2.Lòng trung thành là điều tốt đẹp nhất bạn có thể đem trao tặng một người . Sự thật ,lòng tin cậy , tình bạn và tình yêu đều tuỳ thuộc vào điều đó cả .(Elviisresley )
3.Hãy cho đi cái mà bạn có . Đối với ai đó thì món quà ấy mang một ý nghĩa sâu sắc mà bạn không ngờ . (Hrnry Wadsworth - Longellow)
4.Chân thật và thẳng thắn là bước đầu cần thiết làm nảy nở và củng cố mối quan hệ bạn bè .(Lênin)
5.Bạn là người chúng ta tin cậy để ta tự tin.(F.Perier)
6.Cuộc đời chỉ là một chuỗi những cơ hội ngẫu nhiên . Cái khó là nắm bất cơ hội mà hành động . Đừng bao giờ để vuột mất."Không phải ngày nào bạn cũng gặp cơ hội may đâu " . (George Besnard-Shaw )
7.Bạn đứng hận thù nếu ta cứ hận thù thì trật tự mới sẽ chỉ là trật tự cũ mà thôi ...Chúng ta phải đem hận thù gặp gỡ yêu thương , sức mạnh vật chất gặp gỡ sức mạnh tinh thần . ( Martin Luther Kinh.JK )
8.Không có gì thiêng liêng hơn tình đồng loại . Bố mẹ yêu con , con yêu bố mẹ . Nhưng các bạn ạ , cái đó không có gì lạ , vì ngay con vật cũng biết yêu bố mẹ của nó . Nhưng gắn bó với nhau bằng huyết thống thì chỉ có con người mới có khả năng ấy .(Gogol )
9.Bao lâu bạn còn tự tin ở bạn thì người khác còn tin ở bạn .( cynda Willams )
10.Thời gian hay khoảng cách đều không làm giảm được tình bạn . ( Ghersen )
11.Tình bạn đòi hỏi sự thông cảm sâu xa giữa những người bạn . Nếu không , tình bạn không thể nảy sinh hoặc tồn tại. ( Saint Francis De sales )
12.Hãy cho hết những gì bạn nhận được .Và hãy lắng nghe tiếng gọi của lòng thương xót .Đừng nghĩ rằng cái ít ỏi bạn cho đi là to lớn .Và cái to lớn bạn nhận được là ít ỏi .(Phoebe Vary )
13.Không phải tất cả những người cười với ta đều là bạn cũng không phải tất cả những người làm ta bực mình đều là kẻ thù của ta . ( Ngạn ngữ Mông Cổ )
14.Trong tình bạn , Nếu không sẵn sàng lònh tha thứ cho nhau những lỗi lầm nhỏ mọn thì không sao bền vững được .
Giọt mưa rơi, đưa em về xa xôi Dịu dàng ghi dấu chiếc hôn đầu bối rối Nụ cười chia đôi, ký ức xa vời Chỉ còn trong tim em... mà thôi
Tìm lại hơi ấm chiếc môi hôn trao em hôm nào Giờ thành làn mây trắng bay Tìm lại góc phố tiếng yêu đầu năm ấy Chợt làm bờ mi em ướt cay
Xa mãi... con đường mưa bay Từng giọt buốt giá đong đầy đôi tay Từng giọt mưa bay, lặng lẽ chiều nay Từng giọt trong như là nước mắt
Giọt mưa rơi, đưa em về xa xôi Dịu dàng ghi dấu chiếc hôn đầu bối rối Nụ cười chia đôi, ký ức xa vời Chỉ còn trong tim anh... mà thôi
Mưa...
Chiều nay trên phố chợt có cơn mưa bay giọt mưa vội vã...nhẹ rơi mắt ng`, Mưa có vui như tôi và em? và mưa vẫn thế nhẹ lắm khi bên em vì mưa cũng biết...từ trong tim này mưa với anh tới sao ngọt ngao
Lắng nghe mưa thầm hát... từng giọt thấm ướt vai anh... mà lòng thấy ấm bên em, mỗi lúc bên nhau dưới mưa nồng nàn có chăng là một thoáng, một lần đc hát bên em.... rằng trọn cuộc đời này sẽ mãi, chẳng một lần cách xa nhau,,,,
Mưa vẫn thế khi mãi bên nhau mưa vẫn hát trên tóc em dịu dàng Mưa khóc lạnh lùng khi buồn và nhớ thương anh rất nhiều Mưa có biết đợi chờ nhớ mong... mưa có thấy vòng tay đón em mỗi lần mưa có trên làn môi em run có nhau trong chiều mưa, mình tay trong tay
Trái tim không muốn nói ra Một tình yêu không ai nói bắt đầu Lặng lẽ hình thành rồi nhấn chìm mãi mãi không thể bộc lộ.. Những nụ cười của trái tim không thể vá lại Những số phận bi thương không thoát khỏi vòng xoáy của cuộc đời…
Tình yêu không muốn nói ra Dù trái tim có vỡ tan thành ngàn trăm mảnh Dù thể xác bị nhấn chìm dưới vài tấc đất.. Đôi bàn tay nắm chặt ngày hôm ấy, đã vĩnh viễn rời nhau… Hai con người ở bên nhau của chiều hôm ấy, đã không bao giờ gặp lại… Nhữg hình bóng và nhữg dấu ấn của hồi ức suốt đời không tan … Lặng lẽ trong trái tim của 2 con người, không thể vất bỏ… Ký ức không muốn nói ra Chỉ tiềm sâu trong lòng của mỗi người, không được đánh thức… Chỉ để lại những niềm đau cho ngày hôm nay… Chỉ để lại nhữg vết thương, của nhữg giọt máu tí tách rơi vãi… Là nhữg kỷ niệm không sao quên được… Lặng lẽ… giấu nhẹm… Lời nói không muốn nói ra… Kìm nén trong lòng, không chịu tuôn trào… Kiên quyết không bày rõ, để rồi cách xa nhau mãi mãi… Không một ai thấu hiểu, không một ai phát hiện.. Tình yêu lặng lẽ bị nhấn chìm, dồn nén trong trái tim đơn độc… Những khúc nhạc tỏ rõ từng lời, bóng gió không chịu giải bày. Những hình dáng, ánh mắt, thể hiện tâm tư, lại đóng kín không cho ai phát giác.. Một tình yêu không một ai nói bắt đầu Lặng lẽ hình thàh, rồi lặng lẽ biến mất… Biến mất trước tầm nhìn, tồn tại trong sâu thẳm Dù thấu hiểu tất cả, nhưng không một ai nói bắt đầu… Nhút nhát, không can đảm để thổ lộ ra..
Vì cho rằng trái tim kia, không thuộc về mình… Lặng lẽ yêu nhau, lặng lẽ che giấu nỗi niềm, đau đớn.. Không cho bất kỳ ai phát hiện.. Nỗi chia xa không muốn nói ra Tâm tình không cho ai phát giác… Gió đưa mình luồn qua từng kẽ, suối lách thân qua những tảng đá… Nhưng không thể truyền đạt nhữg gì muốn nói tới với ai… Tiếng tim đập liên hồi khi giáp mặt nhau, Nhưng lại không ra tiếng, để đối phương đừng nghe.. Mỉm cười với nhau, chúc phúc cho nhau Mà không hay rằng, đối phương yêu mến mình…
Lặng lẽ nở một nụ cười, nhưg lại lặng lẽ che giấu nhữg giọt nước mắt… Để tâm tư tự dày vò bản thân, nhấn chìm bản thân trong vô vọng… Khôg có ngày mai… Trái tim dừng lại ở ngày hôm đó, không tới ngày mai… Đóng băng ngày hôm đó, sống trong quá khứ .. Không ở ngày hôm nay… Chấp nhận sống trong quá khứ, không trở về… Yêu nhau, hai con người hai trái tim tự tổn thương nhau.. Không hay biết… Lá vàng thu, luồn theo gió, bay theo mây… Không có điểm đích… Hoàng hôn nhuộm đỏ, nhớ thương, buồn bã… Không có hào quang… Mãi trong thực tại đau buồn…
Gió ơi, xin đừng dừng lại… hãy mang trái tim, tình yêu không thể ngỏ cùng ai, đem đi thật xa…
Đừng quay lại…
Dù sao, đó cũg chỉ là nhữg lời mãi mãi không nói ra… Dù sao, đó cũng chỉ là hai trái tim không còn nguyên vẹn… Dù sao, đó cũng chỉ là hai con người…
Bình luận
Unregistered