Xem theo danh mục:
Tìm kiếm:
C | H | B | T | N | S | B |
1
|
2
|
3
|
4
|
5
|
6
|
7
|
8
|
9
|
10
|
11
|
12
|
13
|
14
|
15
|
16
|
17
|
18
|
19
|
20
|
21
|
22
|
23
|
24
|
25
|
26
|
27
|
28
|
29
|
30
| | | | | |
(A-0205) Nudiepvien ơi...  Chẳng biết tiếng kêu tuyệt vọng của anh có đến tai em không nữa..? Từ ngày nhận được PM của em thổ lộ với anh rằng em thiếu một vài tập phim "Thần điêu đại hiệp", trái tim anh đã hoàn toàn thuộc về em. Quá lạ lùng phải không em? Anh cũng không sao hiểu nổi, có lẽ là những lời ngọt ngào trong tin nhắn của em đã làm trái tim băng giá của anh tan chảy. Đôi khi anh thắc mắc không hiểu em và hiện tượng Global Warming người ta hay nói trên đài báo có quan hệ gì với nhau không mà em lại có sức nóng làm trái tim đã bao năm lạnh lẽo của anh ấm lên nhường ấy. Và tất nhiên nỗi băn khoăn của anh nào có câu trả lời.. Thời gian trôi qua, anh vẫn dõi theo bóng hình em, vẫn run lên thổn thức mỗi khi thấy nick của em online. Cũng chỉ có vậy, anh chẳng dám thốt lên lời yêu thương. Có lẽ trái tim anh đã bị nhàu nát đến nỗi anh sợ tình yêu, sợ một lần nữa bị từ chối. Mà anh đã bị từ chối lần nào chưa í nhỉ? Em thấy không? Khi nhắc tới tình yêu là anh hoảng hốt, anh do dự, anh đắn đo. Đó chính là lý do khiến anh không dám bày tỏ lòng mình? Có đúng lý do đấy ko nhỉ? Chết rồi, lại do dự rồi. Không đuợc. Phải dứt khoát. Rồi, đấy là lý do em ạ. Lại nói về việc có tình cảm với em quá dễ dàng, mau chóng. Anh nghĩ rằng lần đầu trong nhiều năm, cái cảm giác có thể giúp đỡ một người con gái yếu đuối (nudiepvien nghe cũng không yếu lắm nhưng không sao, kiểu gì em chả yếu hơn anh), cái cảm giác được cần đến khiến anh cảm thấy mình quan trọng biết bao. Chỉ 2 cái message của em đã có sức mạnh lớn lao, đem lại cho anh sự tự tin ghê gớm không thể nào miêu tả bằng lời. Em quả là có tài động viên người khác, làm sao anh lại không thấy yêu thương nhung nhớ cơ chứ.. Em thấy có phải không em?? Mỗi ngày trôi qua, anh lại ngồi nhìn em ba hoa với bé xí xọn, bé tí và mỉm cười mơ một lúc nào đó anh xí xọn với em... Thôi em nhé, đã đến lúc anh tạm dừng type, đi ngủ để lấy sức ngồi nhìn em khi em đi học về. Hãy cho anh kết thúc bằng 3 câu hát trong một bài bạn anh sáng tác, hát tặng người yêu nó: Người đừng cho anh chờ mong tình yêu trong nỗi ưu phiền Đùng cho anh nhiều đêm thẫn thờ thả hồn phiêu lãng Thầm mong em về đây cười vui hạnh phúc với anh...  (A- 0106) Vài dòng này là những gì anh muốn nói với em từ rất lâu, nhưng...chỉ biết viết lên đây .... Tình yêu đẹp nhầt là mối tình đầu phải không em. Cuộc tình đầu tiên của chúng mình đẹp như trong những vần thơ mà em đã từng đọc anh nghe. Anh không nhớ rõ từng vần, từng chữ, nhưng vẫn còn đây cái cảm giác êm dịu khi mỗi đêm được cùng người mình yêu cùng mơ về một nơi nào đó chỉ có anh và em. Và cuối cùng thì cũng chỉ là những giấc mơ.. Thật ra chúng ta không nên có sự bắt đầu này, nhưng trách ai được trong những chuyện yêu đương của tuổi trẻ, và khi biết đau thì đã không quá muộn màng . mối tình trên net, nói ra thì thật khó hiểu . Nhiều người cho là không thực, những người khác lạ khuyên là sẽ không có kết quả, lại còn hỏi là "Sao mà dại quá !"... Từ ngày đầu tiên anh đã có suy nghĩ này rồi . Nhưng vì sợ em buồn nên đành chôn kín vào trong đáy lòng, mặc cho ra sao thì ra. Khoảng thời gian mới quen biết đuợc em dù rất ngắn, nhưng cảm giác đợi chờ đêm cho tới ngày, rồi lại ngày qua ngày để được một lần thấy em online, để lại được đọc những thông điệp không dấu, những lời nói ấp ủ một tình cảm . Những dòng chữ đem lại một niềm vui khó tả, lại có một chút lo sợ , một chút phân vân . Lo rằng em lại bỏ đi , sợ rằng không thế tìm lại đuợc cái cảm giác đó . Lần đầu tiên nói phone với em cũng thật buồn cuời . Cả hai chỉ biết ấp úng vài câu xã giao, lời nói cứ vang vang trong đầu mà không thành tiếng. Vậy mà cứ mong cho đôi bên đừng hang up.Tình yêu đầu tiên mà phải không, ai lại không vậy . Ai lại không e ngại , lo sợ , mong chờ . Sau đó là những năm tháng hạnh phúc. Tình cảm xây đắp theo thời gian. Lúc có nhau thi mong cho thời gian ngừng trôi, lúc một mình thì uớc gì mình lại có nhau. Có đôi lúc em giận lẫy , giận yêu , làm anh bối rối, chẳng biết giải thích thế nào, năn nỉ thế nào ... Mình đã hứa hẹn thật nhiều , uớc muốn thật nhiều . Anh không biết tư` lúc nào anh trở nên yếu đuối ,anh rất cần em. Mối lo sợ ban đầu không bao giờ quên đuợc trong anh, nó như hiện ra rõ hơn mỗi khi anh không thế lo cho em đuợc lúc em bệnh . Những lúc đó, anh chỉ biết cầu xin phép lạ cho anh đuợc ở ngay ben cạnh em, cầu xin ơn trên che chở cho em . Và điều không muốn cuối cùng cũng đên. Anh không thể thắng đuọc nỗi lo sợ đó . Anh xa em với mong muốn hai ta có một cuộc sống mới, tìm đuọc tình cảm thực sư. Thật đau khi anh không thế tìm đuợc tới em. Thật đau khi không thế nói cho em biết vì sao . Anh như một người thật xấu, thậc ác, một nguời gian dối đi tình cảm của em. Lúc đó anh không biết là mình đã làm đúng hay sai nữa . Anh nghĨ là mình có thể quêN đuợc nhau dễ dàng . Nhưng rồi một năm , hai năm, trong nhữNg lần đuọc gọi cho em hiếm hoi đó , anh vẫn cảm nhận ra tình cảm của em. cảm nhận ra đuọc em đang cô" gắng che đậy nó . Anh không muốn . Em trách anh thật nhiều tuy em không nói .Anh cũng khóc thật nhiều , tuy không một giọt nuớc mắt . Anh như một kẻ vô dụng , một nguời thất hứa. Anh không đùa vui với tình cảm của em, nhưng anh không biết trân trọng nó . Anh không muốn . " An empty street, an empty house , a hoe inside my heart.. I wonder how , i wonder why, i wonder where they are, The days we had , the song we sang together..." Mỗi đêm, anh nghe bản nhạc em thuờng hay mở , đọc lại những lá thư, và ôm trong lòng tấm ảnh của em. " in my heart you were the only"...
Có những điều... của cuộc sống
Triết lý của số 1
Bạn
có nghĩ rằng số 1 là nhỏ bé? Hãy khám phá những điều bất ngờ của con số đầy ý
nghĩa này !
• Ai cũng chỉ có một mẹ, mẹ là người cho con tình yêu mãi mãi. Mẹ cho con tất
cả, vô điều kiện. Mẹ là tài sản quý giá nhất mà con có được ngay từ khi mới
sinh ra.
• Mỗi người chỉ có một trái tim để giữ nó trong sạch. Trái tim hoàn hảo nhất là
trái tim đã chia sẻ tình yêu thương nhiều nhất.
• Mỗi cuộc đời có thể trải qua nhiều mối tình, mối tình đầu khó quên nhất,
nhưng mối tình cuối mới là mối tình đẹp nhất.
• Một người yêu đúng nghĩa là người mà trái tim họ có thể sưởi ấm khi giá lạnh
nhất.
• Một người bạn chân thành đủ khiến ta bình tĩnh, tự tin và an tâm dù trong
hoàn cảnh nghiệt ngã hay nguy hiểm nhất. Đó là món quà quý báu đặc biệt của
cuộc sống.
• Một ánh nhìn ấm áp, nói được nhiều hơn những điều vô vị.
• Một nụ cười có thể làm nên những điều kì diệu.
• Ai cũng có ít nhất một khả năng hơn người, chẳng qua là họ chưa thấy được để
nhìn nhận khả năng mới của họ mà thôi.
• Mỗi người chỉ có một cái miệng để cẩn thận khi dùng lời nói, để không còn làm
nó dơ bẩn và không làm tổn hại đến người khác.
• Một cuốn sách có thể làm thay đổi con người. Cuốn sách với nội dung xấu xa đủ
làm hư hỏng người đọc, nhưng không ai thành công với chỉ một cuốn sách hay.
• Một người không có gì ngoài gia tài kếch xù thì không bằng một người nghèo
khổ mà có tri thức, sáng tạo, kinh nghiệm và lý tưởng.
• Một đồng tự lao động được quý giá hơn nhiều so với hàng ngàn đồng nhặt được
hay làm việc bất chính mà có.
• Ai cũng chỉ có một cuộc sống để làm việc và yêu thương hết mình.
• Chuỗi ngày quá khứ đã qua, tương lai rộng mở nhiều bất ngờ. Ta chỉ có một
hiện tại để sống và để tận hưởng từng phút từng giây.
• Có nhiều cơ hội chỉ đến một lần trong đời.
• Với thế giới, bạn chỉ là một ai đó, nhưng có thể với một ai đó, bạn là cả một
thế giới.
*Công
thức nấu món ăn đêm 30 Tết :
1. Lấy 12 tháng trong năm đem rửa sạch mùi cay đắng, ghen tị, thù oán ...rồi để
ráo nước
2. Tuần tự cắt mỗi tháng ra 28, 30 hay 31 phần.
3. Trộn đều với : - Một chút tin yêu - Một chút kiên nhẫn - Một chút can đảm -
Một chút cố gắng - Một chút hy vọng - Một chút chung thủy
4. Ướp thêm gia vị : lạc quan, tự tin và hài hước
5. Ðem ngâm một lát trong dung dịch “Những điều tâm niệm của mình”
6. Vớt ra, xay nhỏ, đổ tất cả vào “Nồi yêu thương” và nấu với lửa “Vui mừng”
7. Ðem ra ăn với “Nụ cười” trong chén “Bao dung”và sẽ có MỘT NĂM MỚI ÐẦY YÊU THƯƠNG
VÀ HẠNH PHÚC *
Có tin khẩn cấp báo cho bạn nè...
Có 4 nguời đòi tìm bạn cho bằng được, tìm
được bạn họ còn nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn, người đó tên là thần tài, may
mắn, hạnh phúc và sức khoẻ. Họ nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn trong năm
mới này. Còn nữa, bà Phiền muộn còn dặn tui bảo bạn là, bạn đừng tơ tưởng gì đến
bả nữa bả sẽ không quan tâm đến bạn đâu... riêng ông sức khoẻ còn có thư riêng
cho bạn là sức khoẻ bạn phải thiệt là ngon mà đón ổng đó.
* Chúc Mừng Năm Mới !
Năm
hết Tết đến - Đón Chuột tiễn Lợn - Chúc ông chúc bà - Chúc cha chúc
mẹ - Chúc cô chúc cậu - Chúc chú chúc dì - Chúc anh chúc chị - Chúc
luôn các em - Chúc cả các cháu - Dồi dào sức khoẻ - Có nhiều niềm
vui - Tiền xu nặng túi - Tiền giấy đầy bao - Đi ăn được khao - Về nhà
người rước - Tiền vô như nước - Tình vào đầy tim - Chăn ấm nệm êm -
Sung sướng ban đêm - Hạnh phúc ban ngày - Luôn luôn gặp may - Suốt năm
con Chuột.

Những sự khác biệt giữa Tây và Ta
Tây : Đái bậy thì giấu giấu diếm diếm, còn hôn nhau thì trước bàn dân
thiên hạ Ta: Hôn nhau thì giấu giấu diếm diếm, còn *** bậy thì giữa bàn dân
thiên hạ Tây : Ăn đến miếng cuối cùng và uống đến giọt cuối cùng Ta : Ăn và uống đều phải để lại một ít lịch sự nếu không sợ bị mang
tiếng là : " uống nước cả cặn" Tây : Xoa đầu là biểu lộ sự khen ngợi Ta: Xoa đầu là biểu lộ của sự hạ cấp, xoa vớ xoa vẩn còn bị tẩn cho 1
trận chứ chẳng chơi Tây : Khi ăn thì nhai ngậm mồm Ta : Khi ăn thì nhai tóp tép, nhồm nhoàm, rau ráu, húp sì sụp Tây : Mặc đồ Pijama ra đường thì người ta sẽ tưởng là người tâm thần Ta : Mặc đồ Pijama ra đường là chuyện bình thường Tây : Không hỏi thu nhập cá nhân, tuổi của phụ nữ Ta : Những chủ đề trên là tài chính trong rất nhiều câu chuyện Tây : Ngồi trên ghế và bắt chéo chân Ta : Ngồi co chân lên ghế Tây : Khi ăn, thức ăn dính vào tay thì thường mút Ta : Khi ăn, thức ăn dính vào tay thì không mút mà thường chùi vào quần
áo Tây : Khi làm phiền người khác thì xin lỗi, thấy người khác phạm lỗi thì
nhìn Ta : Thấy người khác phạm lỗi thì làm ngơ ( thậm chí còn tiếp tay ), khi
làm phiền người khác thì nhìn Tây :Vào quán thì tự gọi riêng và ai trả tiền người nấy Ta : vào quán thì gọi chung và tranh nhau trả tiền ( hoặc nhờ người khác
trả tiền ) Tây : Complet thường mặc vào những dịp sang trọng Ta : Đi buôn chuối cũng mặc complet như thường Tây : Nhường đường cho xe cứu hỏa, cứu thương và cảnh sát Ta : Sợ mỗi công an, còn thì kệ mịa chúng nó Tây : Đi đường không bao giờ vô cớ bấm còi Ta : Thích bấm còi thì bấm, kệ mẹ những thằng khác. Tây : Rác bỏ vào thùng hoặc mang theo nếu không có thùng rác Ta : Vứt ngay xuống đường hoặc sàn nhà kể cả có thùng rác
|
Điều anh muốn nói 
Em thân yêu, đừng ra cửa đón anh bằng một khuôn
mặt “sưng sỉa” và nặng trịch. Em có biết anh cả ngày đi làm rất mệt mỏi, anh ao
ước được trở về nhà thật nhanh để nhìn thấy khuôn mặt tươi tỉnh và nụ cười rạng
rỡ của vợ không? Anh sẽ quá mệt mỏi khi lúc nào cũng phải “có trách nhiệm” dỗ
dành, vỗ về em mỗi khi em không vừa lòng. Hơn nữa em có tưởng tượng ra trông em
lúc đó xấu xí và già thế nào không? Em cười trông đẹp hơn nhiều đấy! Hãy yêu anh như ngày xưa em đã từng yêu anh, nhưng đừng đem
anh ra so sánh với những người đàn ông khác, rồi trầm trồ khen ngợi công danh
sự nghiệp của họ, rồi nhăn nhó, trách móc tiền đồ của anh. Em à, ai cũng có thế mạnh riêng. Những lời động viên của em
có sức mạnh to lớn gấp ngàn lần những lời thở than, trách móc. Nó sẽ giúp anh
tự tin bước tiếp và phấn đấu trên con đường anh đã chọn. Đừng lúc nào cũng hỏi: “Anh có yêu em không?”. Anh yêu em
nhưng anh không phải là một con vẹt để lúc nào cũng hót câu đó. Hãy cảm nhận
tình yêu của anh qua ánh mắt, nụ cười và hành động, chúng có sức nặng hơn bất
cứ lời nói nào! Đừng lúc nào cũng bắt anh lựa chọn. Anh yêu em, cần em trong
cuộc đời nhưng anh cũng cần có cha mẹ, bạn bè và công việc. Em có biết mỗi lần
em nói: “Anh chọn đi, một là em hai là mẹ..” làm anh đau lòng lắm không? Với anh gia đình luôn là bến đỗ và tình yêu lớn nhất. Đừng
trách anh sao có những chuyến đi công tác xa cả tháng không về. Có thể anh mải
mê công việc nhưng chẳng phải mọi cố gắng cũng là vì gia đình thân yêu của
chúng ta sao? Sự dịu dàng của phụ nữ luôn là sức hấp dẫn lớn nhất với đàn
ông. Em đừng có thường xuyên cáu gắt hay to tiếng với mọi người trong gia đình.
Anh muốn gia đình là chốn bình yên nhất mà chúng ta có thể về. Em có biết mỗi
giọng nói dịu dàng của em, cử chỉ nhẹ nhàng của em sẽ làm tan biến đi mọi nỗi
bực dọc đời thường. Đôi khi “lạt mềm buộc chặt”, phải không em? 
Hạnh phúc khi mất nhau? Năm đó, xứ lạnh nằm yên trong lồng ngực. Em nhớ những
ngày mình cùng đội mưa đến trường trong cái lạnh duy nhất ở xứ này. Cái lạnh
làm tay em co cứng trong đôi tất mỏng. Em đã thầm cảm ơn cái lạnh ấy đã cho em được
những phút giây ngọt ngào trong bản tình ca anh hát. "Người yêu hỡi xin giấu lệ sầu khi chia tay tình đầu...",
trên hành lang ký túc xá, anh vẫn say sưa đàn ghita hát cho em nghe. Hát như
thể bao nhiêu đam mê đã ứ đầy, đã bung ra thành những thanh âm giàu giai điệu. Những tháng ngày bình yên ấy, những bữa cơm bụi sinh viên, những
đêm giao lưu thơ nhạc tại giảng đường... tất cả vẫn còn đây, vẹn nguyên và đủ đầy.
Đôi lúc em tự hỏi vì sao anh để mất em giữa những ngày bộn bề công việc và cơm
áo. Tại sao anh không ủ ấm em bằng những nụ hôn ngọt ngào, mà lại bỏ
em giữa những bộn bề của cuộc sống. Nhưng mối tình đầu của em, anh vẫn nguyên
vẹn trong tim em với những vết cào quá khứ. Những cơn đau đã qua, em bình an tồn tại khi không anh và
vượt qua những va vấp đời thường, em đứng dậy bởi những điều cần phải sống.
Sống đẹp như một ngày đẹp trời anh đã viết cho em! Có những giấc mơ em chỉ nhìn thấy hình ảnh anh đi trong mưa, cười
trong mưa và anh khóc. Anh nói với em về một điều bình dị của tình yêu, đó là
anh không bao giờ quên em. Trong giấc mơ anh thường ngồi đàn thật buồn, hát
thật buồn và nhìn em thật buồn. Em từng hỏi anh vì sao anh xa em, anh ngậm ngùi: đừng hỏi anh như
thế. Khó nói lắm. Chỉ biết là từ lâu lắm rồi trong anh không còn hình bóng em.
Nhẹ nhàng thế ư? Nhẹ đến mức anh có thể nguôi quên như thế, có thể bình an như
thế, có thể sống như thế... Em vô nghĩa đến mức anh không thể nói với em vì sao
anh chia tay. Đó là nỗi ám ảnh duy nhất trong em! Năm năm rồi, thời gian đã đổi thay khá nhiều, đã xếp lại mọi
trật tự vốn có. Em rời xa xứ lạnh và neo vào một bến thuyền khác. Em bước lên
chiếc thuyền mình tự đóng - mở với bao nhiêu hoài vọng mới - cũ đan xen. Hạnh phúc không phải là khi mình có nhau mà hạnh phúc vẫn còn
khi mình mất nhau mãi mãi. Em trân trọng những kỷ niệm về anh như trân trọng
chính trái tim và cuộc sống của mình. Vì với em, tình yêu không phải một trò chơi.
Tình yêu là một nỗi đau ngọt ngào. Mối tình đầu. Xứ lạnh vẫn bình an khi em trở lại. Một ngày đẹp
trời, vẫn góc quán ấy, những chỗ chúng mình ngồi ngày xưa đã có ai kia tình tứ.
Em gom những kỷ niệm lại và tung lên trời trong một đêm trăng. Sương trắng phủ
lên thành phố. Có một nỗi nhớ cấu cào. Đó là mảnh ký ức cuối cùng vực em dậy để
cân bằng - có một ngày đẹp trời anh vụt mất tình yêu!
Mồng Ba Lễ Thầy
Sự học ngày nay đã khác xưa nhưng vẫn mong “Lễ Thầy” không mất đi. Nhưng
cũng mong rằng, ngày Tết ai đó đến nhà Thầy thì phải thực sự lòng thành, không
cầu lợi, để người Thầy thực sự thấy trò đang đem Tết đến nhà mình. Sự học, đối với
nhiều gia đình, dòng họ ở quê tôi từ lâu đã thành một cái “nghề”, một sự nghiệp
- cho dù cam go, khốn khó đến đâu. Học để làm người.
Học để biết lẽ Trời Đất; để biết trên dưới, đúng sai. Tôi còn nhớ như in trong
tâm não mình câu ca dao mà thân mẫu đã răn dạy từ khi tôi còn là một cậu bé đi
chân đất, mặc quần đùi nâu vá đến trường làng:
“Về nhà thưa mẹ, thưa cha
Ra đường phải biết thưa bà, thưa ông”
Cũng vì chuộng cái
sự học như vậy của con cái, mà từ xa xưa, người dân quê tôi tôn sùng công lao,
đức độ của những người làm thầy một cách cực kỳ sâu sắc, thành tâm, thành ý vô
cùng. Bởi những lẽ đó, mà
không biết từ bao giờ, người dân quê nghèo của chúng tôi rất coi trọng
TẾT THẦY. “Mùng một lễ cha, mùng ba tết thầy”. Đó là câu phương ngữ ở quê tôi
xưa, mà có lẽ ngày nay không còn mấy người nhớ nữa. Câu phương ngữ dạy cho chúng
ra rằng, trên cõi đời này, người mà chúng ta phải có bổn phận sùng kính, đền
đáp hiếu đễ trước tiên là cha mẹ, và tiếp liền sau đó là người thầy học của
mình. Vào dịp Tết nhất
này, thì sau những nghi lễ thờ cúng tổ tiên ông bà, cha mẹ mình trong hai ngày
mùng một, mùng hai tết rồi, thì tiếp đến, ngày mùng ba tết là ngày mà những
người học trò xưa, dù lớn dù bé đều dành cho việc đi “TẾT THẦY”. Lứa chúng tôi, việc
Tết Thầy tuy không còn hưng thịnh như thế hệ ông cha xưa nữa, nhưng nó vẫn còn
lưu lại trong ký ức rất sâu đậm. Đó là việc chúng tôi đã Tết Thầy với tất cả sự
thành kính, lòng biết ơn. Khi tôi chỉ mới học
đến bậc sơ học, cứ chiều mùng ba Tết lại được mẹ cho mặc bộ quần áo lụa nâu non
mới tinh khôi, rồi tự tay dẫn đến tận nhà thầy học của tôi, là một người
bác họ trong nội tộc. Đến nơi, mẹ bắt tôi phải quỳ xuống, chắp tay lại, lạy
thầy hai lạy, hứa với thầy chăm chỉ học hành, không được lêu têu nghịch
ngợm… Còn lễ vật mà mẹ tôi
mang theo để dâng kính thầy thì chẳng có gì là cao sang hay giá trị về vật chất
là mấy cả. Có năm thì vài ba quả cam tươi đẹp nhất ở trong vườn nhà; có năm thì
một đòn bánh tét bọc trong giấy điều hết sức kính cẩn; nhưng cũng có lần mẹ tôi
đem biếu thầy học của tôi một đôi gà con… Lễ thầy của chúng
tôi thuở ấy hoàn toàn tự nguyện và vô tư, trong trẻo lắm. Không mảy may bợn một
chút xíu nào sự cầu lợi tầm thường như là xin điểm, xin lên lớp, xin ghi nhận
xét học bạ thật tốt, hay này nọ như phần lớn việc học sinh đến thăm và lễ thầy
ngày nay. Về sau, khi chúng
tôi đã hơi lớn rồi, lên bậc tiểu học rồi, thì ngày mùng ba Tết, tự chúng tôi
từng nhóm học trò hợp tâm tính , rủ nhau đến “Tết Thầy”. Không phải đứa nào
cũng có lễ vật cho thầy cả mà chỉ một vài hay dăm ba đứa con nhà tương đối đủ
ăn trong làng, trong xã là có kèm theo lễ vật như là bánh tét, quả cam hay chục
trứng gà… Tuy nhiên, cả đoàn chúng tôi hăm hở, nô
nức và thành kính vô ngần! Chúng tôi không phải chắp tay lạy thầy như khi đi
riêng lẻ nữa; tuy nhiên vẫn có những bạn cứ lạy kính thầy (hay cô giáo) cho kỳ
được mới thoả mãn cái tình cung kính mà mình hằng tâm niệm dành trong tâm khảm
cho thầy. Chúc thầy, lễ thầy
xong, chúng tôi tranh nhau đứa thì gánh nước, đứa thì quét tước sân vườn cho
thầy, cho cô… Không có gì thật to
tát, thật nhiều của, lắm tiền trong những lễ vật chúng tôi đem đến nhà thầy
trong ngày mùng ba tết ấy cả. Nhưng hình như, theo với sự tích tụ của thời gian
và năm tháng, cảm xúc thiêng liêng, lòng tôn kính, sự trang nghiêm trong
tâm khảm đối với sự học - thông qua đại diện là người thầy - đã góp phần giúp cho
chúng tôi thành những nhà khoa học, nhưng nhà văn, nhà báo, những công dân tốt.
Sự học ngày nay đã
khác xưa. Nhưng, tôi vẫn mong sao, trong quá trình cải cách, ngành giáo dục và
cả xã hội, phải làm thế nào đó để hướng đạo cho học sinh và cả các bậc phụ
huynh nữa, có được những cái tục lệ tự nguyện và tốt đẹp như trong cuộc đời mà
chúng tôi đã may mắn có được trước đây - trong việc tôn kính, ơn
nghĩa NGƯỜI THẦY. Tôi càng mong mỏi
làm sao nếu ngày hôm nay, có ai đó nhớ đến lệ xưa mà đến tết Thầy thì hãy rửa
sạch mình để mang theo lễ bạc, lòng thành, đừng tơ vương mảy may cầu lợi để
người Thầy thực sự thấy trò đang đem Tết đến cho mình. 
Tranh dân gian Đông Hồ
Mơ tết
quê nhà
Những nôn nao tết trong tôi không hẳn vì tết là dịp hội hè. Đi
làm xa nhà cả năm, tôi chỉ mong tết như một kỳ nghỉ vài ngày, không công việc,
không stress, không có những bức bối thường nhật... Một kỳ nghỉ ở ngay chính căn nhà thơ ấu của mình, bên ba mẹ, để
thấy lòng thật bình yên, dù là một kỳ nghỉ không dài. Từ lúc lớn lên, đi học xa
nhà rồi đi làm xa, tết của tôi bao giờ cũng đi kèm với những vội vã, những ngày
qua quá nhanh và những dự định chưa bao giờ làm kịp... Năm nào tôi cũng cố để
dành phép xin về sớm một chút, đi muộn một chút, nhưng chưa bao giờ toại
nguyện. Tôi thèm được sống trong bầu không khí của những ngày giáp tết,
khi mọi người lục tục dọn dẹp nhà cửa, quét vôi, sơn cửa, khoác cho căn nhà thường
ngày của mình một màu áo mới. Thợ vôi trong những ngày giáp tết đắt sô kinh
khủng, thường thì không tìm ra hoặc vì đắt sô quá làm không kỹ nên ba tôi hay
mua vôi, mua sơn về túc tắc tự làm. Hồi tôi còn ở nhà, những thứ bảy, chủ nhật
gần trước tết, tôi luôn phụ ba sơn cửa, chà mạng nhện, quét vôi... Sau đó dọn
dẹp bàn thờ ông bà, chùi bộ lư đồng cho lên nước bóng loáng, rửa tất cả ly
tách, chén bát, nồi niêu sạch sẽ. Ra nghĩa trang dọn cỏ, quét vôi, đồ lại chữ trên bia mộ ông bà. Đến
ngày cuối năm đi dạo chợ hoa tết, hì hục bê về mấy chậu hoa mai, hoa cúc vàng
rực. Mẹ tôi thích hoa vàng nên tết nào nhà cũng vàng rực sắc hoa. Hồi đó, những
việc tẩn mẩn như vậy làm tôi chán kinh khủng, bởi trong lúc mình chúi đầu với
cọ sơn, vôi vữa đầy người thì ngoài kia, nắng tết vàng ươm, mơ hồ như lụa, gió
bay, lá reo và bao nhiêu điều hấp dẫn đang chờ đón. Đến khi xa nhà đi học, rồi đi
làm, lúc tôi được nghỉ tết về nhà thì nhà cửa đã khang trang, một tay ba cặm
cụi làm hết. Mà ba thì ngày càng già đi, sức khỏe chẳng thể như xưa... Bây giờ
tôi chỉ ước mình có lúc nào đó được rảnh rang để lăng xăng đỡ đần ba những ngày
giáp tết... Tôi nhớ hồi bà ngoại còn sống, tết nào bà cũng gói bánh tét. Lá
chuối hái từ vườn nhà cô Bảy bên cạnh nhà, phơi nắng để vừa heo héo, lấy khăn
lau sạch. Đậu xanh ngâm sẵn và đãi vỏ từ ngày hôm trước. Nếp gói bánh bao giờ
cũng là loại nếp ngon nhất, mới nhất mà ngoại gởi mua từ quê... Buổi chiều
ngoại gói bánh tét, tôi thường lân la ngồi bên cạnh, lòng ngập tràn hạnh phúc
khi được ngoại nhờ vả một công đoạn nào đó, như xếp lá, cầm dây đay cho ngoại
buộc bánh, lâu lâu lại được ngoại đút cho một chút nhân đậu xanh beo béo, thơm
thơm... Năm nào cũng vậy, sau khi gói bánh xong, tôi được ngoại gói cho
một chiếc bánh tét tí hon. Chiếc bánh tét tí hon này, có khi có nhân hoặc không
nhân, do được gói từ những nguyên vật liệu còn dư lại, đối với tôi lúc đó là
một báu vật... Ngoại xếp củi nhen lửa nấu bánh, củi thường là những nhánh cây
to cỡ bằng cổ tay người lớn, lò nấu bánh than hồng đỏ rực. Tôi quẩn quanh bên
lò bánh tét của ngoại đến tận nửa đêm, có lúc ngủ quên mất, nhưng khi thức dậy,
bao giờ câu đầu tiên tôi hỏi ngoại cũng là về chiếc bánh tí hon... Rồi ngoại mua dừa, mua gừng về xắt lát làm mứt. Tết năm nào, nhà
nào cũng bắt buộc có hai món mứt đó, như thể thiếu mứt dừa, mứt gừng và hạt dưa
thì không phải là tết... Sau này ngoại mất, tôi đi làm xa, tết đến mẹ ít khi
bày biện làm bánh, làm mứt... Bây giờ thì hằng năm, tôi thường hẹn mẹ chờ tôi
về để tôi đưa mẹ đi sắm tết. Hai mẹ con đi sắm tết không chỉ là niềm vui của mẹ
mà còn là niềm hạnh phúc của tôi, khi thấy mắt mẹ lung linh cười... Những ngày giáp tết ở thị xã bé tẹo của tôi, chợ tết thường
phình to ra một cách bất ngờ, người bán và người mua đều gia tăng, rộn ràng,
tấp nập. Đi chợ với mẹ thường sẽ gặp muôn vàn người quen, sẽ phải liên tục cúi
chào và mỉm cười khi có ai đó hỏi han. Để mẹ sẽ sung sướng trả lời: con trai
tôi ở xa về đó! Sẽ khệ nệ hai tay xách hai túi thức ăn, bánh trái nặng trĩu mà
có khi sau tết, khi tôi đi rồi, ba mẹ ở nhà dễ chừng phải ăn đến cả tuần lễ chưa
hết. 
Biết là phiên chợ đầu năm sẽ họp lại vào ngày mồng hai tết, nhưng
năm nào cũng vậy, những ngày tết của gia đình chỉ có ba người chúng tôi luôn
tràn ngập thức ăn. Mẹ luôn mơ ước gia đình bé nhỏ của chúng tôi sẽ nhanh chóng
thêm người, tôi ray rứt vì chưa làm được cho mẹ nguyện ước này, mà cũng chẳng
biết bao giờ mới làm được. Bởi tình yêu chưa bao giờ là một điều dễ dàng đối
với tôi, em chưa bao giờ là của tôi, chỉ là một bóng hình thật mơ hồ, thoáng có
thoáng không và tôi phải luôn đau đáu vì em... Ôi,
sao mà nhớ quá chừng màu nắng quê tôi vào những ngày giáp tết, thân thuộc đến
cháy lòng...
CHÚC MỪNG NĂM MỚI 
Vậy là chúng ta lại cùng
nhau tiễn một năm cũ và đón chào một năm mới! Ở thời điểm thiêng liêng của
khoảnh khắc giao thừa dẫu có còn những kế hoạch đang dang dở, những niềm vui
chưa trọn vẹn xin hãy để lại đó và cùng nhau ca vang bài ca bất hủ “ CHÚC MỪNG
NĂM MỚI – HAPPY NEW YEAR” để cùng nhau tận hưởng niềm vui của ngày Tết ! Nhân
dịp Tết Mậu Tý 2008 NguyenQuocBao xin kính chúc các Bạn một năm mới an khang,
thịnh vượng, một năm mới tràn đầy sức khoẻ, hạnh phúc và một năm mới với những
thành công mới ! Chúc mừng năm mới - Tân niên vạn lộc - Trung niên vạn tài - Hậu
niên vạn phúc - Trường niên vạn đức - Thiên niên vạn đại !

Mậu Tý về đây gửi mấy lời
Chúc cho bằng hữu khắp nơi nơi
Tân niên sức khỏe luôn sung mãn
Năm mới bạc tiền mãi chẳng vơi
Gió thuận mưa hòa, mùa gặt hái Rể hiền dâu thảo, nhà tươi
vui Ấm no hạnh phúc đầy muôn chốn
Toàn thể mọi người sống thảnh thơi

Tấm thân gầy guộc mảnh mai
Sớm sinh ra đã đào phai trên đời
Phai em
mặn ngọt
câu mời
Phai em
đất ngả
mà trời
cũng nghiêng ...
MÙA XUÂN 
Mùa xuân chắc nói gì đây
Mà hoa đua nở, mà cây đâm chồi
Chỉ riêng con gió mỏng môi
Rì rào cứ nhắc những lời tình ca
Không dưng lại nhớ người ta
Gần thì gần thế mà xa ngàn trùng
GIAO THỪA
Đêm nay khác với nhiều
đêm
Không gian ấm lạnh hoà chen với người
Mưa xuân đánh thức lộc chồi
Muôn chiều vũ trụ bỏ lời bùa mê
Dùng dằng năm cũ chưa về
Đã nghe năm mới cận kề bước ra
Đất trời say khúc hoan ca
Thành đêm hái lộc, thành hoa giao thừa ..
1001 kiểu chúc đầu năm
Khi
trời đất giao mùa, gió xuân mơn man trên những chồi non vừa nảy lộc, chim hót
véo von bằng những thanh âm réo rắt của mùa xuân... Đây là phút giây quý giá để
gia đình, bạn bè thân hữu có dịp tụ họp, để gửi tặng cho nhau những lời chúc
chân thành, những cái bắt tay thân mật, những lời thăm hỏi tràn đầy yêu thương...
để thấy lòng mình như tan ra trong ấm áp mùa xuân.Chúc nhau bằng nụ hônỞ phương Tây, vào dịp đầu năm
mới, trong không khí hân hoan của mùa xuân, mọi người thường chúc nhau bằng
những nụ hôn ấm áp. Tùy mức độ thân mật, mà nụ hôn sẽ được thể hiện theo cách
khác nhau. Các bậc sinh thành sẽ chúc cho con cái một năm mới được nhiều sức
khỏe và thành công bằng nụ hôn trên trán. Bạn bè sẽ chúc nhau năm mới may mắn,
có thêm nhiều mối thâm tình bằng nụ hôn ở hai bên má. Còn các đôi lứa yêu nhau,
thì nụ hôn nồng nàn sẽ nở trên môi để cầu mong cho tình yêu thêm yêu thương bền
chặt... Chúc nhau độc đáo Một kiểu chúc nhau cũng khá ấn tượng
là cọ mũi. Ở vùng núi phía bắc Ấn Độ, vào đầu năm mới, để chúc tụng lẫn nhau
mọi người thường dùng mũi của mình để... cọ vào mũi của “đối tác”. Cọ mũi càng
mạnh thì làm ăn mới gặp nhiều may mắn, suôn sẻ... Vì thế các cô gái châu Á đã
lỡ sửa mũi, khi đến đất nước này sẽ bỗng trở nên e dè vì kiểu chúc Tết khá thú
vị này. Riêng thổ dân Maori ở New Zealand thì để tỏ lòng thiện chí, yêu quý
nhau, người ta thường dùng trán... cụng vào nhau côm cốp. Trán ai bị cụng càng đau
thì càng hên trong năm mới. Kiểu cụng này xem ra cũng rất ngộ nghĩnh. Cứ tưởng
tượng đến cảnh sáng đầu năm mà trán ai cũng sưng và bầm tím vì... cụng thì quả
là lạ lẫm làm sao.Tại một số đảo thuộc
Philippines, còn có một kiểu chúc Tết “khủng khiếp” hơn là... cắn. Vào dịp Tết
khi gặp nhau thì hành động đầu tiên mọi người sẽ làm là cắn vào vai nhau. Càng
yêu thương ai, càng muốn biểu lộ tình cảm của mình nồng nàn thiết tha thì bạn
phải cắn thật đau vào.Chúc nhau bằng rượuTrong các buổi tiệc đầu năm của
hầu hết các quốc gia trên thế giới, mọi người vẫn thường chúc nhau bằng những
ly rượu. Trước khi chạm cốc và uống rượu, chủ bữa tiệc thường đề nghị nâng cốc
chúc mừng, sau đó chúc sức khỏe, hạnh phúc và thành đạt. Những người tham dự
trong bàn tiệc sẽ nâng ly để đáp lại lời chúc thân thiện đó. Những chiếc ly sẽ
va vào nhau, sâm-banh sóng sánh, nụ cười hân hoan rạng rỡ trên môi. Lịch sử của lời chúc rượu có từ
thời Hy Lạp cổ đại. Theo quan niệm của người xưa, con người ta thưởng thức ẩm
thực bằng ngũ quan. Khi uống rượu, mắt ta nhìn thấy được màu sắc của rượu, mũi
ta ngửi được mùi hương nồng ấm của rượu, lưỡi ta cảm nhận được vị cay và tay ta
sờ được dáng rượu, nhưng âm thanh của rượu thì ta chưa nghe. Vì thế, tiếng lanh
canh của hai ly rượu va vào nhau, tiếng sóng sánh của những giọt rượu hòa quyện
sẽ là những thanh âm gắn kết mọi người lại với nhau. Và tất cả đều uống cạn để
cảm nhận sự ấm áp giữa tình thân.Ngày nay, bên cạnh chúc rượu, người
ta còn chúc bia cho nhau vào những dịp đầu năm mới. Ở Đức, một đất nước rất
“mê” uống bia, và đã từng đăng cai tổ chức những lễ hội bia lớn nhất trên thế
giới, thì việc chúc bia cho nhau vào ngày xuân đầu năm mới là việc làm diễn ra
hết sức thường xuyên và... bình thường. Những cốc bia mát lạnh vàng óng ánh,
bọt bia trắng xóa chạy lăn tăn tràn trên mép ly, hương vị bia đậm đà tinh khiết
là nhịp nối để kéo mọi người lại gần bên nhau trong tiết xuân nồng nàn.
Gửi Tháng Giêng
Đêm qua giật
mình tỉnh giấc, tung chăn mới nhận ra cái gì đó rất khác lạ ngoài ô cửa, cái
lạnh trở mình của những ngày cuối năm. Thì ra bước chân tháng mười hai đang dần
khuất dạng, xa, xa hơn, rất xa... Ngày nắng âm ấm, đút hai bàn tay vào túi áo rồi lại giật mình
thả tay ra, có cái gì như là lá me rụng, lả tả, xiêu xiêu quét nhẹ xuống đường.
Góc phố bỗng làm chùn bước chân bởi những cảm xúc lãng đãng, mơ hồ từ đâu bay
về... Bóc tờ lịch thơm dịu, tay run run cầm ngày 31 trong tay, chợt
nhận ra con số 1 đôi khi cũng lạ quá! Nửa vui như trẻ nhỏ hồn nhiên, nửa bồn
chồn như bà lão tóc trắng, tự cười mỉm với chính mình mà chẳng hiểu vì sao? Ngồi vào bàn gạch chi chít những kế hoạch đã làm trong năm và…
khó chịu khi số chữ "OK" lại ít hơn con số 0. Tất cả đã đặt một dấu
chấm. Rồi lại sẽ bắt đầu... Bắt đầu bằng những lời hứa trong veo với trang giấy
tinh khôi... Mong manh và mỏng mảnh - ranh giới giữa hai ngày, hai tháng, hai
mùa, hai năm. Chợt nhủ với lòng: từ mai nhất định sẽ dậy sớm đón ban mai lộc
mới, đón gió, đón mây, đón cả mảnh hồn tươi trẻ lạc mất hôm nào. Ô cửa sổ ơi, đừng
đóng vội nhé! Tháng giêng vẫn không mất đi cái vội vã trên từng gót chân nơi
phố đông, vẫn không vỗ về trọn vẹn từng đôi mắt khát khao hao gầy của những em
bé lẻ loi, co ro trong cái lạnh lập xuân dưới một góc đường ồn ào, náo nhiệt đủ
mọi âm thanh và rực rỡ đèn hoa, vẫn không che lấp khuôn mặt mệt mỏi ưu tư của
bóng dáng ai gầy gầy kĩu cà kĩu kịt gánh hàng rong. Nhưng, sẽ có những bước chân chầm chậm hơn để đợi chờ khoảnh
khắc ôm chầm lấy ai đó thương yêu và nụ cười nào giòn tan trong bầu không khí
ngọt lịm...; sẽ có những bàn tay bé bé đặt trong một bàn tay lớn, ấm áp diệu kỳ
vô ngần; sẽ có niềm tin, nghị lực và tình yêu nào cho những đôi vai nặng trịch
tiếp tục đi vạn nẻo đường đời mà hoa trong lòng nở thơm mát… Dường như - tháng giêng - con người ta đang trưởng thành hơn...

Hoa Đào Năm Ấy
Cây anh đào cổ thụ ngày nào vẫn âm thầm soi bóng trước sân trường
tôi. Bao lứa học trò trước và sau tôi đã từng chạy giỡn nô đùa, từng hẹn hò (dù
chỉ là trao nhau một cái nhìn, một tờ thư nhỏ) dưới bóng râm của tàn cây rậm
ấy. Đã bao lần cây thay lá, bao lần khoác lên mình chiếc áo hoa làm
rực sáng khoảng sân trường. Không biết cây đã bao nhiêu tuổi? Chỉ biết khi tôi
hãy còn là cô bé con, cây đã cành nhánh xum xuê, gốc đã to xù xì như một ông
già. Tôi thường mân mê lớp vỏ cây nứt nẻ, tinh nghịch leo lên cháng ba cây ngồi
vắt vẻo vừa nhâm nhi quà bánh, vừa ngắm những đám mây trắng trôi bềnh bồng qua
vòm lá xanh... Không hiểu sao với tôi khi ấy cây anh đào luôn gợi cảm giác thân
thiết, sẻ chia. Mỗi khi có chuyện buồn (bị điểm thấp hoặc thầy cô la rầy vì nói
chuyện hay ăn vụng trong giờ học), đợi đến lúc ra chơi tôi lại tha thẩn bên cây
anh đào, táy máy khắc những dòng chữ như trút đi nỗi buồn vô tội vạ vào thân,
nhánh cây. Những dòng chữ than thở ấy sau này được các cô cậu học trò khác…
viết tiếp đầy rẫy trên thân cây. Nhưng có lẽ để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất về cây anh đào
là mỗi độ tết đến. Ngồi trong lớp học mà tôi cứ mải mê ngắm nhìn những nụ biếc đơm
đầy cành. Hoa đeo cả tận gốc cây xù xì. Những chùm be bé xinh xinh thi nhau nở
rộ từ những ngày chớm đông. Trông từ xa, cây anh đào trước sân trường tôi giống
như chiếc dù hoa xinh xắn in trên nền trời. Hoa anh đào lâu tàn nên thường được chưng trong dịp tết. Chỉ cần
chọn một cành thật sai nụ cho vào bình chứa nước sạch là có được bình hoa tươi đến
qua "mồng". Tôi còn nhớ dạo ấy tất niên trường tôi lớp nào cũng chưng
một nhánh anh đào, trên treo đầy những tấm thiệp xuân. Nhánh anh đào làm sáng
rực lớp, khiến ai cũng thấy mùa xuân đã về trước cửa. Giờ đây, hoa anh đào gần như rất hiếm thấy ở các sân trường. Nó được
thay bằng phượng, bằng những cây bàng rất dễ trồng, nhanh tỏa bóng mát. Cây anh
đào trước sân trường cũ cũng không còn. Thế nhưng mỗi lần ngang qua cổng trường
xưa, nhất là mỗi độ tết đến, lòng tôi lại nao nao nhớ về những mùa hoa năm ấy.
Những điều lạ kỳ chưa biết...
1.Ăn chocolate bị xem là tội lỗi vào thế kỷ XVI và
XVII. 2.Chim Antpitta có thể sủa như loài chó. 3.Trong 20.000 loài ong, chỉ có 4 loài sản xuất ra mật. 4.Phụ nữ thường chớp mắt gấp đôi lần nam giới. 5.Ngủ khiến bạn mất nhiều calo hơn xem TV. 6.Nước Mỹ có nhiều máy tính cá nhân hơn 7 quốc gia xếp hạng kế tiếp gộp lại. 7.Hà Lan phải xây dựng tới 800 dặm đê lớn ở cửa biển, nhằm ngăn hiện tượng sụt
lở. 8.Nước Mỹ đứng đầu về các phương pháp phẫu thuật thẩm mỹ, tiếp đó là Mexico. 9.Thomas Edison thiết kế trực thăng lên thẳng hoạt động nhờ thuốc súng. Kết quả,
cả nhà máy của ông nổ tung! 10.Tóc của người thông minh chứa nhiều chất kẽm và đồng.
11.Người Eskimo có hơn 100 từ để chỉ về băng tuyết. 12.Loài chuột có thể giao phối hơn 20 lần/ngày. 13.Bồ câu không thể đẻ trứng nếu sống một mình. Phải có hiện diện của một con bồ
câu khác (không cùng giống cũng được), nó mới thực hiện được chức năng này. 14.Lỗ sâu nhất thế giới (ở Texas) sâu như 20 tòa nhà cao nhất của bang nhưng lại
rộng có 7,62 cm. 15.Ở Alaska, bắn gấu là hợp pháp. Thế nhưng, đánh thức một chú gấu đang ngủ chỉ để
chụp tấm ảnh là việc bị cấm. 16.Trước đây, Ở Indonesia, thủ dâm có thể bị phạt xử trảm. (Bây giờ thế nào rồi
không biết?) 17.Hãng hàng không nước Mỹ tiết kiệm được 40.000 USD năm 1987 nhờ việc bỏ bớt một
quả olive trong món salad dành cho khách hạng 1. 18.Những người thuận tay trái không thọ bằng những người thuận tay phải. 19.Ở Bahrain, chuyên gia phụ khoa nam chỉ được phép kiểm tra vùng kín của bệnh
nhân nữ qua gương. 20.Những năm 1800, người ta tin rằng rượu gin có thể chữa được các bệnh về dạ dày.
 21.Sex là liệu pháp an thần an toàn nhất thế giới. Nó có hiệu quả gấp 10 lần thuốc
giảm thần kinh căng thẳng valium. 22.Một chú mối có thể sống hai ngày dưới nước. 23.Một hộp nhựa qua 50.000 năm mới bắt đầu phân hủy hết. 24.Để nói một từ, bạn sử dụng tới 70 lớp cơ. 25.Hươu cao cổ có thể vệ sinh đôi tai bằng chính cái lưỡi dài của mình. 26.Thời Ai Cập cổ, nếu một bác sỹ phẫu thuật làm bệnh nhân chết ngay trên bàn mổ,
anh ta sẽ bị cắt cụt hai tay. 27.Các sòng bạc ở Las Vegas đều không có đồng hồ. 28.Trung bình, những người Mỹ mất khoảng 6 tháng trong cuộc đời mình để đợi đèn
giao thông. 29.Trung bình, mỗi người cười 13 lần một ngày. 30.Loài bướm cảm nhận mùi vị qua chân.
31.Trong cả cuộc đời, trung bình mỗi người có hai tuần 2 để hôn. 32.Cặp bố mẹ trẻ nhất thế giới là 8 và 9 tuổi, sống ở Trung Quốc năm 1910. 33.Một người phụ nữ trung bình tiêu thụ khoảng 20kg son môi trong đời. 34.Một con bạch tuộc có tới 3 trái tim.
35. Cơ bắp khoẻ nhất trong cơ
thể con người chính là...lưỡi. 36. Phụ nữ chớp mắt với tần suất gấp đôi nam giới và gấp tới 30 lần nếu các nàng
ở bể bơi. 37.Tên người được ưa dùng nhất thế giới ko phải là John hay Sharah mà là
Mohamad. 38.Con gián mất đầu có thể sống tới 9 ngày trước khi nó chết vì...đói. 39.Con người chúng ta ko thể dùng lưỡi liếm được cùi chỏ (khuỷu tay) của chính
mình. 40. Giường ngủ trong nhà nói chung có khoảng 6 tỷ vi sinh vật ẩn náu.

41.Bản chữ cái của Hawai chỉ có 12 chữ. 42. Phim hoạt hình chú vịt Donald từng bị cấm trình chiếu ở Phần Lan vì chú vịt
này... ko mặc quần. 43. Nếu bạn kẻ vạch phấn ngang đường đi của kiến thì chúng sẽ ko chịu đi qua. 44.Alaska là nơi mà tỉ lệ người ta đi bộ đến chỗ làm cao nhất. 45. Bạn có biết tờ giấy to nhỏ thế nào cũng có thể gập đôi đến 6 lần. 46. Trong đời 1 phụ nữ họ thường nuốt vào bụng khoảng 2kg son môi. 47.T hức ăn duy nhất mà ko bị thiu là ... mật ong. 48. Vừa thái hành, vừa nhai kẹo cao su sẽ ko làm bạn rơi lệ. 49. Có thể dẫn con bò lên lầu nhưng đừng hòng ép nó đi xuống. 50. Walt Disney là "cha đẻ" của hình tượng chú chuột Mickey nhưng
trong thực tế ông lại sợ chuột đến phát khiếp. 51. Ốc sên thở bằng chân của nó. 52. Châu Úc là châu lục duy nhất mà ko có núi lửa hoạt động. 53.Vằn trên mình hổ không phải do lông mà do cấu tạo da của chúng.
GALĂNG THỜI @
Thời nào cũng thế, nam
tính của đàn ông được thể hiện ở sự lịch lãm của họ trong ứng xử với
phái đẹp. Khi khoảng cách về bình đẳng nam nữ ngày càng thu hẹp thì
phẩm chất này của đàn ông ngày càng được tôn vinh.
Chàng biết cách tiêu tiền
Có
khả năng kiếm tiền là một đặc điểm cuốn hút phụ nữ đặc biệt vì điều đó
nói lên tài năng của chàng. Nhưng không phải tất cả mọi chàng trai biết
kiếm tiền đều khiến phụ nữ rung động. Tôi
có một anh bạn có khả năng kiếm tiền đặc biệt giỏi nhưng người bạn gái
của anh ta chẳng khi nào cảm thấy hài lòng, nguyên do là vì anh ta có
thú vui giữ tiền rất chắc chắn, nhà cửa không chịu mua, quần áo tư
trang của anh cũng hết sức tầm thường. Người kiếm ra tiền mà phải như
thế thì cũng khổ chẳng khác nào người không có tiền, sống như vậy thật
là vô nghĩa. Một
chàng trai hiện đại ngoài việc kiếm tiền còn phải biết cách “chỉ huy”
đồng tiền nữa. Không tiêu tiền vào những thú tiêu khiển vô bổ nhưng
nhất định phải biết cách khiến đồng tiền phục vụ cuộc sống của mình và
của người thân yêu một cách có ý nghĩa nhất, biết sử dụng đồng tiền vào
những mục đích từ thiện để giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn
một cách chính đáng. Chàng trai như vậy nhất định sẽ khiến phái đẹp
muốn gắn bó cả cuộc đời.
Chàng biết nói lời có cánh
Nói
đến sự lẻo mép của đàn ông thì chẳng phụ nữ nào ưa chuộng, thậm chí còn
rất phản cảm. Thế nhưng, trong thực tế, phụ nữ rất “kết” những chàng
trai biết cách nói năng, biết “nịnh đầm” đúng lúc đúng chỗ.Chẳng
hạn: một hôm người yêu bạn bắt gặp bạn ngồi ăn trưa cùng cô đồng
nghiệp, nàng tỏ vẻ rất tức giận và bắt đầu nghi ngờ. Một chàng trai khô
khan chắc chắn sẽ đổ thêm dầu vào lửa bằng cách nói: “Chúng mình chưa
là vợ chồng, anh có quyền giao tiếp với những người bạn khác giới, em
không thể thao túng được anh”, khiến cho tình cảm của đôi bên bị ảnh
hưởng trầm trọng. Nhưng
nếu bạn là một chàng trai uyển chuyển, bạn sẽ vừa kể cho nàng về cô bạn
đó vừa nói: “Chỉ là một bữa cơm vì quan hệ công việc thôi mà, có em bên
cạnh rồi làm sao anh còn thời gian để quan tâm đến người khác nữa!”.
Người yêu bạn chắc hẳn sẽ cảm thấy vui vẻ và mọi nỗi buồn sẽ tan biến. Tất
nhiên, mọi lời có cánh ở đây phải xuất phát từ đáy lòng và nằm trong
tầm kiểm soát của bạn chứ không phải là cảm xúc bị thả nổi đâu nhé!
Chàng ứng xử tài tình
Chàng
biết ứng xử, chứng tỏ chàng là người có cá tính thông minh và linh
hoạt. Trong cuộc sống, nếu biết ứng biến sẽ giải tỏa được rất nhiều vấn
đề, nhất là những vấn đề có liên quan tới phái đẹp. Chẳng hạn: hôm nay
bạn phải tháp tùng sếp đi công việc mà buổi hẹn với nàng cũng tới rồi. Đang
ngồi với sếp thì nàng gọi điện tới: “Đi shopping với em đi anh!”. Nếu
từ chối, có thể người yêu bạn sẽ nói rằng bạn yêu công việc hơn người
yêu và cả ngày hôm đó có đi với sếp bạn cũng thấy lòng áy náy.Nhưng
nếu nhanh trí, bạn phải nói với nàng: “Đợi anh hoàn thành nhiệm vụ với
sếp, chắc chắn sẽ có thưởng, anh sẽ đưa em đi sắm một bộ đầm thật ưng
ý!”. Và dù không đi với bạn thì cô nàng cả ngày cũng sẽ nghĩ về bạn
thật “long lanh”: Anh ấy thật là người có năng lực, được sếp tin tưởng,
lại còn rất biết nghĩ cho người yêu nữa chứ… và ấn tượng của nàng về
bạn cứ thế mà ngày càng sâu đậm. Nhưng cần nhớ, bạn hứa với nàng điều gì thì phải thực hiện cho đúng, đó mới thực sự là galăng.

Chàng biết thắp lửa cho tình yêu
Hai người yêu nhau đã lâu có lẽ không tránh khỏi những lúc “nhàm chán”.Nếu
là một chàng trai không chấp nhận đầu hàng cảm xúc, bạn sẽ biết cách
thay đổi nó hàng ngày trước khi nó xuất hiện, biết cách làm cho cuộc
sống bình thường trở nên phong phú: thỉnh thoảng đưa người yêu đi du
lịch, xem triển lãm nghệ thuật hay phim tình cảm lãng mạn. Những
ngày nghỉ đến chơi nhà nàng, bạn xắn tay áo giúp nàng dọn dẹp phòng ốc
và trang hoàng nhà cửa… Cảm xúc của con người ta thường được lưu lại
sâu đậm trong những khoảnh khắc đẹp như thế giữa hai người.Và
tất nhiên, một chàng trai biết ứng xử với cảm xúc của mình như thế sẽ
có đời sống tinh thần phong phú, tươi mới và cô gái nào sau này được
sống cùng chàng sẽ tránh được những cảm giác mệt mỏi, đơn điệu, cuộc
sống tình yêu vì thế mà luôn cháy mỗi ngày…
| |