Tôi khóc khi thái hành hoặc chạy xe nhanh để gió tạt vào mắt. Nhưng đó liệu có gọi là khóc?
Tôi đã từng khóc tất cả những khi nào có thể khóc... khóc những lúc chẳng có gì để khóc cả. Khóc giống như rửa mắt, để mắt sạch và nhìn tốt hơn.
Tôi đã từng khóc ngay khi tôi đang vui, khóc khi đang làm việc mình yêu thích như đang ở trong võ đường. Mọi người vẫn thường im lặng tin là tôi bị ngạt mũi hoặc bụi vào mắt nên mới khóc như vậy, hoặc vì họ tế nhị không muốn làm tôi ngại nên không bao giờ hỏi lí do.
Nhưng ... nhiều khi cũng khóc , nhưng khóc không thành nước mắt và cũng chẳng thành tiếng nữa , khi đó nước mắt chảy ngược vào trong tim và nghẹn đắng nơi cổ họng ---> đau ... Vì sao khi nuốt nước mắt ngược vào trong cổ họng cứ nghẹn lại, đau như thế nhỉ? Linh sẽ khóc khi bị ấm ức và người đó lắng nghe, chỉ cần là qua điện thoại thôi, như thế cũng đủ lắm rồi.
Còn bạn tôi thì mỗi lần bị hắt xí hơi là nước mắt lại rơi , đến nỗi lớp đặt câu rất nghộ nghĩnh ( Hắt xì hơi nước mắt rơi )
- Vốn là một cô bé tinh nghịch, hiếu động, lại xinh xắn, dễ ưa nên từ lâu, tôi đã lọt vào mắt xanh của không ít người bạn trai. Tính tình tôi cởi mở nên tôi giao lưu với khá nhiều bạn bè. Tình cờ , tôi gặp anh- một chàng trai thông minh với mái tóc bồng bềnh mà theo tôi: nó thật ấn tượng. Chúng tôi chơi với nhau, thân thiết, gắn bó. Thời gian cứ lặng lẽ trôi mà đối với tôi, đó là một quãng thời gian đẹp đẽ, thơ mộng nhất của một cô bé với những rung động đầu đời.
- Nhưng rồi, một ngày kia, cái tuổi thơ êm đềm của tôi đã có một sự biến động dữ dội. Anh theo gia đình sang Úc lập nghiệp. Tôi bàng hoàng khi nghĩ đến giờ phút chia tay. Và đối với tôi, đó chỉ như là một giấc mộng, đúng hơn, một cơn ác mộng. Có một điều làm cho tôi đau khổ hơn thế nữa.
- Tôi biết, tôi đã mang trong mình một hình hài bé nhỏ, một sinh mệnh thiêng liêng mà chúa trời đã gửi tặng cho những tháng ngày êm đẹp của tôi. Anh đi. Tôi như bừng tỉnh. Tuổi 15! Vâng ! Cái tuổi ngọt ngào, thơ ngây, trong trắng và tròn vành vạnh như vầng trăng sáng lung linh giữa bầu trời mênh mông, rộng lớn. Những ngày tháng sau đó của tôi là những ngày mà tôi sống trong nỗi lo lắng, sợ hãi. Mẹ biết…mẹ không cho phép tôi giữ đứa trẻ và bắt tôi phải ruồng bỏ đứa trẻ khỏi thế gian này. Tôi khóc lóc van xin mẹ…Trời ơi ! Tôi không thể bỏ đứa con đầu đời của tôi được. Lương tâm không cho phép tôi làm như thế. Nhưng… tất cả những giọt nước mắt của tôi đều trở nên vô nghĩa trước sự dứt khoát và cương nghị của mẹ - người phụ nữ dày dạn kinh nghiệm của trường đời. Thế là hết…những ngáy tháng còn lại là những chuỗi ngày dài đau đớn với bao nỗi dằn vặt, xót xa trong tôi.
- Tôi sống như cái bóng. -Ôi ! Đứa con đầu đời bé bỏng của tôi !Trời ơi !… - Con ơi ! … - Mẹ mất con rồi !Con ơi !…Con !… - Tất cả đối với tôi lúc ấy là một nỗi đau đớn, tuyệt vọng, xót xa. Cứ mỗi lần nhắm mắt lại, hình ảnh đứa con bé bỏng, vô tội ấy lại hiện lên trong tâm tư tôi. Tôi đuổi theo…Tôi kiệt sức…Bao đêm vẫn cứ thế trôi qua. Cái không gian vắng vẻ, lặng ngắt của màn đêm làm tôi khiếp đảm. Tôi sợ hãi. Hình ảnh đứa con luôn là nỗi ám ảnh trong tâm trí tôi. Mẹ - người đã thấu hiểu tất cả những nỗi đau của tôi. Bởi, mẹ cũng đã có một thời con gái, từng trải qua cái tuổi mơ mộng, dại khờ. Mẹ đã an ủi, động viên tôi, nâng bước tôi lên, kéo cái thể xác của tôi ra khỏi vũng bùn đen tối mà tôi tưởng chừng không có có lối thoát. Tôi tưởng như mình sẽ đầu hàng, sẽ kiệt sức, sẽ gục ngã. Nhưng- chính cái lúc tôi thấy mình kiệt sức lại là lúc tôi hiểu cuộc đời này đẹp đẽ biết nhường nào. Tôi cố hết sức -cái sức lực đã quá tàn tạ và mong manh để mà giãy giụa, thoát ra khỏi vũng bùn đen tối đang cố nhấn chìm tôi xuống. Và- nghị lực sống đã giúp tôi chiến thắng. - Tôi hiểu rằng: Tôi chưa mất hết niềm tin. Một con đường dài vẫn đang chờ tôi ở phía trước. Thượng đế đã sinh ra con người và mỗi con người được sinh ra là để lại một dấu ấn đẹp cho cuộc đời chứ không phải để tan biến vào cát bụi.
Khóc ư ...ĐT chẳng thể nói hết đc những lí do khiến ĐT khóc ,bạn bè gọi là mít ướt mà . Ba năm cấp 3 có lẽ là thời gian ĐT khóc nhiều nhất , khóc cho mình , khóc cho người khác . Lớp có chuyện buồn ...khóc , nhắc hoài mà lũ bạn ko chịu nghe ...khóc , lớp thua bóng đá ...khóc , nhớ người ta ...khóc , đứng một mính ...khóc nốt ...vân vân và vân vân . .
==> Em gái ơi khóc giỏi thế Chỉ chị cách khóc với nào. thèm khóc quá
QUOTE
Khóc ư ? Đã lâu lắm mình chưa hề khóc dù rất muốn khóc thật nhiều nhưng nước mắt lại không hề rơi ra dù chỉ là một giọt cho dù lúc đó rất buồn
QUOTE
Hix. Có những sự việc xảy ra muốn khóc mà nước mắt ko chảy thành dòng nó lại lội ngược vào trong. Đến lúc khóc được thì hôm sau lại mệt lăn đùng ra ốm.Dầu sao khóc hay không khóc thì tôi vẫn là tôi và bạn vẫn là bạn. Tốt nhất cuộc đời của chúng ta đừng bao giờ gặp những dòng nước mắt.
Ông này vô duyên, vấn đề cực kì nghiêm túc, cực kỳ to tát thế mà ông cứ tưởng tôi đùa hả? Thái hành thì chỉ là chảy nước mắt thôi. Còn khóc bằng cảm xúc thật sự kìa Khóc thế này này
khóc à, lần cuối tui khóc khi nào nhỉ.. ? à nhớ roài, lần cuối tui khóc khi, chia tay với mối tình đầu của mình, còn bây giờ thì cho dù có xảy ra chuyện gì đi nữa thì tui vẫn cười, cười mà nuốt nước mắt vào trong lòng, cười cho vui nhà vui cửa............cười và cười...............
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
Bánh Mì Phải Cóa Pate.... Làm Trai Phải Coá Máu Dê Trong Người....
Mèo nổi tiếng là mít ướt mừ, nên lúc nào cũng có thể khóc! Lúc đau buồn nhất, lúc vui sướng nhất, hay lúc tức wá cũng khóc... Khi xem 1 bộ phim, nghe 1 bài nhạc cũng khóc cho được. Nhiều lúc Mèo cũng sợ cái tật này của mình ghê!!! Nhưng đã gọi là tật thì khó sửa lém!
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
LOVE IS NOT FOOL DREAMS COMES TRUE I' LL ALWAYS BE WITH YOU...
Hoa hồng tỉ muội : Khi được tặng, nếu là bạn trai thì cần hiểu rằng - Bạn là một đứa em ngoan. ---------hi..i..i..i-----------------(^-^)-------hi..i..i-----------------
Tuổi trẻ cần cả tình yêu và tình bạn. Tình yêu làm tuổi trẻ rực rỡ, còn tình bạn lại làm cho nó ngọt ngào.
Ông này vô duyên, vấn đề cực kì nghiêm túc, cực kỳ to tát thế mà ông cứ tưởng tôi đùa hả? Thái hành thì chỉ là chảy nước mắt thôi. Còn khóc bằng cảm xúc thật sự kìa Khóc thế này này
Muốn có cảm xúc thì cũng dễ thui Ví dụ khóc trong sợ hãi: pà hãy lấy một cái gương để chước mặt rồi cứ nhìn về hướng đó, sau đó tắt hết đèn đi, lấy cái đèn pin chĩa về hướng đó bất ngờ bật lên xẽ thấy một khuôn mặt cực kì đáng sợ
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi Xì-Cu-La: Jul 26 2006, 12:55 PM
Nhóm tui ai cũng khóc lúc mới sinh ra cho đến lúc 3 tuổi là hết khóc ( con trai mà nị khóc thì sợ bị chọc nên đâu ai dám khóc) còn tui thì chắc khóc không ra nước mắt vì nó vào trong rồi còn đâu mà chảy ra nữa
mới hum nọ thui ... hum thứ 3 ( tuần này ) ... anthony vừa bị 1 thằng bạn đấm cho sưng hàm luôn ... đau thì có đau ... khóc thì có khóc ... nhưng lúc đó đang trong hoàn cảnh, cho nên anthony lúc đó khóc vì nhục chứ ko phải khóc vì đau !!!