Nghe Nhạc
AnH sẼ lÀ qUá KhỨ
Những dòng thơ anh viết bằng tưởng tượng Bỗng trở thành hiện thực cuộc đời anh Anh thường viết ..."tình yêu quá mong manh Trái tim nhỏ bé làm sao em níu giữ ?" Vì yêu em,anh đâu cần quá khứ Cũng chẳng màng khi nghĩ tới tương lai Chỉ biết có em qua mỗi phút ,mỗi ngày Vậy là đã mãn nguyện rồi em nhỉ ? Anh đâu biết đời không như anh nghĩ Rồi một ngày em nói tiếng chia tay Nói làm chi rằng tình vẫn còn dài Khi hạnh phúc đã chia hai lối rẽ Em cứ vui với những điều mới mẻ Cũng đừng buồn với lý lẽ con tim Ai dám mơ rằng sẽ mãi đắm chìm Măi chung thủy một tình yêu duy nhât Anh vẫn biết tình em là chân thật Những phút giây em đã rất yêu anh Ừ đúng rồi ...Tình yêu quá mong manh Tim nhỏ bé là sao em níu giữ ? Và ngày mai ...anh sẽ là quá khứ Thật nhẹ nhàng ...như hai chữ Chia Tay (♥ Góc Thơ ♥)
™™†Đôi Dép™.:†™
Tác giả: Nguyễn Trung Kiên Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng viết thành thơ Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu Cũng như mình trong những lúc vắng nhau Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía Dẫu bên cạnh đã có người thay thế Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh Đôi dép vô tri khăng khít song hành Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội Lối đi nào cũng có mặt cả đôi Không thể thiếu nhau trên bước đường đời Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại Gắn bó nhau vì một lối đi chung Hai mảnh đời thầm lặng bước song song Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc Chỉ còn một là không còn gì hết Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ... Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: |
Mùa xuân, 11.03.2008Đi sâu vào tận trái tim, tôi mới biết rằng mình đã trưởng thành hơn. Bớt ngố, bớt ngây thơ và bớt đi sự non nớt bỡ ngỡ ngày nào. Đi sâu vào lòng từng con người tôi quen, giờ tôi mới nhận ra đc ai thật lòng, ai giả dối. Cuộc đời hay đổi thay, con người ta cũng thường thay đổi. Cuộc đời tôi cũng vậy, nó gắn liền với 2 chữ “lận đận”. Không biết có phải vì tôi quá duy tâm hay không, nhưng thực sự thời gian qua – 1 năm 5 tháng, đối với tôi nó như 1 cơn ác mộng mà khi tỉnh dậy vẫn cảm thấy rùng mình… “Trời đang nắng lại đổ cơn mưa, mưa xong nắng là chuyện bình thường”. Quy luật tự nhiên thường gạt ta hơn là lí trí, những gì tôi làm, những con người tôi gặp và những thứ trước đây tôi có tưởng chừng như nó thuộc về tôi…Tôi là 1 con người không may mắn. Nhưng không phải, tất cả chỉ là ảo giác hay là 1 hạt cát giữa sa mạc. Tôi trao đảo trong tuyệt vọng, tự ti, bi quan trong buồn bã, và nấc nghẹn ngào khi nước mắt không rơi 1 giọt nào. Ai bảo con trai sẽ không khóc, có chứ…! Nếu ai đó đã thử đặt địa vị vào vị trí tôi lúc ấy chắc sẽ hiểu. Tôi đã khóc mà đếm những giọt nước mắt chảy tuột vào tim, làm rát cả lồng ngực, suy sụp với những đêm thức trắng mịt mù khói thuốc. Chẳng ai biết trước được ngày mai, giờ thì tôi đã biết “Mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên”. Sống trên đời chẳng có gì có thể nói trước đc. Sự thay đổi của những con người mà tôi coi là bạn, là chị, là anh càng khiến tôi thêm hận thù và chỉ mong 1 ngày nào đó có thể rửa sạch đc sự nhục nhã, nỗi đắng cay mà mình đã phải nhận. Tôi tìm đủ mọi cách để trả thù và đòi lại danh dự, lòng tự trọng. Nhưng sao lúc ấy tôi chỉ muốn đòi lại danh dự chứ không nghĩ sẽ đòi bằng cách nào để không phải ân hận. Chỉ biết đòi trong sự tức giận với tột cùng của điên dại. Tôi lao như con thiêu thân từ Bắc vào Nam, từ Nam ra Bắc. Thui thủi, chạy trốn rồi nung nấu những gì xấu xa nhất…Người chị mà tôi coi như là tri kỉ, tưởng như gặp đc là may mắn trong đời tôi. Thế nhưng những gì xảy ra đã làm tôi không còn coi đó là 1 người chị. Mà chỉ có ý nghĩ muốn giết chết con đàn bà ấy mà thôi. Thời gian trôi đi, dự định của tôi vẫn mãi là dự định…Khi bên cạnh tôi có sự an ủi của gia đình, bố mẹ luôn bên cạnh và làm tư tưởng cho tôi…Tôi tỉnh ngộ như vừa ngủ dậy sau 1 cơn ác mộng dài, thế nhưng ngoài gia đình thì bạn bè chẳng là gì cả, tôi cố gạt đi những điều tồi tệ nhất để làm lại cuộc đời, cố quên đi người tôi yêu, như quên đi 1 kẻ qua đường …Gạt lại sau lưng hình ảnh cô tiểu thư đáng yêu ngày nào. Và quên đi 1 người chị đã đem đến cho tôi nỗi hận thù…Dòng đời là thế, tình đời là thế…mấy ai hay…Những gì xảy ra với tôi không phải là quá mức tưởng tưởng của sự đau buồn tột cùng, hay sự mất mát mà bao người còn kém may mắn hơn tôi. Nhưng chỉ cần như vậy thôi là quá đủ, quá đủ với 1 thằng con trai mới lớn, mới bước ra ngoài xã hội như tôi. Sự vấp ngã, lối đi sai lầm, niềm tin ảo tưởng mãi là bài học lớn, bài học đầu đời cho những gì đầu đời trong xã hội này. Muốn nói ra cho 1 người nữa lắm. Nhưng có lẽ tôi sẽ đặt những kí ức, suy nghĩ….vào đây – Nhật kí không tên, nó sẽ mãi là những kỉ niệm đi suốt cuộc đời. Năm nay tôi 23 tuổi, nhưng rồi có 1 ngày nào đó tôi sẽ lật lại những gì đã viết, rồi đọc…cười…và rưng rưng nước mắt. Có thể lắm, biết đâu được.“Nếu không có cảnh đông tànLàm sao thấy cảnh huy hoàng ngày xuân”.Mùa xuân ấy ở đâu ??? Tôi đang đi tìm và trên đường đi chắc chắn còn gặp nhiều cạm bẫy, khó khăn khôn lường. Tôi không có ước mơ cao sang, không có tham vọng vô bờ. Tôi chỉ duy nhất 1 mong muốn nhỏ nhoi đó là “Hạnh phúc”…hạnh phúc của tôi không phải là tiền bạc, phú quý, cũng chẳng phải cái gì đó lợi lộc cao sang lắm, mà chỉ là hạnh phúc khi chung sức cùng gia đình vượt qua khó khăn. Bố mẹ, tôi và em gái cùng nở nụ cười vui vẻ…Cả nhà xum vầy bên mâm cơm, tuy nghèo nhưng tinh thần không nghèo. Đó có lẽ là hạnh phúc của tôi. Đừng nghĩ tôi không có chí tiến thủ, đừng nghĩ rằng tôi không có động lực, không có mục đích. Động lực của tôi là gia đình. Mục đích là 2 chữ Hạnh phúc. Tôi biết, mình cần phải làm gì trong cuộc đời này. Và chẳng có gì gọi là đủ cả, nhưng có được những điều đó thì đó là quá đủ với tôi rồi. Một cuộc sống không ganh đua, không chà đạp, không lợi lộc thì tôi cũng chẳng tiếc gì. Chỉ hơi tiếc mình không thể thực hiện được cái hạnh phúc giản dị nhất trên đời…Về công danh, tôi đã xác định rất rõ ràng và sẽ không phải ân hận thêm lần nữa. “Số phận”, “con người ai cũng có số phận nhưng kèm theo đó là sự năng động”. Tôi luôn nhớ mãi câu nói này từ 1 người đáng kính trọng, những gì người ấy nói đã giúp tôi hiểu thêm được sự đời…Còn tình yêu, tôi không biết phải nói thế nào…nếu cuộc đời được xem như 1 hình vuông 4 cạnh “Cười – Khóc – Buồn – Vui”, tình bạn là hình tam giác với 3 cạnh “Cảm thông – chân thành và trung thực” thì có lẽ tình yêu sẽ là 1 hình tròn vì nó không có điểm đầu và không có điểm cuối. Tình yêu cũng chỉ là tình yêu, cũng chỉ là sự biến thiên, 1 cuộc chơi hay 1 giấc mơ ? Hãy cứ để vậy, và đi tìm….Biết đâu 1 ngày nào đó sẽ có, sẽ tìm đc 1 nửa yêu mình, hiểu và cảm thông. Chắc là vậy, vì tình yêu vốn dĩ là hình tròn.Điều trước mắt, hiện tại tôi chỉ mong thời gian với những gì đang bắt đầu lại với tôi, suôn sẻ và êm đẹp, không xảy ra thêm 1 vấn đề gì. Bố và mẹ sẽ không vì mâu thuẫn của sự khó khăn mà sẽ chung tay góp sức làm ăn. Mong em gái bước ra đời sẽ trưởng thành hơn nhưng đừng giống tôi… mong sự vất vả, chịu đựng của bố mẹ, sự khó khăn của gia đình trong những ngày tháng như ác mộng sẽ sớm trở thành 2 chữ HẠNH PHÚC …! Với 1 ngày không xa…… |
Bạn bè
Bài viết cuối
Bình luận mới
Guest_phuong_* trong
Mùa đông lạnh lẽo và cô đơn
lan huong trong Mùa đông lạnh lẽo và cô đơn nkok_khok trong Lời chúc Ngọt ngào ngày 20/10. phuan_quyen trong Lời chúc Ngọt ngào ngày 20/10. le xuan hong trong Biết ơn nhìu lém ý ... Lê Văn Luyện trong Lời chúc Ngọt ngào ngày 20/10. 121321 trong Lời chúc Ngọt ngào ngày 20/10. Guest trong Lời chúc Ngọt ngào ngày 20/10. Guest_minh_* trong Lời chúc Ngọt ngào ngày 20/10. TRAN DINH THAN trong Lời chúc Ngọt ngào ngày 20/10. MỘT NGÀY NÀO ĐÓ
[]†Shu†[].!•~ ~•!.[]†bin†[]
![]() Bạn có thể bị tổn thương nếu yêu 1 người 1 cách say đắm, nhưng nó là phương pháp duy nhất khiến con người bạn trở nên toàn diện Cuộc sống bao giờ cũng có 2mặt… Đến trái tim cũng đâu hoàn toàn là máu đỏ, một nửa đã là máu đen rồi…Vì vậy, đừng bi quan When you love someone and you love them with your heart, it never disappears when you're apart. Anh when you love someone and you've done all you can do, you set them free. And if that love was true, when you love someone, it will all come back to you. ( Khi bạn yêu một ai đó với tất cả trái tim mình, tình yêu đó sẽ không bao giờ mất đi ngay cả khi bạn phải chia xa. Khi bạn yêu một ai đó và dù bạn đã làm tất cả mà vẫn không được đáp lại thì hãy để họ ra đi. Vì nếu tình yêu đó là chân thật thì chắc chắn rằng nó sẽ trở về với bạn ) |
![]() |
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com |