|
Chuyện lạ ở tỉnh Bình Thuận: Bị xử oan mất nhà, 21 người trở thành vô gia cư |
|
|
(CATP) Bản án sơ thẩm của TAND thành phố Phan Thiết buộc bà Trần Thị Hương (78 tuổi) giao lại căn nhà mà bà và gia đình đã sinh sống suốt hơn 40 năm qua cho một người dư thừa nhà ở. Ngày 3-10-2006, TAND tỉnh Bình Thuận ra thông báo đã nhận được đơn của bà Hương xin thu thập thêm chứng cứ cho phiên xử phúc thẩm. Như muốn thể hiện sự đồng cảm với gia đình bị mất nhà, tòa viết thẳng vào thông báo, bảo bà Hương cứ “an tâm chờ đợi”! Vậy mà...
 |
Tuổi cao sức yếu, bà Hương còn phải chịu cú sốc khi bị xử oan
 |
Cả gia đình 21 người phải ra đường ở vào ngày 5-4-2007 |
|
Gia đình bà Trần Thị Hương sống tại căn nhà 5A Phan Bội Châu, phường Đức Nghĩa, TP. Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận từ năm 1965 đến nay. Theo bà Hương trình bày, có nhiều nhân chứng là lão niên xác nhận, trước khi chuyển về ở đây, vợ chồng bà Hương cùng cha mẹ chồng cư ngụ tại căn nhà phía trước khu đất số 15 Trưng Nhị, TP. Phan Thiết. Năm 1965, vợ chồng bà Trần Thị Quý (SN 1926, là cháu gọi chồng bà Hương bằng cậu) bàn bạc với vợ chồng bà Hương chuyển sang ở nhà 5A Phan Bội Châu, lúc này chỉ là cái kho bỏ hoang. Sau năm 1975, vợ chồng bà Quý đã hiến căn nhà này cho nhà nước; nhiều người thân của bà Hương làm việc tại các cơ quan tỉnh Thuận Hải cũ đồng đệ đơn xin lại và được chấp nhận. Quá trình sinh sống tại đây, vợ chồng bà Hương đã bốn lần tu sửa căn nhà vào các năm 1968, 1975, 2004 và 2005. Từ những bằng chứng nêu trên, có đầy đủ cơ sở để khẳng định, bà Hương cùng nhiều thế hệ con cháu sinh sống ổn định tại nhà 5A Phan Bội Châu liên tục trong hơn 40 năm qua. Hiện trạng nhà 5A Phan Bội Châu là nhà cấp 4 được cất trên phần đất 91,94m2 với hai hộ khẩu gồm 21 người đang sinh sống, trong đó có bà Hương đã 78 tuổi (chủ hộ), ông Lê Minh Lợi (58 tuổi, chủ hộ, con bà Hương) đạp xích lô, ông Lê Minh Tuấn (39 tuổi, cháu nội bà Hương) bị mù cùng vợ Trần Thị Phượng khiếm thị và con Lê Thành Thông (8 tuổi) bị tâm thần... Đang sống yên ổn, bất ngờ bà Hương nhận được văn bản của TAND TP. Phan Thiết thông báo thụ lý vụ án “đòi lại tài sản” là nhà 5A Phan Bội Châu, nguyên đơn là bà Trần Thị Quý. Trước khi đi sang Úc, vợ chồng bà Quý làm đơn xin “hiến nhà” số 5B (cạnh nhà 5A Phan Bội Châu) đề ngày 15-3-1984, nêu rõ: “Vợ chồng tôi chỉ sử dụng nhà 15 Trưng Nhị rộng 718m2 là đủ. Riêng nhà 5A Phan Bội Châu thì hiến cho phường Đức Nghĩa sử dụng việc chung”. Bà Hương trình bày khá đầy đủ về nguồn gốc cũng như quá trình sinh sống tại nhà 5A Phan Bội Châu gởi tòa. Đại diện Viện kiểm sát sau khi nghiên cứu hồ sơ khẳng định bà Quý chưa đủ điều kiện để được xem là chủ sở hữu căn nhà nên đề nghị tòa bác đơn. Mặt khác, bà Quý là người giàu có, sở hữu khối tài sản rất lớn (nhà 15 Trưng Nhị) hoàn toàn không có nhu cầu bức xúc về nhà ở. Trong khi đó, gia đình bà Hương có đến 21 nhân khẩu, hoàn cảnh nghèo, rất bức bách về nhà ở và chỉ có duy nhất căn nhà 5A Phan Bội Châu để tá túc. Ngoài ra cũng không có bằng chứng nào khẳng định bà Quý cho gia đình bà Hương ở nhờ...
Với những chứng cứ quá rõ ràng, cụ thể, việc bà Quý đòi lại căn nhà cấp 4 của người thân vừa thiếu cơ sở vừa không hợp với đạo lý. Thế nhưng, tại phiên sơ thẩm ngày 6-6-2006, thẩm phán Võ Việt Minh tuyên buộc bà Hương trả lại nhà 5A Phan Bội Châu cho bà Quý, đồng thời được nhận 36,25 triệu đồng (số tròn) “chi phí tu bổ” và 10 triệu đồng “hỗ trợ” di dời tìm nơi ở mới! Điều oái oăm là thẩm phán Minh biết rõ gia đình bà Hương không có chỗ ở nào khác, lấy đâu để di dời sinh sống?
Bỗng dưng mất nhà bởi bản án oan nghiệt của TAND TP. Phan Thiết, bà Hương kháng cáo và nhiều lần gởi đơn đề nghị TAND tỉnh Bình Thuận làm rõ giấy hiến nhà của bà Quý cũng như xem xét toàn diện hồ sơ liên quan đến vụ tranh chấp trước khi đưa ra phúc thẩm. Ngoài ra, bà Hương cũng nhiều lần làm đơn yêu cầu tòa hỗ trợ điều tra thu thập chứng cứ để xác định sự thật, trong đó có đơn lần thứ ba đề ngày 3-10-2006. Cùng ngày này, TAND tỉnh Bình Thuận có thông báo đã nhận được đơn và trấn an bà Hương cứ “an tâm chờ đợi”. Ba ngày sau, tòa án đưa vụ tranh chấp ra xử phúc thẩm với HĐXX là ba nữ thẩm phán do bà Lưu Thị Hồng ngồi ghế chủ tọa. Với lý do bà Hương ba lần vắng mặt, tòa ra quyết định đình chỉ xét xử phúc thẩm, khẳng định bản án sơ thẩm của TAND TP. Phan Thiết có hiệu lực pháp luật từ ngày 6-10-2006. Bà Hương phẫn uất: “Tòa đã gởi giấy báo, bảo tôi an tâm chờ đợi. Gia đình tôi tin tưởng, khẩn trương thu thập thêm chứng cứ để rồi bị tòa xí gạt. Hơn 20 nhân khẩu gồm cả người mù lòa, tật nguyền, tâm thần sống tại đây suốt gần 1/2 thế kỷ qua, hiện rất nghèo, không có bất kỳ nơi ở nào khác và cũng không có khả năng tạo dựng căn nhà mới. Trong khi bà Quý giàu có, nhiều thân nhân là Việt kiều, hoàn toàn không có nhu cầu hay bức bách về chỗ ở để tòa phải lấy căn nhà cấp 4 của gia đình tôi giao cho bà ấy, đẩy mấy chục mạng người ra đường. Làm như vậy còn gì là luật pháp”.
Hội người mù TP. Phan Thiết cũng như một số hộ dân cạnh nhà 5A Phan Bội Châu đề nghị các cơ quan chức năng nhanh chóng xem xét hoàn cảnh bi đát của gia đình ông Lê Minh Tuấn bị mù đang sống cùng với bà Hương.
|
VĂN CƯƠNG |
|
|
C | H | B | T | N | S | B |
1
|
2
|
3
|
4
|
5
|
6
|
7
|
8
|
9
|
10
|
11
|
12
|
13
|
14
|
15
|
16
|
17
|
18
|
19
|
20
|
21
|
22
|
23
|
24
|
25
|
26
|
27
|
28
|
29
|
30
| | | | | |
|