May 24 2006, 07:14 AM
Bởi: Hải Triều
“Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi,
Có hạt bụi nào, rơi trên bục giảng, Có hạt bụi nào, rơi trên tóc thầy...” Bài hát như nhịp gõ của thời gian dập dềnh tận cùng miền ký ức. Có lẽ đã tự rất lâu, tôi mới nghe lại những giai điệu mượt mà đầy khắc khoải ấy. Bỗng dưng thấy nao nao trong dạ. Nửa khấp khởi, nửa dằn vặt, băn khoăn trước những kỷ niệm của một thời cắp sách đến trường mà tôi quá đỗi yêu thương. Thời bé dại trong tôi là một thế giới ngập tràn kỷ niệm. Lớn lên, những bộn bề của nhịp sống mải... Xem tiếp » (Bài này tui thấy hay hay nên down lại làm của để dành,
của 1 tướng bên site SLNA.) Có nhiều khi gục đầu bên KeyBoard, Anh vô tình nhấn Shift viết tên em, Anh yêu em mà em chẳng Open, Mở cửa trái tim và Save anh vào đó. Cửa nhà em, mẹ đã gài Password, Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall, Nhớ lần đầu khi đưa em về Home, Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab, Anh bàng hoàng quay xe BackSpace, Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl, Anh tức giận khi thấy một thằng Alt, Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện. Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete, Nhưng vì em, anh... Xem tiếp » (Đọc lại “Sông núi Điện Biên”, của Trần Lê Văn)
Ra mắt năm 1979, tập bút ký “Sông núi Điện Biên” của Trần Lê Văn như dẫn bạn đọc lạc vào một thế giới khác mà ở đó người đọc phải trằn trọc suy ngẫm mới thấy hết được vẻ đẹp bình dị, kỳ bí của vùng đất Tây Bắc dù trước đó đã từng có những bài viết về vùng đất địa đầu Tây Bắc này. Năm 2000, “Sông núi Điện Biên” được tái bản, cuốn cẩm nang của những người ham thích cái đẹp quay trở lại bằng sự cuốn hút lặng lẽ. Tập sách gồm 26 bài viết với... Xem tiếp » Thông cảm, bài sưu tầm, nhưng hay.....
Nếu anh biết ngày mai em mới đến Tội tình gì hôm nay đứng chờ em Chiếc lá rơi anh cũng giật mình Ngày thật buồn vì em không đến Nếu anh biết ngày mai em mới đến Liệu có buồn muốn chết vì em Ôi dương thế bao kẻ chung đường Mà em đâu một nửa chẳng thấy gần? Nếu anh biết ngày mai em mới đến Anh sẽ đỡ u sầu đau khổ vì em Một ngày thôi đã tưởng tận thế rồi Hỏi lí do chỉ vì em không đến Nếu anh biết ngày mai em mới đến Thì em ơi anh đã đi về Đợi em mãi góc đường ta hẹn... Xem tiếp » |
ĐÔI ĐIỀU MUỐN NÓI
Biết anh ai biết hơn em...
Bài viết cuối
BẠN THÂN YÊU, QUÊ TUI ĐẤY
Điện Biên là một tỉnh miền núi biên giới của Tổ quốc, cách thủ đô Hà Nội 300 km theo đường chim bay và 470 km theo quốc lộ 6. Với diện tích 9.554,107 km2, phía Tây Bắc giáp Tỉnh Lai Châu, phía phía Đông và Đông Bắc giáp với Sơn La, phía Tây Bắc giáp tỉnh Vân Nam của nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa với đường biên giới dài 38,5 km; phía Tây Nam giáp 2 tỉnh Luông Pha Băng và Phong Xa Lỳ của nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào với đường biên giới dài 360 km. Toàn Tỉnh có một thành phố, một thị xã, 6 huyện 75 xã và 13 phường thị trấn. Điện Biên có 21 dân tộc trong đó tỉ lệ dân tộc Thái chiếm tỷ lệ 40,4%, Mông 28,8% , Kinh 19,7% còn lại là dân tộc khác.
CẬP NHẬT BÁO ĐIỆN BIÊN PHỦ
Mùa ban nở
Lắng nghe trong bước xuân đi Câu thơ da diết thầm thì cùng cây Chắt chiu ấp ủ bao ngày Sắc hoa bừng dậy thơm say lòng người Lời ca lay động đất trời Ngọt ngào câu khắp thắm lời giao duyên Phải từ cổ tích hỡi em? Vòng xòe bay bổng đượm men rượu cần Bản mường rạo rực vào xuân Lắng trong nụ biếc nuôi mầm sinh sôi Thôi đừng khép nữa lá ơi Để thơ mở rộng những lời yêu thương Bước, dừng lòng dạ vấn vương Nao nao sắc trắng tỏa hương bồi hồi... Trần Văn Hạc SỞ THÍCH CHỦ NHÂN
|