Tôi khóc khi thái hành hoặc chạy xe nhanh để gió tạt vào mắt. Nhưng đó liệu có gọi là khóc?
Tôi đã từng khóc tất cả những khi nào có thể khóc... khóc những lúc chẳng có gì để khóc cả. Khóc giống như rửa mắt, để mắt sạch và nhìn tốt hơn.
Tôi đã từng khóc ngay khi tôi đang vui, khóc khi đang làm việc mình yêu thích như đang ở trong võ đường. Mọi người vẫn thường im lặng tin là tôi bị ngạt mũi hoặc bụi vào mắt nên mới khóc như vậy, hoặc vì họ tế nhị không muốn làm tôi ngại nên không bao giờ hỏi lí do.
Nhưng ... nhiều khi cũng khóc , nhưng khóc không thành nước mắt và cũng chẳng thành tiếng nữa , khi đó nước mắt chảy ngược vào trong tim và nghẹn đắng nơi cổ họng ---> đau ... Vì sao khi nuốt nước mắt ngược vào trong cổ họng cứ nghẹn lại, đau như thế nhỉ? Linh sẽ khóc khi bị ấm ức và người đó lắng nghe, chỉ cần là qua điện thoại thôi, như thế cũng đủ lắm rồi.
Còn bạn tôi thì mỗi lần bị hắt xí hơi là nước mắt lại rơi , đến nỗi lớp đặt câu rất nghộ nghĩnh ( Hắt xì hơi nước mắt rơi )
- Vốn là một cô bé tinh nghịch, hiếu động, lại xinh xắn, dễ ưa nên từ lâu, tôi đã lọt vào mắt xanh của không ít người bạn trai. Tính tình tôi cởi mở nên tôi giao lưu với khá nhiều bạn bè. Tình cờ , tôi gặp anh- một chàng trai thông minh với mái tóc bồng bềnh mà theo tôi: nó thật ấn tượng. Chúng tôi chơi với nhau, thân thiết, gắn bó. Thời gian cứ lặng lẽ trôi mà đối với tôi, đó là một quãng thời gian đẹp đẽ, thơ mộng nhất của một cô bé với những rung động đầu đời.
- Nhưng rồi, một ngày kia, cái tuổi thơ êm đềm của tôi đã có một sự biến động dữ dội. Anh theo gia đình sang Úc lập nghiệp. Tôi bàng hoàng khi nghĩ đến giờ phút chia tay. Và đối với tôi, đó chỉ như là một giấc mộng, đúng hơn, một cơn ác mộng. Có một điều làm cho tôi đau khổ hơn thế nữa.
- Tôi biết, tôi đã mang trong mình một hình hài bé nhỏ, một sinh mệnh thiêng liêng mà chúa trời đã gửi tặng cho những tháng ngày êm đẹp của tôi. Anh đi. Tôi như bừng tỉnh. Tuổi 15! Vâng ! Cái tuổi ngọt ngào, thơ ngây, trong trắng và tròn vành vạnh như vầng trăng sáng lung linh giữa bầu trời mênh mông, rộng lớn. Những ngày tháng sau đó của tôi là những ngày mà tôi sống trong nỗi lo lắng, sợ hãi. Mẹ biết…mẹ không cho phép tôi giữ đứa trẻ và bắt tôi phải ruồng bỏ đứa trẻ khỏi thế gian này. Tôi khóc lóc van xin mẹ…Trời ơi ! Tôi không thể bỏ đứa con đầu đời của tôi được. Lương tâm không cho phép tôi làm như thế. Nhưng… tất cả những giọt nước mắt của tôi đều trở nên vô nghĩa trước sự dứt khoát và cương nghị của mẹ - người phụ nữ dày dạn kinh nghiệm của trường đời. Thế là hết…những ngáy tháng còn lại là những chuỗi ngày dài đau đớn với bao nỗi dằn vặt, xót xa trong tôi.
- Tôi sống như cái bóng. -Ôi ! Đứa con đầu đời bé bỏng của tôi !Trời ơi !… - Con ơi ! … - Mẹ mất con rồi !Con ơi !…Con !… - Tất cả đối với tôi lúc ấy là một nỗi đau đớn, tuyệt vọng, xót xa. Cứ mỗi lần nhắm mắt lại, hình ảnh đứa con bé bỏng, vô tội ấy lại hiện lên trong tâm tư tôi. Tôi đuổi theo…Tôi kiệt sức…Bao đêm vẫn cứ thế trôi qua. Cái không gian vắng vẻ, lặng ngắt của màn đêm làm tôi khiếp đảm. Tôi sợ hãi. Hình ảnh đứa con luôn là nỗi ám ảnh trong tâm trí tôi. Mẹ - người đã thấu hiểu tất cả những nỗi đau của tôi. Bởi, mẹ cũng đã có một thời con gái, từng trải qua cái tuổi mơ mộng, dại khờ. Mẹ đã an ủi, động viên tôi, nâng bước tôi lên, kéo cái thể xác của tôi ra khỏi vũng bùn đen tối mà tôi tưởng chừng không có có lối thoát. Tôi tưởng như mình sẽ đầu hàng, sẽ kiệt sức, sẽ gục ngã. Nhưng- chính cái lúc tôi thấy mình kiệt sức lại là lúc tôi hiểu cuộc đời này đẹp đẽ biết nhường nào. Tôi cố hết sức -cái sức lực đã quá tàn tạ và mong manh để mà giãy giụa, thoát ra khỏi vũng bùn đen tối đang cố nhấn chìm tôi xuống. Và- nghị lực sống đã giúp tôi chiến thắng. - Tôi hiểu rằng: Tôi chưa mất hết niềm tin. Một con đường dài vẫn đang chờ tôi ở phía trước. Thượng đế đã sinh ra con người và mỗi con người được sinh ra là để lại một dấu ấn đẹp cho cuộc đời chứ không phải để tan biến vào cát bụi.
<div class='bbimg'><img src=''(http://i58.photobucket.com/albums/g254/tnt25251325/embanday.jpgA?nh hien gio ko hien thi duoc)' title='VnVista Forum Image' /></div>
Tình yêu là gì mà dôi lứa thề nguyền sống chết /Cắt máu ăn thề.
câu hỏi nì tình cảm quá ta haaaaa(hàn quốc ) tui khóc hả: lúc nào thích thì khóc ,cho đỡ mỏi mắt hiiiiiiiiii sao ko,khóc cũng là một cách bảo vệ mắt đó
khóc ư ....có thể tôi đã từng khóc ....đã từng như 1 đứa con nít bị đánh. nhưng sao bây giờ cảm giác được khóc đối với tôi qua xa vời...có lẽ tôi đã mất đi cảm giác được khóc vì 1 lời hứa "không bao giờ được khóc,để làm mình trở nên mạnh mẽ hơn ".tôi đã mất cảm giác khóc thật rồi .....gần đây tôi gặp 1 cảm giác rất lạ và dường như nó chưa bao giờ đến với tôi .........khóc lên tiếng cười có lẽ do uất ức, đau đến tuột cùng tạo ra cảm giác đó ....từ lúc đó tôi như con người vô cảm và có lẽ cũng đã biến con người tôi thay đỗi 180* ...tôi cũng ko hiễu về từ khóc cho lắm ...
Khóc thì nhiều lần lắm ...Thường là khóc vì bố mẹ đáng sợ quá ! Họ ko hiểu mình ...giá mà lúc ấy có ai nghe mình khoc nhỉ ( chưa bao giờ được như thế) ,chỉ cần nghe thôi..ko phải làm gì hết....vì như thế cũng đủ để cảm nhận rằng cuộc đời này còn có ai đó dành riêng cho mình
Khóc à ! Con gái thì mau nước mắt , trong bkỳ hoàn cảnh nào ! Con trai thì ( ví dụ là tôi ) Tôi khóc khi thấy mẹ tôi mỉm cười khi đi bán hàng về với cái áo ướt át nc mưa và mồ hôi . Tôi khóc khi thấy 1 ông lão mù đi làm thợ khoá trên Hồ Gươm. Tôi khóc trong ngày chia tay lớp cũ . ..... Và con trai hok như con gái là hơi 1 chút là khóc ! Con trai ít khóc nên quí trọng giọt nc mắt của mình, chỉ khóc vào những lúc đáng khóc thôi !
Tôi khóc rất nhiều rùi. Có rất nhiều nguyên nhân, có khi chỉ ngồi một mình vậy thôi không có gì cũng khóc. Khóc làm cho tôi cảm thấy bớt cô đơn và cũng để giải tỏa tinh thần( bó tay >_<)
Tại seo con trai lại thế nhỉ...khóc ko xấu..dzị mừ có người cả đời ko rơi một giọt nước mắt ....người như vậy đáng sợ lém,,,,,,chắc trái tim hóa đá rùi....
Khóc à ! Con gái thì mau nước mắt , trong bkỳ hoàn cảnh nào ! ..... Và con trai hok như con gái là hơi 1 chút là khóc ! Con trai ít khóc nên quí trọng giọt nc mắt của mình, chỉ khóc vào những lúc đáng khóc thôi !
con trai thấy wc ko mí thèng cầu thủ khóc đó.......thua thì thui.......làm gì mà khóc......ai biễu đá dzỡ........khóc mà cũng fân biệt thì bonghonglua ai cũng có nỗi niềm lúc khóc........chẳng lẽ con gái khóc là ko tốt à......chỉ có con trai mới được quyền tốt thôi sao.......nước mắt của con trai coi dzậy chứ ko đáng giá = con gái đâu
QUOTE(kitty19862000 @ Aug 25 2006, 08:27 AM)
Tại seo con trai lại thế nhỉ...khóc ko xấu..dzị mừ có người cả đời ko rơi một giọt nước mắt ....người như vậy đáng sợ lém,,,,,,chắc trái tim hóa đá rùi....
tôi đã khóc khi........rời xa người tôi yêu lúc di du học
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
I stand alone in the darkness...sunshine in my eyes...I'm the dust in the wind. I'm the star in the northern sky...I never stayed anywhere.....would you wait for me forever!!!!!!![SIZE=14]
ai cũng có nỗi niềm lúc khóc........chẳng lẽ con gái khóc là ko tốt à......chỉ có con trai mới được quyền tốt thôi sao.......nước mắt của con trai coi dzậy chứ ko đáng giá = con gái đâu
Con trai hay con gái khóc cũng tốt và đáng giá như nhau . Nhưng vấn đề ở chỗ là con j` thì con chứ khóc thì nên khóc đúng lúc chứ hok nên bạ đâu cũng chán lắm ! Đúng hok bonghonglua
k0 j` đáng giá = những giọt nước mắt cuỉa bạn và những người đáng giá sẽ k0 bao j`o` làm bạn khóc cho nên living thấy họ chẳng đáng để living khóc nên lại thôi ^_^
==> Chị thích câu nói này lắm, nhưng mà chị ko hoàn toàn đồng ý với đoạn cuối. Đâu phải ai làm mình khóc cũng là những người không đáng giá, phãi ko em? . Dù sao thì chị cũng đang thèm khóc quá. Lâu lắm rồi ko thấy nước mắt rơi dù lòng đau vô hạn. Làm sao để nước mắt đừng chảy ngược vào trong cho nhẹ lòng nhỉ?
To: phuong_hoang_lua: Chữ ký của bạn tuyệt quá. Có bán lại ko ?
chùi 1000dong khoc củng nhiều lắm ..ngày nhỏ thì khóc do mẹ dánh.hichic dau diếng lun .do ko dc di chơi ..nhiều lém ..... lớn lên khóc củng nhiều ...nhưng ai hỏi thì chỉ một lý do duy nhất dc nói ra.....À bụi bay vào mắt dó mà..ko sao cả dâu
@DH: bonghonglua hùi nhỏ nước mắt thường xuyên chảy ngược noí ko ai tin nhưng trong nghề là chịn thường xuyên lúc về vn gặp mấy đưá bạn cũ nó noí có bài giọt nước mắt chảy ngược của MBK nghe thử thì cười wá trùi