Minh Quân's Blog

Welcome to Minh Quân's Blog
SmilieChào mừng bạn đến với Minh Quân's Blog Chúc bạn có những thời gian thạt vui vẻ ở Minh Quân's Blog SmilieSmilieSmilieSmilie



Truyện cười

Tin nhanh

ÂM NHẠC
 

Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

CHAT- CHIT

Góc ảnh bạn bè-Người thân


                                    
                                     
                               
                                   
                               
vẫn còn nhiều lắm nhưng MÌNH  chưa đưa hình của các bạn lên được để lần sau nha.......!Smilie

   Trong: thư giãn
 

Em mỉm cười, một nụ cười nhẹ bẫng đủ để không ai nhận ra dấu vết của nó, nhưng anh thấy, và anh hiểu ý nghĩa của nụ cười ấy.

pe' Evi!

Bao nhiêu lâu rồi nhỉ, hai tháng, à không, chính xác là 2 tháng và 17 ngày. Nhanh em nhỉ, dường như thời gian cho một tình yêu là quá lâu và cho một lời chia tay thật nhanh . Nhanh choáng váng đến nỗi một buổi nhìn sang bên cạnh, nhìn vào mắt em, anh hiểu, mình đã ko còn là của nhau.

Ai đó từng nói, tình yêu chỉ cần một lý do là yêu. Nhưng chia tay thì bao nhiều lý do cho đủ.

Ngày mình yêu nhau cũng thế. Anh luôn lúng túng mỗi khi em hỏi: "Vì sao anh lại yêu em ?".

Lúng túng thật sự. Không phải vì không yêu, mà vì anh không biết yêu em vì cái gì, chỉ đơn giản là từ buổi chiều hôm đầu tiên gặp nhau, anh biết mình phải yêu em. Như định mệnh vậy. Nó rơi xuống đột ngột đến nỗi anh không nhận ra.

Ừ nhỉ, chiều hôm ấy.

Anh và em học cùng một trường đại học. Ngày nào anh cũng gặp em, vì chúng ta lại học cùng dãy. Em là nhóc năm 1, anh là lão làng năm 4. Già quá em nhỉ, thế nhưng em lại xưng tên với anh, anh cũng không nói gì và xưng lại với em. Anh vẫn không thể quên nét ngạc nhiên đến buồn cười khi em phát hiện ra anh... già hơn em. Trông em lúc ấy như cô nhóc phát hiện ra một chỗ trốn bí mật vậy. Để đến lúc đi ngủ, giây phút em phát hiện ra sự thật... kinh khủng ấy vẫn còn theo anh trong giấc mơ.

Mình bắt đầu yêu nhau như thế em nhỉ, bình thường như bao cặp đôi khác, như bao tình yêu khác. Nhớ buổi hẹn đầu tiên, anh hồi hộp đến nỗi phải lôi thằng bạn thân theo, nó cứ cằn nhằn suốt thôi. Em cũng dẫn theo nhỏ bạn. Buổi tối ấy em nói liến thoắng, em sôi nổi mà không hề ngại ngùng như những cô gái anh gặp trước đây, thẹn thùng một cách giả tạo. Em không thế, em tự nhiên như thể chúng ta đã quen nhau lâu rồi vậy. Anh yêu cái khoảnh khắc ấy biết nhường nào. Anh đã tự cốc đầu mình rằng sao đến giờ mình mới gặp cô bé đáng yêu này được nhỉ. Mà có lẽ cũng tại ông trời, em nhỉ?

Em mang đến một cái gì đó rất khác với anh trước đây. Trước đây của anh chỉ là cái vòng lẩn quẩn học, rồi chán thì đi cà phê với lũ bạn, lâu lâu anh em tụ họp lại lai rai. Hết! Nhiều khi anh thấy chán nản, muốn làm một cái gì đó khác bình thường. Nhưng làm gì bây giờ?
Từ lúc có em, anh suy nghĩ nhiều hơn, làm sao để em vui, làm sao để em yêu anh nhiều hơn nữa và làm gì cho cả tình yêu của cả hai đứa.
Em hài hước, về khoản này là giống anh nhất. Còn lại, em khác anh hoàn toàn. Thật thế!

Em trẻ con làm anh nhiều khi phát bực, em nhạy cảm nên toàn lo vẩn vơ. Em yếu đuối như một cô bé con vậy. Bên em, anh muốn mình thật mạnh mẽ, thật nhiều tình yêu thương để khoả lấp đi những lo lắng, những nghi ngại trong em. Nhưng... bao nhiêu cho đủ ?

Nhớ có lần em muốn mình phải làm cái gì đó thật lãng mạn. Thế là hai đứa gửi xe, đi dạo bộ. Đang đi, bỗng em reo lên:

"Tối nay có trăng kìa anh!"

Bất giác anh nhìn lên, ừ nhỉ, có trăng, sáng thật. Rồi nhìn sang em, vẫn còn vui sướng vì cái sự phát hiện ra trăng của mình, như thể trên đời này chỉ mình em thấy trăng thôi. Em là thế, ngộ nghĩnh, có thể vui vì một điều gì đó rất bình thường. Nhiều khi đến kỳ lạ. Cứ thế em cuốn anh theo, một cách tự nhiên, anh nhận ra rằng mình càng yêu em hơn. Nhưng ngu ngốc thay, anh không nhận ra rằng em cũng thế.

Rồi cái ôm đầu tiên. Em nói em rất thích được ôm từ phía sau, vì nó làm em cảm thấy ấm áp và được che chở thật an toàn. Khi anh ôm em, em giật mình. Và rồi em ngoan ngoãn, bình yên trong vòng tay anh. Khi ấy anh cảm thấy mình thật hạnh phúc. Và khi ấy anh mới biết yêu và được yêu thật kỳ diệu...

Em luôn hỏi:

"Vì sao anh luôn ấm mà em lại lạnh thế?"

Có lẽ vì mình yêu nhau khi mùa đông. Tay em lúc nào cũng lạnh. Anh đều phải ấp trong tay mình nó mới ấm lại được. Mỗi lần như thế em thích lắm. Em luôn nũng nịu than lạnh để được ấp trong tay anh. Tình yêu thật ấm áp!

Em không biết uống cà phê, thế là mỗi lần mình đi uống nước, anh lại tập cho em uống. Anh đút từng muỗng, em nhăn mặt như con nít uống thuốc vậy, nhìn rất đáng yêu. Anh không biết rằng em chịu tập uống nó vì anh, vì anh rất thích uống cà phê, vì em muốn được cùng anh thưởng thức vị nồng và ấm sực của nó khi mùa đông về. Cho đến lúc này anh vẫn không nhận ra là em cũng rất yêu anh.

Anh không nhận ra...

Nên anh đã để em ra đi...

Hôm ấy, em bảo anh không đánh mất em, anh chỉ để em ra đi thôi.
Đêm đó, anh đã suy nghĩ. Và lần đầu tiên anh nhận ra rằng em yêu anh, yêu rất nhiều. Anh đã tự mắng mình như một thằng ngốc!
Vì anh đã không tin tưởng vào tình yêu của em. Anh bắt em phải chờ đợi để xác định lại tình cảm của mình. Nhưng đã yêu thì xác định gì nữa.

Em mệt mỏi!

Cũng đúng thôi, vì anh không có lòng tin vào tình yêu này, anh đã trở nên yếu đuối từ lúc nào cũng không rõ nữa...

Ngày mình chia tay
Trời vẫn còn đông...
Đông cho trời và đông cho lòng người...

Tình cờ thay, hôm nay, anh lại gặp em ở một quán cà phê mới mở. Anh mới nhớ ra rằng ngày trước em có sở thích khám phá những quán nước mới và thích đi một mình. Anh không hiểu vì một mình thì buồn lắm, em chỉ cười vì chính em cũng không hiểu được cái sở thích kỳ quặc ấy của mình.

Em vẫn thế, vẫn mái tóc đen dài để tự nhiên, vẫn cái áo cổ lọ màu cam chói chang mà em bảo mùa đông u ám nên phải mặc những màu tươi như thế, nhưng anh hiểu còn một lý do nữa là vì em sợ nỗi buồn, sợ sự cô độc...

Nhưng hôm nay, cô nhóc vẫn mảnh khảnh, bên chiếc bàn nhỏ bé, trên mặt vẫn còn vương vài giọt mưa. Bất giác anh muốn đến lau cho em, nhưng sựng lại, ừ nhỉ, đâu có được, mình đã để em đi rồi mà. Em đã không là của mình nữa rồi.

Em đang lơ đãng nhìn đi đâu đó, không phát hiện ra anh. Phải suy nghĩ một hồi lâu, anh quyết định sẽ đến chào em, cái cảm giác là những người xa lạ làm anh thấy khó chịu. Vừa dợm bước, anh đã thấy em đứng lên, mỉm cười rất tươi, nụ cười dành cho một ai đó sắp bước vào.

Một chàng trai. Sao lại như thế?
Phải rồi, mình chia tay rồi mà!
Em tìm hiểu và yêu một người mới cũng là chuyện bình thường thôi. Bình thường thôi!

Hai người trò chuyện rất vui vẻ, người ấy đưa tay lau những giọt nước trên mặt em, em đưa đôi tay nhỏ bé chỉnh cổ áo cho người ấy, những cử chỉ trìu mến dành cho một người khác. Không phải anh!

Phải rồi. Mình chia tay nhau rồi mà!

Rồi hai người đứng dậy, hình như phải đi đâu đó. Bất giác, anh muốn chạy đến và níu tay em lại, bất giác anh thấy mình bất lực, ngu ngốc như cái thằng mà mấy tháng trước đã để em ra đi...

Và bất giác, em quay về phía anh, chính xác là nhìn vào mắt anh, em thoáng cười, nụ cười nhẹ đủ để không ai nhận ra dấu vết của nó, nhưng anh hiểu và nhận ra nụ cười đó.

Em đi rồi, ngồi một mình trong quán, lại bất giác, anh tự hỏi:

"Không biết em đã uống cà phê được chưa?"

Và bất giác anh lấy điện thoại, vào danh bạ, tìm đến tên em. Nhưng đâu mất rồi nhỉ?

Phải rồi, mình đã chia tay!


 

 
Thông tin cá nhân

anhsaobuon
Họ tên: TÔNY-NGUYỄN
Nghề nghiệp: Đạp xích lô
Yahoo: haclongquytu2008  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Anh chỉ mang đến cho em toàn là đau khổ ... Có lẽ vì vậy mà em yêu Anh. Bởi vì niềm vui thì dễ quên, còn đau khổ thì không bao giờ . anh yêu em và mãi mãi chỉ mình em thôi.......!


(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30

Truyện Cười

Anh xin thề

sáng tác: sưu tầm

Trong xí nghiệp nọ có một anh nổi tiếng là hay nói tục. Nói tục tới mức quen mồm.


Anh ta có cô bạn gái, muốn đến nhà cô ta chơi, cô gái thì ngại nỗi nhỡ anh ta quen mồm nói tục thì bố mẹ chê cười. Biết được tâm sự đó, anh ta an ủi:

- Em cứ yên tâm đi, đừng nghe bạn mồm thối như *** ấy đơm đặt. Anh từ bây giờ sẽ không nói tục nữa đâu.

- Ðấy anh vừa nói tục là gì?

Anh chàng gân cổ lên cãi:

- Nói vậy mà là tục à, anh nói thối như *** là sự thật đấy chứ.

- Nói vậy cũng không được! Anh p hải hứa không nói tục nữa thì em mới cho anh về nhà em.

- Ðược rồi. - Chàng trai nói ngay - Anh xin thề sẽ không nói tục nữa, mả cha mả mẹ đứa nào mà nói dối em. Nếu anh chót dại thì cứ lấy phân gio, *** đái tống vào mồm anh. Thôi cho anh về ra mắt với ông bô, bà bô em đi. Anh muốn đến nhà em lắm, tiên sư bố mấy đời nhà đứa nào mà nói dối với em.Smilie




Những tâm sự bạn trẻ

Vẫn yêu em cho dù mình đã cách rời
Vẫn yêu em cho dù tình đã đỗi thay
Vẫn yêu em và mong em sẽ thứ tha
Vẫn yêu em và mong em chưa tan biến

Chẳng đôi khi em buồn vì anh hửng hờ
Chẳng đôi khi em buồn cuộc tình đắng cay
Chắc đôi khi vì anh xa em phút giây
Để hôm nay chợt em xa anh mãi mãi

Rồi ngày mai đường không bước chân em về
Bàn chân anh đi hoài lẻ loi
Vườn hoa cũng không còn thấy đôi nhân tình
Ngồi bên nhau những ngày dấu yêu

ĐK:
Về bên anh như ngày xưa ấy
Có 2 người thì thầm dưới trăng
Có 2 người nguyện thề với nhau
Sẽ đi cùng đường đời mai sau

Về bên anh như ngày xưa ấy
Để đôi mình chẳng còn cách xa
Để ân tình mình lại ấm êm
Tuyết có còn vây kín giá băng lòng em.



Tuyên Ngôn Sinh Viên

---------------------->Tuyên Ngôn Sinh Viên<------------------------

!! Hỡi toàn thể sinh Viên !!

Chúng ta muốn an lành, chúng ta phải nhân nhượng!!Nhưng chúng ta càng nhân nhượng, bọn giảng viên càng lấn tới.Bởi vì chúng quyết cho chúng ta rớt một lần nữa.
Không ! Chúng ta thà hi sinh tất cả chứ không để bị đuổi, nhất định không để thi lại ....!
Chúng ta phải đứng lên !
Bất kỳ sinh viên nào, dù năm hay nữ, dù thằng giỏi hay thằng đần. không chia mập gầp hay cao thấp. Hễ là sinh viên thì phải làm mọi cách để thi tốt.
Ai có sức dùng sức, ai có đầu dùng đầu. Không có sức, có đầu thì phải quay cóp, sử đúng tài liệu ....v v .Ai cũng phải ra sức chống bọn giảng viên, bọn phòng đào tạo.
Giờ đứng lên đã đến. Ta phải chấp nhận hi sinh rất nhiều để vượt qua các kỳ thi, để không bị thi lại...~~~~
Dù phải cày, dù phải trâu bò, dù cho nhân sắc tàn phai...., dù phải lừa thầy, phản bạn.. nhưng.. với tấm lòng sẵn sàng hi sinh...sẵn sàng chấp nhận bi đuổi học .. thắng lợi nhất định về ta...
Tôi nói các bạn nghe rõ không !!!!!!!!!!!~~~~..>....>....>..
Trích trong lời kêu gọi sinh viên kháng chiến - đọc trong ngày khai giảng 5-9-2006


THƠ TÌNH


(**) Nếu ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình,hãy cứ dịu dàng với bạn thân vì ta không.
Làm điều gì sai trái cả tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi !!!

(**)Lời Than Thở Của Tình Yêu!!!!!!!!!!!
(**) Tình yêu là thế đấy các bạn,đắng cay đâu chỉ đến với riêng ai,đôi khi nhờ thế
Ta mới nhận ra chân lí tình yêu,hạnh phúc nào mà không đổi bằng nước mắt.Hãy yêu và cảm nhận. Cuộc sống đã ban cho các bạn tất cả những gì tốt đẹp nhất đừng cố trốn chạy dù đó
Là thiên đường hay địa ngục.Không có sự hoàn hảo tuyệt đối trong mỗi con người mà có chăng Cũng chỉ trong mắt người đối diện.Đời là thế...trớ trêu...và bi thảm. Hỡi thế gian
Tình là gì mà sao tui khổ thế này......Nhưng hãy cứ yêu,yêu một cách chân thành rồi bạn Sẽ nhận được những gì xứng đáng nhất,đời sẽ không bất công với bất cứ ai..........(**)
(**) Bạn hãy chọn một người mà muốn những thứ tốt nhất đến với bạn và sẵn sàng để sự
Vui vẻ của bạn trên hết mọi thứ, trên cả sự vui vẻ của chính mình. Bạn hãy
Chọn người mà bạn có thể cùng tâm sự, chia sẻ niềm vui với nỗi buồn, sẵn sàng
ôm bạn vào lòng khi cần thiết và hoàn toàn hiểu rõ tất cả về bạn và những
Gì bạn muốn. Bạn hãy chọn người mà chịu bỏ hết tất cả thời gian quý báu của
Họ để đến với bạn và không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì ngoại trừ được
Nghe lời nói dịu dàng của bạn và làm một nơi nương tựa tốt nhất khi bạn cần đến ! (**) !



 


Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - VnVista.com