™((¯`°»†:.™Hải Kµ†€™.:†«°´¯))™

Nghe Nhạc

AnH sẼ lÀ qUá KhỨ



Những dòng thơ anh viết bằng tưởng tượng
Bỗng trở thành hiện thực cuộc đời anh
Anh thường viết ..."tình yêu quá mong manh
Trái tim nhỏ bé làm sao em níu giữ ?"

Vì yêu em,anh đâu cần quá khứ
Cũng chẳng màng khi nghĩ tới tương lai
Chỉ biết có em qua mỗi phút ,mỗi ngày
Vậy là đã mãn nguyện rồi em nhỉ ?

Anh đâu biết đời không như anh nghĩ
Rồi một ngày em nói tiếng chia tay
Nói làm chi rằng tình vẫn còn dài
Khi hạnh phúc đã chia hai lối rẽ

Em cứ vui với những điều mới mẻ
Cũng đừng buồn với lý lẽ con tim
Ai dám mơ rằng sẽ mãi đắm chìm
Măi chung thủy một tình yêu duy nhât

Anh vẫn biết tình em là chân thật
Những phút giây em đã rất yêu anh
Ừ đúng rồi ...Tình yêu quá mong manh
Tim nhỏ bé là sao em níu giữ ?

Và ngày mai ...anh sẽ là quá khứ
Thật nhẹ nhàng ...như hai chữ Chia Tay

(♥ Góc Thơ ♥)

™™†Đôi Dép™.:†™


Đôi Dép


Tác giả: Nguyễn Trung Kiên


Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...


Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

   Trong: Bốn Mùa Tâm Sự
 

Hắn là một người bình thường, bình thường như những người bình thường nhất. Hắn cố để làm mình nổi bật, hắn tìm cho mình một style riêng,  nói những câu nói made by hắn…Hắn cố chứng tỏ mình không giản đơn ( lập dị chút ), những nỗ lực không biết mệt mỏi ấy đã tạo cho hắn một phong cách riêng, thứ mà hắn vẫn ao ước được có…! Nhưng hắn nào ngờ, hôm nay phải tự chọn cho mình fong cách của người cô đơn. Đi đâu cũng chỉ có một mình, tối đến, vẫn những quán café ,quán nuớc chè không biết từ khi nào đã trở nên quen thuộc với hắn. Hắn luôn nhận được những lời bàn tán về mình từ những nhân viên phục vụ, hoặc những câu chuyện của cô bán nước ..bà bán nước… có thể họ bàn về về bề ngoài cục mịch và trầm trầm  của hắn,  và hắn luôn để những lời ấy ngoài tai, hắn chỉ biết lao vào một góc trong quán và nhắm nháp nỗi buồn đen đúa với một tách café…đôi khi là 1 ly nước bt.

Hắn bất cần… bất cần tất cả, tiền bạc, danh vọng, hay những cuộc hẹn hò với những em xinh tươi. Hắn cảm thấy chán cái cuộc sống xồ bồ của thành phố, hắn như một người lạc hậu giữa cái xã hội luôn thay đổi từng ngày. Cuối tuần là những ngày đẹp nhất của biết bao người nhưng hắn cảm thấy trống vắng, hắn thường dành hết thời gian trong những quá cafe ,hoặc ào lên lam sơn như 1 thằng điên “Chết tiệt, hôm nay lại cuối tuần”

[Ngày ở trường]

Hắn chạy  thật nhanh khỏi trường, đến một quán ở một gốc nhỏ gần đó.

“Trà xanh, ít đá đúng không anh?”

Con bé này lạ hoắc nhưng dường như rất hiểu sở thích của hắn, hiểu là phải vì lần nào mà chẳng thế ( nhưng trước đó là mẹ nó bán )!

Rồi lao vù vào quán nét như 1 tên nghiện ,lần mò hắn có dọc được 1 điều gì đó...có từ cô đơn :

Cô đơn là cho đi mà không có người nhận, là muốn nhận mà chẳng có ai cho. Cô đơn là chờ đợi, mà cái mình chờ đợi chẳng xảy đến. Như hai bờ sông nhìn nhau mà vẫn nghìn trùng cách xa bởi dòng sông, nên cô đơn là gần nhau mà vẫn cách biệt. Không phải cách biệt của không gian mà là cách biệt của cõi lòng

“Câu nói  này thật đúng tâm trạng” - hắn tự nhủ như vậy và hắn tự hỏi mình:

“Không biết có ai đó cùng tâm trạng không nhỉ?”

Hắn quyết định đọc xong rồi coppy gửi cho tất cả mọi người , ...hi vọng sẽ nhận được câu trả lời. 

“Chết tiệt, hôm nay lại cuối tuần” - lại một tuần bận rộn nữa trôi qua với hắn.

" trà xanh, ít đá của anh đây!”  vì lần nào mà chẳng vậy! Hắn vội vàng như lần trước...online để...

“Cô đơn!”

“>.< Tại sao cô đơn?”

Hắn cảm thấy rất vui, vui vì đã có người đồng cảm, vui vì thấy mình được chia sẻ, được quan tâm...Hắn vội trả lời tiếp sau lời nhắn ấy.

“Cô đơn vì không ai hiểu mình, vì quá nhiều niềm vui được sắp đặt”

  • Tuần thứ hai,

“Còn tôi, cô đơn vì yêu 1 dòng sông, nó cứ trôi mãi không ngừng”.

  • Tuần thứ ba,

“>.< Tôi sẽ giúp mấy người xây một con đập nhé!”

  • Tuần thứ tư,

“Không được! nếu làm như thế sông mất tự do. Sông sẽ buồn, tôi sẽ buồn hơn gấp bội.”

Lời nhắn của hắn với người mà hắn chưa hề biết mặt cứ thế kéo dài. Hắn chưa bao giờ mong tới cuối tuần như thế này, hắn mong từng ngày, từng ngày để trò chuyện cùng người bí mật kia.

”Sao cuộc đời lại có những điều thú vị thế này?” Hắn luôn tự hỏi. Hắn đã thay đổi, từ một người bất cần, hôm nay hắn đã biết mỉm cười. Biết đi thật chậm để ngắm nhìn đường phố, những con đường rất quen thuộc mà hắn chưa bao giờ muốn để ý đến... Hắn đang thay đổi từng ngày…

“Không biết cái người  đó là ai nhỉ?” Hắn luôn muốn biết.

“Hôm nay là cuối tuần rồi!” hắn nói thầm, rồi mỉm cười một mình. Hắn thong thả đi rất chậm và huýt sao cười chừng...

Hắn đi một cách thanh thản nhất đến quán, chứ không vội vàng như những lần trước.

“Hôm nào chúng ta gặp nhau nhé? >.<”

“Thôi đi! Tôi nghĩ ta không nên gặp nhau, cứ vậy là được rồi!”

 Tuần thứ sáu
 Hắn lặng lẽ bước vào quán, nhẹ nhàng ngồi xuống...rồi mới vào nét... Hắn suy nghĩ một hồi rồi bật nick. Có nỗi buồn nào chợt thoáng qua hắn, vẫn không có lời nhắn…Chợt buồn, hắn suy nghĩ rất nhiều... Hắn cảm thấy trống vắng thật sự, không biết chuyện gì đang diễn ra trong hắn.

“Sao lại thế này! Chán thật, cuộc đời mình mãi cô đơn.”

“Ko online nữa...ảo...ảo...ảo...hắn giận dữ, mày và cả người kia vô tâm quá!”

Hắn sững sờ, cảm giác muốn bật khóc như một đứa trẻ…Có lẽ vì hắn đã đóng cửa trái tim mình để tìm kiếm sự hoàn hảo quá lâu, hắn đã không biết hạnh phúc ở ngay bên hắn.

Muộn rồi ư? Muộn để đôi bàn tay nhỏ bé của hắn níu kéo một thứ mà mọi người vẫn hay gọi “hạnh fúc”.


 

> Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Thông tin cá nhân

truongtienhai
Họ tên: †(®*™Hải™*®)†
Nghề nghiệp: Kỹ Thuật CN
Sinh nhật: : 11 Tháng 9 - 1986
Nơi ở: Ợ tRoNg TrÁi TiM ấY.
Yahoo: truongtienhai_ngayayvahomnay  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
—•!.....[]†Shu†[].....!•~Trương Tiến Hải - Phone : 0977.491.707 FORUMS : http://vncuoi.12h.us/forum~•!.....[]†Bin†[].....!•...

Bạn bè
HANG MO
HANG MO
hoa sầu riêng
hoa sầu riêng
tthanhchungxd
tthanhchungxd
white_rose
white_rose
gemini3691
gemini3691
dnhha89
dnhha89
*_Kentsy_*
*_Kentsy_*
kimthanh_forever
kimthanh_forever
gioidinhhue
gioidinhhue
tieu_luc_xa
tieu_luc_xa
Xem tất cả



MỘT NGÀY NÀO ĐÓ



Một ngày nào đó bạn cảm thấy buồn và muốn khóc
Hãy gọi tôi
Tôi không hứa sẽ làm cho bạn cười nhưng tôi có thể đến và khóc cùng với bạn.

Nếu một ngày bạn không còn muốn nghe ai nói nữa,
Hãy gọi tôi,
Tôi sẽ đến bên bạn,im lặng và không nói gì.

Nếu một ngày bạn gọi tôi mà không nghe tiếng trả lời,
Thì hãy đến bên tôi vì lúc đó tôi đang cần đến bạn.


[]†Shu†[].!•~ ~•!.[]†bin†[]


Bạn có thể bị tổn thương nếu yêu 1 người 1 cách say đắm, nhưng nó là phương pháp duy nhất khiến con người bạn trở nên toàn diện
Cuộc sống bao giờ cũng có 2mặt… Đến trái tim cũng đâu hoàn toàn là máu đỏ, một nửa đã là máu đen rồi…Vì vậy, đừng bi quan

When you love someone and you love them with your heart, it never disappears when you're apart. Anh when you love someone and you've done all you can do, you set them free. And if that love was true, when you love someone, it will all come back to you.
( Khi bạn yêu một ai đó với tất cả trái tim mình, tình yêu đó sẽ không bao giờ mất đi ngay cả khi bạn phải chia xa. Khi bạn yêu một ai đó và dù bạn đã làm tất cả mà vẫn không được đáp lại thì hãy để họ ra đi. Vì nếu tình yêu đó là chân thật thì chắc chắn rằng nó sẽ trở về với bạn )



Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com