Thông tin cá nhân
Bạn bè
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Bình luận mới
(♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Truyện cười
đôi lời trái tim chưa nói
hop thoai
thích 1 người _em có thích tôi
![]() -Thích một người là ngồi vào bất kì chiếc bàn nào trong lớp cũng muốn hý hoáy tên người đó lên mặt bàn. -Thích một người là lúc nào trong đầu cũng đầy ắp những thứ về người ấy, khi có một chút gì đó liên quan là ngay lập tức :"ah, cái này hắn có!" -Thích một người là khi người đó có những điểm mình không thể mê được nhưng vẫn tìm được những lí do chính đáng để thông cảm. -Thích một người là mong chờ tiếng chuông điện thoại của người ta, cầm ống nghe đôi khi không biết fải nói gì, không còn gì để nói, mỏi tay ơi là mỏi vẫn không bỏ xuống. - Thích một người là khi đã chuẩn bị rất kĩ những gì cần phải nói nhưng đến lúc gặp thì quên hết và sau khi gặp, mặc dù rất muốn vẫn không thể nhớ đã nói những gì. -Thích một người là sẵn sàng đi cùng người đó đến những nơi người ấy thích mà mình cực kì ghét. - khong the quen em
Cuộc đời em là một cơn mộng kéo dài . Nó trôi qua thật êm đềm và tĩnh lặng em chìm đắm trong cơn mơ đó tưởng chừng như không bao giờ tỉnh giấc và để rồi vào một ngày đẹp trời emđã choàng tỉnh cơn mộng đó vì đã có một người con trai đến đánh thức con tim tình yêu đang ngủ say của em dậy . Người con trai ấy có tên .... - là anh đó ![]() ghét em lắm
Ghét ^^ ![]() Tình cờ gặp lại anh xưa Tình cờ gặp lại anh xưa Bao kỉ niệm bỗng gọi nhau sống dậy Tháng ngày cũ như những con thuyền giấy Trôi đi rồi .. sao trở lại nhói đau Nhoẻn miệng chào nhau Mà nghe lòng chua xót Em bước qua thật vội Để tránh nước mắt rơi Anh khẽ cười Chắc thấy em ngượng nghịu Có ai tin rằng : giữa hai người từng có một tình yêu? Anh đã đi qua biết bao cuộc tình Bỏ lại sao lưng những dấu chấm lập lờ Không kết thúc...!!! Em và một mối tình dường như đã hết Vẫn nghe dư âm đau xót ê chề Tình yêu với anh thật quá mong manh Còn với em ...biệt khúc buồn muôn thưở Chưa một lần em cho mình đùa giỡn Vậy mà vẫn hoài bị bỡn cợt nỗi đau Hôm nay đây và mãi đến mai sau Ta gặp nhau cũng đành như thế Em dặn lòng không cho mình rơi lệ Mà sao mưa.. rơi mặn sắc môi hồng hãy nhớ
![]() ^^ ![]() shop live
.: Share Pics :. hat xi` ...
Fav Hits của Big nà :.
![]() .: ![]() ![]() Cánh diều - Hà Anh Tuấn Đừng dừng chân - Hà Anh Tuấn Giai điệu tình yêu - Thùy Chi ft. Mr.Unknown Mưa tuyết - Jimmy N Nhớ trường xưa - Thùy Chi Rồi tôi sẽ bay lên - Phạm Anh Khoa Sân trường lặng lẽ - Lê Minh Tú Yêu em - Hà Anh Tuấn duet Phương Linh .: ![]() ![]() By my side - Edison Chen
Confession of a broken heart - Lilo If- Bread If I could turn back the hand of time Liang Ge Ren Bu Deng Yu Wo Men - Wang Lee Hoom Love you and love me More than words - Extreme The first moment - Yo!Most ![]() ![]() ![]() .: NoTes :. Hiz hiz. Notes 1 chuyện nho nhỏ. Banner & most of Skin (background) designed by BigBang, so, bạn nào muốn dùng trong blog/4rum riêng của mình, vui lòng shout lại 1 tiếng để Big biết nhé. Ngoài ra, nếu bạn là VNvista's member, ghé qua blog của Big, ngó ổn thì mark 1 cái xếp hạng cho blog Big nhé. Hy vọng Big's blog được các bạn yêu quý ![]() hi`` tacke
anh dep ne`
![]() |
![]() Ăn cơm xong, con liền gọi điện thoại liên tục, gọi một tiếng không thưa, gọi hai tiếng cũng không thưa, gọi đến ba lần cũng vẫn không thưa, cho đến khi ba phải quát lên: “Nếu con muốn gọi điện thoại, thì hãy ra ngoài mà gọi!”. Con đã ra khỏi nhà sau tiếng kéo cửa rầm một cái. Ngoài trời tuyết rời thật nhiều, bà nội con vội chạy ra xem mắc áo ngoài cửa, và hốt hoảng khi con không mặc áo khoác ngoài. Mẹ con đứng bên cửa sổ, dõi theo xem con đi về hướng nào. Còn ba ngồi lặng nguời trong phòng khách, nhớ lại một cảnh trong một bộ phim mà ba đã xem: Thầy giáo quát cậu học trò cưng của mình: “Mày cút đi cho khuất mắt tao!”. Cậu học trò theo thầy dã mười mấy năm nay, giờ quay đầu bỏ đi thật. Đến tận bây giờ, ba vẫn nhớ như in giọng nói run rẩy của diễn viên Vương Dẫn: “Nuôi nó mười mấy năm trời, chỉ một câu thôi, mà nó bỏ đi thật!” Vương Diễn diễn xuất thật xuất sắc! Sự phẫn nộ, tê tái và hụt hẫng trong con mắt ông chẳng phải là tâm trạng của ba lúc này hay sao? Con ơi, hai ba con mình đã to tiếng bao nhiêu lần chỉ vì việc gọi điện thoại của con! Lẽ nào điện thoại lại đáng để con làm tổn thương tình cảm giữa con và ba mẹ hay sao? Có thể là do giận dỗi, con nói rồi quên, nhưng con có biết điều đó đã khiến ba mẹ đau lòng lắm không? Ba còn nhớ hai hôm trước, ba mẹ trách con đã tiêu tốn quá nhiều tiền điện thoại, vậy mà con nỡ nói: “Gọi hết bao nhiêu tiền, con sẽ tự trả, được chưa?” Con có nhớ mẹ con nhờ con đánh giúp một bức thư, con đã phàn nàn như thế nào không? Con nói: “Trời ạ, của con, con phải tự đánh, của ba mẹ, con cũng lại phải đánh nữa!” Ba nghĩ, có thể một ngày nào đó khi con kiếm được nhiều tiền rồi, trong lúc bực bội với ba mẹ, chắc con sẽ nói: “Như thế này vậy! Ông bà thử tính xem từ nhỏ cho đến lớn, tôi tiêu mất bao nhiêu tiền của ông bà? Uống bao nhiêu sữa, mặc bao nhiêu bộ quần áo, tôi sẽ viết phiếu chi, trả một lần cho xong, không có nợ nần gì nữa!” Và sau đó có thể con cũng giống như cậu học trò đó – rũ bỏ tất cả mà ra đi, thực sự được độc lập tự do! Chẳng phải vậy sao? Trước đây, ba đã từng đọc cuốn sách nói về sự trưởng thành của con cái, rằng con cái khi trưởng thành rồi chỉ muốn xa rời cha mẹ, và khi xa cha mẹ rồi, lại muốn hòa hợp cùng với một cá thể khác, trở thành một gia đình mới. Khi đó, đọc những dòng trên, ba chẳng có cảm xúc gì, nhưng hôm nay trông thấy con từng bước rời xa ba mẹ, ba mới tự an ủi mình bằng lý luận của cuốn sách đó: “Đó là lẽ thường tình mà, con cái lớn rồi, nó có chủ kiến và tính phản kháng của bản thân, để thoát khỏi cha mẹ, trở thành kẻ độc lập!” Vấn đề là ở chỗ, thoát ly ba mẹ là có thể phủ nhận tình yêu của ba mẹ sao? Tình yêu ba mẹ dành cho con suốt mười mấy năm qua, lẽ nào lại có thể đo được bằng giá trị của sữa và quần áo? Sao con không cộng thêm cả cuộc sống của con nữa? Khi ba bằng tuổi con, ba cũng có tính ngang ngạnh, thường tự đem so sánh mình với nguời khác, than vãn gia cảnh nhà mình không tốt, trách cha mẹ quá nghiêm khắc, nhưng có một hôm ba đọc được vở kịch “Kết cục” của Samuel Beckett, trong đó có đoạn: Cậu con trai hét lên với cha mình : “Thật đốn mạt ! Tại sao ông lại sinh ra tôi?” Cha: “Ta không biết” Con: “Sao? Ông không biết cái gì?” Cha: “Ta không biết được kẻ được sinh ra lại chính là mày!” Ba bắt đầu hiểu ý nghĩa sâu sa trong đó, hiểu được quan hệ giữa cha mẹ và con cái không thể lựa chọn được. Điều quan trọng nhất là tầng quan hệ này vĩnh viễn không thể tách rời được. Vì vậy con có thể oán trách ba mẹ đã quản lý giáo dục con bằng quan niệm của nguời Trung Quốc, trách ba mẹ không phải là nhà triệu phú, thậm chí con có thể trách ba mẹ không quan tâm. Nhưng, con không thể trách chúng ta là cha mẹ của con. Và cũng như vậy, chúng ta không thể ân hận vì đã sinh ra con. Có được con, ba mẹ chỉ có thể nói lời cảm ơn. Ba nhớ khi con còn bé, ba mẹ thường nói lứa tuổi đi nhà trẻ là đáng yêu nhất, lúc ấy con hoàn toàn thuộc về ba mẹ, và con đi học rồi sẽ không được như thế nữa. Thế nhưng khi con học tiểu học, ba mẹ lại nói: Trước khi vào trung học thì con cái vẫn còn ngây thơ vô tư. Và đến khi con học trung học, ba mẹ lại nói: Con cái lớn rồi, có thể nói chuyện với con như một nguời bạn, thật thú vị biết bao! Và sau này khi con xa nhà, vào đại học, ba mẹ đã để con tuột khỏi tay mình! Thế nhưng ba tin rằng, cho đến tận khi con xây dựng gia đình riêng, thì ba mẹ sẽ vẫn nói: “Mặc dù nó hiếm khi về thăm nhà một lần, nhưng nghĩ đến nó, mình cảm thấy rất ấm lòng!” Đó chính là tình yêu da diết, tự thân, tự nhiên, không bao giờ khiến nguời ta phải hối hận! Chỉ có điều, ba không biết rằng, khi con lớn dần lên, con có cảm nhận thấy ở mỗi giai đoạn thì tình yêu của ba mẹ đều có những điểm khác nhau? Hay con sẽ nói càng ngày càng đáng ghét và phiền phức, con chỉ muốn trả ba mẹ hết nợ nần, để không còn bị quản thúc nữa? Con hãy cứ yên tâm! Dù con có lớn, có vĩ đại, có thành công, có thất bại thế nào đi chăng nữa, thì ba mẹ vẫn chăm lo cho con, yêu con nhường ấy! Khi con gọi điện thoại công cộng xong và trở về nhà, nếu tinh ý, con sẽ nhận ra mặc dù ba mẹ dường như đang ngủ say, không để ý đến con, nhưng đám tuyết trước cửa nhà vẫn còn mờ mờ dấu chân của ba và mẹ con… |
![]() |
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com |