:||:Sep_flower's blog:||:

 
Đọc truyện ma, 1 điều mà trước đây tôi chưa bao giờ dám thử (vì tôi rất biết người biết mình, sợ ma thì sao dám đọc truyện ma). Cái cảm giác đó thật khó diễn tả.

HÔm đầu tiên đọc, tôi đã bị ám ảnh cả buổi tối và... ko thể ngủ ngon dc (cứ khoảng 30 phút là giật mình dậy, dù trời còn rất khuya nhưng lại ko thấy buồn ngủ nữa). Giật mình dậy, tôi cứ nhớ đến câu chuyện mà tôi đang đọc dở, tôi cứ ko ngừng suy nghĩ. Và để quên đi cái ám ảnh đó, để có thể ngủ tiếp, tôi đã hát thầm trong đầu bài hát VIệt Nam mà tôi thích nhất "Tiễn bạn lên đường". Ko nhớ là tôi đã hát bao nhiêu lần trong đêm đó nữa, tôi chỉ nhớ là mình chưa hát đến điệp khúc thì đã lại chìm trong 1 cơn mơ thật lan man, rồi lại tỉnh giấc, xem đồng hồ, rồi lại hát thầm, rồi ngủ tiếp, rồi lại mơ...  Ko hẳn đó là nỗi sợ hãi, tôi nghĩ ám-ảnh có lẽ là từ thích hợp để diễn tả. Nhưng phải sợ thì mới ảm ảnh chứ nhỉ?

Sáng (cuối cùng thì trời cũng đã sáng), và tôi lại ko nhớ mình đã mơ những gì, lúc mơ thì tôi nhớ (dĩ nhiên), nhưng đã từ rất lâu rồi, tôi ko còn nhớ nổi những gì mình đã mơ mỗi lúc thức dậy (chính xác là trong mỗi lần thức dậy tối hôm đó, trong tôi chỉ có 1 cảm giác gì đó dè chừng, lo lắng, nhưng vẫn ko nhớ nổi mình đã mơ những gì). Tôi đứng trước 1 lựa chọn: Sự tò mò hay sự sợ hãi? Chọn sợ hãi, tôi sẽ ko đọc tiếp, và chọn "tò mò", tôi sẽ đọc đến cùng. Khi tất cả mọi thứ đều đang dc ánh sáng (an toàn) bao phủ, thì còn gì để lo lắng hay sợ sệt, và tò mò lại thắng. Tôi đọc 1 mạch đến hết quyển truyện. Và khi gấp lại thì thở phào nhẹ nhõm vì thật sự cũng ko đáng sợ.

Thế nhưng, để đề phòng, tối đó, tôi quyết định qua ngủ chung với chị. Ko biết là do cảm giác dc sự an toàn hay sao, mặc dù tôi có thức dậy (do bà chị ngủ trễ, tôi ngủ trước), nhưng tôi ko bị ám ảnh như tối hôm trước. Và... 1 giấc ngủ ngon lành. Thỉnh thoảng, câu chuyện lại hiện lên trong tôi, nhưng chỉ là những dư ba mà thôi. Dù ko thấy sợ, nhưng tôi đã đưa ra 1 quyết định, sau này sẽ ko thử đọc truyện ma nữa. Tôi ko muốn thử thách sự can đảm của mình, tôi ko muốn bị ám ảnh (mặc dù đó là điều tôi ko thể trách khỏi sau khi đọc bất kỳ quyển tiểu thuyết nào). Còn nhiều việc tôi phải làm ở phía trước, ko dc lơ là, ko dc sai quỹ đạo, ko thể bị "cám dỗ".

Gần 1 tháng hè "ăn chơi", ko đụng đến bài vở. Có lẽ, đến hết thứ 7 này, tôi phải bắt đầu tập huấn cho năm học mới thôi.

 

> Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Bạn bè

Thông tin cá nhân

september dandelion
Họ tên: sep_flower
Nơi ở: Trần gian
Yahoo: sep_dandelion  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
"Sống hoa mĩ tựa hoa mùa hạ - Chết tuyệt đẹp tựa lá mùa thu"

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31



(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

Truyện cười

Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com