Xem theo danh mục:
Tìm kiếm:
C | H | B | T | N | S | B |
| | | | |
1
|
2
|
3
|
4
|
5
|
6
|
7
|
8
|
9
|
10
|
11
|
12
|
13
|
14
|
15
|
16
|
17
|
18
|
19
|
20
|
21
|
22
|
23
|
24
|
25
|
26
|
27
|
28
|
29
|
30
|
31
| | | | | | |
(A-0205) Nudiepvien ơi...  Chẳng biết tiếng kêu tuyệt vọng của anh có đến tai em không nữa..? Từ ngày nhận được PM của em thổ lộ với anh rằng em thiếu một vài tập phim "Thần điêu đại hiệp", trái tim anh đã hoàn toàn thuộc về em. Quá lạ lùng phải không em? Anh cũng không sao hiểu nổi, có lẽ là những lời ngọt ngào trong tin nhắn của em đã làm trái tim băng giá của anh tan chảy. Đôi khi anh thắc mắc không hiểu em và hiện tượng Global Warming người ta hay nói trên đài báo có quan hệ gì với nhau không mà em lại có sức nóng làm trái tim đã bao năm lạnh lẽo của anh ấm lên nhường ấy. Và tất nhiên nỗi băn khoăn của anh nào có câu trả lời.. Thời gian trôi qua, anh vẫn dõi theo bóng hình em, vẫn run lên thổn thức mỗi khi thấy nick của em online. Cũng chỉ có vậy, anh chẳng dám thốt lên lời yêu thương. Có lẽ trái tim anh đã bị nhàu nát đến nỗi anh sợ tình yêu, sợ một lần nữa bị từ chối. Mà anh đã bị từ chối lần nào chưa í nhỉ? Em thấy không? Khi nhắc tới tình yêu là anh hoảng hốt, anh do dự, anh đắn đo. Đó chính là lý do khiến anh không dám bày tỏ lòng mình? Có đúng lý do đấy ko nhỉ? Chết rồi, lại do dự rồi. Không đuợc. Phải dứt khoát. Rồi, đấy là lý do em ạ. Lại nói về việc có tình cảm với em quá dễ dàng, mau chóng. Anh nghĩ rằng lần đầu trong nhiều năm, cái cảm giác có thể giúp đỡ một người con gái yếu đuối (nudiepvien nghe cũng không yếu lắm nhưng không sao, kiểu gì em chả yếu hơn anh), cái cảm giác được cần đến khiến anh cảm thấy mình quan trọng biết bao. Chỉ 2 cái message của em đã có sức mạnh lớn lao, đem lại cho anh sự tự tin ghê gớm không thể nào miêu tả bằng lời. Em quả là có tài động viên người khác, làm sao anh lại không thấy yêu thương nhung nhớ cơ chứ.. Em thấy có phải không em?? Mỗi ngày trôi qua, anh lại ngồi nhìn em ba hoa với bé xí xọn, bé tí và mỉm cười mơ một lúc nào đó anh xí xọn với em... Thôi em nhé, đã đến lúc anh tạm dừng type, đi ngủ để lấy sức ngồi nhìn em khi em đi học về. Hãy cho anh kết thúc bằng 3 câu hát trong một bài bạn anh sáng tác, hát tặng người yêu nó: Người đừng cho anh chờ mong tình yêu trong nỗi ưu phiền Đùng cho anh nhiều đêm thẫn thờ thả hồn phiêu lãng Thầm mong em về đây cười vui hạnh phúc với anh...  (A- 0106) Vài dòng này là những gì anh muốn nói với em từ rất lâu, nhưng...chỉ biết viết lên đây .... Tình yêu đẹp nhầt là mối tình đầu phải không em. Cuộc tình đầu tiên của chúng mình đẹp như trong những vần thơ mà em đã từng đọc anh nghe. Anh không nhớ rõ từng vần, từng chữ, nhưng vẫn còn đây cái cảm giác êm dịu khi mỗi đêm được cùng người mình yêu cùng mơ về một nơi nào đó chỉ có anh và em. Và cuối cùng thì cũng chỉ là những giấc mơ.. Thật ra chúng ta không nên có sự bắt đầu này, nhưng trách ai được trong những chuyện yêu đương của tuổi trẻ, và khi biết đau thì đã không quá muộn màng . mối tình trên net, nói ra thì thật khó hiểu . Nhiều người cho là không thực, những người khác lạ khuyên là sẽ không có kết quả, lại còn hỏi là "Sao mà dại quá !"... Từ ngày đầu tiên anh đã có suy nghĩ này rồi . Nhưng vì sợ em buồn nên đành chôn kín vào trong đáy lòng, mặc cho ra sao thì ra. Khoảng thời gian mới quen biết đuợc em dù rất ngắn, nhưng cảm giác đợi chờ đêm cho tới ngày, rồi lại ngày qua ngày để được một lần thấy em online, để lại được đọc những thông điệp không dấu, những lời nói ấp ủ một tình cảm . Những dòng chữ đem lại một niềm vui khó tả, lại có một chút lo sợ , một chút phân vân . Lo rằng em lại bỏ đi , sợ rằng không thế tìm lại đuợc cái cảm giác đó . Lần đầu tiên nói phone với em cũng thật buồn cuời . Cả hai chỉ biết ấp úng vài câu xã giao, lời nói cứ vang vang trong đầu mà không thành tiếng. Vậy mà cứ mong cho đôi bên đừng hang up.Tình yêu đầu tiên mà phải không, ai lại không vậy . Ai lại không e ngại , lo sợ , mong chờ . Sau đó là những năm tháng hạnh phúc. Tình cảm xây đắp theo thời gian. Lúc có nhau thi mong cho thời gian ngừng trôi, lúc một mình thì uớc gì mình lại có nhau. Có đôi lúc em giận lẫy , giận yêu , làm anh bối rối, chẳng biết giải thích thế nào, năn nỉ thế nào ... Mình đã hứa hẹn thật nhiều , uớc muốn thật nhiều . Anh không biết tư` lúc nào anh trở nên yếu đuối ,anh rất cần em. Mối lo sợ ban đầu không bao giờ quên đuợc trong anh, nó như hiện ra rõ hơn mỗi khi anh không thế lo cho em đuợc lúc em bệnh . Những lúc đó, anh chỉ biết cầu xin phép lạ cho anh đuợc ở ngay ben cạnh em, cầu xin ơn trên che chở cho em . Và điều không muốn cuối cùng cũng đên. Anh không thể thắng đuọc nỗi lo sợ đó . Anh xa em với mong muốn hai ta có một cuộc sống mới, tìm đuọc tình cảm thực sư. Thật đau khi anh không thế tìm đuợc tới em. Thật đau khi không thế nói cho em biết vì sao . Anh như một người thật xấu, thậc ác, một nguời gian dối đi tình cảm của em. Lúc đó anh không biết là mình đã làm đúng hay sai nữa . Anh nghĨ là mình có thể quêN đuợc nhau dễ dàng . Nhưng rồi một năm , hai năm, trong nhữNg lần đuọc gọi cho em hiếm hoi đó , anh vẫn cảm nhận ra tình cảm của em. cảm nhận ra đuọc em đang cô" gắng che đậy nó . Anh không muốn . Em trách anh thật nhiều tuy em không nói .Anh cũng khóc thật nhiều , tuy không một giọt nuớc mắt . Anh như một kẻ vô dụng , một nguời thất hứa. Anh không đùa vui với tình cảm của em, nhưng anh không biết trân trọng nó . Anh không muốn . " An empty street, an empty house , a hoe inside my heart.. I wonder how , i wonder why, i wonder where they are, The days we had , the song we sang together..." Mỗi đêm, anh nghe bản nhạc em thuờng hay mở , đọc lại những lá thư, và ôm trong lòng tấm ảnh của em. " in my heart you were the only"...
Có những điều... của cuộc sống
Triết lý của số 1
Bạn
có nghĩ rằng số 1 là nhỏ bé? Hãy khám phá những điều bất ngờ của con số đầy ý
nghĩa này !
• Ai cũng chỉ có một mẹ, mẹ là người cho con tình yêu mãi mãi. Mẹ cho con tất
cả, vô điều kiện. Mẹ là tài sản quý giá nhất mà con có được ngay từ khi mới
sinh ra.
• Mỗi người chỉ có một trái tim để giữ nó trong sạch. Trái tim hoàn hảo nhất là
trái tim đã chia sẻ tình yêu thương nhiều nhất.
• Mỗi cuộc đời có thể trải qua nhiều mối tình, mối tình đầu khó quên nhất,
nhưng mối tình cuối mới là mối tình đẹp nhất.
• Một người yêu đúng nghĩa là người mà trái tim họ có thể sưởi ấm khi giá lạnh
nhất.
• Một người bạn chân thành đủ khiến ta bình tĩnh, tự tin và an tâm dù trong
hoàn cảnh nghiệt ngã hay nguy hiểm nhất. Đó là món quà quý báu đặc biệt của
cuộc sống.
• Một ánh nhìn ấm áp, nói được nhiều hơn những điều vô vị.
• Một nụ cười có thể làm nên những điều kì diệu.
• Ai cũng có ít nhất một khả năng hơn người, chẳng qua là họ chưa thấy được để
nhìn nhận khả năng mới của họ mà thôi.
• Mỗi người chỉ có một cái miệng để cẩn thận khi dùng lời nói, để không còn làm
nó dơ bẩn và không làm tổn hại đến người khác.
• Một cuốn sách có thể làm thay đổi con người. Cuốn sách với nội dung xấu xa đủ
làm hư hỏng người đọc, nhưng không ai thành công với chỉ một cuốn sách hay.
• Một người không có gì ngoài gia tài kếch xù thì không bằng một người nghèo
khổ mà có tri thức, sáng tạo, kinh nghiệm và lý tưởng.
• Một đồng tự lao động được quý giá hơn nhiều so với hàng ngàn đồng nhặt được
hay làm việc bất chính mà có.
• Ai cũng chỉ có một cuộc sống để làm việc và yêu thương hết mình.
• Chuỗi ngày quá khứ đã qua, tương lai rộng mở nhiều bất ngờ. Ta chỉ có một
hiện tại để sống và để tận hưởng từng phút từng giây.
• Có nhiều cơ hội chỉ đến một lần trong đời.
• Với thế giới, bạn chỉ là một ai đó, nhưng có thể với một ai đó, bạn là cả một
thế giới.
*Công
thức nấu món ăn đêm 30 Tết :
1. Lấy 12 tháng trong năm đem rửa sạch mùi cay đắng, ghen tị, thù oán ...rồi để
ráo nước
2. Tuần tự cắt mỗi tháng ra 28, 30 hay 31 phần.
3. Trộn đều với : - Một chút tin yêu - Một chút kiên nhẫn - Một chút can đảm -
Một chút cố gắng - Một chút hy vọng - Một chút chung thủy
4. Ướp thêm gia vị : lạc quan, tự tin và hài hước
5. Ðem ngâm một lát trong dung dịch “Những điều tâm niệm của mình”
6. Vớt ra, xay nhỏ, đổ tất cả vào “Nồi yêu thương” và nấu với lửa “Vui mừng”
7. Ðem ra ăn với “Nụ cười” trong chén “Bao dung”và sẽ có MỘT NĂM MỚI ÐẦY YÊU THƯƠNG
VÀ HẠNH PHÚC *
Có tin khẩn cấp báo cho bạn nè...
Có 4 nguời đòi tìm bạn cho bằng được, tìm
được bạn họ còn nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn, người đó tên là thần tài, may
mắn, hạnh phúc và sức khoẻ. Họ nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn trong năm
mới này. Còn nữa, bà Phiền muộn còn dặn tui bảo bạn là, bạn đừng tơ tưởng gì đến
bả nữa bả sẽ không quan tâm đến bạn đâu... riêng ông sức khoẻ còn có thư riêng
cho bạn là sức khoẻ bạn phải thiệt là ngon mà đón ổng đó.
* Chúc Mừng Năm Mới !
Năm
hết Tết đến - Đón Chuột tiễn Lợn - Chúc ông chúc bà - Chúc cha chúc
mẹ - Chúc cô chúc cậu - Chúc chú chúc dì - Chúc anh chúc chị - Chúc
luôn các em - Chúc cả các cháu - Dồi dào sức khoẻ - Có nhiều niềm
vui - Tiền xu nặng túi - Tiền giấy đầy bao - Đi ăn được khao - Về nhà
người rước - Tiền vô như nước - Tình vào đầy tim - Chăn ấm nệm êm -
Sung sướng ban đêm - Hạnh phúc ban ngày - Luôn luôn gặp may - Suốt năm
con Chuột.

Những sự khác biệt giữa Tây và Ta
Tây : Đái bậy thì giấu giấu diếm diếm, còn hôn nhau thì trước bàn dân
thiên hạ Ta: Hôn nhau thì giấu giấu diếm diếm, còn *** bậy thì giữa bàn dân
thiên hạ Tây : Ăn đến miếng cuối cùng và uống đến giọt cuối cùng Ta : Ăn và uống đều phải để lại một ít lịch sự nếu không sợ bị mang
tiếng là : " uống nước cả cặn" Tây : Xoa đầu là biểu lộ sự khen ngợi Ta: Xoa đầu là biểu lộ của sự hạ cấp, xoa vớ xoa vẩn còn bị tẩn cho 1
trận chứ chẳng chơi Tây : Khi ăn thì nhai ngậm mồm Ta : Khi ăn thì nhai tóp tép, nhồm nhoàm, rau ráu, húp sì sụp Tây : Mặc đồ Pijama ra đường thì người ta sẽ tưởng là người tâm thần Ta : Mặc đồ Pijama ra đường là chuyện bình thường Tây : Không hỏi thu nhập cá nhân, tuổi của phụ nữ Ta : Những chủ đề trên là tài chính trong rất nhiều câu chuyện Tây : Ngồi trên ghế và bắt chéo chân Ta : Ngồi co chân lên ghế Tây : Khi ăn, thức ăn dính vào tay thì thường mút Ta : Khi ăn, thức ăn dính vào tay thì không mút mà thường chùi vào quần
áo Tây : Khi làm phiền người khác thì xin lỗi, thấy người khác phạm lỗi thì
nhìn Ta : Thấy người khác phạm lỗi thì làm ngơ ( thậm chí còn tiếp tay ), khi
làm phiền người khác thì nhìn Tây :Vào quán thì tự gọi riêng và ai trả tiền người nấy Ta : vào quán thì gọi chung và tranh nhau trả tiền ( hoặc nhờ người khác
trả tiền ) Tây : Complet thường mặc vào những dịp sang trọng Ta : Đi buôn chuối cũng mặc complet như thường Tây : Nhường đường cho xe cứu hỏa, cứu thương và cảnh sát Ta : Sợ mỗi công an, còn thì kệ mịa chúng nó Tây : Đi đường không bao giờ vô cớ bấm còi Ta : Thích bấm còi thì bấm, kệ mẹ những thằng khác. Tây : Rác bỏ vào thùng hoặc mang theo nếu không có thùng rác Ta : Vứt ngay xuống đường hoặc sàn nhà kể cả có thùng rác
|
NĂM ĐINH HỢI NÓI CHUYỆN TRƯ BÁT GIỚI
Bát
giới là tánh tham. Tham ăn, tham ngủ, tham của, tham sắc và tham nịnh nọt cho
được lợi về mình. Khí giới của họ Trư vì thế phải bắt buộc là đinh ba, là cào
cỏ, để mà vơ vào cho nhiều, cho vừa lòng tham dục. Bát giới là sự tập hợp những
bản năng rất vật dục và tầm thường nơi con người. Có lẽ vì thế mà pháp danh của
chàng là Ngộ năng. Bài
Đường tăng! Anh là ai? cho thấy cuộc thỉnh kinh của Đường tăng gồm năm
nhân vật mang tính biểu tượng. Năm mà một, là một con người với năm phương
diện. Trong năm nhân vật đó, Bát giới có vẻ như đã được hư cấu hơi bất công với
những tính cách bị cường điệu. Để tượng trưng cho những bản năng rất vật dục và
tầm thường nơi con người, Bát giới được cách điệu hóa thành một nhân vật nửa người
nửa thú. Cái phần may mắn thuộc về người thì lại quá dung tục: bụng phệ, quần
áo xốc xếch trễ tràng, hay nói dối, khéo biết nịnh, lười biếng, ham ngủ, thích
đùn việc cho kẻ khác mà lỡ khi không thối thác được, phải đành cáng đáng đảm
đương thì chàng bèn vênh váo, ra mặt ta đây. Bát
giới rất ham ăn, ăn nhiều chừng nào cũng được, ăn theo kiểu (không biết mùi mẽ món ăn ra sao). Chuyện xảy ra ở quán Ngũ trang, núi
Vạn thọ, là một trong những trường hợp tiêu biểu. Ở Hồi thứ 24, sau khi Tề thiên
chia phần cho ba anh em mỗi người một quả nhân sâm, thì Bát giới thực bất tri kỳ
vị“vừa cầm
lấy quả, đã phồng mồm trợn mắt, đút tỏm vào miệng, nhai ngốn ngấu nuốt ực
xuống bụng...” Rồi chàng hỏi: “Các anh ăn gì đấy? (...) Mùi vị ra sao?” Chàng
thú nhận: “...em ăn vội quá (...) chẳng biết mùi vị ra sao cả, chẳng biết nó
có hột hay không nữa...” [TDK III 1988: 90].
 Bát
giới còn có tánh... ẩu, ăn nói bạt mạng. Ở Hồi thứ 19, khi đã nhận Đường tăng
làm thầy, trước phút lên đường thỉnh kinh, trước cái giờ bắt đầu thực hiện sứ
mạng thiêng liêng cao cả, Bát giới vẫn rán... gỡ gạc: “Thưa sư phụ, con đã
nhận giới hạnh của bồ tát (...) ở nhà bố vợ ăn chay giữ giới, không bao giờ ăn
mặn, nay gặp sư phụ con xin phá giới một bữa.” [TDK II 1982: 186]. Hay
như Hồi thứ 23, khi mấy thầy trò tá túc qua đêm tại nhà bà góa họ Giả có ba cô
con gái nheo nhẻo chưa chồng, muốn kén mấy thầy trò làm rể, ứng cử viên Bát
giới mau mắn tìm cách loại bỏ ngay “đối thủ số một” là chính sư phụ mình. Trước
mặt bà mẹ góa, Bát giới nói: “Thưa mẹ, mẹ hãy thuyết phục các em đừng có quá
kén chọn như thế. Như thầy Đường tăng của con, tuấn tú đẹp trai thật, mà không
dùng được việc gì đâu.” Bà
mẹ nghe vậy, cẩn thận khuyên Bát giới nếu muốn cưới vợ thì phải thương lượng
với sư phụ, chàng ta gạt phắt: “Không cần phải thương lượng. Ông ấy có phải
bố đẻ con đâu. Muốn hay không là do con tất.” Vì
chỉ có một ứng cử viên mà lại đến những ba nàng con gái, bà mẹ góa than thở: “Gả
đứa lớn thì sợ đứa thứ hai tị. Gả đứa thứ hai thì sợ đứa út tị. Muốn gả em út
cho con lại sợ đứa lớn tị...” Bát Giới sốt sắng đề nghị: “Nếu sợ các em
tranh nhau, thì mẹ gả tất ba em cho con là xong, đỡ phải cãi nhau ầm ĩ, làm rối
gia đạo. (...) Giá mà thêm mấy cô nữa, con rể mẹ cũng sẵn sàng thu nhận. Thuở
nhỏ, con đã học được phép nhẫn nại, có bao nhiêu vợ con cũng có cách ăn ở được
vừa lòng.” Và đến khi bà mẹ bảo rằng các con bà không chịu lấy Bát giới làm
chồng, anh chàng ứng xử thật mau mắn: “Mẹ ạ, các em không chịu lấy con, hay
là mẹ lấy con vậy.” [TDK III 1988: 62-68]. Tóm
lại, đối với chuyện hưởng lạc thú trần tục, Bát giới vốn giàu sáng kiến, nhanh
trí không ai bằng. Là
nhân vật nửa người nửa thú, vì cái đầu heo mà Bát giới mang họ Trư. Trư là heo;
chữ Hán viết trư với bộ thỉ, và thỉ cũng là heo. Ba lần heo cả thảy! Cái đầu
vốn được coi là nơi chỉ huy mọi tư duy của con người. Tất cả những vận động tư
duy của họ Trư thông qua cái đầu heo như vậy đố làm sao khỏi mang “dấu ấn”
của... heo! Thế
thì trăm cám đổ đầu heo. Lý lịch trích ngang của Bát giới cho thấy chàng mới
vào đời đã có... tiền án, tiền sự rồi. Thuở còn làm Thiên bồng Nguyên soái cai
quản sông Trời (Thiên hà), một lần dự tiệc chiêu đãi tại cung Diêu trì, quan
anh lỡ vui quá chén, say xỉn, nhè đi lạc vô cung Quảng hàn, dở trò bốc hốt cô
Hằng Nga. Đội tuần tra nhà Trời (tức là Củ soát Linh quan) bèn bắt giữ và truy
tố quan ra tòa về tội quấy rối tình dục. Thượng đế đề nghị mức án cao nhất là
tử hình (chém đầu). Rủi
ro cho quan là Thiên đình không có... án treo. Thành thử, dù Thái bạch Kim tinh
hết sức vận động mà cũng chỉ có thể xin giảm án xuống mức thấp nhất là đánh hai
ngàn gậy và đày biệt xứ (bắt hạ trần). Bát giới do nghiệp lực dẫn dắt, không dè
sanh nhằm đúng... ổ heo! Gắn
cho Bát giới chiếc đầu heo, phải chăng Ngô Thừa Ân đã cố tình buộc anh chàng
vào những rắc rối tính dục? Nếu Sigmund Freud (1856-1939) có dịp phân tích,
biết đâu sẽ thêm được vài phát kiến bổ sung cho lý thuyết về tính dục của ông.
Trong truyện Tây du ít ra có hai đoạn tiêu biểu. Một,
ở Hồi thứ 23, đoạn kể bà góa họ Giả kén rể. Để giúp Bát giới chọn một trong ba
cô con gái làm vợ, bà gợi ý: “Ba đứa con gái ta khéo tay lắm, đứa nào cũng
có móc một chiếc áo lót bằng sợi gấm trân châu, con mặc vừa áo của đứa nào, thì
mẹ gả đứa ấy cho.” Bát giới khoái chí, liền nhanh nhảu: “Mẹ mang ngay cả
ba chiếc áo ra đây để con mặc thử, con mặc vừa tất là con sẽ lấy tất đấy.” Người
đàn bà quay vào trong nhà, rồi chỉ mang ra một chiếc đưa cho Bát giới. Anh
chàng cởi phăng chiếc áo gấm xanh đang mặc ra, giật lấy chiếc áo lót con gái,
mặc ngay vào người... [TDK III 1988: 69]. Hai,
ở Hồi thứ 72, đoạn kể Bát giới trêu ghẹo bảy con yêu nữ nõn nà ở suối Trạc cấu.
Khi tận mắt chứng kiến bảy cô ả đang... “trăm phần trăm” ngâm mình dưới suối,
trông thật tươi mát, thì Bát giới mừng rơn, cười nói: “Các nữ bồ tát đang
tắm đấy à? Cho hòa thượng tôi tắm cùng được không?” Nói
là làm. Cựu Thiên bồng Nguyên soái nhà ta ỷ mình thạo nghề sông nước, liền “cởi
tuột chiếc áo dài bằng gấm thêu, rồi nhảy tòm xuống nước (...) biến thành một
con cá trê, (...) cứ nhanh như cắt luồn quanh kẽ đùi mấy nữ quái.” [TDK
VIII 1988: 45-46]. Nói
theo ngôn ngữ tính dục của Sigmund Freud, việc khoái mặc áo lót đàn bà con gái
cho thấy Bát giới có triệu chứng bị bệnh fetishism; còn việc hòa thượng ta cắc
cớ biến làm cá trê cứ nhè kẽ đùi con gái người ta mà quậy tưng chứng tỏ anh
chàng bị cái gọi là libido chi pCó lẽ hiểu rõ ẩn ức tận đáy lòng Trư Ngộ
năng không ai khác hơn là chính... Bát giới. Cho nên, ở Hồi thứ 23, tuy làm đệ
tử cửa Phật mà anh chàng cũng chẳng nề hà gì khi thú thật với Tề thiên rằng: “Người
ta thường nói: Hòa thượng là con ma háo sắc.” [TDK III 1988: 61]. Đúng
là phát ngôn có “khẩu khí”! Kết
thúc cuộc thỉnh kinh, Đường tăng và Tề thiên đều thành phật. Sa tăng thành kim
thân la hán cũng oai chán. Đến đỗi con ngựa kia cũng lột xác hóa rồng thiêng, mỹ
hiệu là Bát bộ Thiên long. Lận đận duy một mình anh Bát giới! Kết
thúc cuộc thỉnh kinh, ở Hồi thứ 100, khi Phật tổ xét thành tích thi đua khen
thưởng cá nhân tiên tiến, xuất sắc, họ Trư bị phê: “Tính ương vẫn còn, sắc
tình chưa hết”. Rồi xét vì năng khiếu “ăn khoẻ, tính lười, dạ dày to
lắm” [TDK X, 1988: 208] của Trư, Như lai phong cho chàng làm Tịnh đàn Sứ
giả với chức năng đặc nhiệm là có đủ thẩm quyền để... ăn uống được đồ cúng tế
của khắp cả thiên hạ. Nếu
coi cuộc thỉnh kinh của năm thầy trò Đường tăng là sự vận động tiến hóa của mỗi
con người để hoàn hảo hóa bản thân, để đạt tới cứu cánh toàn chân, toàn thiện,
toàn mỹ, thì sự thất bại của Bát giới phải chăng là bi kịch của kiếp người?
Phải chăng cái bản năng vật dục, cái chất trư-bát-giới tiềm tàng trong mỗi con
người hóa ra lại rất khó đối trị? Nếu
có thể hiểu được như vậy, thì phải chăng trong cuộc tranh đấu gian khó, quyết
liệt mà vinh quang nhất của mỗi người để trở thành một con Người chính danh với
chữ N viết hoa trân trọng, chung quy lại sự thành bại vẫn là tùy thuộc ở kết
quả hoán cải được bản năng trư-bát-giới trong chính mình? Phải
chăng cái chất trư trong con người có xu hướng kéo tụt con người xuống tận cùng
mọi nấc thang giá trị đạo đức, nhưng chính sự chế ngự thành công cái chất trư
đó lại sẽ đưa con người tiến lên được nấc thang cao tột của giá trị con Người? 
THẾ GIỚI KHÔNG CÓ ANH
Khi viết những dòng này, quá khứ lại hiện về trong tôi
rõ ràng hơn. Những kỉ niệm hạnh phúc ngày nào giờ làm tim tôi đau
đớn. Những ngày còn là học sinh trung học, trái tim tôi bắt đầu
xao xuyến trước một người con trai. Tình cảm của tuổi học trò có cái gì đó e ấp
và trẻ thơ. Anh ấy cũng rất mến tôi. Nhưng chưa bao giờ chúng tôi dám gọi tên
tình cảm ấy của mình là "tình yêu''. Tôi thường làm trái với những tình cảm thật trong lòng mình. Còn
anh luôn đằm thắm và nồng nàn. Thi thoảng, tôi thấy mình thật "ác"
khi bắt gặp ánh mắt buồn của anh. Ba năm cấp 3 trôi qua, rồi 2 năm đầu đại học,
tôi luôn từ chối tình cảm của anh, mặc dù trái tim tôi luôn hướng về anh. Tuy không nhận lời yêu nhưng tôi luôn âm thầm dõi theo
những bước đi của anh. Tôi nhìn thấy anh vấp ngã, tôi nhìn thấy anh yếu đuối.
Nhưng tôi đã không đến bên anh với tư cách là một người yêu như anh mong đợi.
Chỉ vì với một lý do thôi, một lý do mà cho đến bây giờ tôi vẫn luôn giận mình
vì nó. Tôi cứ nghĩ rằng, anh học ở Hà Nội, rồi anh sẽ làm việc ở đó,
còn tôi học ở Huế, vì vậy rồi tôi cũng sẽ làm việc ở Huế. Chúng tôi yêu
nhau thì cũng đâu có đến được với nhau, như vậy chỉ gây thêm đau khổ cho nhau
mà thôi. Tôi là một người con gái nghiêm túc. Tôi không muốn chỉ biết yêu mà
không nghĩ gì tới tương lai. Thế nhưng, sau những đấu tranh, sau những lo lắng tình yêu
sẽ tan vỡ, trước tình yêu thủy chung và nồng nàn của anh, tôi đã nhận lời
yêu sau 5 năm anh yêu tôi...Đó là một buổi chiều nắng vàng trên
nền biển xanh. Anh và tôi cùng hét lên với biển rằng chúng tôi sẽ mãi thuộc về
nhau... Lúc yêu nhau rồi, tôi mới nói với anh những lo lắng của tôi. Anh
đã cốc nhẹ vào trán tôi: Em thật ngốc, anh sẽ vào Huế với em. Anh là dân
giao thông mà, nay đây mai đó nhưng sẽ luôn trở về nơi nào có em. Chúng tôi yêu nhau thật nhiều như sợ ngày mai sẽ mất nhau. Lúc
nào gặp tôi, đối với anh cũng là một ngày mới. Chúng tôi đã cùng nhau mơ về một
ngôi nhà hạnh phúc, mơ về những đứa trẻ nhỏ. Mơ về những ngày anh đi làm xa trở
về, tôi sẽ đón anh với căn phòng ngập nến và hoa. Thế nhưng, hạnh phúc bao giờ cũng thật mong manh. Kể từ buổi
chiều nắng trên biển ấy đến ngày tôi vĩnh viễn mất anh chỉ là 1 năm 3 tháng.
Một tai nạn đã vĩnh viễn cướp anh ra khỏi cuộc đời tôi. Anh ra đi mang theo
tình yêu vô biên của tôi. Mang theo niềm tin, hạnh phúc, nụ cười của tôi. Tôi
vỡ òa, đau hơn tất cả mọi nỗi đau. Anh đi rồi, tôi thấy mình bị bỏ rơi và vứt
lại giữa cuộc đời quá khắc nghiệt này. Tình yêu cuộc sống của tôi đã ra đi cùng anh. Tôi sống mà như
đang chết. Chỉ tiếc là tôi không thể theo anh. Khi ngồi viết những dòng này, tôi và anh đã xa nhau gần hai năm.
Mọi người đã ít nhắc về anh trước mặt tôi. Cũng đã rất nhiều người không còn
muốn nhìn thấy tôi khóc và nghe tôi sẻ chia nữa... Tôi thực sự đơn độc trong thế giới không có anh. Có nhiều lúc
tôi cũng muốn thoát ra khỏi nỗi đau, tôi muốn được cười một nụ cươi thật tươi
như những người khác. Thế nhưng tôi vẫn không làm được. Tôi vẫn luôn đắm chìm
trong những giấc mơ về anh, vẫn tự an ủi mình rằng rồi anh sẽ trở về. Bởi
ngày đó, anh đã hứa rằng "sẽ luôn trở về nơi nào có em"
THƯ TÌNH QUA INTERNET
Mạo muội xin phép từ nay N. cho anh gọi bằng em. Bởi vì, có
xưng anh và gọi em, cũng như gọi tên; anh mới thấy ở phía xa xa ngút ngàn con
đường sắt ta thấy hai thanh ray xe lửa gặp nhau. Và nếu được phép như thế, từ
bây giờ, sự cách biệt giữa anh và em, niềm mơ ước trong anh như sắp có được bàn
tay của ơn trên rút ngắn dần lại. Lúc này, làm sao để niềm tin yêu và nguồn vui
đang nhân lên gấp bội ở anh lại được phép thuật nhiệm mầu nào đó làm cho nó lớn
dần ở em !? Nhiều ý kiến cho rằng tình cảm trên mạng là ảo ảnh, riêng
dành cho những người thiếu tự tin? Không gian sống cho con người thì mênh mông
vô tận, tại sao ta lại phải tìm đến với nhau chỉ qua một cái click vô tình
trong gian phòng vắng ngắt. Những dòng thư cho nhau dù muốn lắp đầy trang web
cũng chỉ để làm nôn nao mông lung cho những tâm hồn có chút gì lãng mạn mà thôi
sao? Biết vậy, nhưng anh vẫn mong đợi máy tính mang đến cho mình một niềm vui
dù có thể là mông lung và huyền ão. Nhưng dù sao anh cũng cảm thấy yêu đời và
yêu người hơn. Trong giờ phút đối diện với monitor, anh có cảm giác như gần gũi
một bóng hình nhân hậu và kiều diễm; một con người mang đến cho mình một phần
lớn niềm tin yêu vào cuộc sống. Không biết có được là như thế mãi mãi không?
Hơn lúc nào hết, nỗi rạo rực trong anh luôn dâng lên tận cổ, khiến có lúc
anh có cảm giác nghẹn thở vì đầu óc bị nhồi nhét quá nhiều điều mơ mộng. Tại
sao mình chọn người bí ẩn để xác lập ngôi vị thiên đàng? Có lẻ, mọi thứ huyền
bí luôn có sức cám dỗ mãnh liệt vô biên. Trong ão giác, con người ta như được
tìm thấy vùng trời thơ mộng hiếm có trong thực tế. Đó là triệu chứng của tình
cảm ở anh lúc này đây. Nhớ lại câu chuyện “chiếc lá cuối cùng” của văn hào
Ven-Got nói lên giá trị của niềm tin là liều thuốc hiệu quả đối với con bệnh vô
vọng (dù đó không là hiện thực). Trong cơn say tình cảm, mình cũng nên cho nhau
nhiều điều mơ ước và niềm tin ấy chứ? Cầu trời hãy cho anh có cái cảm
giác mơ ước như thế kéo dài vô tận cũng được. Lúc này, có đuợc mỗi bức thư trông đợi là niềm vui mỗi ngày
trong anh. Cám ơn ai đó đã dành cho anh một chút quan tâm trong quỹ thời gian
quý báu của họ. Mong.
Tranh dân gian Đông Hồ
ĐOÁN TÍNH CÁCH QUA CON VẬT BẠN GHÉT
Con chó: Bạn là người thích chủ nghĩa cá nhân và tự lập, không ưa bị áp
bức, lúc nào bạn cũng muốn vượt ra mọi kiềm tỏa. Tính tình bạn vui vẻ, ưa giúp
người khác nhưng không gắn bó sâu đậm vì bạn quan niệm tình cảm là ràng buộc.
Con mèo: Bạn hơi lạnh lùng, ghét sự phô trương tình cảm, sự xã giao hời
hợt làm bạn khó chịu. Bạn thích sự trung thực, đôi lúc quan niệm cứng rắn đó
làm mọi người không ưa bạn. Nhưng dưới cái vỏ lạnh lùng, bạn lại là người rộng
lượng, thích giúp kẻ khác. Tình cảm của bạn sâu sắc, bạn hay âm thầm họat động
để đạt được những ước muốn riêng tư.
Gà con: Bạn là người nồng nhiệt, tự tin. Bạn ưa hoạt động hăng hái,
không ngại gian nguy vì bạn tin vào những cơ hội tốt dành cho mình. Tuy nhiên,
bạn vẫn có tính nhút nhát nhưng được che đậy bởi cái cuồng nhiệt sẵn có.
Con cò: Bạn lịch thiệp, lôi cuốn mọi người dễ dàng, bản tính bình dị, ưa
thích những tình cảm sâu đậm, chân thành, thích hưởng mọi lạc thú trên đời. Bạn
luôn tỏ ra rộng lượng, thân thiết với bạn bè vì bạn sợ cô đơn.
Sư tử: Bạn dịu dàng, dễ tha thứ, thích nhiều bạn bè, sự giao tiếp tình
cảm này làm bạn vững tâm, vì bạn chịu nghe những lời khuyên của mọi người thân.
Bạn thích cuộc sống gia đình êm ấm, tự tin và ghét sự yếu đuối.
Nai vàng: Mọi người tin bạn, bạn lịch thiệp xã giao, lôi cuốn, bạo dạn,
làm việc gì bạn cũng tỏ ra đầy đủ khả năng. Bạn thích bạn bè, ưa hội họp, bàn
mọi vấn đề một cách say sưa. Tính ngay thẳng nên đôi khi gây ra va chạm nhưng
sau đó họ lại hiểu bạn ngay.
Diều hâu: Lúc nào bạn cũng nhu hòa, rộng lượng với mọi định kiến. Bạn dễ
bị ảnh hưởng của người khác và luôn tin ở huyền bí của số mạng. Trong sự tranh
đấu cho cuộc sống, bạn biết tự giới hạn để tránh xung đột là điều bạn rất ghét.
Con rắn: Bạn cởi mở, thật thà, cương trực. Bạn hay nói thẳng và nói rõ ý
của mình. Bạn không dễ dàng kết bạn nhưng khi đã thân rồi bạn giúp đỡ bạn bè
tận tình. Bạn thích chủ nghĩa cá nhân một cách kín đáo.
Chim ưng: Bạn thiên về cuộc sống gia đình, lúc nào cũng hy sinh cho mái
ấm của mình. Bản tính dễ dàng, vui vẻ, làm vui lòng mọi người. Bạn thực hiện
những ý muốn một cách mau lẹ và giản dị, dễ dàng thành công trong cuộc sống vì
sự dịu dàng của bạn chứa đựng một lòng cương quyết không ngờ.
Chim én: Bạn không thích sự thay đổi trong cuộc sống, chỉ ưa họat động
trong khung cảnh quen thuộc, đôi lúc hơi bi quan nhưng không suy sụp. Bạn cũng dễ
bị lôi cuốn nhưng bạn tỏ ra bình tĩnh, đầm thắm để chống lại sự phiêu lưu.
Ve sầu: Ý thức trách nhiệm khiến bạn luôn tự hỏi mình đã làm đầy đủ bổn
phận chưa, mình đủ khả năng không. Do đó bạn đạt hiệu quả tốt trong công việc
và được nể vì. Bản tính hoạt động nhưng không bốc đồng. Bạn là điển hình cho
mẫu người chăm chỉ, thận trọng.
Chuột: Bạn thứ tự, ngăn nắp, rất ghét sự bừa bãi, lúc nào bạn cũng thu
xếp việc nhà một cách hữu hiệu. Bạn cũng tỏ ra rất lịch duyệt, thích giúp đỡ
mọi người, bạn luôn tranh đấu để tránh mọi sự bồng bột có thể lôi cuốn bạn
trong cuộc sống.
Gà mái: Không những ghét, bạn còn có vẻ sợ con vật bé nhỏ này. Bạn là
người rất thông minh, nhiều linh tính. Bạn nhạy bén với những bí ẩn của cuộc
đời và giải thích dễ dàng về nó, do đó bạn dễ thành công trong sự nghiệp cũng
như trong tình cảm.
Bạn không ưa ngồi lê đôi mách hay nghe người ta bàn tán nói xấu người khác.
Tính bạn ưa độc lập, không chịu lệ thuộc vào ai. Bạn rất khó bị lôi cuốn, sống
rất thực tế, giải quyết mọi vấn đề nhanh chóng, hữu hiệu, đôi khi hơi thực
dụng.
Ngựa: Tính bạn giản dị, ưa thân mật, chân thành, thích giao tiếp hội hè
vui vẻ, biết hưởng thụ cuộc đời, chỉ làm những việc theo ý thích, sợ vất vả.
Bạn hay thay đổi công việc, mau chán nản, không được kiên nhẫn cho lắm.
KHI CON GÀ BĂNG QUA ĐƯỜNG
Phía đằng xa, một con gà đang băng
qua đường. Vấn đề đặt ra là tại sao con gà đó lại… băng qua đường? Dưới đây là câu trả
lời của một số giới: - G. W. Bush:
Việc con gà đã băng qua đường bất kể nghị quyết của LHQ chứng tỏ một sự đối đầu
với dân chủ, tự do, công lý. Để đảm bảo cho hòa bình trong vùng này, tránh việc các
giá trị mà chúng ta bảo vệ bị xâm hại, chúng ta quyết định gửi 17 hàng không
mẫu hạm, 146 máy bay tiêm kích, 250,000 quân, 154 tên lửa hành trình đến để xóa
bỏ mọi dấu vết của con gà tại vùng này trong vòng bán kính 5,000 km. Sau đó,
chúng ta quyết định sẽ thay mặt thế giới cai trị vùng này, thiết lập hệ thống
các chuồng gà theo những chuẩn mực an ninh phù hợp nhất. Con gà trống lãnh đạo
các chuồng gà sẽ được bầu chọn một cách dân chủ. Chúng tôi không cần biết con
gà có qua đường hay không, điều chúng tôi quan tâm là nó đứng ở phía nào của
đường, một là phía chúng tôi, hai là phía bên kia, không có 1 vị trí trung lập
nào cả !
- V.Putin: Gà
đã chiếm một vị trí quan trọng từ sau khi kết thúc chiến tranh Lạnh. Vấn đề bây
giờ là chúng ta phải đưa gà vào đúng quỹ đạo mong muốn của nó. - Alex Ferguson: Phong độ của con gà khi đi qua đường có thể là nhất thời, chỉ có đẳng
cấp của nó là vĩnh cửu. - David Beckham: Con gà đi qua đường nhờ sử dụng dầu nhớt Catrol Power 1- Uy lực của
Beckham - Mourinho: Không
cần ghi nhiều bàn, chỉ cần con gà qua đường. - Đội đua Relnault: Đã tìm thấy thành viên mới cho mùa giải sau. - Hugo:
con gà, cẩn thận đấy nhé, bấm phím số 4 để qua trái và số 5 để qua phải, trên
đường đi phải cẩn thận cạm bấy đấy nhé, ồ không, con gà đã thua rồi, số điểm
của con gà là 0 điểm. - Vương Ngọc Yến (trong Thiên Long Bát Bộ): Nếu xét về vị trí của các dấu chân trên
đường thì đây là chiêu "OK quá quan" (gà đen qua đường) trong bộ pháp
"Lăng Ba vi bộ" - Tào Tháo: Con
gà chăm qua đường làm gân to, ăn ko được, bỏ thì tiếc. - Mỹ Tâm: Gà
que gà que bướcccccccccc qua đường kia . Gà que gà que tóc nâu là em đó - Mỹ Linh: Chị
thấy gà hôm nay qua đường rất xuất sắc, nhưng thật tiếc là gà đã chọn sai
đường. Gà cần phải cố gắng ở lần sang đường tới, nhưng chị vẫn bỏ phiếu bầu cho
gà. - Long Vũ: + (BL thể thao) Con gà đang băng quá đường… băng
qua đi ! … Băng.!!!! … không qua đường ! Thật đáng tiếc thưa các bạn… + (MC Chiếc nón kỳ diệu) Vâng, con gà đã lọt vào
ổ voi số 4, như vậy con gà có nên chơi tiếp hay ngưng cuộc chơi ạ ? - Lại Văn Sâm : Ô kìa ! con gà sắp qua đường !!! Ô ô, Qua đường rồi !!! Vậy là con gà
đã qua đường… Vâng xin cám ơn, xin cảm ơn ! - Lại là Lại Văn Sâm: Xe nhiều quá, con gà có muốn xài quyền trợ giúp nào không ? 50:50 nhé,
hay gọi điện thoại? - BLV Quang Huy: Không được rồi thưa các bạn, con gà đã việt vị rồi ! - Bùi Tiến Dũng: cá 2 triệu USD là con gà không thể sang đường, chắc chắn nó sẽ sụp ổ
voi vì đây là đường do PMU18 làm chủ đầu tư. - Đỗ Tư Đông
(Nguyên phó chủ nhiệm Khoa báo chí, Trường CĐ PT-TH TW1): Gà muốn qua đường à,
thì đôi bên phải cùng có lợi, hay là để thầy đèo gà qua đường nhé, tiện đường
mình ghé qua nhà nghỉ.
Ý kiến của 1 số đại diện ngành nghề:
- Nhà Sinh học: Con gà băng qua đường là một động thái cân bằng hệ sinh thái môi
trường.
- Nhà Vật lý: Ta
không thể nói con gà băng qua đường nếu không có một hệ quy chiếu đúng, trong
đó lề đường sẽ làm gốc tọa độ, chiều dương là hướng bên kia đường.
- Nhà Toán học: Căn cứ vào vận tốc của con gà vào thời điểm hiện tại thì nó sẽ gặp
chiếc xe tải đang tiến tới tại giữa đường.
- Nhà Hóa học: Việc con gà băng qua đường có thể sẽ mang đến một nguyên tố mới trong
bảng tuần hoàn.
- Nhà Logic học: Nếu không có gì hấp dẫn con gà ở bên kia đường thì nó sẽ không băng qua
đường, vậy có thể kết luận rằng bên kia con đường có điều gì đó hấp dẫn con gà
băng qua đường.
- Nhà thần học: Phải chăng con gà muốn thay đổi tôn giáo của nó?
- Nhà tư tưởng học: Rõ ràng ta không thể nói "con đường đang băng qua con gà"
được vì vậy "con gà băng qua đường" là một tinh thần đúng đắn.
- Nhà văn:
"Con đường nhỏ nhỏ, gió hây hây. Gà muốn băng qua để tìm bầy"...
- Cảnh sát giao thông: Con gà sẽ không phạm luật nếu nó có đội nón bảo hiểm. Thứ nhất: Gà là
loài lông vũ, không được phép đi qua đường mà phải bay qua đường. Thứ hai: Gà
qua đường không đúng vạch sơn. Thôi "làm luật" đi.
- Cảnh sát hình sự: Hãy theo dõi con gà cho đến khi nó băng qua bên kia con đường. Đừng để
một án mạng đáng tiếc xảy ra.
- Cảnh sát dân sự: Có lẽ không nên phạt con gà này vì xét ra nó cũng có quyền... gà sự.
- Công an Hộ khẩu: Gà muốn qua đường để vào chuông bên kia đường hả. Vậy phải xin giấy phép
của chuồng bên kia đồng ý cho vào nhé. Làm sao để xin giấy phép ấy à. Đơn giản
lắm, chú phải sang bên kia đường đã !!!

KÝ ỨC THÁNG GIÊNG
Con trở về lội ngược tháng Giêng Tìm ngày cũ trên gánh đời của Mẹ Hốc hác thời gian gặm mòn cửa gió Cây đèn dầu khắc khoải thức qua đêm
Goá boạ nắng mưa thâm mắt lời nguyền Một bóng nuôi con thót chiều lá đổ Trời đất bao la, nhà thì bé nhỏ Mái rạ liêu xiêu tái nhợt xóm nghèo
Mẹ hát ru đằng đẵng nỗi đơn neo Võng đưa chòng chành bữa no bữa đói Mồ hôi Mẹ - con đường dài không tuổi Lăn trên cánh đồng mắt rạn chân chim
Thời mê say lòng Mẹ chẳng bình yên Hoa xoan rụng hờn ghen ngoài lối ngõ Nghe chao chát đời mình vôi vữa Chút đa đoan xào xạc lá tre gầy
Chỉ tình yêu của mẹ vẫn đầy Và dài rộng hơn đời sông kiếp biển Mẹ gửi cả cho một lần neo bến
Tháng ngày xanh vắt kiệt vào con..  TÌNH HOA BƯỞI
Bước chân về trong nắng mới giêng hai
Trời mưa phấn ru yên lành lá biếc
Hoa bưởi thì thầm nhắc em da diết
Vương khắp vườn hơi thở mùa xuân
Gió thêu thùa trên cánh lá bâng khuâng
Vẫn nguyên thế cái mùi hương thật hắc
Ai như em hoa bưởi cài trên tóc
Mà hồn nhiên thiên sứ tuổi xuân thì
Sớm mai nghe tiếng ong mật rù rì
Tựa bùa ngải hoa rụng đầy lối ngõ
Lòng xao xuyến chất chồng bao hương nhớ
Con đường làng đã khép lại sau ta
Đi trong đêm nồng say bưởi đơm hoa
Hạt mưa sáng chấm lập loè đom đóm
Xin hãy mách bóng hình ai bên xóm
Bờ dậu thưa...thuở ấy...ở phương nào ...
NHỮNG NGƯỜI BẠN
Cuộc sống mà không bạn bè nào khác chi cái cây sống đơn độc nơi
hoang mạc… • Người bạn mãi mãi. Đây là tình bạn không
gì thay thế được, nhờ nó mà những kỷ niệm bất luận xưa cũ hay hiện đại đều chỉ
như vừa thoáng qua đây, và vẫn thế ngày qua ngày. Những người bạn như thế này
thường là những người cùng chia sẻ với bạn những năm tháng thơ ấu và trải dài
cho đến hiện tại, họ là những người bạn mạnh mẽ nhất có thể hiểu và giúp bạn
những khi bạn cần – vì thế, họ thường đóng vai trò một người anh hay
chị chứ không chỉ đơn thuần là bạn. • Bạn đồng nghiệp. Tình bạn ở nơi làm sẽ
khiến bạn có nhiều hứng thú làm và năng suất làm việc cũng vì thế mà tăng cao.
Ngoài ra, họ còn là những người có thể gánh vác những rắc rối mà bạn lỡ gây ra
ở công sở, điều bạn khó mà đổ lỗi cho người bạn mãi mãi hay người chồng hoặc vợ
của mình được. • Người bạn khơi nguồn. Tất cả chúng ta dù
khiêm tốn hoặc kín tiếng đến đâu cũng không tránh khỏi cảm giác cần một ai đó
nói tốt cho bản thân mình. Chính điều này giúp cho chúng ta sự tự tin trong
giao tiếp hằng ngày. Chẳng phải mỗi người chúng ta luôn có hai tai đó sao? Tuy
vậy, mẫu bạn này cần hết sức tỉnh táo khi lựa chọn bởi chỉ cần một chút quá lời
bạn sẽ bị thổi tung lên tận chín tầng mây và… ở luôn trên đó! Đây cũng là những
người bạn thấy vui giùm bạn những khi có điều gì tốt đẹp tìm đến bạn. • Người bạn thẳng thắn. Đây là mẫu người
cần đến nhiều nhất song lại thường bị xa lánh! Tuy vậy, hãy nhớ đến câu “thuốc
đắng giã tật” bạn nhé, và đừng ghẻ lạnh họ một khi bạn thật sự muốn mình ngày
một hoàn thiện hơn thay vì say sưa ngủ trên vinh quang.

VẺ ĐẸP CỦA TRÁI TIM
Ngày nọ, một chàng trai trong thị trấn gặp mọi người và nói rằng anh có
trái tim đẹp nhất nơi này. Trái tim tràn đầy sinh lực với những nhịp đập rộn
ràng. Một trái tim hoàn hảo không tì vết… Ai nấy đều xúm lại ngưỡng mộ và cho rằng đó là
trái tim đẹp nhất họ từng biết. Chàng trai rất tự hào, sung sướng vô cùng trước
những ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, của những cô gái trẻ khi họ chúc mừng,
ngợi ca. Bỗng nhiên, một người đàn ông xuất hiện trước
đám đông và nói rằng “Hỡi chàng trai trẻ, chàng có một trái tim hoàn hảo nhưng
nó không đẹp bằng của ta”. Tất cả mọi người ngạc nhiên quay lại nhìn trái
tim của người đàn ông lạ mặt. Trái tim với những nhịp đập mạnh mẽ nhưng hằn sâu
những vết sẹo, những vệt ngang dọc của thời gian, những mảnh vỡ đã được vá lại
bằng những mảnh vá khác. Những mảnh vá cũng không hề hoàn hảo vì chúng
chẳng vừa khít. Và ở khuất sâu trong trái tim người đàn ông còn là những lỗ
hổng thậm chí không hề được chắp vá. Mọi người đều nghĩ “Tại sao người đàn ông này
lại có thể cho rằng trái tim của ông ta đẹp?”. Chàng trai trẻ nhìn trái tim của
người đàn ông và cười: “Tại sao ngài lại cho rằng trái tim của mình đẹp hơn của
tôi? So với trái tim của tôi, trái tim của ngài không còn toàn vẹn với toàn
sẹo, tì vết và cả sự già cỗi của thời gian”. “Đúng vậy!” - người đàn ông nói. “Trái tim của
anh trông thật hoàn hảo, đẹp hơn trái tim ta. Nhưng hỡi chàng trai trẻ, mỗi vết
sẹo hằn in trong trái tim ta chính là những gì còn lại sau mỗi lần ta trao tình
yêu cho người khác. Ta đã yêu và trao một phần trái tim của mình cho
họ. Những người ta yêu thương cũng trao lại một phần trái tim họ cho ta để bù
đắp lại phần mất đi. Nhưng những phần cho đi và nhận lại không bao giờ là giống
nhau nên những mảnh vá trên trái tim ta không hoàn hảo, nó có những vết hằn
nhưng ta trân trọng và gìn giữ vì nó giúp ta luôn nhớ về những tình cảm ta đã
cùng chia sẻ với mọi người. Đôi khi ta trao một phần trái tim mình cho người
khác mà không bao giờ nhận lại mảnh vá. Điều đó để lại những khoảng trống trong
trái tim ta vì tình yêu cũng có nghĩa là tìm kiếm một cơ hội. Mặc dù những khoảng trống khiến ta nhức nhối,
chúng sẽ không bao giờ lành nhưng lại gợi nhớ về tình yêu mà ta đã dành cho mọi
người. Ta cũng hi vọng một ngày nào đó sẽ nhận được những mảnh vá để làm liền
lại những khoảng trống. Và ta coi đó là vẻ đẹp của một trái tim, vì nó mang
tình yêu của sự Cho và Nhận.” Chàng trai trẻ đứng đó, không kìm được nước mắt
trước câu chuyện của người đàn ông. Chàng bước về phía ông, run rẩy trao một
phần trái tim mình. Người đàn ông mỉm cười, nhận món quà từ chàng
trai trẻ, gắn vào trái tim mình và trao lấy một phần từ trái tim của mình đặt
vào vết thương nơi trái tim của chàng trai trẻ. Mảnh vá vừa trái tim chàng trai
nhưng nó không hoàn hảo vì vẫn còn những tì vết. Chàng trai trẻ ngắm nhìn trái tim mình. Không
còn hoản hảo như trước nữa, nhưng nó đẹp hơn bao giờ hết bởi đã có thêm tình
yêu của một người.
CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2007 ! HAPPY NEW YEAR 2007 !
Hours
of happy times with friends and family Abundant
time for relaxation Prosperity Plenty
of love when you need it the most Youthful
excitement at lifes simple pleasures Nights
of restful slumber (you know-dont'worry be happy) Everything
you need Wishing
you love and light
Years
and years of good health Enjoyment
and mirth A angels
to watch over you
Rembrances
of a happy years !
I wish you the best of everything... That you so well deserve.  Vậy là 365 ngày của năm 2006 đã đi qua và Ngày đầu tiên của năm 2007 đã về ! Năm mới 2007 NguyenQuocBao xin chúc các Bạn :
- Đủ
niềm vui để thêm yêu cuộc sống ... Đủ thành công để thêm nhiều hy vọng, ước mơ ! - Đủ thất bại để học cách đứng lên ... Đủ niềm
tin rằng cuộc sống là một bức tranh tuyệt mỹ ! - Đủ thất vọng để bạn hiểu bản thân mình đang trưởng thành và lớn lên thêm !
- Đủ hạnh
phúc để tinh thần tươi sáng ... Đủ đau khổ để biết vượt lên chính mình !
- Đủ những người
bạn tốt để tâm sự sẻ chia... Đủ cô đơn để nghiệm ra chân lý !... - Đủ nghị
lực để bước qua khó khăn ... Đủ yếu đuối để biết rằng một vòng tay ai đó ấm áp đến nhường nào ! - Đủ chín chắn
để kiềm chế đúng lúc những cảm xúc - Đủ những giọt nước mắt dành cho riêng mình ... sẽ có lúc bạn nhận
ra rằng nước mắt chữa lành vết thương còn tuyệt diệu hơn cả một thang thuốc đắng ! - Đủ một người
- và chỉ một người mà thôi - nắm tay bạn vượt qua hết thảy sóng gió trong
cuộc sống này !

MỘT NGÀY KHÔNG CÓ YAHOO - Bài của Ngọc Lê
Từ sự cố tê liệt đường Internet
quốc tế sau trận động đất ở Đài loan, Internet đã chứng tỏ là một nhu
cầu không thể thiếu trong cuộc sống của xã hội hiện đại. Hơn thế nữa,
Internet, từ lúc nào, đã len lỏi trong những ngõ ngách tình cảm của con người
thời đại "a còng"...
Click (nhấn) vào bộ mặt cười trên desktop
(màn hình), chị thong thả nhấp một ngụm trà man mát vị dâu rồi tranh thủ
vuốt lại lọn tóc rối vừa xõa xuống trán. Chỉ là để mình sẽ thực sự tươi tắn và
tràn trề sinh lực khi bộ mặt cười trên màn hình nhảy nhót đong đưa lên xuống và
nick của những người bạn trên Yahoo Messenger (YM) bật sáng
trưng. Dù ở cơ quan không dùng webcam
và khi chat chị có thể cười tung tóe hoặc thè lưỡi trêu ngươi (bằng các
biểu tượng YM) cũng chẳng sợ ai thấy mặt nhưng sao chị vẫn muốn mình
phải thật quyến rũ mỗi khi mở chat. Mắt nhìn thẳng, miệng khe khẽ một
bản nhạc ưa thích còn tay lướt tanh tách trên bàn phím, chị vẫn tưởng như phía
trước không phải cái màn hình SyncMaster 793MG nhẵn lỳ mà là nụ cười và đôi mắt
biết cười của anh bạn đồng nghiệp... Sáng nào chị cũng khởi động hệt
như vậy. Và sáng nay, thuận tay bấm
vào bộ mặt cười trên desktop, chị chờ đợi để làm tiếp những việc thường lệ.
Nhưng sao thế nhỉ? Hình như chiếc máy tính của chị, cũng "tuổi tác"
và "xập xệ" lắm rồi, sáng nay tự nhiên trở chứng. Thay vào bộ mặt
cười dí dỏm trên YM là khuôn mặt nhắm nghiền buông thõng vì ngái ngủ. Tắt máy,
khởi động lại, vẫn thế. Lại tắt máy... Có tín hiệu tin nhắn trong
di động. Một đồng nghiệp đã gửi cho chị một SMS không thể tin nổi: "Mạng
quốc tế bị đứt, không thể vào được YM từ tối qua"... Văn phòng của chị nhao nhác
hết cả lên, hình như đứt mạng vì động đất. Mà không có YM thì biết trao đổi
công việc thế nào, chẳng lẽ cứ năm phút một lần lại bốc điện thoại lên
"alo" cho phòng bên cạnh? Anh bạn đồng nghiệp ngồi bàn bên thì thở
phào khoan khoái, buông ra một câu "biết đâu đây là cơ hội để cai
net"... Chị cắm cúi vào đống văn
bản nhằng nhịt chữ trên màn hình. Thấy một buổi sáng tươi tắn hình như đang
lướt đi quá lê thê. Chị cố lấy lại cái cảm xúc lâng lâng thường ngày khi tầng
tầng lớp lớp công việc vơi dần, báo hiêu cái thời khắc buổi trưa đáng mong đợi
được chat với anh đã đến, được Buzz để chào anh và hỏi xem chiếc cà vạt
anh đeo hôm đó màu gì? Anh vốn thích màu đỏ, và hễ có dịp, là chị gửi cho anh
những chiếc cà vạt màu đỏ, kẻ caro đỏ, đủ loại... Avatar (hình ảnh biểu
trưng) của anh, mỗi lần anh chat với chị, là chị thỉnh cầu anh phải để hình
anh đeo chiếc cà vạt mới nhất chị gửi. Khi nào đã chán nhìn bức hình đó, chị
lại sẽ gửi một bưu phẩm mới. Gần một năm nay, những đồng
nghiệp trẻ trong văn phòng hỉ hả ra mặt bởi đã lôi được chị vào guồng máy chat
chit hoạt động tấp nập suốt ngày đêm, kể cả giờ hành chính. Ban đầu chỉ
là để được chat với chồng, bởi chồng chị vừa có một chuyến tu nghiệp bên
Singapore ba tháng. Và dần dà, vui theo "lũ trẻ" trong cơ quan, chị
bắt đầu add nick của các đồng nghiệp trong Nam ngoài Bắc, trong số đó có
anh. Nick của anh có ngày sinh trùng với ngày sinh của chị. Ban đầu chỉ là những thăm hỏi
xã giao thường tình. Dần dà, chị thấy hồi hộp và thú vị khi được nói với anh
những ý nghĩ, những cảm xúc vặt vãnh. Rồi thêm một thời gian nữa, chị nhận ra
mình đỏ mặt và tim run nhè nhẹ mỗi khi bật YM và thấy nick của anh sáng trên
đó. Như là chờ đợi. Chị bắt đầu trang điểm kỹ hơn và chải tóc mỗi lần bật YM
cũng từ đó. Ngay cả khi chồng chị đã hết ba tháng công tác và khi đã về nước
rồi, chị không còn cần phải thông tin việc nhà với chồng qua YM nữa...Càng ngày, chị càng mơ hồ thấy như
cái ấm áp của nỗi nhớ trong xa cách đôi lúc còn ngọt ngào hơn những thờ ơ và
lạnh lẽo của những gặp gỡ và giáp mặt hàng ngày... Buổi chiều không có YM rồi
cũng chật vật qua đi, chị quyết định rời văn phòng sớm để đón con trai, bởi YM
đã chết, có nán lại cũng chẳng thể Buzz để chào anh trước khi về nhà như
lệ thường được nữa. Đứng lẫn vào tốp phụ huynh, chị lôi di động ra xóa đi cái
tin nhắn vừa nhận được từ số máy quen thuộc. Chị bấm những dòng cuối
cùng, xóa đi mẩu tin anh gửi. Chẳng lẽ, lại nhắn lại với anh rằng, vào buổi
trưa, khi anh chàng ngồi bàn bên cạnh, bằng một chỉ dẫn nào đó đã đăng nhập
được vào YM thì chị đã nảy ra ý định sẽ thử đăng nhập invisible (ẩn)
xem sao. Biết đâu, anh cũng đăng nhập được và có tin nhắn chờ chị thì sao? Chị
đã lặng người khi thấy, quả thật, nick của anh bật sáng. Và chẳng có mẩu tin
chờ đợi nào. Hình như, từ trước đến giờ, chỉ toàn là chị nhảy ra chào anh
trước. Và cũng chỉ mỗi chị là Buzz cho anh trước khi tắt máy ra
về... YM thấp thỏm, lúc được, khi không. Và chị đã tắt cái bộ mặt cười
cười suốt cả buổi chiều để không phải nhìn thấy anh đôi khi đèn cũng bật sáng
nhưng chẳng có một dòng tin nhắn nào. Tối nay, chị sẽ để chiếc cà
vạt kẻ caro đỏ vừa mua vào tủ áo của chồng. Không biết chồng chị thích cà vạt
màu gì? Hình như, chưa bao giờ chị hỏi chồng điều đó. Trái
tim nghẽn mạng yêu thương
Đêm bồng bềnh không gian ảo
Dưới trời desktop hẹn em
Chuột click gửi vào dông bão
Ngắn tìm weblog bình yên
Bao kỷ niêm xưa đã add
Tim anh - hardisk - dần đầy
Login những lời khao khát
Tự tình message đắm say
Email yêu thương hờn giận
Ngọt ngào hy vọng đan xen
Tin nhắn nối dòng tin nhắn
Không sao vơi được nỗi niềm
Format tình - khuôn mặt ẩn
Trái tim mở cửa save vào
Online trải lòng vương vấn
Nghẽn mạng đêm buồn chênh chao... Đêm Hà Nội 27/12/2006

NGÔN NGỮ VỈA HÈ " đua nở " !
Ca ngợi cái đẹp thì
“đẹp dã man”, khen một cô gái thì “hơi bị ngon”; còn câu “vụ này có vẻ lục tốn
đấy nhỉ” là để nói về một vụ chi tiêu tiền bạc. Đó là vài ví dụ trong vô vàn
chuyện về sử dụng ngôn ngữ hiện nay của giới trẻ. Kiểu ngôn ngữ "vỉa
hè" ấy đang trở nên thông dụng khắp hang cùng ngõ hẻm, thậm chí còn lây
lan đến các cơ quan, công sở và trở nên thông dụng. Theo một thạc sỹ ngôn ngữ học, tiếng Việt của chúng ta đang bị sử dụng một
cách bừa bãi, nhiều khi trở nên méo mó đáng thương. Chẳng hạn, một số đàn ông
dùng từ “hàng” để gọi phái nữ cho dù những người con gái ấy rất đàng hoàng,
đứng đắn không phải “dân chơi”. Biến tướng hơn cả là những từ hay dùng hằng ngày, như uống bia, rượu thì gọi là
“bú”, hỏi ăn cơm chưa thì “đớp chưa”. Có trường hợp một chàng trai hỏi bạn mình
đã đưa được người yêu "lên giường" chưa bằng câu “chén chưa”. Tiếng bồi, tiếng lóng phổ biến nhất trong giới thanh niên, học sinh. Để khen
một người nhiều tiền thì “thầu giầu nhỉ”. Đi xe máy luồn lách trên phố thì “mày
thấy tao xà lách tởm không”. Ở công sở, ngôn ngữ vỉa hè, chợ búa âm vang khắp các văn phòng: “Chào đại ca,
chiều nay đội hình mình đi làm tí máu nhỉ (ăn tiết canh)” hay “Này, đang ở đâu,
lết đến chuồng tao rồi đi hít, bắn mấy bi nhé” (sang cơ quan rồi đi uống nước,
hút thuốc). Nhiều chữa bị nói méo đi, chệch đi kiểu "đúng roài",
"khoái lém"... khiến người nước ngoài sang Việt Nam chẳng hiểu gì cả. Trong khi đó, ngôn ngữ "công sở" lại lan ra chợ búa và được sử dụng
theo kiểu "nửa mùa". Ở các chợ cóc, chợ tạm, nhiều bà bán hàng đon đả
mời chào khách mua thức ăn: “Chào thủ trưởng, thủ trưởng ký hợp đồng giải quyết
giùm em nốt mấy lạng thịt đi”. Việc sử dụng ngoại ngữ theo kiểu tiếng lóng, tiếng bồi nhiều khi cũng gây phản
cảm, nào là “búc phòng” (đặt phòng), “chếch ao, chếch in” (làm thủ tục trả hoặc
lấy phòng khách sạn), “thanh kiu anh”, “so ri anh, em pho ghét mất” (xin lỗi
anh, em quên mất). Anh bạn tôi đang công tác tại một đơn vị viễn thông, không hiểu vì quen miệng hay
vô ý hỏi xin một chị công nhân vệ sinh đường phố chiếc “nêm cạc” khiến chị
chẳng hiểu gì và đỏ mặt tưởng anh trêu mình. Một nhân viên làm việc tại một tổng đài bưu điện ở Hà Nội, đã gặp phải
một tình huống khó xử khi giới thiệu bạn gái với mẹ mình bằng ngôn ngữ nửa Anh,
nửa Việt. Bạn của anh vốn làm nghề quan hệ công chúng (PR, phát âm chuẩn là Pi
- a). Do nghe không rõ hoặc không hiểu, bà cụ nghĩ cô gái làm ở quán bi-a. Cho
rằng con gái làm ở những nơi đó thì không tốt, cụ đã ngăn cấm anh và cô bé đi
lại với nhau. Tất cả những hiện tượng nói năng,
phát ngôn bừa bãi này đã trở thành “bệnh”. Nó đã làm mất đi những nét đẹp, sự
trong sáng của tiếng Việt và sẽ rất khó để chữa được căn bệnh này ...
NGÔN NGỮ @ - CÀNG LÙNG BÙNG CÀNG SÀNH ĐIỆU
Khó
thể khẳng định ngôn ngữ @ xuất hiện chính xác từ bao giờ nhưng chắc chắn là sau
khi Internet trở nên phổ biến ở nước ta. Giới trẻ đã và đang tự tạo ra thứ ngôn
ngữ “đặc chủng”, tin nhắn cũng như blog là những công cụ mới nhất để họ thể
hiện điều đó. Các công dân mạng bây giờ hầu như ai cũng hiểu rõ Mu không phải là… CLB bóng đá Anh Manchester
United mà là Miss you (nhớ anh/em); hay Cu tức See you (gặp lại sau); hay Bít lùm chít lèn
không phải “ngoại ngữ khu vực” mà là… biết làm chết liền. Theo đó, Chít rùi nghĩa là Chết rồi (!)… Kiểu viết tắt tiếng Anh
như đánh đố hay kiểu viết tiếng Việt trại âm nghe lạ tai trên vẫn còn ở đẳng
cấp… la đà bởi dân sành điệu bây giờ là phải viết sao cho người khác đọc vô
càng cảm thấy “lùng bùng” mới càng sành điệu. Chuyện dùng tiếng lóng hoặc viết
tắt thực ra không mới, thời nào cũng có và nước nào cũng có. “Ở nước ngoài, các
chatter cũng nói lóng và viết tắt như điên!” - bạn Lê Hoàng, học sinh lớp 11 nickname badboy nói, và hùng hồn đưa
ra dẫn chứng: “Khi tụi nó viết Paw có nghĩa là: Parents are watching - ba mẹ đang
theo dõi đấy (!), Mos
tức Mom over shoulder - mẹ đang đứng sau lưng tớ. Theo đó, Omg là Oh my God - lạy chúa tôi; Lol: laughing out loud - cười to lên nào; Brb: Be right back - tớ sẽ quay lại ngay; Ttul: Talk to you later - nói chuyện sau nhé; hay Wu: what’s up - gì thế?... và còn rất rất nhiều,
không thể nhớ hết, cũng không thể hiểu hết”. Ở Việt Nam, ngay từ khi xuất hiện,
những từ ngữ vừa lạ lẫm, vừa khiến người ta “chóng mặt” trên đã lập tức lây lan
rất nhanh, không chỉ trong giới học sinh, sinh viên mà trong cả những người lớn
rảnh rỗi, chuyên “ngồi đồng” trong các quán cà phê Internet hoặc loay hoay tít
mù với chiếc mô-bai nơi quán cóc vỉa hè. Và do đa số phải dùng tiếng Việt không
dấu khi chat hoặc nhắn tin, do phải “tung hứng” với nhiều Instal Message (cửa
sổ chat) cùng lúc nên các chatter phải thường xuyên viết tắt mới kịp tốc độ,
“không thì đối tượng sẽ phải ngủ gật vì chờ!” - một chatter lý giải. Còn
tin nhắn thì bị giới hạn bởi số ký tự, vì vậy để chuyên chở nhiều nội dung
trong một tin, người nhắn phải tìm cách viết tắt tối đa nếu không muốn bị… tính
tiền 2 tin. Nhưng có lẽ, nguyên nhân chính là xu thế hấp thu những cái mới
trong cuộc sống liên tục diễn ra theo hướng mở của giới trẻ, điều này làm nhiều
bậc phụ huynh đau đầu, lo lắng, khi thỉnh thoảng liếc qua màn hình vi tính hoặc
lén đọc tin nhắn của con. Nhiều người chau mày khó chịu khi nghe những câu mà
theo họ là so sánh khập khiễng, nhảm nhí, vô bổ từ miệng con em mình như: “buồn
như con chuồn chuồn”, “chán như con gián”, “nhỏ như con thỏ”, “lớn như con
lợn”, v.v… Khi được hỏi vì sao thích dùng ngôn ngữ loại này thì phần lớn các em
đều lắc đầu không giải thích, một số em khác nói đơn giản chỉ vì thấy vui vẻ,
thoải mái khi nói như vậy, thế là bắt chước nhau nói thôi. “Nếu chat mà dùng
lời lẽ nghiêm túc giống như… làm văn trong nhà trường thì sẽ rất “lúa” (nhà
quê), khi đó không ai thèm chat với mình nữa!” - nhiều em khác nói. Còn các
bậc phụ huynh nói :“Thật không thể hiểu nổi thứ ngôn ngữ méo mó, được viết một cách
vô tội vạ như vậy” - đa số phụ huynh bày tỏ. Một giảng viên sư phạm đã nói:
“Tình trạng này lan rộng sẽ ảnh hưởng đến tâm sinh lý của các em, các em sẽ mất
đi năng lực cảm thụ vẻ đẹp của ngôn ngữ mẹ đẻ…”. 
Bài thơ áo dài
- TẢN VĂN CỦA BĂNG SƠN
Đã có không ít người nước ngoài
ngạc nhiên đến sững sờ trước vẻ đẹp kỳ diệu của tấm áo dài Việt Nam, mặc dù ở
nước họ, người phụ nữ cũng có những bộ áo váy dân tộc thêu rua với nhiều vẻ
đẹp. Một nét duyên dáng như mây thu mơ hồ hay cái đẹp lộng lẫy của ngày hè chói
chang hoa phượng có gió lộng xào xạc ngọn đề. Khó mà nói được niềm bay nhè nhẹ
của tà áo tím bên hồ hay vẻ lâng lâng của màu áo trắng như tung đùa trong sắc
xanh cây lá. Ngay giữa cái ồn ào tấp nập đua chen, tà áo dài như hoa cũng mang
lại sự thanh thản như sau một tiếng thở dài. Dám đoán chắc không một cô gái
Việt Nam nào lại không sung sướng được mặc tấm áo dài trong ngày hội, ngày lễ,
ngày tết và nhất là ngày bước xuống chuyến đò hạnh phúc, khẽ cúi xuống nhìn tà
áo dài mà mỉm cười e lệ và sung sướng hồi hộp bên người yêu đã thành chú rể
ngượng ngùng. Và cũng dám đoán chắc rằng không một người đàn ông nào dù cực tả
hay cực hữu, dù đang yêu hay trái tim đã rạn vỡ bao lần, lại không ưa thích tà
áo dài, không ngắm cái đẹp đang chập chờn phía trước như cánh bướm trong giấc
mộng Trang Chu, để về đến nhà bên người vợ thủy chung vẫn còn bảng lảng bóng
hình của câu thơ bất chợt ấy làm xao xuyến.

Tấm áo dài Việt Nam không hẳn hôm
nay mới có. Chẳng qua nó bị bỏ quên, bị đánh rơi trong dĩ vãng. Song thực ra nó
được sinh ra từ dĩ vãng đầy văn hiến của dân tộc ta đến ngàn đời, kể cả những
thế kỷ có kẻ muốn đồng hóa dân ta bằng những tấm "áo khách". Cụ chúng
ta, bà chúng ta, mẹ chúng ta từng chẳng mặc áo dài đó ư? Cái áo năm thân, tứ
thân buông tà hay thắt vạt, cái áo mớ ba, mớ bảy đổi vai hoặc không đổi vai đi
cùng với váy sồi hoặc quần lĩnh tía... đã vào ca dao, thành câu ví, nên hình
ảnh của nét ăn dáng mặc thanh nhã, hào hoa, nền nã. Có thứ huân chương nào tặng
cho tác giả cái áo đổi vai. Nối vai nhưng lại so le, một đường gấp khúc, tạo
mảnh hình không đăng đối nhưng ưa nhìn, giống như cái răng khểnh trên khuôn mặt
trái xoan, hoặc một bên lúm đồng tiền của cô gái dậy thì. Đâu có phải vì nghèo,
vì áo rách vai sờn mà phải đổi vai, giữ lại phần lành thay đi phần rách, mà
chính là một kiểu khoe khéo, cái khéo tay về đường kim mũi chỉ, về cách chọn
màu, về sự cách điệu và đó chính là tài hoa, là sáng tạo vậy. Thời gian dù bao
thế kỷ cũng không bào mòn được tinh hoa dân tộc. Nó cứ sừng sững thách thức
cùng biến thiên. Tấm áo dài vải rồng, một thứ vải mỏng như sa, như the, sản
phẩm của xứ Sơn Nam, rồi được nhuộm màu nâu ở cửa ô Đồng Lầm đất Thăng Long,
nên nó thành vải Đồng Lầm, chiếc áo dài Đồng Lầm đã tồn tại bao thế hệ. Từng
hình thành nếp sống đi ra đường, đi ra khỏi nhà là không thể không mặc áo dài,
dù trắng hay đen, hồ thủy hay thiên thanh, nâu non hay cụ già, dù sang hay hèn,
già hay trẻ... Đất Thăng Long - Hà Nội, ngay cả cô bán bún chả rong, chị cắp
thúng bán rao quả bưởi, bác đội chăn bông đi đổi, bà hàng xôi cháo bán trưa,
chị thuyền chài tạm rời con thuyền nan lên bộ bán mớ cá mới đánh được... cũng phải
có tấm áo dài trên thân, thong thả thì buông chùng, vội vàng thì thắt vạt
trước, mà hối hả hơn thì thắt vạt sau lưng mà chạy gằn cho tiện. Nắng hay mưa
cũng vậy. Đầu năm hay sắp tết cũng thế. Những năm ba mươi của thế kỷ này, tấm
áo dài được cách điệu đi, không thắt vạt, không đổi vai mà thành áo tân thời.
Chữ tân thời đã mang một nghĩa mới, cũng như chữ cải lương trong hát cải lương.
áo nhung, áo gấm, áo mình khô hoa ướt, áo lơ-muya, áo cổ thấp rồi cổ cao, tay
thụng hay tay bó, tay dài hay tay lửng... đã nhiều thay đổi, nhiều
"mốt" tùy thích. Riêng chỉ hai cái tà như hai cánh bướm, như hai dải
liễu bay, như hai lá thư tình, như hai nỗi ám ảnh tâm hồn nam giới, như linh
hồn của chiếc áo và của người mặc... là vẫn được trân trọng giữ nguyên. Nó vẫn
giữ chiều dài gần sát gót để có đà tung bay, có khi nhấp nhô như sóng lượn, để
có đà vẫy gọi những con mắt dõi theo. áo dài nhung đỏ đi với kiềng vàng, áo dài
nhung đen có chuỗi hạt trai sáng lấp lánh, áo dài trắng có mái tóc đen huyền
thả buông lửng sau lưng áo, áo tím hàng Vân có chiếc nón bài thơ ngà trắng...
đó là sự tuyệt đỉnh hài hòa hay lộng lẫy khôn cùng, cũng tựa như tấm áo Đồng
Lầm có thắt lưng hồ thủy hay hoa đào cũng vậy. Những ai nay còn sót lại của thế
hệ nữ sinh trường Đồng Khánh Trưng Vương, chiều hồ Gươm khoan thai nhịp bước,
cắp cặp trước ngực, tóc đung đưa sau lưng, còn hai tà áo dài cứ như trêu cợt,
như đùa nô, như vô tình mà nghi ngờ, mà nhắn nhủ mà xa xôi... với bao màu sắc
từ đậm đến nhạt, như cung bậc cây đàn từ thấp đến cao, gần xa buông bắt. Tà áo
dài gần chấm gót những ngày ấy đủ sức chuyện trò cùng gió. Mềm mại, uyển
chuyển, run rẩy, lung linh... hình như đã lan truyền sang cả sóng hồ nên hồ cứ
lăn tăn, lan truyền cả vào tầng lá nên cây lá cứ rì rầm, lay động.

Có phải lúc này là lúc hồn Hà Nội đã mơ màng như bát rượu nếp sáng mùng năm
tháng năm đối với cô thiếu nữ chưa quen men rượu, là lúc cung đàn đã tấu lên
với trái tim nhạc sĩ, "toan" đã căng trên giá vẽ trước nhà tạo hình,
nàng thơ đã ốp một cách bí hiểm vào nhà thơ, và mùa màng chín rộ làm rạo rực
người gieo cấy... Ai gỗ đá để có thể dửng dưng được trước nét thanh tân đầy ma
lực của tà áo dài cứ lả lướt như sóng cạn mà bắt mất hồn người ấy, bởi nó vừa
ngập ngừng lại vừa thách thức. Mươi năm trở lại đây, tà áo dài Hà Nội bị ngắn
đi, chỉ còn trên đầu gối. Nó không còn đủ sức bay, có lúc chết cứng trên nửa
thân người, như con bướm bị chặt cụt bộ cánh rực rỡ. Thật tiếc. Tà áo dài với
chiều dài cần thiết, là sự truyền cảm của đường kim khâu tay, của nét eo thắt
đáy, của sự mở rộng của hai tà xòe ra bốn phía. Rút ngắn phần bay lượn xòe rộng
ấy khác nào cắt đi cái tưởng tượng và ảo tưởng của nhà thơ. Phụ nữ mặc áo dài
chỉ đẹp thêm. Nam giới cũng được thơm lây. Cuộc đời rực rỡ là điều hẳn ai cũng
mong muốn, có phải không hỡi bài thơ áo dài?
| |