi vướng
Thu mình làm áng mây bay...
HẠ LONG - MIỀN CỔ TÍCH
Biếc mình trong sắc hạ Long
Lạc miền cổ tích buồm rong tím chiều
Vạn năm đâu dễ phong rêu
Chốn bồng lai với rất nhiều cảnh tiên
Màu Cửa Lục vẫn hoàn nguyên
Tháp cầu Bãi Cháy vút lên nền trời
Trập trùng núi giữa biển khơi
Tôi gọi núi, núi vọng lời gọi mây
Lung linh ngọc bích giăng đầy
Rồng xưa nhả xuống nơi này ...Hạ Long
Đá mềm trước ngọn gió đông
Đôi hòn trống mái đợi trông bốn mùa
Bạc mòn dấu tích người xưa
Mà sao nắng gió như vừa mới qua
Cây nghiêng mặt vịnh la đà
Ngỡ mình tự chốn biển xa dạt vào ...
TnTh yêu theo độ tuổTình yêu theo độ tuổi
Người Hy Lạp cổ đại chia tình yêu ra nhiều loại: Tình yêu-trò chơi, tình yêu-tình dục, tình yêu-bạn hữu, tình yêu dựa vào lòng biết ơn và kính trọng... Ngày nay, tình yêu còn được phân chia theo độ tuổi.
Như vậy, trong cuộc đời, bạn có thể trải qua nhiều dạng tình yêu và bạn sẽ chuyển từ loại tình yêu này sang loại khác. Bài viết dưới đây phân tích sự khác biệt đó. Tuy nhiên, bạn cũng cần nhớ rằng trong tâm lý học, mỗi một quy tắc đều có 99% trường hợp ngoại lệ...
TÌNH YÊU-BI KỊCH (14-17 TUỔI) - Các chuyên gia về hôn nhân hoài nghi sự chân thực và độ bền vững của mối tình trẻ con Romeo và Juliette. Người ta thử tưởng tượng rằng hai gia đình này đối xử rộng lượng hơn với đôi trẻ và cho họ được cưới nhau. Rồi Juliette mang thai và sinh con, cô không còn ca hát và khiêu vũ dưới ánh trăng, thân hình phát phì, mặt mũi xanh tái, trở nên thiểu não; còn Romeo dần dần tặng thưởng cho các chị bếp và người hầu những đứa con... Vậy thì, người ta nhận định, đối với họ, cái chết vẫn tốt hơn cuộc sống như vừa kể.
Mối tình đầu không phải là tình yêu vì tình yêu và cũng không phải là tình yêu dành cho một người cụ thể, mà là tình yêu bản thân mình. Loại tình yêu này xuất hiện trong khoảng 14-17 tuổi. Tình yêu tuổi thiếu niên có đặc điểm là niềm tin mù quáng và say mê đối tượng một cách mù quáng như với bản thân mình.
Cách duy nhất để trải qua tình yêu - bi kịch một cách dễ dàng tối đa chỉ đơn giản là sống tình yêu đó. Hãy đón nhận tất cả. Làm sao bạn có thể xoay xở được nếu thiếu một người bạn có kinh nghiệm, hiểu biết? Nếu đó là người mẹ thì thật là tốt. Nhưng đó cũng có thể là bạn cùng tuổi, anh, chị hoặc thậm chí là bà.
TÌNH YÊU–SỰ SAY MÊ (18-22 TUỔI) - Ở độ tuổi này, bạn sẽ thường nghe nói: “Phải như thế này... như thế này...”. Sau đó là danh sách những tính cách cần thiết bạn phải có. Sai lầm chủ yếu của lứa tuổi này không phải là yêu ai đó, mà là lấy một người khá giả làm chồng. Sai lầm là ở chỗ những cô gái từ 18 đến 22 tuổi thường tìm một con người cụ thể, chứ không phải là tình yêu. Hiếm khi họ lắng nghe con tim mình, họ có thể đi chơi với một người, rồi lại đồng ý lấy một người khác. Nói khác đi, họ hành động lấn át tình cảm của mình.
Bạn hãy tự vấn bản thân xem, bạn cảm thấy thế nào trước một người có đầy đủ những phẩm chất trong danh sách được nêu ra cho bạn?
TÌNH YÊU BẢN THÂN (23-29 TUỔI) - Ở độ tuổi này, bề ngoài tỏ ra không tin vào đàn ông, nhưng bên trong, cô gái vẫn cứ còn là thiếu nữ tin tưởng vào một tình yêu thánh thiện, trong sáng. Ngoài người khác phái, cô bắt đầu để ý đến cả bản thân mình nữa.
Nếu cô đã có gia đình rồi, cô sẽ thường xuyên xem xét lại các giá trị của cuộc sống (các nhà tâm lý cho rằng 22-23 là lứa tuổi khủng hoảng). Những người lấy chồng năm 18 tuổi có suy nghĩ rằng họ đã bỏ lỡ mất một điều gì đó trong cuộc đời. Trong lúc những cô gái cùng trang lứa còn học tập và vui chơi thì họ phải ngồi ở nhà với những đứa con nhỏ của mình. Và thế là họ bắt đầu sống cho bản thân họ. Họ đi đến phòng tập thể dục thẩm mỹ. Hoặc họ đi đâu đó nghỉ ngơi vài tuần, một mình. Họ cũng tính chuyện đi học lại.
Nếu chưa có gia đình, họ bỗng không muốn xuất hiện trước mọi người nữa. Ở tuổi 22, cô gái tuyệt vọng tìm kiếm người bạn đời ở chung quanh mình. 24 tuổi, cô quả quyết rằng có thể hoãn chuyện lấy chồng lại. Đến khi 27 tuổi, cô nghĩ rằng không thể trì hoãn việc lập gia đình đến vô tận được.
Bạn hãy tự hỏi mình đi: Bạn có khao khát một người đàn ông để yêu thương không?
SỰ GHÉT BỎ BẢN THÂN (30-40 TUỔI) - Từ tình yêu dành cho bản thân đến sự ghét bỏ bản thân chỉ là một khoảng cách vài năm ngắn ngủi. Ngay sau 30 tuổi, sẽ xuất hiện cảm giác rằng bạn đã không đạt được điều lẽ ra phải đạt được. Điều đó được gọi là sự khủng hoảng của độ tuổi trung niên, thường xảy ra ở phụ nữ bởi họ không thể thoát ra khỏi những phức hợp của thời niên thiếu và tất cả khoảng thời gian 10-15 năm trước đã giấu kín chúng trong lòng. Và đây là lúc chúng phát lộ ra bên ngoài...
Tâm lý học thất bại được phản ánh ngay trong cuộc sống riêng. Người phụ nữ có chồng có cảm giác rằng cuộc hôn nhân của họ không có tình yêu. Người đã ly dị có suy nghĩ rằng không ai yêu thương chị nữa. Còn cô gái chưa chồng cho rằng cô đã bỏ lỡ thời gian.
Bạn hãy tự hỏi mình xem: Bạn có xem mối quan hệ với chồng như là cách để tự khẳng định mình không? Bạn còn có thể áp dụng những phương cách tự khẳng định mình nào nữa?
ĐƠN GIẢN LÀ TÌNH YÊU (SAU 40 TUỔI) - Phụ nữ ở độ tuổi này thường tìm kiếm người yêu. Vâng, còn ly dị cũng không phải là hiếm. Tuy nhiên, chính ở độ tuổi này, tình yêu mới đúng là tình yêu hơn cả. Không cần phải chứng minh nó – sau 40 tuổi, bạn sẽ hiểu rằng nếu như phải có chứng cứ, có nghĩa là đó không phải là tình yêu.
Lúc này, bạn yêu không phải vì vẻ bề ngoài/tiền bạc/tính cách, nói chung không phải vì một cái gì, mà chỉ đơn giản là bạn yêu. Bây giờ, bạn không sợ hãi hoang mang ở một mình – bạn đã đủ tinh thần độc lập. Con cái bạn đã lớn và bạn có thời gian nhận thức rõ bản thân và người đàn ông của mình. Bạn bắt đầu đánh giá những gì trước đây bạn không có thời gian ngó ngàng đến.
Bạn hãy tự hỏi xem: Người đàn ông đang sống bên cạnh bạn có phải là người bạn yêu thương thực sự hay không?
NGUYỄN QUỐC BẢO
Thơ xuân Tân Mão
ĐÊM CUỐI NĂM
Nếu biết rằng sẽ lại có đêm nay
Ta chẳng đã từng là cơn gió lẻ
Mắt trong mắt đừng nói gì thêm nhé
Đêm cuối năm rộng lượng đón ta về
Lại thấy mình trong trẻo với hương quê
Xuân đã tới sau chặng đường mưa rét
Tóc điểm bạc vẫn còn khao khát Tết
Kỷ niệm nào cứ buộc chặt chôn sâu
Tận cùng đêm ấm mãi nụ hôn đầu
Bởi xa nhau mới biết rằng mình nhớ
Và tuổi trẻ chưa hết thời dang dở
Tiễn mùa đông đêm xao xác tiếng gà
Bầu trời em như bỗng chợt hiện ra
Cánh chim anh thả hồn vào mê mải
Tưởng vơi cạn như chưa hề tồn tại
Nào ngờ đâu suối vẫn chảy trong ngần
Nếu biết rằng sẽ lại có mùa xuân
Ta đã chẳng chót già theo năm tháng
Mà trốn biệt vào những mùa trăng sáng
Cho hương tình lẩn khuất giữa lòng nhau ...
TÌNH KHÚC THÁNG GIÊNG
Tháng Giêng kìa đang vội đến
Trong veo một tiếng chim lành
Tơ lụa lời trăng âu yếm
Gió mềm trên lá non xanh
Tháng Giêng về ngang qua ngõ
Má đào ửng rét mùa đông
Xoè tay đếm từng bông nở
Đã nghe rêu phủ cành hồng
Tháng Giêng vén màn sương sớm
Trái tim tỉnh giấc mưa phùn
Hò hẹn nụ hồng mới chớm
Gió phả nồng nàn môi hôn
Tháng Giêng bên bờ mật ngọt
Bồng bềnh khúc hát mê say
Năm mới rượu mừng cứ rót
Uống đi rồi chén lại đầy
Tháng Giêng phập phồng ngực áo
Bẽn lẽn hương thầm sớm mai
Mưa bụi giăng lời huyền ảo
Xuân tình khao khát nghiêng vai
Tháng Giêng kìa đang gõ cửa
Thị vàng trong giấc chiêm bao
Cổ tích xâu thành chuỗi nhớ
Mưa hoen thương suốt hoa đào
Ngụ ngôn về mèo
Những câu chuyện ngụ ngôn dí dỏm liên quan đến mèo sẽ mang lại nhiều tiếng cười chào năm mới Tân Mão. Bên cạnh đó còn chứa đựng những bài học thú vị và sâu sắc để ngẫm nghĩ đầu năm…
Chị Mèo nhận họ
Nghe người ta nói hổ và báo cũng thuộc họ nhà mèo, chị Mèo hí hửng lắm:
- Ồ! Thế mà ta, một con ngu, đã không biết ta có họ hàng như vậy. Đã thế, từ rày biết tay ta...
Suy nghĩ một lúc, mèo ta nhảy tót lên lưng bác lừa.
- A! Chuyện gì thế này? - bác lừa ngạc nhiên.
- Chở ta đi đến chỗ ta ra lệnh. Chở đi và không nói năng lôi thôi. Mày có biết bà con họ hàng của ta là ai không? - mèo ta thốt lên trong lúc vẫn ngồi chễm chệ trên u vai bác lừa.
- Ai thế? - bác lừa tò mò.
- Ông hổ và ông báo chứ còn ai. Không tin à? Không tin thì cứ đi hỏi chị quạ mà xem!
Bác Lừa đành phải cõng mèo đi hỏi chị quạ. Chị Quạ xác nhận:
- Đúng thế! Mèo, hổ, báo, linh miêu, thậm chí cả sư tử đều cùng họ nhà mèo mà ra.
- Bây giờ thì tin rồi chứ? - mèo ta thốt lên rồi đưa móng chân quào vào u vai bác lừa - Chở ta đi!
- Đi đâu? - bác lừa hỏi giọng tỉnh bơ như không - Chở đến ông Hổ hay ông báo?
- Kh...ô...ng! - mèo ta nói, giọng run rẩy - Chở ta đến... đến lũ... lũ gì nhỉ? Lũ ch...uột!
Và thế là bác lừa chở mèo ta đến chỗ có chuột.
Bởi một lẽ dù sao thì đó cũng chỉ là một con mèo!
Đại bàng, mèo và lợn rừng
Một con chim đại bàng làm tổ trên đỉnh một cây sồi cao ngất. Một con mèo sau khi tìm được cho mình một cái hang thích hợp đã chuyển vào sống ở giữa thân cây. Một con lợn rừng cùng những đứa con của mình trú ngụ tại một chỗ trũng ở gốc cây.
Mèo gian xảo quyết tâm phá hoại việc này bằng cách lập nên bầy đàn. Để thực hiện kế hoạch của mình, mèo trèo lên tổ của đại bàng và nói: "Thật không may, chị đang gặp nguy hiểm, và cả tôi cũng vậy. Lợn rừng ở dưới kia đang đào đất, muốn nhổ bật rễ cây sồi để bắt lấy gia đình chúng ta làm thức ăn cho các con của mình". Trong khi đại bàng sợ hết hồn hết vía, mèo rón rén xuống hang của lợn rừng và nói: "Các con của chị đang gặp nguy hiểm lớn đấy. Ngay khi chị ra ngoài cùng các con để kiếm thức ăn, đại bàng ở trên kia sẽ canh chừng để vồ lấy một trong các con của chị”. Nói rồi mèo ta bỏ đi và giả vờ giấu mình trong hốc cây suốt cả ngày.
Đêm đến, mèo ta lén lút trở ra kiếm thức ăn cho mình cùng các con. Trong khi đó, đại bàng vì quá sợ lợn rừng nên ngồi yên trên cành cây và lợn rừng vì lo ngại đại bàng nên không dám rời khỏi hang của mình. Cuối cùng cả hai cùng với gia đình mình chết vì đói và trở thành đồ ăn dự trữ cho mèo và các con của chị ta.
Con mèo tinh ranh
Một hôm, mèo ngồi rình những con cá béo mập trong bể cảnh trước nhà mà không nghĩ ra được cách bắt cá. Bỗng có con chuột mò đến thành bể ngó đầu vào đàn cá đang bơi lượn. Quên phắt đi những con cá, mèo chộp ngay lấy chuột định ăn thịt. Chuột sợ quá kêu lên:
- Xin đừng vội giết tôi, tôi sẽ câu con cá kia lên biếu bác, nó thơm ngon béo ngậy hơn thịt chuột nhiều !
Nghe nói đến cá, mèo buông tha cho chuột nhưng vẫn canh chừng cẩn thận.
Chuột nhẹ nhàng đến bên miệng bể, thò đuôi xuống nước ngoáy ngoáy một hồi. Cá nghĩ là mồi chủ cho ăn bèn cắn chặt lấy đuôi chuột và thế là bị chuột quẫy đuôi quăng lên khỏi bể.Vừa lúc đó có tiếng người la lên:
- Chuột bắt cá, chuột bắt cá !
Mèo bèn chộp ngay lấy chuột cắn cổ lôi đi. Còn chủ nhà thì vừa bắt cá thả vào bể vừa lớn tiếng khen:
- Mèo nhà giỏi thật, không có nó thì chuột ăn mất cá rồi!
Chuột, gà trống và mèo
Chuột con ra khỏi tổ dạo chơi. Nó tha thẩn khắp sân rồi lại về với mẹ:
- Này mẹ ơi, con nhìn thấy hai con thú cơ. Một con thú dữ tợn, còn con kia hiền khô.
Chuột mẹ bảo:
- Con nói cho mẹ xem hai con thú ấy ra làm sao nào.
Chuột con thưa:
- Một con dữ tợn, đi đi lại lại trên sân thế này này: chân nó đen thui, mào nó đỏ ối, cặp mắt nó lồi ra, còn cái mũi nó khoằm khoằm. Khi con đi ngang qua, nó há hốc cái mồm ra, nhấc một chân và lên tiếng quát to đến nỗi con sợ quá chẳng còn biết chạy đi đâu.
- Đấy là con gà trống - chuột mẹ nói - Nó chẳng làm hại ai đâu, đừng sợ nó. Thế còn con thú kia ?
- Con thú kia nằm ngoài nắng sưởi ấm. Cổ nó trắng, chân nó xám, mượt mà. Nó đưa lưỡi liếm cái ngực trắng của nó và cái đuôi hơi ngoe nguẩy, nhìn theo con.
Chuột mẹ bảo:
- Con ngốc lắm. Nó chính là mèo đấy! Nó đã ăn tươi nuốt sống không biết bao nhiêu đồng loại nhà ta!
Bản chất của mèo
Các thần tạo ra người và muôn vật tranh cãi mãi về việc liệu có loài vật nào có thể thay đổi bản chất của mình hay không.
Jupiter, thần của muôn loài, bảo:
- Có thể lắm chứ!
Nhưng thần Vệ nữ nói: "Không!".
Để thử xem sao, Jupiter biến một con mèo thành một cô gái và cho lấy một chàng trai. Đúng ngày tổ chức lễ cưới, cô dâu chú rể ngồi vào bàn tiệc.
Thần Jupiter nói:
- Con bé cư xử mới duyên dáng làm sao, ai mà biết được rằng hôm qua nó chỉ là một con mèo. Chắc chắn bản chất mèo của nó đã thay đổi thành người rồi còn gì!
- Gượm đã, để chờ xem sao - thần Vệ nữ trả lời và thả một con chuột vào phòng cưới.
Vừa thấy chuột, cô dâu đã nhảy cẫng lên vồ lấy chuột.
- Đấy, thấy chưa? - thần Vệ nữ nói - Bản chất làm sao thay đổi được
Bí ẩn và đa nghĩa … mèo
Là 1 trong 12 con giáp - ngoại trừ Trung Quốc, mèo được thay bằng con thỏ - với người phương Đông nói chung, mèo mặc nhiên là con vật linh thiêng.
Những người sinh tuổi mèo, nhìn chung có thể khá hài lòng. Nhưng trước khi xem con mèo tượng trưng cho điều gì trong tâm thức người Việt, ta hãy thử dạo qua một vài nền văn hoá lớn xem ở đó con mèo được đối xử ra sao?
Ở Nhật Bản, mèo là con vật báo điềm dữ. Người Nhật tin rằng mèo có khả năng giết chết đàn bà và nhập hồn vào thân xác họ.
Ở Ấn Độ, mèo tượng trưng cho kẻ khổ hạnh đi tìm phúc lạc.
Trong khi đó, không giống như ở Nhật Bản hay Ấn Độ, người Trung Quốc bám chặt mặt đất hơn thì tin rằng con mèo là sứ giả của điềm lành. Nhiều nơi trên đất nước rộng lớn này, người ta còn mô phỏng động tác của mèo trong các điệu múa cầu mong cho mùa màng.
Người Campuchia thường dùng mèo như vật dâng cúng (hoặc vị đại diện làm cầu nối) trong các lễ hội cầu mưa. Như vậy ở đất nước Chùa Tháp, con mèo luôn được nhớ đến khi có hạn hán.
Người Ai Cập cổ đại khắc họa mèo như một vị thần có khả năng ban phúc và bảo hộ.
Trong tâm thức người Celtes, mèo chỉ chiếm được vị trí khá khiêm tốn, thậm chí bị canh chừng như một kẻ nhiều xảo trá, tâm địa khó lường.
Trong thế giới đạo Phật, mèo bị xem là kẻ vô cảm, không biết xúc động. Về mặt này, nó bị gán cùng một giuộc với rắn - tinh quái và lạnh lùng - trong một số nền văn hóa phi Phật giáo.
Đạo Hồi dành cho mèo một vị trí của kẻ được trọng vọng, ngoại trừ mèo đen. Người Hồi giáo tin rằng con mèo có bộ lông đen mượt (cùng với cặp mắt xanh lè) là kẻ có nhiều ma thuật.
Trong một vài nền văn hóa ở châu Phi, mèo tượng trưng cho sự tài giỏi, có khả năng thấu thị, giống như những nhà tiên tri. Mèo đặc biệt được quý trọng ở Bắc Mỹ. Tại đây, người ta coi mèo tượng trưng cho kẻ có chí lớn, biết cách đạt được mục đích. Vì thế, trong trường hợp mèo bị giết thì chỉ có “vì nhu cầu linh thiêng” mới biện hộ được. Nhưng ngay cả khi có đủ lý do để giết mèo, thì vẫn phải tuân thủ nghiêm ngặt những nghi thức được qui định chặt chẽ bởi cộng đồng, thậm chí là luật pháp.
Sở dĩ có sự không đồng nhất trong quan niệm về mèo, ngoài vấn đề văn hoá, có lẽ còn bởi sự mâu thuẫn ngay từ hình thức bề ngoài của con mèo. Nó là con vật đẹp nhưng bí ẩn; uyển chuyển, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy sự vờ vĩnh; vẻ đài các là không thể phủ nhận, từ màu sắc, độ óng mượt của bộ lông, cho đến mỗi bước đi, nhưng kèm theo cũng là khả năng cắn xé tàn bạo, giết con mồi trong chớp mắt. Thậm chí có nơi mèo bị nguyền rủa, coi như kẻ chuyên phục dịch chốn Âm phủ cũng vì những khả năng ghê rợn ấy.
Bây giờ ta thử xem trong tâm thức người Việt, con mèo được gán cho những biểu tượng gì? Rõ ràng nó là kẻ giúp việc khá đắc lực trong đời sống hàng ngày: Bảo vệ nông sản, đồ vật khỏi bị lũ chuột tấn công. Thậm chí trong một vài trường hợp, mèo còn có khả năng kiếm thức ăn cho con người.
Trong trường hợp đó, mèo giống như người bạn tốt. Nhưng có lẽ từ vẻ thâm hiểm bề ngoài, cùng với những nét tính cách 2 mặt mà nó không mấy khi được đón tiếp nồng hậu, hoặc nhận được sự tin cậy. Người ta không mấy khi chờ đợi vào sự trung thành của mèo như trong trường hợp của con vật khá gần gũi khác là chó. Người ta thậm chí còn tránh mèo như tránh một kẻ không biết mang đến niềm may mắn. Bí ẩn ở đây chính là con vật rất có ích với con người trong đời sống, lại bị coi là kẻ báo hiệu điềm gở? Trong nhiều lễ hội mang tính thiêng liêng, chẳng hạn lễ hội cầu hồn, mèo còn bị xua đuổi chí chết. Nhà nào có người chết mà không cử người canh giữ mèo, để chúng nhảy qua xác người chết, là báo hiệu một thời kỳ vô phúc, nhiều hoạn nạn sắp đến.
Dường như tất cả đều tin rằng “Mèo đến nhà thì khó”. Thậm chí nó còn bị coi là con vật lười nhác, ích kỷ, khoảnh độc, gieo rắc sự nghi kỵ, thù hận. Một thực tế cay nghiệt cho mèo là nó chỉ thực sự hấp dẫn, có thiện cảm khi lao thẳng vào con chuột với những móng vuốt sắc nhọn. Nhưng ngay từ hành động khả ái nhất này cũng đã hàm chứa sự ghê tởm của kẻ đổ ụp cái chết xuống đầu người khác từ phía không thể đoán trước.
Trong văn học nghệ thuật, nhất là mảng dân gian, mèo thường đóng vai nhân vật phản diện. Người ta phủ nhận mọi sự tu dưỡng của mèo! Mèo già... chỉ có thể hóa cáo, một cấp độ còn cao hơn về sự suy đồi đạo đức, bởi cáo bị ví như kẻ gian xảo, tiểu nhân. Khi cần diễn đạt sự hư hỏng, người ta nghĩ ngay đến những con mèo hoang (mèo mả), sống lang thang ở những nơi tăm tối, nhơ bẩn.
Ngay bản thân từ mèo khi được dùng trong ngữ cảnh bình thường của đời sống, dùng một cách “vô tư”, cũng không hàm ý một cái gì nghiêm túc, tử tế. Nói chung, hình tượng mèo phần lớn gắn với những gì đáng phê phán. Trong trường hợp phải ẩn dụ kín đáo, thì mèo biểu tượng cho thói khuê các không phải lối, ám chỉ những người sống không đúng với vị thế, tư cách của mình. “Mèo khen mèo dài đuôi”. Thông thường hơn cả là người ta gán con mèo cho những gì gần với sự thô lậu về tính cách.
Vì thế, nó luôn là hình tượng dùng khi cần đả kích chế giễu. Đặc sắc nhất về mặt hài hước gắn với mèo, có lẽ là bài đồng dao: “Con mèo mà trèo cây cau...”. Con mèo ở đây chứa tất cả những phẩm chất của một kẻ võ biền, cậy quyền lực nhưng ngu dốt và lố bịch. Thế còn ở những mức độ kín đáo và thâm Nho hơn, thì mèo bị xem là mầm mống của những tai họa. Chẳng hạn như trong câu: “Chuột cắn dây buộc mèo”, “Chuột gặm chân mèo”... Nếu một bên là sự khờ khạo (hoặc cao ngạo), dốt nát... thì bên kia không gì hơn là biểu tượng của tai họa vĩnh viễn!
Nhưng có lẽ con mèo trở thành hình tượng bất hủ về sự hung ác, nguy hiểm, đáng ghét hơn cả chính là ở bức tranh “Đám cưới chuột”. Nội dung bức tranh có thể còn nhiều cách hiểu - như đa phần những tác phẩm nghệ thuật - có thể rộng lớn, thú vị và sâu sắc hơn nội dung tố cáo thói tham tàn của các bậc “đèn Trời” được mệnh danh là “cha mẹ dân”, hoặc đả kích thói hèn hạ của đám nịnh thần... nhưng nếu chỉ xét những nội dung dễ thấy ấy thôi, thì con mèo cũng không có mảy may cơ hội được hiểu như một kẻ vô tội, vô can hay lương thiện. Ở góc độ nào, nó cũng là nhân vật xấu xa và đáng sợ, cần phải cảnh giác bằng cách tránh xa.
Nhưng cái gì cũng mang tính thời gian của nó. Hình tượng mèo không phải là bất biến, ngay cả khi nó phản ánh những giá trị văn hóa. Rất có thể mèo đang được lòng những người trẻ tuổi ưa mạo hiểm và không bị câu nệ với những chuẩn mực. Không ít người trong giới trẻ, những kẻ thích thú với thể hiện bản ngã, đã nhìn thấy ở con mèo một tượng trưng siêu việt của trí tuệ. Ngay cả hình tượng kẻ du đãng cũng không còn chỉ bị gán cho nghĩa xấu. Tại sao lại không thấy ở nó hiển hiện một biểu tượng cho khát vọng của kẻ không chấp nhận sự an bài, yêu bản thân mình, thích sống theo cách mình muốn.
Cũng có thể đọc ra thông điệp về một gã nghệ sĩ đề cao tự do và cá tính. Nó không chấp nhận sự đơn giản, một chiều. Và nếu điều này không phải chỉ là suy diễn, thì cũng có thể hi vọng mỗi khi đến năm con Mèo cầm cái thế gian, sẽ có những biến đổi lớn lao: Hoặc khép lại những điều tồi tệ (như trường hợp năm Ất Mão với sự kiện cuộc chiến khốc liệt nhất của dân tộc đã chấm dứt), hoặc mở ra thời kỳ cả nước quyết tâm Đổi Mới và thực hiện một cuộc thoát nghèo ngoạn mục, bắt đầu từ năm Đinh Mão.
Chúng ta hãy cùng chờ đợi và hi vọng vào năm Tân Mão nhiều sự kiện.
Theo TTC
Một cái xe đạp MỚI thì tốt hơn cái xe đạp CŨ. Nhưng cái xe đạp CŨ lại gắn bó với ta nhiều hơn. Một ngôi nhà MỚI đẹp hơn ngôi nhà CŨ. Nhưng ngôi nhà CŨ lại nhiều kỷ niệm với mình hơn. Một phương trời MỚI thì lạ hơn phương trời CŨ. Nhưng phương trời MỚI lại chẳng mang lại cho ta cảm giác bình yên. Vậy thì đón chào năm MỚI, nhưng đừng quên năm CŨ. Happy New Year!
Những mùa thi đã xa!
Tôi ghét những mùa thi bởi sức ép của mùa thi luôn đe dọa tuổi thọ và vẻ đẹp dung nhan của tôi. Tôi vốn là đứa con gái có khuôn mặt “chuột kẹp” (mặt chuột đã nhỏ rồi, lại bị kẹp nữa thì còn gì là mặt?).
Mặt của tôi nhỏ đồng nghĩa với cái đầu cũng nhỏ, mà cái đầu đã nhỏ thì chắc óc cũng bằng quả nho. Thế nên, mớ kiến thức của tất cả các kỳ thi, tôi phải vượt qua luôn quá sức đối với tôi. Tôi ghét những đêm chong đèn học khuya bởi những đêm đó tôi rất buồn ngủ và miệng tôi thường rộng ra, vì đã ngáp quá nhiều, một cái miệng rộng đặt trên một khuôn mặt “chuột kẹp” (chắc là sẽ giống yêu quái!). Vậy nên tôi rất ghét những mùa thi.
Mười một tuổi, đang rất hồn nhiên nhảy chân sáo sau mỗi chiều tan học thì tôi lại phải quàng một đôi gánh nặng: thi tốt nghiệp tiểu học và thi chuyển cấp. Vào học ở ngôi trường cấp hai khá danh tiếng, thoải mái chưa được bao lâu thì tôi lại tiếp tục vất vả với kỳ thi tốt nghiệp trung học cơ sở. Đang mấp mé tuổi làm công dân thì tôi lại phải đối diện với hai kỳ thi cực kỳ quan trọng, cực kỳ kinh khủng: thi tốt nghiệp và thi đại học (Thú thật, trong thời gian ấy, nếu cho tôi một điều ước thì tôi chỉ ước được ngủ say sưa và chơi hết mình).
Bước vào trường đại học, tưởng mọi thứ dễ dàng hơn! Ai dè, tôi lại bị ném vào những kỳ thi căng thẳng khác. Đều đặn cứ năm, sáu tháng ăn chơi, nhảy múa thì có một tháng đói ngủ, đói chơi. Trong thời gian ôn thi học phần, tôi cứ phải gồng mình lên để học, lấy ngày tháng vui chơi thoải mái sau kỳ thi làm động lực để cố gắng. Rồi tôi cũng lết qua bốn năm đại học, với tám kỳ thi học phần cực khổ.
Tôi luôn mong muốn mình học xong thật nhanh, thật nhanh, được đi làm để thoát khỏi cảnh chong đèn học khuya trong các mùa thi. Và mong muốn của tôi đã thành hiện thực… Những ngày cuối cùng ở trường đại học, tôi thường lang thang một mình (con gái văn thường hay vu vơ như vậy). Tôi đi qua xóm trọ sinh viên, bắt gặp những cô cậu sinh viên khóa sau đang cặm cụi học dưới ánh đèn bàn. Tự dưng tôi rất thèm được học, được thi. Thèm đến ngậm ngùi! Lòng tôi thật sự hoang mang khi nhận ra một sự thật: sẽ chẳng bao giờ mình còn có những mùa thi cặm cụi, miệt mài dưới ánh đèn bàn, sẽ chẳng bao giờ nữa… Có lẽ vì thế mà khi nói lời chia tay thời sinh viên, điều khiến tôi tiếc nuối nhất là những mùa thi.
Giờ tôi đã là một giáo viên, tuy nghề giáo là nghề phải học suốt đời nhưng lại không có những mùa thi căng đầu, nhức óc. Thỉnh thoảng gặp bạn bè cũ, đôi ba đứa rủ tôi thi cao học. Tôi rất muốn thế, nhưng điều kiện hiện tại chưa cho phép. Giảng dạy ở một ngôi trường trung học cơ sở, với trình độ đại học như tôi đã là quá đủ. Nếu muốn học lên cao hơn thì phải chờ rất lâu.
Mùa hè đến, mỗi lần nhìn thấy hoa phượng nở, tôi lại thấy nhớ những người bạn cũ. Nhớ những mùa thi vất vả nhưng đầy ắp kỷ niệm; nhớ mùi mì tôm lót dạ trong những đêm thức khuya học bài; nhớ những lần ngủ quên trên bàn học, sáng tỉnh dậy tự trách mình lười học và thầm tiếc tiền điện thắp sáng suốt đêm qua không tắt. Nhớ những đêm vừa học vừa ngủ, đôi khi phải tự cắn vào tay mình thật đau để tỉnh ngủ; nhớ vị cà phê đắng ngắt, tôi cố uống trong những đêm cần phải thức. Nhớ những lần lang thang cùng bạn bè, tụm năm, tụm bảy ở các quán cà phê sinh viên, nhưng khuya về lại chong đèn học đến sáng… Nhớ, tôi nhớ rất nhiều, kể làm sao hết khi những mùa thi đã xa tôi rồi!
NGUYỄN THU HÀ
HOA LƯ NGÀN LAU THƯƠNG NHỚ
Ngẩnh nhìn lên núi Mã Yên
Ngàn năm mây phủ trắng miền cố đô
Bông lau hiu hắt đôi bờ
Sông Chanh lặng lẽ lơ mơ nắng chiều
Kinh thành ngời khí quân reo
Lên non mài núi, xuống đèo tuốt gươm
Mà bao cát bụi dặm trường
Nhuốm vào cây cỏ mờ gương trăng ngàn
Sa mù vách đá thời gian
Đền đài cung điện ngai vàng còn đâu
Hoa Lư thương nhớ ngàn lau
U trầm vọng tiếng mõ trâu thuở nào...
Hoa Lư
Mùa xuân 2008
VỀ TAM CỐC
Tháng Ba ta về Tam Cốc
Thuyền nan xuôi nhịp Ngô Đồng
Cửa Quen non mờ thao thức
Tiếng cười đầy ắp bến sông
Sóng cuộn đường hun hút cỏ
Chòng chành nghiêng bãi lau tre
Vòm hang vặn mình theo gió
Muôn năm con nước đi về
Lối mòn treo leo vách đá
Lặng nghe chim núi gọi chiều
Róc rách mạch nguồn Hang Cả
Hút hồn vào cõi phiêu diêu
Lá mới gạo già bóc vỏ
Hoa đỏ rực đền Thái Vi
Anh hùng một thời rạng rỡ
Tham thiền lệ đá nhâm nhi
Tháng Ba về thăm Tam Cốc
Du khách khơi dòng tâm trong
Bên Cố Viên Lầu u tịnh
Mây bay nước quyện Cống Rồng
Tam Cốc - Ninh Bình
Tháng 3/2008
| |