Xem theo danh mục:
Tìm kiếm:
C | H | B | T | N | S | B |
| |
1
|
2
|
3
|
4
|
5
|
6
|
7
|
8
|
9
|
10
|
11
|
12
|
13
|
14
|
15
|
16
|
17
|
18
|
19
|
20
|
21
|
22
|
23
|
24
|
25
|
26
|
27
|
28
|
29
|
30
|
31
| | |
(A-0205) Nudiepvien ơi...  Chẳng biết tiếng kêu tuyệt vọng của anh có đến tai em không nữa..? Từ ngày nhận được PM của em thổ lộ với anh rằng em thiếu một vài tập phim "Thần điêu đại hiệp", trái tim anh đã hoàn toàn thuộc về em. Quá lạ lùng phải không em? Anh cũng không sao hiểu nổi, có lẽ là những lời ngọt ngào trong tin nhắn của em đã làm trái tim băng giá của anh tan chảy. Đôi khi anh thắc mắc không hiểu em và hiện tượng Global Warming người ta hay nói trên đài báo có quan hệ gì với nhau không mà em lại có sức nóng làm trái tim đã bao năm lạnh lẽo của anh ấm lên nhường ấy. Và tất nhiên nỗi băn khoăn của anh nào có câu trả lời.. Thời gian trôi qua, anh vẫn dõi theo bóng hình em, vẫn run lên thổn thức mỗi khi thấy nick của em online. Cũng chỉ có vậy, anh chẳng dám thốt lên lời yêu thương. Có lẽ trái tim anh đã bị nhàu nát đến nỗi anh sợ tình yêu, sợ một lần nữa bị từ chối. Mà anh đã bị từ chối lần nào chưa í nhỉ? Em thấy không? Khi nhắc tới tình yêu là anh hoảng hốt, anh do dự, anh đắn đo. Đó chính là lý do khiến anh không dám bày tỏ lòng mình? Có đúng lý do đấy ko nhỉ? Chết rồi, lại do dự rồi. Không đuợc. Phải dứt khoát. Rồi, đấy là lý do em ạ. Lại nói về việc có tình cảm với em quá dễ dàng, mau chóng. Anh nghĩ rằng lần đầu trong nhiều năm, cái cảm giác có thể giúp đỡ một người con gái yếu đuối (nudiepvien nghe cũng không yếu lắm nhưng không sao, kiểu gì em chả yếu hơn anh), cái cảm giác được cần đến khiến anh cảm thấy mình quan trọng biết bao. Chỉ 2 cái message của em đã có sức mạnh lớn lao, đem lại cho anh sự tự tin ghê gớm không thể nào miêu tả bằng lời. Em quả là có tài động viên người khác, làm sao anh lại không thấy yêu thương nhung nhớ cơ chứ.. Em thấy có phải không em?? Mỗi ngày trôi qua, anh lại ngồi nhìn em ba hoa với bé xí xọn, bé tí và mỉm cười mơ một lúc nào đó anh xí xọn với em... Thôi em nhé, đã đến lúc anh tạm dừng type, đi ngủ để lấy sức ngồi nhìn em khi em đi học về. Hãy cho anh kết thúc bằng 3 câu hát trong một bài bạn anh sáng tác, hát tặng người yêu nó: Người đừng cho anh chờ mong tình yêu trong nỗi ưu phiền Đùng cho anh nhiều đêm thẫn thờ thả hồn phiêu lãng Thầm mong em về đây cười vui hạnh phúc với anh...  (A- 0106) Vài dòng này là những gì anh muốn nói với em từ rất lâu, nhưng...chỉ biết viết lên đây .... Tình yêu đẹp nhầt là mối tình đầu phải không em. Cuộc tình đầu tiên của chúng mình đẹp như trong những vần thơ mà em đã từng đọc anh nghe. Anh không nhớ rõ từng vần, từng chữ, nhưng vẫn còn đây cái cảm giác êm dịu khi mỗi đêm được cùng người mình yêu cùng mơ về một nơi nào đó chỉ có anh và em. Và cuối cùng thì cũng chỉ là những giấc mơ.. Thật ra chúng ta không nên có sự bắt đầu này, nhưng trách ai được trong những chuyện yêu đương của tuổi trẻ, và khi biết đau thì đã không quá muộn màng . mối tình trên net, nói ra thì thật khó hiểu . Nhiều người cho là không thực, những người khác lạ khuyên là sẽ không có kết quả, lại còn hỏi là "Sao mà dại quá !"... Từ ngày đầu tiên anh đã có suy nghĩ này rồi . Nhưng vì sợ em buồn nên đành chôn kín vào trong đáy lòng, mặc cho ra sao thì ra. Khoảng thời gian mới quen biết đuợc em dù rất ngắn, nhưng cảm giác đợi chờ đêm cho tới ngày, rồi lại ngày qua ngày để được một lần thấy em online, để lại được đọc những thông điệp không dấu, những lời nói ấp ủ một tình cảm . Những dòng chữ đem lại một niềm vui khó tả, lại có một chút lo sợ , một chút phân vân . Lo rằng em lại bỏ đi , sợ rằng không thế tìm lại đuợc cái cảm giác đó . Lần đầu tiên nói phone với em cũng thật buồn cuời . Cả hai chỉ biết ấp úng vài câu xã giao, lời nói cứ vang vang trong đầu mà không thành tiếng. Vậy mà cứ mong cho đôi bên đừng hang up.Tình yêu đầu tiên mà phải không, ai lại không vậy . Ai lại không e ngại , lo sợ , mong chờ . Sau đó là những năm tháng hạnh phúc. Tình cảm xây đắp theo thời gian. Lúc có nhau thi mong cho thời gian ngừng trôi, lúc một mình thì uớc gì mình lại có nhau. Có đôi lúc em giận lẫy , giận yêu , làm anh bối rối, chẳng biết giải thích thế nào, năn nỉ thế nào ... Mình đã hứa hẹn thật nhiều , uớc muốn thật nhiều . Anh không biết tư` lúc nào anh trở nên yếu đuối ,anh rất cần em. Mối lo sợ ban đầu không bao giờ quên đuợc trong anh, nó như hiện ra rõ hơn mỗi khi anh không thế lo cho em đuợc lúc em bệnh . Những lúc đó, anh chỉ biết cầu xin phép lạ cho anh đuợc ở ngay ben cạnh em, cầu xin ơn trên che chở cho em . Và điều không muốn cuối cùng cũng đên. Anh không thể thắng đuọc nỗi lo sợ đó . Anh xa em với mong muốn hai ta có một cuộc sống mới, tìm đuọc tình cảm thực sư. Thật đau khi anh không thế tìm đuợc tới em. Thật đau khi không thế nói cho em biết vì sao . Anh như một người thật xấu, thậc ác, một nguời gian dối đi tình cảm của em. Lúc đó anh không biết là mình đã làm đúng hay sai nữa . Anh nghĨ là mình có thể quêN đuợc nhau dễ dàng . Nhưng rồi một năm , hai năm, trong nhữNg lần đuọc gọi cho em hiếm hoi đó , anh vẫn cảm nhận ra tình cảm của em. cảm nhận ra đuọc em đang cô" gắng che đậy nó . Anh không muốn . Em trách anh thật nhiều tuy em không nói .Anh cũng khóc thật nhiều , tuy không một giọt nuớc mắt . Anh như một kẻ vô dụng , một nguời thất hứa. Anh không đùa vui với tình cảm của em, nhưng anh không biết trân trọng nó . Anh không muốn . " An empty street, an empty house , a hoe inside my heart.. I wonder how , i wonder why, i wonder where they are, The days we had , the song we sang together..." Mỗi đêm, anh nghe bản nhạc em thuờng hay mở , đọc lại những lá thư, và ôm trong lòng tấm ảnh của em. " in my heart you were the only"...
Có những điều... của cuộc sống
Triết lý của số 1
Bạn
có nghĩ rằng số 1 là nhỏ bé? Hãy khám phá những điều bất ngờ của con số đầy ý
nghĩa này !
• Ai cũng chỉ có một mẹ, mẹ là người cho con tình yêu mãi mãi. Mẹ cho con tất
cả, vô điều kiện. Mẹ là tài sản quý giá nhất mà con có được ngay từ khi mới
sinh ra.
• Mỗi người chỉ có một trái tim để giữ nó trong sạch. Trái tim hoàn hảo nhất là
trái tim đã chia sẻ tình yêu thương nhiều nhất.
• Mỗi cuộc đời có thể trải qua nhiều mối tình, mối tình đầu khó quên nhất,
nhưng mối tình cuối mới là mối tình đẹp nhất.
• Một người yêu đúng nghĩa là người mà trái tim họ có thể sưởi ấm khi giá lạnh
nhất.
• Một người bạn chân thành đủ khiến ta bình tĩnh, tự tin và an tâm dù trong
hoàn cảnh nghiệt ngã hay nguy hiểm nhất. Đó là món quà quý báu đặc biệt của
cuộc sống.
• Một ánh nhìn ấm áp, nói được nhiều hơn những điều vô vị.
• Một nụ cười có thể làm nên những điều kì diệu.
• Ai cũng có ít nhất một khả năng hơn người, chẳng qua là họ chưa thấy được để
nhìn nhận khả năng mới của họ mà thôi.
• Mỗi người chỉ có một cái miệng để cẩn thận khi dùng lời nói, để không còn làm
nó dơ bẩn và không làm tổn hại đến người khác.
• Một cuốn sách có thể làm thay đổi con người. Cuốn sách với nội dung xấu xa đủ
làm hư hỏng người đọc, nhưng không ai thành công với chỉ một cuốn sách hay.
• Một người không có gì ngoài gia tài kếch xù thì không bằng một người nghèo
khổ mà có tri thức, sáng tạo, kinh nghiệm và lý tưởng.
• Một đồng tự lao động được quý giá hơn nhiều so với hàng ngàn đồng nhặt được
hay làm việc bất chính mà có.
• Ai cũng chỉ có một cuộc sống để làm việc và yêu thương hết mình.
• Chuỗi ngày quá khứ đã qua, tương lai rộng mở nhiều bất ngờ. Ta chỉ có một
hiện tại để sống và để tận hưởng từng phút từng giây.
• Có nhiều cơ hội chỉ đến một lần trong đời.
• Với thế giới, bạn chỉ là một ai đó, nhưng có thể với một ai đó, bạn là cả một
thế giới.
*Công
thức nấu món ăn đêm 30 Tết :
1. Lấy 12 tháng trong năm đem rửa sạch mùi cay đắng, ghen tị, thù oán ...rồi để
ráo nước
2. Tuần tự cắt mỗi tháng ra 28, 30 hay 31 phần.
3. Trộn đều với : - Một chút tin yêu - Một chút kiên nhẫn - Một chút can đảm -
Một chút cố gắng - Một chút hy vọng - Một chút chung thủy
4. Ướp thêm gia vị : lạc quan, tự tin và hài hước
5. Ðem ngâm một lát trong dung dịch “Những điều tâm niệm của mình”
6. Vớt ra, xay nhỏ, đổ tất cả vào “Nồi yêu thương” và nấu với lửa “Vui mừng”
7. Ðem ra ăn với “Nụ cười” trong chén “Bao dung”và sẽ có MỘT NĂM MỚI ÐẦY YÊU THƯƠNG
VÀ HẠNH PHÚC *
Có tin khẩn cấp báo cho bạn nè...
Có 4 nguời đòi tìm bạn cho bằng được, tìm
được bạn họ còn nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn, người đó tên là thần tài, may
mắn, hạnh phúc và sức khoẻ. Họ nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn trong năm
mới này. Còn nữa, bà Phiền muộn còn dặn tui bảo bạn là, bạn đừng tơ tưởng gì đến
bả nữa bả sẽ không quan tâm đến bạn đâu... riêng ông sức khoẻ còn có thư riêng
cho bạn là sức khoẻ bạn phải thiệt là ngon mà đón ổng đó.
* Chúc Mừng Năm Mới !
Năm
hết Tết đến - Đón Chuột tiễn Lợn - Chúc ông chúc bà - Chúc cha chúc
mẹ - Chúc cô chúc cậu - Chúc chú chúc dì - Chúc anh chúc chị - Chúc
luôn các em - Chúc cả các cháu - Dồi dào sức khoẻ - Có nhiều niềm
vui - Tiền xu nặng túi - Tiền giấy đầy bao - Đi ăn được khao - Về nhà
người rước - Tiền vô như nước - Tình vào đầy tim - Chăn ấm nệm êm -
Sung sướng ban đêm - Hạnh phúc ban ngày - Luôn luôn gặp may - Suốt năm
con Chuột.

Những sự khác biệt giữa Tây và Ta
Tây : Đái bậy thì giấu giấu diếm diếm, còn hôn nhau thì trước bàn dân
thiên hạ Ta: Hôn nhau thì giấu giấu diếm diếm, còn *** bậy thì giữa bàn dân
thiên hạ Tây : Ăn đến miếng cuối cùng và uống đến giọt cuối cùng Ta : Ăn và uống đều phải để lại một ít lịch sự nếu không sợ bị mang
tiếng là : " uống nước cả cặn" Tây : Xoa đầu là biểu lộ sự khen ngợi Ta: Xoa đầu là biểu lộ của sự hạ cấp, xoa vớ xoa vẩn còn bị tẩn cho 1
trận chứ chẳng chơi Tây : Khi ăn thì nhai ngậm mồm Ta : Khi ăn thì nhai tóp tép, nhồm nhoàm, rau ráu, húp sì sụp Tây : Mặc đồ Pijama ra đường thì người ta sẽ tưởng là người tâm thần Ta : Mặc đồ Pijama ra đường là chuyện bình thường Tây : Không hỏi thu nhập cá nhân, tuổi của phụ nữ Ta : Những chủ đề trên là tài chính trong rất nhiều câu chuyện Tây : Ngồi trên ghế và bắt chéo chân Ta : Ngồi co chân lên ghế Tây : Khi ăn, thức ăn dính vào tay thì thường mút Ta : Khi ăn, thức ăn dính vào tay thì không mút mà thường chùi vào quần
áo Tây : Khi làm phiền người khác thì xin lỗi, thấy người khác phạm lỗi thì
nhìn Ta : Thấy người khác phạm lỗi thì làm ngơ ( thậm chí còn tiếp tay ), khi
làm phiền người khác thì nhìn Tây :Vào quán thì tự gọi riêng và ai trả tiền người nấy Ta : vào quán thì gọi chung và tranh nhau trả tiền ( hoặc nhờ người khác
trả tiền ) Tây : Complet thường mặc vào những dịp sang trọng Ta : Đi buôn chuối cũng mặc complet như thường Tây : Nhường đường cho xe cứu hỏa, cứu thương và cảnh sát Ta : Sợ mỗi công an, còn thì kệ mịa chúng nó Tây : Đi đường không bao giờ vô cớ bấm còi Ta : Thích bấm còi thì bấm, kệ mẹ những thằng khác. Tây : Rác bỏ vào thùng hoặc mang theo nếu không có thùng rác Ta : Vứt ngay xuống đường hoặc sàn nhà kể cả có thùng rác
|
NHẶT NHẠNH TRÊN TIN NHẮN
* Sắp
tới VTV sẽ cho ra mắt 1 loạt chương trình mới mẻ đặc sắc, tỉ dụ như: Ai là trọc
phú. Hãy chọn giá đắt. Chiếc nón kỳ cục. Đuổi gà bắt chó. Đường lên đỉnh Yahoo.
Sao mai điểm huyệt. Những ẩn số chì. Tam sao thất bát. Làm giàu cực khó. Tôi
30. Vietnam Idiots. Anh TV. Vượt qua cám dỗ. Ai là tôi. Hành trình tha hoá. Ở
nhà cả tuần. Phụ nữ thế kỷ 15. Buôn chuông vàng. Nhật ký Vàng Hoe. Vũ trường
100. Hành (hạ) khách đến cùng.
*Cá
nói: Anh không bao giờ thấy được nước mắt của tôi, vì tôi sống trong nước ... Nước
nói : Tôi cảm nhận được nước mắt em, vì em luôn sống trong tim tôi ...Cá nói : Em
yêu anh ! Em luôn mở to mắt mình để cho anh có thể chảy vào trong em, để em luôn
nhìn thấy anh ! Nước nói : Anh yêu em ! Anh luôn ở bên em, để anh có thể quấn quýt
lấy em, để anh có thể ôm trọn em trong lòng mình.... Nồi nói: Sắp sôi rồi ! Còn
ở đấy mà tâm sự !!!
1/ Yêu một người là chấp nhận bước đi khi người ấy không cần mình nữa 2/ Yêu
một người là chấp nhận buông tay người ấy ra khi người ấy muốn nắm chặt lấy một
bàn tay khác 3/ Yêu một người là chấp nhận lừa dối người ấy rằng tình yêu của
mình chấm dứt để cho người ấy không phải bận tâm suy nghĩ 4/ Và yêu một người
là chấp nhận thay thế những giọt nước mắt bằng tất cả nụ cười của mình cho dù
con tim mình có đớn đau bao nhiêu
*Yêu
là không hối tiếc ,Có lỗ tai mà như điếc ,Yêu phải biết cương quyết ,Nồng nàn và
kịch liệt ,Yêu là phải chịu thiệt , Xài tiền không được tiếc, Yêu cho tới sức tàn
lực kiệt ,Cho tới khi tứ chi bại liệt ,Miễn cái chi cần là không liệt, Yêu dzậy
mới là yêu... thiệt !!!
*
Ai cũng biết là Việt Nam,
Lào là anh em. Nhưng một sự thật phũ phàng là: Cái gì Việt Nam cũng gán
cho cái mác Lào. Đôi dép mang dởm nhất, rẻ nhất là đôi dép Lào. Bệnh thì có
bệnh lang ben, hắc Lào. Cái thứ thuốc hút dởm nhất cũng là thuốc Lào. Cơn gío
khắc nghiệt nhất cũng gọi là gió Lào. Và .... có một ông doanh nhân nọ người
Lào sang Việt Nam
làm việc, trong một chuyến công tác tới... Hà Lội, trên xe buýt, sau khi đến
trạm dừng, người Hà Lội kia phát hiện là đôi dép mình không cánh mà bay. Ông ta
la lên : "Thằng lào, thằng lào lấy dép tao..." ha ha bo tay..!!!
*
Gà mà không gáy là con gà gay, Gà mà hay gáy là con gà điên. Đi lang thang
trong sân , bắt con gà , bỏ vô nồi . Mua hai lon Tiger , nhắm chân gà , nhắm chân
gà . Gà mà không gáy là con gà chiên , Gà mà không gáy là con gà toi. Đi lang
thang trong sân , bắt con gà , ướp tiêu hành. Ăn xong lăn quay ra , chết tui
rùi , cúm gia cầm ...
Những mùa thi đã xa!
Tôi ghét những mùa thi bởi sức
ép của mùa thi luôn đe dọa tuổi thọ và vẻ đẹp dung nhan của tôi. Tôi vốn là đứa
con gái có khuôn mặt “chuột kẹp” (mặt chuột đã nhỏ rồi, lại bị kẹp nữa thì còn
gì là mặt?). Mặt của tôi nhỏ đồng nghĩa với cái đầu
cũng nhỏ, mà cái đầu đã nhỏ thì chắc óc cũng bằng quả nho. Thế nên, mớ kiến
thức của tất cả các kỳ thi, tôi phải vượt qua luôn quá sức đối với tôi. Tôi
ghét những đêm chong đèn học khuya bởi những đêm đó tôi rất buồn ngủ và miệng
tôi thường rộng ra, vì đã ngáp quá nhiều, một cái miệng rộng đặt trên một khuôn
mặt “chuột kẹp” (chắc là sẽ giống yêu quái!). Vậy nên tôi rất ghét những mùa
thi. Mười một tuổi, đang rất hồn nhiên nhảy
chân sáo sau mỗi chiều tan học thì tôi lại phải quàng một đôi gánh nặng: thi
tốt nghiệp tiểu học và thi chuyển cấp. Vào học ở ngôi trường cấp hai khá danh
tiếng, thoải mái chưa được bao lâu thì tôi lại tiếp tục vất vả với kỳ thi tốt
nghiệp trung học cơ sở. Đang mấp mé tuổi làm công dân thì tôi lại phải đối diện
với hai kỳ thi cực kỳ quan trọng, cực kỳ kinh khủng: thi tốt nghiệp và thi đại
học (Thú thật, trong thời gian ấy, nếu cho tôi một điều ước thì tôi chỉ ước
được ngủ say sưa và chơi hết mình). Bước vào trường đại học, tưởng mọi thứ dễ
dàng hơn! Ai dè, tôi lại bị ném vào những kỳ thi căng thẳng khác. Đều đặn cứ
năm, sáu tháng ăn chơi, nhảy múa thì có một tháng đói ngủ, đói chơi. Trong thời
gian ôn thi học phần, tôi cứ phải gồng mình lên để học, lấy ngày tháng vui chơi
thoải mái sau kỳ thi làm động lực để cố gắng. Rồi tôi cũng lết qua bốn năm đại
học, với tám kỳ thi học phần cực khổ. Tôi luôn mong muốn mình học xong thật
nhanh, thật nhanh, được đi làm để thoát khỏi cảnh chong đèn học khuya trong các
mùa thi. Và mong muốn của tôi đã thành hiện thực… Những ngày cuối cùng ở trường
đại học, tôi thường lang thang một mình (con gái văn thường hay vu vơ như vậy).
Tôi đi qua xóm trọ sinh viên, bắt gặp những cô cậu sinh viên khóa sau đang cặm
cụi học dưới ánh đèn bàn. Tự dưng tôi rất thèm được học, được thi. Thèm đến
ngậm ngùi! Lòng tôi thật sự hoang mang khi nhận ra một sự thật: sẽ chẳng bao
giờ mình còn có những mùa thi cặm cụi, miệt mài dưới ánh đèn bàn, sẽ chẳng bao
giờ nữa… Có lẽ vì thế mà khi nói lời chia tay thời sinh viên, điều khiến tôi
tiếc nuối nhất là những mùa thi.  Giờ tôi đã là một giáo viên, tuy nghề
giáo là nghề phải học suốt đời nhưng lại không có những mùa thi căng đầu, nhức
óc. Thỉnh thoảng gặp bạn bè cũ, đôi ba đứa rủ tôi thi cao học. Tôi rất muốn
thế, nhưng điều kiện hiện tại chưa cho phép. Giảng dạy ở một ngôi trường trung
học cơ sở, với trình độ đại học như tôi đã là quá đủ. Nếu muốn học lên cao hơn
thì phải chờ rất lâu. Mùa hè đến, mỗi lần nhìn thấy hoa phượng
nở, tôi lại thấy nhớ những người bạn cũ. Nhớ những mùa thi vất vả nhưng đầy ắp
kỷ niệm; nhớ mùi mì tôm lót dạ trong những đêm thức khuya học bài; nhớ những
lần ngủ quên trên bàn học, sáng tỉnh dậy tự trách mình lười học và thầm tiếc
tiền điện thắp sáng suốt đêm qua không tắt. Nhớ những đêm vừa học vừa ngủ, đôi
khi phải tự cắn vào tay mình thật đau để tỉnh ngủ; nhớ vị cà phê đắng ngắt, tôi
cố uống trong những đêm cần phải thức. Nhớ những lần lang thang cùng bạn bè,
tụm năm, tụm bảy ở các quán cà phê sinh viên, nhưng khuya về lại chong đèn học
đến sáng… Nhớ, tôi nhớ rất nhiều, kể làm sao hết khi những mùa thi đã xa tôi
rồi!
 ĐỢIKhô cằn cỏ úa đợi mưa Sông trơ cát sỏi đợi mùa nước lên Hương cây đợi gió bắt đền Tinh mai đợi một tiếng chim chuyền cành Hoa quỳnh đợi bóng sang canh Bình minh đợi phút trong lành biển khơi
Một mình uống giọt mù rơi Thương cho tôi đợi người nơi xa mù ...
TRẢ
Mưa nguồn trả nước ngàn khơi Lá vàng trả lửa mặt trời sắc xanh Hoa rơi trả nhớ cho cành Đêm thâu trả những mong manh ngày chờ Giật mình trả những giấc mơ Cô đơn trả những vần thơ muộn màng
Bến đời hết dọc lại ngang Làm sao trả được bẽ bàng trăm năm ...
10 điều lãng phí trong cuộc sống
Trong hành trình tạo
dựng một cuộc đời có ý nghĩa, nếu bạn lỡ coi thường một trong 10 điều thiết yếu
dưới đây, coi như bạn đã tự đánh mất một phần nhựa sống của chính mình.
Sức khoẻ: Lúc còn trẻ, người ta thường ỷ lại vào sức sống tràn trề đang
có. Họ làm việc như điên, vui chơi thâu đêm, ăn uống không điều độ.... Cứ như
thế, cơ thể mệt mỏi và lão hoá nhanh. Khi về già, cố níu kéo sức khoẻ thì đã
muộn.
Thời gian: Mỗi thời khắc "vàng ngọc" qua đi là không bao giờ
lấy lại được. Vậy mà không hiếm kẻ ném 8 giờ làm việc qua cửa sổ. Mỗi ngày, hãy
nhìn lại xem mình đã làm được điều gì. Nếu câu trả lời là "không"!,
hãy xem lại quỹ thời gian của bạn nhé!
Tiền bạc: Nhiều người hễ có tiền là mua sắm, tiêu xài hoang phí trong
phút chốc. Đến khi cần một số tiền nhỏ, họ cũng phải đi vay mượn. Những ai
không biết tiết kiệm tiền bạc, sẽ không bao giờ sở hữu được một gia tài lớn.
Tuổi trẻ: Là quãng thời gian mà con người có nhiều sức khoẻ và trí tuệ
để làm những điều lớn lao. Vậy mà có người đã quên mất điều này. "Trẻ ăn
chơi, già hối hận" là lời khuyên dành cho những ai phí hoài tuổi thanh
xuân cho những trò vô bổ.
Không đọc sách: Sách truyền bá văn minh. Không có sách, lịch sử im lặng,
văn chương câm điếc, khoa học tê liệt, tư tưởng và suy xét ứ đọng. Từ sách, bạn
có thể khám phá biết bao điều kỳ thú trên khắp thế giới. Thật phí "nửa
cuộc đời" cho nhưng ai chưa bao giờ biết đọc sách là gì!
Cơ hội: Cơ hội là điều không dễ dàng đến với chúng ta trong đời. Một cơ
may có thể biến bạn thành giám đốc thành đạt hay một tỷ phú lắm tiền. Nếu thờ ơ
để vận may vụt khỏi tầm tay, bạn khó có thể tiến về phía trước.
Nhan sắc: Là vũ khí lợi hại nhất của phụ nữ. Có nhan sắc, bạn sẽ tự tin
và chiếm được nhiều ưu thế hơn so với người khác. Tuy nhiên, "tuổi
thọ" của nhan sắc có hạn. Thật hoang phí khi để sắc đẹp xuống dốc. Hãy
chăm sóc mình ngay từ bây giờ.
Sống độc thân: Phụ nữ ngày nay theo trào lưu "chủ nghĩa độc
thân". Thực tế là khi sống một mình, bạn rất cô đơn và dễ cảm thấy thiếu
vắng vòng tay yêu thương của chồng con. Bận bịu gia đình chính là một niềm vui.
Sống độc thân, bạn đã lãng phí tình cảm đẹp đẽ ấy.
Không đi du lịch: Một vĩ nhân đã từng nói: "Khi đi du lịch về, con
người ta lớn thêm và chắc chắn một điều là trái đất phải nhỏ lại". Vì thế,
nếu cho rằng đi du lịch chỉ làm hoang phí thời gian và tiền bạc, bạn hãy nghĩ
lại nhé!
Không học tập: Một người luôn biết trau dồi kiến thức sẽ dễ thành công
hơn người chỉ biết tự mãn với những gì mình biết. Nếu
không học hành, bạn đang lãng phí bộ óc đấy! 
Chiều không
em
Thế là đã hai năm. Hai năm đủ để người ta quên tất cả, nhưng với anh thì
không. Vẫn ẩn khuất đâu đó trong anh những buổi chiều mưa, những cái siết tay
ấm áp trong nỗi buốt lạnh mùa đông... Vậy
mà giờ đây chỉ mình anh quay về chốn cũ một mình, cô đơn. Đã hai năm với những
buổi chiều không em, vậy mà anh không thể nào quen được cảm giác ấy. Chiều nay
cũng vậy, ngồi một mình ở quán cũ, chợt nghe đâu đây tâm hồn mình: Chiều
không em, chiều buồn không em Trời
đầy mây mà trời một mình Cây
nối cây mà xanh xao cô đơn Nghe
trống vắng, trống vắng từng giọt chiều. Ca
khúc Chiều không em (thơ Nguyễn Thụy Kha, nhạc Phú Quang) anh đã nghe
không biết bao nhiêu lần, nhưng lúc này đây sao giống anh đến thế. Anh đã từng
có lúc muốn thời gian trôi qua thật nhanh, muốn trốn tránh tất cả những yêu
thương, kỷ niệm, những giây phút chia tay như vừa đây. Rồi đến chiều ấy, tại
góc quán quen, tình cờ trong dòng người qua lại, anh thấy em. Vẫn ánh mắt ấy -
chính ánh mắt cho anh những ngày hạnh phúc nhưng anh biết em không như ngày
xưa. Giờ nơi đây, vẫn chỉ mình anh: Chiều
không em mặt hồ buồn tênh Mãi
lang thang cơn gió vô tình Chiều
không em chân quay về ngơ ngác Ta
còn gì để mà nhớ mà quên. Ngày
ấy cũng vào một chiều trời mưa bay như hôm nay, chúng ta đến bên nhau, và cũng
vào một chiều mưa cách đây hai năm, em đã ra đi. Dù thời gian đã qua, những kỷ
niệm chỉ còn ẩn hiện trong quá khứ nhưng nỗi nhớ trong anh vẫn còn: Chiều
không em, chiều buồn không em Trái
tim ta ai ném bên thềm Chiều
không em câu ca vàng sương khói Biết
về đâu để mà nhớ, mà quên. Vẫn
biết sau cơn mưa trời lại sáng, vẫn biết sau những nỗi buồn lại có những niềm
vui và anh biết sau cơn mưa chiều nay, em sẽ vĩnh viễn ra đi - trong anh. Sẽ
còn đây trong ký ức những buổi chiều bên em và cả những chiều không em. Anh
hãy cứ đi trên con đường mình đã chọn Ðã
có lúc em hỏi anh rằng: “Tình yêu dài nhất là tình yêu không bao giờ trở lại phải không anh?”. Anh chỉ khẽ mỉm cười rồi im lặng, cái im lặng mang theo hương vị mặn nồng của biển phả
vào lòng. Khi yêu anh, tâm hồn em chưa từng lo sợ bị thay màu bởi mỗi khi em
cần một ai đó chia sẻ niềm vui, một ai đó ôm em khi lòng em tan nát thì anh
luôn ở bên, ấm áp và dịu dàng. Em vẫn tin rằng chừng nào biển còn có sóng thì
em còn có anh. 
Thời
gian - phải, chính thời gian - đã làm đổi thay tất cả. Nó cuốn qua đời em, xoáy
đi những ký ức và cướp mất anh. Anh đã ra đi như con thuyền khát khao đến bến
bờ mới - nơi mà chỉ có ánh mặt trời rực rỡ dành cho anh, để lại em với đong đầy
nỗi nhớ và chông chênh. Em cố giấu mình, trốn chạy khỏi những kỷ niệm ngày xưa.
Nhưng khi đứng trước biển, linh hồn nhỏ bé của em lại như vỡ òa tất cả. Biển
có lúc thật mạnh mẽ nhưng cũng có lúc thật yếu đuối phải không anh? Nhưng mấy
ai biết được điều đó vì: Chỉ
có thuyền mới hiểu biển mênh mông nhường nào Chỉ
có biển mới biết thuyền đi đâu về đâu... Giật
mình, em như nhận ra chính anh và em trong lời bài hát. Em đã từng nghe bài hát
này rất nhiều lần nhưng chưa lần nào em có cảm giác như lúc này, cái cảm giác
nuối tiếc, chới với khi người ta mất đi một điều gì đó mà lâu nay tưởng chừng
như không thể. Cảm xúc đa chiều mang đậm triết lý và man mác buồn trong thơ
Xuân Quỳnh cất lên với âm điệu trầm bổng du dương của nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu
đã đưa em trở về với ngày xưa khi em ngồi bình yên bên anh, lặng im hàng giờ
liền chỉ để nghe sóng biển rì rào hát. Nhưng
anh ơi, giờ tất cả chỉ còn là dĩ vãng, và em nép mình vào dĩ vãng để quên anh,
quên đi con thuyền ra khơi và những con sóng bạc đầu lặng lẽ vỗ vào bờ. Anh đi,
biển giận ai mà gào thét ngày đêm không ngừng nghỉ. Biển giận em chăng? Em đã
không đủ sức để có thể giữ anh lại với mình, hay biển giận đời, giận cả những
ký ức thật đẹp ngày xưa hả anh? Biển tung bọt trắng xóa cuốn đi những con sóng
bạc đầu và cuốn đi cả nước mắt của em. Những
ngày không gặp nhau biển bạc đầu thương nhớ... Anh
hãy cứ đi trên con đường mà mình đã chọn, hãy thật sự hạnh phúc anh nhé! Còn em
sẽ mãi dõi theo bước chân anh trong đêm dài cô đơn và sâu thẳm với ký ức chôn
chặt vào những con sóng kia để em có thể mãi nhớ về anh như nhớ về một thời
thuyền và biển... Nếu
từ giã thuyền rồi biển chỉ còn sóng gió Nếu
phải cách xa anh, em chỉ còn bão tố...
Nỗi nhớ không phải là tình yêu
“Chiều nhạt nắng, quán café nhỏ - tiếng nhạc trầm
du dương buồn lặng lẽ. Họ ngồi đối diện nhau, không tiếng nói, không tiếng nấc,
lặng im đau, lặng im bên nhau. Không còn những ngón tay chạm khẽ, chỉ còn ánh
mắt ngước nhìn, như lặng lẽ, như chẳng nói nên câu…”.  ... Người đến tìm ta để nói lại những lời đã cũ… Rượu đã nhạt còn rót vào chén vỡ… làm sao mà ta say...? Họ đã từng yêu nhau. Một tình yêu bắt đầu với những cái nhìn
đầu tiên trong phút chốc, diễn ra khá nhanh, thật chóng vánh, tiến triển khá
đẹp, khá lãng mạn. Nhưng kết thúc cũng thật mau và cũng khá vội vàng. Cuộc sống đã cách xa, ngày tháng cũng đã qua và mọi chuyện
đã dần như trở vào quên lãng. Mỗi người trong bọn họ đều đã có một cuộc sống
riêng và cũng chẳng thể ngó ngàng đến cuộc sống của nhau. Thế nhưng đến một ngày vô tình đi về qua lối cũ, anh bắt gặp
lại bóng dáng của cô thấp thoáng phía cuối con đường… Anh chợt thấy có một cái
gì đó bỗng lạnh, chợt thoáng qua thật mau. Và như thấy lòng mình đang đứng lại…
Anh tự trấn an, cười thầm và tự nhủ: “Không phải! Có lẽ, chỉ là cảm xúc thôi…”.
Đêm hôm ấy, trở về nhà sau một cuộc vui và men bia nồng nặc,
một mình trong căn phòng tĩnh lặng, nhìn chiếc bể cá, nhìn những sỏi đá, anh
thấy lòng mình sao băng giá, cô lạnh, đơn độc đến tái tê… Quá khứ chợt ùa về, anh mơ màng chìm mình trôi vào trong nỗi
nhớ. Nơi mà trong tiềm thức có một khoảng lặng với một cảm giác thật yên bình.
Nơi mà chỉ có mỗi hai người, tay nắm tay, vai kề vai chạm khẽ, miệng tươi cười
và ánh mắt xôn xao… Lúc đó, anh hiểu rằng - anh đang nhớ. Một nỗi nhớ.. không
có mấy ngọt ngào… “Anh… Em thấy nhớ anh… Hãy đến đây! Và nắm lấy tay em…” Cuối cùng thì anh cũng đã đến để gặp lại cô, người từng rời
bỏ anh để ra đi theo những gì cô cho là hạnh phúc. Anh vẫn đến dù lòng đã mang
nhiều trĩu nặng, vẫn đến dù chỉ là một lời nhắn được gửi gắm từ phía cô… Và đôi
khi anh đến vì lòng trót mang một lời hứa, lời hứa rằng sẽ mãi không bỏ cuộc…
một lời hứa tự thửa bao giờ…
Chiều nhạt nắng, quán café nhỏ - tiếng nhạc trầm du dương
buồn lặng lẽ. Họ ngồi đối diện nhau, không tiếng nói, không tiếng nấc, lặng im đau,
lặng im bên nhau. Không còn những ngón tay chạm khẽ, chỉ còn ánh mắt ngước
nhìn, như lặng lẽ, như chẳng nói nên câu. Anh nhìn cô, nở một nụ cười gượng
gạo. Cô im lặng nghoảnh mặt nhìn ra phía cửa sổ, ngoài trời gió thổi, những
ngọn gió xôn xao… Những ngọn gió… không có mấy ngọt ngào… “Anh… chúng mình đừng gặp nhau nữa nhé… Thật sự, em không yêu anh đâu, em chỉ thích anh thôi… Chỉ là em thấy nhớ anh thôi…” Anh đưa tay xóa cái tin nhắn vừa nhận. Chân bước đi, môi nở
một nụ cười dúm dó. Bạn biết chuyện, trách bảo: “Cứ như trò chơi, không hiểu
gặp làm gì?”. Anh nheo mắt nhìn bạn rồi thở dài quay đi không nói. Tay châm
điếu thuốc khẽ hút một hơi thật dài. Anh nhả khói, những làn khói mong manh bay
cao dần rồi trôi theo làn gió. Gió xôn xao, cơn gió chẳng ngọt ngào… “Có hay xem phim không?” “Có! Mà sao?” “Có thấy có những người suốt cả bộ phim, suốt cả cuộc đời
cứ dửng dưng lẳng lặng. Nhưng đến lúc sắp chết lại vội vã đi tìm, hoặc làm mọi
điều chỉ để nhìn thấy, để gặp gỡ một người… có thấy không?” “Ừh… có…” Đấy, cuộc sống là thế. Bình thường có mấy ai muốn tỏ ra mình
không mạnh mẽ. Nhưng rồi sẽ đến một lúc nào đó, trong một góc khuất của chính
họ, họ sẽ làm mọi thứ, mọi điều để được sống thật với lòng mình. Dù chỉ là một
cái nhìn từ xa, một cái nhìn lặng lẽ thì họ vẫn muốn, vì đó là cái khoảng lặng
mà họ muốn kiếm tìm. Và thường thì họ sẽ chẳng bao giờ hối hận vì điều đó. Cho
dù họ thừa biết rằng đó chỉ là nỗi nhớ. Một nỗi nhớ chẳng phải là tình yêu. Một
nỗi nhớ.. không có mấy ngọt ngào…. Ai nói rằng tình cảm lưu luyến là điều khiến người ta đau
khổ Ai nói rằng biển đời chìm nổi, chỉ có tình yêu là vĩnh
cữu Dù có lúc chia ly, có khi gặp lại Dù có khi sum họp ,có khi tan Chỉ mong được bình thản nắm tay nàng đi giữa nhân gian…
trọn đời… 

Những Quy Định Mới Nhất Về Mũ Bảo Hiểm
Giám đốc sở y
học
- Căn cứ vào quyết định của sở đường sá
- Căn cứ vào giá mũ trên thị trường
- Căn cứ vào hợp đồng liên doanh với nhà sản xuất mũ
- Căn cứ vào thu nhập của nhân viên sở
- Xét đề nghị của ông trưởng phòng kinh doanh
- Xét sự nhẹ dạ của người tiêu dùng Quyết định Điều một: Kể từ nay, mọi công dân thành phố, khi đi ngủ, phải đội mũ bảo
hiểm. Điều hai: Dù giường ngủ đặt ở ngoại thành hay nội thành, trong phòng
chính hay trong phòng phụ, dù ngủ đêm khuya hay ngủ ban ngày đều cần đội mũ cả.
Điều ba: Trường hợp vừa lái xe vừa ngủ thì ngoài mũ bảo hiểm tai nạn
giao thông, còn phải đội thêm mũ bảo hiểm y học. Mũ nọ chồng lên mũ kia. Điều bốn: Mũ phải mua ở các cửa hàng do sở quy định và phải dán tem. Tem
bán chứ không tặng. Điều năm: Nếu hai người ngủ chung một giường, nghiêm cấm việc đội chung
một mũ. Hai mũ cần có hai màu khác nhau. Điều sáu: Bệnh viện sẽ không chịu trách nhiệm điều trị với những bệnh do
thiếu mũ gây ra như đau lưng, đau răng, gặp ác mộng hay nhức đầu, sổ mũi, ho
gà. Điều bảy: Trường hợp dân các địa phương ngủ lại thành phố hoặc khách du
lịch chỉ ngủ vài ngày thì có thể không cần mua mũ mà thuê. Giá thuê do sở quy
định để đảm bảo chất lượng và ổn định thị trường. Điều tám: Mũ không nhất thiết phải vừa với đầu, chỉ cần đội là xong. Điều chín: Các trường hợp ngã lăn từ trên giường xuống đất, mũ văng ra
sở không chịu trách nhiệm. Điều mười: Từ nay nghiêm cấm việc ngủ gật trong các chương trình ca
nhạc, phim, kịch nói dù dở tới đâu. Muốn ngủ phải có mũ mang theo. Riêng với
các hội thảo, hội nghị khi ngủ gật sẽ có quy định đặc biệt. Điều mười một: Rút kinh nghiệm khi đội mũ bảo hiểm giao thông, lúc đi
vào các con đường không phải đội mũ bà con lại tháo ra, tới khi gặp thì đội
lên, nhấc lên nhấc xuống liên tục khiến thành phố mang danh là "lịch sự
nhất thế giới" khi nhân dân liên tiếp chào nhau, mũ bảo hiểm y tế phải đội
liên tục khi mọi người nửa thức nửa ngủ. Điều mười hai: Quy định này áp dụng với cả các trường hợp ngủ lề đường,
ngủ trên tàu xe hay ngủ dưới sàn nhà, ngủ trên ngọn cây hoặc ngủ dưới gầm cầu. Điều mười ba: Các bộ phim điện ảnh hay truyền hình từ nay nếu có cảnh
ngủ mà diễn viên không đội mũ thì bất kể ăn mặc ra sao cũng sẽ không được trình
chiếu tại các cơ sở y học. Điều mười bốn: Trẻ con từ mười tuổi trở xuống được đội mũ vải. Các cụ
già sáu mươi tuổi trở lên đội mũ len, còn tất cả đều phải đội mũ nhựa chính
phẩm sản xuất bởi các xí nghiệp do sở cấp giấy phép. Điều mười lăm: Nếu vừa ngủ vừa đắp chăn thì có thể trùm chăn quá đầu
nhưng mũ vẫn phải ló ra. Điều mười sáu: Nghiêm cấm dán, thêu hoặc vẽ lên mũ những hình thù kỳ
quái. Trường hợp mũ viết các câu quảng cáo thì sản phẩm phải được sở duyệt. Điều mười bảy: Trường hợp mũ hư hỏng, phải được sửa chữa tại những nơi có
đăng ký.
Mẫu đăng ký cũng do sở cấp. Cứ ba tháng mũ phải kiểm định một lần. Lệ phí kiểm
định căn cứ vào giá vàng hoặc giá đô la thời điểm đó. Điều mười tám: Mũ có thể hình tròn, hình thoi, hình tam giác hay hình
quả trám. Nhưng mũ không phải gối nên không được phép hình chữ nhật. Điều mười chín: Mọi người được tự do đội thêm mũ khác khi đi ngủ, nhưng
tất cả các mũ ấy đều phải ở bên ngoài mũ bảo hiểm y học. Điều hai mươi: Sở sẽ tổ chức các cuộc thi "người đẹp đội mũ"
hoặc "hoa hậu bảo hiểm". Giải nhất là một chiếc mũ mạ vàng, nặng sáu
mươi ký lô, thí sinh đoạt giải sẽ phải đội vào đi một vòng quanh sân khấu. Điều hai mươi mốt: Tất cả những quy định trước đây trái với quy định này
sẽ bị bãi bỏ. Nếu nghĩ ra thêm quy định nào nữa, ban phụ trách an toàn giao
thông sẽ nhanh chóng bổ sung.
KIẾP TRƯỚC BẠN LÀ Bạn có tin là có kiếp trước, kiếp sau không ? Có tin là có vòng luân hồi
không ? Có bao giờ các bạn thắc mắc là không biết kiếp trước và trước trước nữa
mình là ai không ??? ... okie .... nếu có những thắc mắc giống như vậy thì mời
mọi người làm trắc nghiệm sau để tìm hiểu xem 100 năm trước mình là ai nhé ...!

1. Bạn thích đi dạo phố trong những ngày trời lạnh
Có ==> đến câu 2; không ==> đến câu 5
2. Thỉnh thoảng bạn cũng thích ăn mặc hoa hòe một chút
Có ==> đến câu 3; không ==> đến câu 4
3. Bạn luôn cảm thấy tự tin trong công việc đang làm
Có ==> đến câu 16; không ==> đến câu 6
4. Bạn rất thích ngắm sao
Có ==> đến câu 7; không ==> đến câu 8
5. Hẹn đi chơi với nhau vậy mà đứa bạn lại cho bạn leo cây a .
Dĩ nhiên là bạn vô cùng bực bội ==> về câu 2 b . Bạn cảm thấy lo lắng cho
bạn ấy ==> đến câu 9
6. Bạn luôn nhớ rõ ngày sinh của bạn bè thân
Có ==> đến câu 16, không ==> đến câu 9
7. Bạn thường mơ thấy những giấc mơ lãng mạn
Có==> đến câu 8, không ==> đến câu 11
8. Bạn thích gọi điện cho bạn bè để tán dóc
Có ==> về câu 6, không ==> đến câu 9
9. Dường như bạn luôn hiểu được tính khí của những chú chó cưng trong nhà
Có ==> đến câu 21, không==> đến câu 12
10. Với bạn, tương lai là ....
a. điều có thể đoán được => đến câu 14 b. Nào ai biết ngày sau => đến câu
11
11. Hiện tại bạn đang có một đối thủ trong lĩnh vực nào đó mà bạn luôn muốn
chiến thắng
Có => về câu 8, không => về câu 9
12. Vào thời gian rảnh hả, tui thích
a. Đi chơi với bạn bè => đến câu 15 b. Đoàn tụ với gia đình => đến câu 13
13. Bạn đã từng thấy ...ma chưa?
có => về câu 11, không=> đến câu 14
14. Bạn có từng ra khỏi nhà khi chưa đánh răng rửa mặt
Có => đến câu 15, không => về câu 11
15. Mình dễ ngủ lắm, chỉ cần ngả lưng 20 phút là thăng giấc rồi
Có=> đến câu 29, không=> đến câu 33
16. Đang ở trong nhà, đột nhiên bạn nghe tiếng ầm ĩ ngoài ngõ, bạn sẽ ....
a. chạy ngay ra xem có chuyện gì =>đến câu 17 b. chẳng thèm quan tâm=>
đến câu 22
17.Nếu để ý ai đó, bạn sẽ tìm mọi cách để "ngôi sao hiểu lòng tôi"
Có => đến câu 18, không => đến câu 22
18. Bạn đang mơ ước sẽ được đi du học
Có => đến câu 20, không => đến câu 19
19. Bạn luôn vạch kế hoạch ôn tập rõ ràng khi chuẩn bị cho một kì thi
Có=> đến câu 37, không đến câu 24
20. Hic, hic, mình rất hay đánh mất mấy thứ lặt vặt
Có => đến câu 36, không => về câu 19
21. Bạn thích diện áo màu gì hơn ?
Xanh dương => đến câu 22, đỏ> về câu 16
22. Bạn có tật nói hơi bị nhiều
Có => đến câu 23; không => đến câu 26
23.Bạn luôn nhớ đến lỗi lầm của người khác đối với mình
Có => về câu 18, không=> đến câu 24
24. Bạn có tin mấy trò bói toán không
Có=> đến câu 38, không==> đến câu 28
25.Bạn có hay ngủ nướng ??
Có => về câu 21, không => đến câu 26
26. Khai thiệt đi bạn đang có tình cảm đặc biệt với ai đó phải không
Có=> đến câu 27, không => đến câu 30
27. Bạn thật sự thích thú với việc học
Có=>về câu 23, không => đến câu 28
28. Trước khi ngủ bạn thường nghĩ về...
a. Chuyện đã xảy ra hôm nay=> đến câu 32 b. Những việc sẽ làm vào ngày
mai=> đến câu 38 c. Chuyện tương lai=> đến câu 39
29. Khi đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó chưa làm bạn sẽ thực hiện nó ngay
Có=> về câu 25, không=>về câu 26
30. Bạn không muốn tiết lộ cho ai nghe những bí mật của mình
Có=> đến câu 31, không => đến câu 34
31. Khi không ưa ai đó bạn sẽ ...
a . Tỏ thái độ ngay cho họ biết => đến câu 32 b. Vẫn tỏ vẻ bình thường =>về
câu 27
32. Tiền đối với bạn có phải là điều quan trọng nhất
Có=> đến câu 35, không => đến câu 40
33. Bạn thường đoán trước được kết cuộc của một quyển truyện hoặc một bộ
phim
Có=> về câu 29, không => về câu 30
34. Trên TV đang chiếu một đoạn phim có cảnh "mi nhau" nên bố mẹ
không cho bạn xem, bạn sẽ ...
a. Vẫn tiếp tục ngồi xem=> về câu 31 b. Bỏ đi chỗ khác => đến câu 35
35. Với số tiền ba mẹ phát cho mỗi ngày, bạn luôn ....
a . Cảm thấy chẳng thấm vào đâu=> đến câu 41 b. Chi tiêu đúng mục đích và
thật tiết kiệm => KẾT QUẢ L
36. Tuần tới lớp bạn có một tiết kiểm tra bạn sẽ
a. Chuẩn bị bài ngay từ bây giờ=> KẾT QUẢ A b. Đợi nước đến chân mới nhảy
=> KẾT QUẢ B
37. Khi đứng chờ thang máy bạn sẽ
a. Nhấn nút nhiều lần cho đến khi cửa mở mới thôi=>KẾT QUẢ C b. Chỉ nhấn nút
một lần rồi đứng chờ thang máy đến => KẾT QUẢ D
38. Chuông điện thoại reo khi bạn đang tập trung làm việc, bạn sẽ ....
a. Dừng tay để nghe điện thoại => KẾT QUẢ E b. Vẫn chuyên tâm vào việc đang
làm => KẾT QUẢ F
39. Khi bất đồng ý kiến với bố mẹ, bạn thường
a. Suy nghĩ lại xem mình có sai không=> KẾT QUẢ G b. Quyết tâm bảo vệ ý kiến
của mình đến cùng=> KẾT QUẢ H
40. Ban thích làm quen với nhiều bạn bè
Có=> KẾT QUẢ J, Không=>KẾT QUẢ I
41. Đối với bạn cuộc sống sẽ vô cùng tẻ nhạt nếu không có bất kỳ mục tiêu
nào để theo đuổi
Có=>KẾT QUẢ K, Không=> KẾT QUẢ L
Các Bạn sẵn sàng chưa???????? bây giờ là kết quả :
- A: Một hiệp sĩ .Oai dzữ ta
- B: Thủy thủ . Chắc là bạn có máu phiêu lưu dữ lắm đây
- C: "má em hừng đông đi cày bừa, tía em hừng đông đi cày bừa ..:
một nông dân siêng năng
- D: Nhà thơ . Lãng mạn ghê nhỉ
- E: ....oa.... con gái của một nhà quí tộc, xin chúc mừng
- F: hả ... bạn là ... là ..... V.....U....A !!, bệ hạ vạn tuế
- G: Chủ của một khách sạn, cũng không đến nỗi tệ nhỉ
- H: Đồng nghiệp của Notadamus: một nhà tiên tri
- I: Một vũ công, chà, hổng biết trong kiếp này người ta còn sót lại
chút năng khiếu nhảy nhót nào hông ta
- J: hic....hic....hic, xin chia buồn, bạn là cô đầy tớ nhiều chuyện
(nếu con trai thì là anh đầy tớ)
- K: Thợ may . Ráng phát huy sự khéo léo như ....hồi đó nha
- L: Nhà buôn, chà, chắc cũng là phú ông hay phú bà gì đây
Không biết có chính xác không, nhưng vui là.... chính ! Chúc các Bạn vui vẻ
!
10 điều chưa biết về Issac
Newton
Không phủ
nhận Issac Newton là nhà khoa học đại tài, người đặt nền móng cho ngành cơ học,
quang học và vật lý cổ điển. Tuy nhiên có những bí mật về ông mà không phải ai
cũng biết: suýt trở thành nông dân, là nhà giả kim bí mật, cuồng tín Kinh
Thánh, và còn nhiều hơn thế nữa...
1. Bé Newton
suýt chết yểu Năm 1642, đúng vào năm nhà vật lý Galileo
Galilei bị hành hình, bé Isaac Newton chào đời sớm hơn dự kiến đúng vào ngày
Giáng Sinh. Được đặt theo tên cha, người đã mất cách đó hơn 3 tháng, Isaac ốm
yếu và bé nhỏ đến mức có thể đặt vừa vào trong cái bình 1,5 lít - theo lời thân
mẫu ông kể lại. 2. Newton
suýt làm nông dân Sinh ra trong 1 gia đình làm nghề nông, năm 17
tuổi Newton sém chút nữa thì nghe lời mẹ, bỏ học để chăm nom trang trại gia
đình. May mắn làm sao, cậu chàng này không có bàn tay chăn nuôi trồng trọt.
Chẳng lâu sau đó, ông chú Newton đã thuyết phục
được mẹ cậu cho con trai đến học trường Trinity ở Cambridge.
3. Sự thật về Newton và quả táo Theo câu chuyện nổi tiếng do nhà văn Pháp
Voltaire kể lại: một lần đi dạo trong vườn nhà ở dinh thự Woolsthorpe, Newton bị một quả táo rơi
trúng đầu và từ đó nảy ra thuyết “Vạn vật hấp dẫn”. Kỳ thực lúc đó, Newton đang ngồi trong
nhà nhìn ra ngoài cửa sổ thì nhìn thấy táo rơi.
4. Newton
“giấu” các công trình nghiên cứu Newton sớm bộc lộ tài năng xuất chúng từ khi còn
rất trẻ, tuy nhiên trong khoảng thời gian từ năm 21 đến năm 27 tuổi, ông gần
như không tiết lộ bất cứ công trình nghiên cứu nào của mình. Điều này dẫn đến nhiều rắc rối xung quanh việc
chứng thực tác giả sau này. Ví dụ như khi nhà toán học Gottfried Leibniz công
bố công trình nghiên cứu về số vi phân và tích phân, Newton bèn lên tiếng phản đối rằng: chính ông
mới là người phát minh ra nó cách đây rất nhiều năm nhưng không xuất bản. Sự
kiện này trở thành một trong những tranh cãi rùm beng nhất trong lịch sử toán
học: ai mới là tác giả thực sự của phép toán vi phân?
5. Newton
sùng đạo... Rất nhiều người đã sử dụng Định luật Chuyển động
và Định luật vạn vật hấp dẫn để bác bỏ sự tồn tại của Chúa trời. Tuy nhiên,
chính bản thân tác giả lại viết: “Lực hút Trái đất chỉ giải thích sự chuyển động
của các hành tinh nhưng không thể làm rõ ai, khi nào và bằng cách nào đã đưa
các hành tinh vào vị trí chuyển động như vậy. Chính Chúa trời là người điều
khiển và sắp đặt vạn vật. Người là bất diệt, là vĩnh cửu...”.
6. ... nhưng lại hờ hững với Quỷ Satan Dù mang niềm tin mãnh liệt với tôn giáo nhưng Newton lại phản đối kịch
liệt những thuyết giáo liên quan đến ma quỷ, linh hồn. Điều này có vẻ đi ngược
với xu hướng chung của thời đại: vào thế kỷ 17, phần lớn các học giả và giới
trí thức châu Âu đều tin Santan là có thật, họ coi sự bất kính của Newton là
một hành động báng bổ.
7. Newton
bị ám ảnh bởi Kinh Thánh Kinh Thánh là đam mê lớn nhất trong cuộc đời Newton, thậm chí còn lớn
hơn cả các ngành khoa học và nghiên cứu. Trên thực tế, ông đã tính ra ngày hành
hình Chúa Jesu chính xác là vào mùng 3 tháng 4 năm 33 sau Công nguyên, và ngày
sớm nhất nhân loại cận kề nguy cơ diệt vong là năm 2060 sau Công nguyên. “Sấm truyền” này có thể đúng, có thể sai, tuy
nhiên ít nhất một tiên đoán của ông đã trở thành sự thật: người Do Thái đã trở
về mảnh đất Israel.
8. Newton
từng là nhà giả kim Các nghiên cứu về thuật giả kim (biến kim loại
thành vàng) của Newton
được ông giấu kín suốt cuộc đời, bởi theo đạo luật năm 1404 ở Anh, việc sản
xuất vàng và bạc trái phép bị có thể bị khép vào trọng tội.
9. Nhà chức trách chống hàng giả Năm 1696, Newton
đảm nhận vị trí giám sát trong Bộ Ngân khố Anh và được giao trách nhiệm bài trừ
hàng giả. Có vẻ như nhà khoa học rất hăng say với công
việc này: đích thân ông cải trang và lê la tới khắp các quán bar để truy tìm
bằng chứng. Kết quả, ông đã khiến 10 tên làm bạc giả khét tiếng phải cúi đầu
nhận tội.
10. Newton
- chính trị gia kiệm lời Năm 1689, Newton
được bổ nhiệm vào nghị viện Anh và thực hiện bổn phận đó đúng một năm tròn.
Suốt thời gian này, người ta thấy ông nói đúng 1 câu duy nhất: (với người phục
vụ trong quốc hội) “Làm ơn đóng cái cửa sổ lộng gió kia hộ tôi”.

Một chút Tuyên Quang
Lên Tuyên Quang ngất
ngây tình sơn cước Nghe tiếng rừng vang
chim bắt cô kêu Hồn như suối duyềnh
lên theo mỗi bước Bóng ai kia, sim tím
ngát lưng đèo
Chiều phố núi loanh
quanh đường bụi đỏ Khèn lá môi da diết
khúc nhạc rừng Ché rượu cần say ngút
ngàn nắng gió Sương giăng mờ êm dịu
dưới lòng thung
Con gái bản đẹp như
mùa nếp mới Vồng ngực tròn tựa núi
thở nghìn năm Tiếng em hát kéo rừng
xa gần lại Nên thân thương mùi
xôi chõ thơm nồng
Mây chạm mắt cảnh tiên
hay cõi thực Bầu trời xanh vẫn dài
rộng nhường kia Từng mỏm đá triệu năm
rồi vẫn thức Mưa mù bay làm ướt áo
người về
Lên Tuyên Quang ngất
ngây tình sơn cước Trăng trong sông Lô
sóng sánh như mời Đêm thác dội nhập vào
hồn non nước Có tình em nên đỡ nhớ
miền xuôi...
Đêm thành Tuyên
1/9/2007  CÂY ĐA TÂN TRÀO - 2/9/2007
| |