thongvil

Thông tin cá nhân

vienthong
Họ tên: Nguyễn Viễn Thông
Nghề nghiệp: Học sinh
Sinh nhật: 7 Tháng 10 - 1990
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Khi trái tim ta đau, ta mới hiểu cuộc sống dạy cho ta nhiều điều.

~**! TIN NHẮN !**~


**~!!!TRI ÂN!!!~**
Chủ nhân : Nguyễn Viễn Thỗng
Xin gửi lời tri ân đến các bạn đã đến thăm trang blob của tôi.
Mọi thắc mắc, suy nghĩ, tình cảm các bạn có thể bày tỏ ngay dưới bài viết.
Hoặc liên hệ theo địa chỉ sau: [email protected]
Rất vui khi được nhận ý kiến đóng góp hoặc liên hệ cộng tác!
Nếu các bạn thấy blog hay xin vui lòng giới thiệu với bạn bè.
Chân thành càm ơn và hẹn gặp lại!!!!!!


CHAT TRỰC TUYẾN VỚI CHỦ BLOG

SmilieNhấn vào "CHAT WITH ME "
để chat trực tuyến với mình
.Smilie

  user posted image




   Trong: Tản mạn
 
Nhưng ít nhất bạn đã có một ngày

Catherine Pulsifer

Vào khoảng tháng 9, một người bạn thân thiết của tôi đột ngột mất đi người chồng thương yêu của mình trong một vụ tai nạn. Tai họa này là một cú sốc với tất cả chúng tôi.

Tai nạn xảy ra bất ngờ và hoàn toàn không ai lường trước được. Nó chỉ đánh thức một điều rằng, bạn có thể mất đi người thân yêu của mình bất cứ lúc nào, dẫu bình thường chúng ta vẫn tưởng họ ở bên mình mãi mãi. Cuộc sống này quá ngắn ngủi và mong manh.

Để an ủi bạn, tôi đã cố đặt mình vào hoàn cảnh của cô ấy. Nhưng tôi vẫn không tưởng tượng nổi làm sao bạn tôi có thể vượt qua được nỗi đau này. Tôi không biết phải nói gì với bạn nữa.

Có những lúc, ngôn từ trở thành vô dụng. Có những lúc hành động có ý nghĩa gấp ngàn lần những lời nói sáo rỗng. Và có những lúc im lặng để lắng nghe lại là một "liều thuốc giảm đau" hiệu nghiệm hơn tất thảy.

Sau khi rời khỏi tang lễ, tôi đến nhà Marilyn - một người bạn thân thiết với tôi hàng chục năm nay. Cô ấy là mẫu người có thể chia sẻ với bạn bất cứ niềm vui hay nỗi buồn trong cuộc sống. Cô ấy có khả năng làm cho người khác cười thỏa thích cũng như khiến cho người khác cảm thấy cuộc đời dù đã đến tận bờ vực thẳm vẫn có thể ánh lên những tia hy vọng. Chúng tôi nói chuyện một lúc, rồi Marilyn hỏi tôi về công việc. Được lời như cởi tấm lòng, tôi nói, nói và nói như không thể nào ngừng lại (đến nỗi tôi nghĩ chắc Marilyn phải rất ân hận khi lỡ hỏi tôi câu này). Tôi đã có một tuần làm việc tồi tệ và cứ thế trút mọi bực tức với cô ấy.

Marilyn lặng yên lắng nghe tôi, rồi nhẹ nhàng vuốt bàn tay nhỏ nhắn lên má tôi và nói: "Nhưng ít nhất, cậu đã có thêm một ngày".

Sự va chạm của bàn tay cô vào má tôi, giọng nói nhỏ nhẹ và bình thản: "Nhưng ít nhất cậu đã có một ngày" như cả tấn đá đổ xuống tôi. Những thất vọng, căng thẳng trong tôi tan biến. Dù đó là một ngày tồi tệ nhưng tôi vẫn còn được hiển hiện trên cõi đời đầy buồn vui, đau khổ này.

Từ đó, mỗi khi gặp khó khăn, tôi thường nhớ đến những điều Marilyn nói. Cuộc đời ngắn lắm nhưng tôi vẫn còn tồn tại và không thể lãng phí một ngày sống của mình trong tâm trạng thất vọng và chán nản.

Hà Linh dịch
Trích từ vnexpress.net

 

> Trả lời nhanh
Bình luận của bạn sẽ được đăng sau khi chủ blog kiểm duyệt và chấp nhận
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31




(♥ Góc Thơ ♥)

Truyện cười

**!![~TIME~]!!**


Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com