Ta Cứ Tưởng Xuống Trần Chơi Một Lúc - Mà Ngờ Đâu Ở Mãi Đến Hôm Nay

   Trong: Bốn mùa
 

Mùa xuân hoa và người

Khi vòng quay thời gian đi qua 365 ngày… Khi những cánh chim én từ phương Bắc quay về, ta lại được đắm mình trong mùa xuân với bao khát khao mơ ước! Mùa xuân - mùa của trăm hoa đua nở, mùa của lộc biếc trời xanh… Cảm ơn mùa xuân đã ban tặng cho nhân thế sự sinh sôi nẩy nở vĩnh hằng!

Từ ngàn xưa, hoa được coi là thông điệp của tâm hồn. Mỗi chúng ta ai chẳng yêu hoa… Ai chẳng có kỷ niệm đẹp về những loài hoa. Và cũng từ ngàn xưa, hoa bao giờ cũng được coi là biểu tượng của cái đẹp - Cái mà hầu hết các thi sĩ cổ kim Đông-Tây không thể dửng dưng. Có thi sĩ nào lại không yêu hoa và trân trọng vẻ đẹp của các loài hoa. Chẳng thế mà Đỗ Phủ - nhà thơ Trung Quốc đã thốt lên rằng: “Nhất phiếm hoa phi giảm khước xuân”. (Mỗi cánh hoa rơi cũng làm giảm đi vẻ đẹp của mùa xuân) Người phương Đông có cái thú chơi hoa trong sự tao nhã, tinh khiết mà trầm lắng… Thú chơi đó mang những nét riêng mà độc đáo đậm đà phong cách á Đông. Trong lịch sử đã từng có người yêu hoa được sử sách lưu truyền với những nỗi niềm và tình cảm sâu sắc. Trương Mãn Thúc đời Tống (Trung Quốc) đã từng say đắm quanh năm tháng bên vườn hoa của mình, sẻ chia từng niềm vui nỗi buồn, cho từng gốc mai, khóm hồng, chậu cúc, đoá trà mi…để rồi trong cái thế giới huyền diệu của sắc hoa ông đã nhận ra mười hai loài hoa ông cho là đẹp nhất và được ông coi là những người bạn tri kỷ của cuộc đời.

Các bạc chí sĩ, hiền nhân, thức giả coi hoa là người bạn tri kỷ, tri âm. Trong lịch sử thời Trần nước ta, Trương Hán Siêu sau khi từ quan đã trở về vùng núi non Ninh Bình trồng lên những sườn đồi bạt ngàn muôn loài hoa cúc với đủ mầu sắc làm thế giới huyền diệu cho riêng mình. Nơi vùng Côn Sơn thanh tịnh vào thời Lê, Nguyễn Trãi đã trở về Sơn trại Thanh Hư động trồng lên mảnh đất này những loài hoa đẹp và quí. Chỉ có hoa mới là nguồn giải toả, san sẻ cho cõi lòng thanh khiết trong nỗi buồn u tịch của ức Trai.

Chuyện người xưa yêu hoa kể sao cho hết… Hoa là người bạn tình muôn thủa cho cõi lòng trắc ẩn... Cái thú chơi hoa của các bậc tiền bối quả là cầu kỳ và thi vị… Nó mang bản sắc văn hoá của một thời đại, một dân tộc và có khi của một con người. Nó được thể hiện qua cách chơi đầy tinh tế. Cũng vì lẽ đó mà ta hiểu được vì sao nhà văn Nguyễn Tuân từng thích thú khi ông đắm mình thưởng thức hương lan và tiệc rượu “Thạch Lan Hương”, ta mới thấy hết được sự giao cảm lạ lùng giữa hoa và người.

Hoa là tặng vật của tạo hoá ban tặng cho con người. Mỗi cánh hoa mỏng manh, tinh trắng luôn thầm nói với chúng ta bao điều tuyệt vời… Người xưa có câu “Vua chơi lan, quan chơi trà”. Nào đâu có cần phải giầu sang phú quí mới có thể chiêm ngưỡng được vẻ đẹp huyền diệu của mỗi loài hoa…Có yêu đời, yêu đất trời, cỏ cây, hoa lá mới thưởng thức được vẻ đẹp trắng trong của các loài hoa. Mỗi loài hoa đều có vẻ đẹp riêng và tiếng nói riêng mà mấy ai chia sẻ và nắm bắt được. Bông hoa hồng duy nhất nở trong ngục tù trong tập thơ “Nhật ký trong tù” của Hồ chí Minh đã từng thông cảm sâu sắc với người bạn tù- người chiến sĩ cộng sản, thi nhân Hồ Chí Minh khi “hương hoa bay thấu vào trong ngục/ Kể với tù nhân nỗi bất bình”. Bởi cái hồn của bông hoa ấy đã thấu tỏ Hồ Chí Minh là người yêu đời, yêu hoa hơn ai hết, bao giờ cũng nâng niu, trân trọng vẻ đẹp của các loài hoa. Đó cũng là nguồn cảm thông thấu tỏ của Hồ Chí Minh về số phận yểu mệnh của một đoá hoa hồng.

Tôi không thể quên được hồi còn nhỏ, khi cha tôi được một người bạn thân tặng một cây mai trắng. Ông đã trồng cây mai trước sân. Hàng ngày ông nâng niu chăm sóc, cắt tỉa từng chiếc lá úa, bắt từng con rệp trên thân cây. Không có sự nâng niu chăm sóc của ông thì làm sao từ những ngày hè nóng bỏng đến những ngày đông giá rét trên những thân cây mảnh mai kia những bông hoa nuột nà đến nao lòng vẫn toả hương khoe sắc báo hiệu một mùa xuân đã tới. Khi còn bé tôi đã từng ngây người ngắm những bông hoa trắng muốt đó hàng tiếng đồng hồ mà không thấy chán. Lạ lùng thay, trong cái mầu trắng nuột nà tinh khiết đó, lớp cánh trong cùng lại có mầu hồng như máu. Nó làm cho bông hoa không còn vẻ lạnh lẽo mà ngời lên sức sống kỳ diệu của loài hoa này. Các cụ ngày xưa quả là sâu sắc tinh thông. Mai được coi là cốt cách của người quân tử vượt qua cô đơn giá lạnh mà vẫn nguyên mầu trắng trong. Mai có rất nhiều loại: Hồng mai, bạch mai, hoàng mai, mai tứ quí, mai chiếu thuỷ… Song hành cùng mai là đào. Một cành đào cũng mang lại một niềm vui, một khát khao…để lòng ta dâng lên một cảm xúc mà lòng ta không thể thốt lên: Ôi mùa xuân đã về! Sau những ngày đông giá lạnh, tê tái, mầu hồng thắm của đào như sưởi ấm lòng người và vạn vật. Đó cũng là điểm báo vòng quay của một quãng cách hữu hạn trong thời gian vô hạn. Thật hạnh phúc cho những ai được ngắm những sườn đào trên vùng núi cao, vùng núi Sa Pa hay vùng núi phía Bắc trong cái hữu tình thăm thẳm của vùng sơn cước. Những sườn đào phai hồng rực bên những mần non bật lên từ kẽ lá phô bầy cái tuyệt vời vô tận, tràn ngập của mùa xuân. Khi xuân về cũng là lúc muôn vàn loài hoa cúc nở: Cúc đại đoá, hồng tử kỳ, bạch khổng tước, cúc vạn thọ, cúc gấm, cúc áo, cúc ngũ sắc, cúc tóc tiên… Trong muôn vàn loài hoa cúc được xếp vào hàng tứ quí (tùng, cúc, trúc, mai) cúc là loài hoa thật phong phú về chủng loại mà cũng thật đậm đà về hương sắc. Cúc đẹp bởi sự giản dị khiêm nhường, bởi cúc mang những đức tính tốt đẹp của đấng quân tử. Phải chăng đó cũng là sự kiên trinh vượt qua sương sa, tuyết lạnh? Mỗi khi xuân về trong mỗi căn nhà, cúc được đặt trong những b́nh gốm cũng làm cho không gian thêm đằm thắm và lưu luyến đến khôn nguôi…

Trong khoảng khắc giao mùa khi xuân đến, đắm mình vào những phiên chợ Bưởi đông vui nhộn nhịp, hoà vào những khuôn mặt người náo nức tràn trề hạnh phúc với muôn loài hoa đẹp, bạn hãy chọn đi, hãy chọn cho gia đình mình, cho mình, cho người mình yêu một loài hoa, một cành hoa đẹp. Phải chăng đó là cành đào mang hơi thở của mùa xuân, một nhành mai cho sự tinh khiết, một đóa hoa hồng cho tình yêu bất diệt, hay một đoá trà mi cho sự đáng yêu tuyệt vời, một bình thuỷ tinh vỗ về cho nỗi buồn man mác?… Nào ai biết được, bởi chỉ có bạn mới hiểu mùa xuân này trong lòng bạn đang trào dâng cảm xúc gì về vẻ đẹp của mỗi loài hoa.


-->Sưu Tầm<--

 

 Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Thông tin cá nhân

JinHa2005
Họ tên: Võ Quốc
Nghề nghiệp: Sinh Vien
Sinh nhật: : 3 Tháng 2 - 1989
Nơi ở: Kon Tum
Yahoo: jin_ha_2005  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Ta Cứ Tưởng Xuống Trần Chơi Một Lúc - Mà Ngờ Đâu Ở Mãi Đến Hôm Nay

Bạn bè
hong_ngoc123
hong_ngoc123
babymylovely_1310^^
babymylovely_1310^^
Xem tất cả

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30




(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

Truyện cười

Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

Blog bạn bè
Mùa Thu...- Khoảnh khắc trong trẻo



Mùa Hạ

                &nb...



Cầu vòng khuyết !
Hôm qua chợt có đứa bạn gửi cho ca khúc ''Cầu vồng khuyết ''...

Mùa Xuân

Mùa xuân hoa và người

Khi vòng quay thời gian đi qua...



Trên tất cả ...là 1 niềm vui !!

Hôm nay , 1 ngày buồn chẳng có việc gì làm .
Tôi ghé vô 1 quán bánh xèo bên...




Nhạc Hay

Châm Ngôn Hay
Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại.Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.

Có những khoảnh khắc trong cuộc đời khiến bạn nhớ người ta thật nhiều , đến nỗi bạn chỉ muốn chạy đến và ôm họ thật chặt . Hãy cho người đó biết bạn đã có suy nghĩ như thế !.


Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.



Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua.



Một điều đáng buồn trong cuộc sống là khi bạn gặp một người có nghĩa đối với bạn , để rồi cuối cùng nhận ra rằng họ sinh ra không phải để cho bạn và chỉ có thể để họ đi ....



Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.



Đừng quên hy vọng, sự hy vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.


Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình. Chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do để cố gắng thực hiện điều đó.



Đừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.

Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.

Hãy mỉm cười trong cuộc sống. Nụ cười của bạn mang lại hạnh phúc cho người xung quanh và do đó cũng mang lại hạnh phúc cho chính bạn.



Đừng bao giờ nói không còn yêu nữa nếu nước mắt của người kia vẫn có thể giữ chân bạn .

Ðừng khóc vì mọi việc đã qua, hãy cười vì mọi việc đang chờ phía trước.

Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian.

Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi.

Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười xua tan màn đêm u tối trong bạn.



Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác.



Người hạnh phúc nhất không cần phải có mọi thứ tốt nhất, họ chỉ là người làm cho mọi việc, mọi chuyện đều diễn ra theo ý họ.



Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới biết được giá trị của những người chung quanh họ.



Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, lớn lên bằng nụ hôn và thường kết thúc bằng nước mắt (Okies!).



Khi bạn được sinh ra , bạn khóc còn mọi người xung quanh cười. Hãy sống sao cho khi bạn qua đời, mọi người khóc còn bạn, bạn cười.



Hãy giữ những vật dù nhỏ nhất của người bạn thân... biết đâu sau này nó sẽ là một kỉ niệm của bạn.



Hãy nói những lời yêu thưong nhất đến người mà bạn yêu thương ....

Bạn chưa cần đến 3 giây để nói "I love you", chưa đến 3 phút để giải thích câu nói ấy, chưa đến 3 ngày để cảm nhận được ý nghĩa của nó , nhưng để chứng minh câu nói đơn giản ấy thì cả cuộc đời vẫn là chưa đủ.



Cũng như vậy: Chỉ cần thời gian một phút thì bạn đã có thể cảm thấy thích một người. Một giờ để mà thương một người. Một ngày để mà yêu một người. Nhưng mà bạn sẽ mất cả đời để quên một người.



Không ai đáng giá bằng những giọt nước mắt của bạn. Và những người đáng giá sẽ không bao giờ làm bạn khóc.



Chỉ khi bạn thật sự mong muốn ai đó được hạnh phúc, thậm chí hạnh phúc đó không phải dành cho bạn, bạn mới hiểu rằng bạn đã yêu người đó thật sự mất rồi.



Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết mình đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.



Hãy làm những gì bạn muốn làm, mơ những gì bạn muốn mơ , tới đâu bạn muốn tới , trở thành những gì bạn muốn , bởi bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả những gì bạn muốn .



Hãy Gạt Những Âu Lo Cuộc Sống !

Yêu là mạo hiểm vì có thể bị từ chối. Nhưng không mạo hiểm thì đã là thất bại rồi vì trong cuộc sống điều nguy hiểm nhất là không thử thách điều gì .



Tình yêu là con dao. Nó đâm nát con tim hay có khi nó khắc sâu vào tim ta những vết khắc diệu kỳ và sẽ theo ta đến cuối đời.



Người ta vá áo bằng kim, còn bạn sẽ vá con tim bằng gì?

Tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi
nảy lộc khi được trao tặng đi.

Tôi mong bạn có đủ hạnh phúc để trở nên ngọt ngào , có đủ thử thách để trở nên vững mạnh , có đủ nỗi buồn để bạn hiểu cuộc đời , có đủ niềm tin để bạn bước tới và có đủ tình yêu để dâng hiến cho đời .

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com