|
Sep 12 2006, 09:53 AM
Bởi: mlj4u
Se se lạnh! Lập đông rồi đấy... Dắt xe ra khỏi nhà. 1 ngày đẹp trời như thế này mà nhốt mình trong 4 bức tường thì thật là phí phạm. Bố lắc đầu ngán ngẩm: Lại đi! Hết ngồi online ôm cái máy vi tính thì lại lang thang. Ừ, em còn biết làm gì nữa đây? Mẹ với theo: Về sớm đấy nhé! Gật đầu_Dẫu biết cái sớm vốn ko bao giờ có trong từ điển của em. Lòng vòng khắp các phố. Huế nhỏ bé quá_Đi chưa nóng máy đã hết đường rồi. ... Tấp xe vào Cơm nguội. Em vẫn thường tìm đến đây mỗi khi mệt mỏi, mỗi khi thấy mình cô đơn. Và cũng khá lâu rồi ko đến. Chẳng phải vì c/s của em giờ ko có những nỗi buồn, ko còn những gánh nặng trên vai... Chỉ đơn giản là c/s bận rộn đã cuốn em vào vòng xoáy, 1 góc riêng tư cho mình thôi mà đôi khi cũng thật khó để sắp xếp. Gọi 1 đen nóng ko đường. Nhâm nhi li cafe trong khi tâm trạng lung tung thật thú vị. Vào đây phần lớn là những công chức tranh thủ những phút rảnh rỗi hiếm có trong quỹ thời gian kín mít của mình ở văn phòng để thưởng thức 1 nét đặc trưng của xứ Huế... Hay đơn giản hơn là 1 vài ng` thíck vị Cafe ko đâu có và trong 1 ngày ko biết làm gì ở cái thành phố nhỏ như lòng bàn tay này... Em đi nhiều nơi, uống ở nhiều quán_Nhưng chưa ở đâu cafe ngon và có vị lạ đặc trưng như Cơm nguội. Nhưng hình như ai cũng nhận ra điều này... Thế nên Cơm nguội ko còn cái vẻ tĩnh lặng thâm trầm vốn có. Góc bàn này là vài cô bé xinh xinh điệu đà trong những bộ cánh cầu kì và gương mặt non choẹt được che giấu sau lớp make up kĩ càng và công phu bên cạnh những anh bạn tóc nhiều màu và sành điệu ko kém. Góc kia vài cậu bé chỉ chừng 14, 15t cũng phì phèo khói thuốc. Em thấy nhớ Cơm nguội của ngày xưa... Nhớ ông chủ quán dễ mến, nhớ điệu nhạc Tình Huế thâm trầm mà sâu lắng lạ. Giờ đây với nụ cười giả lả thường trực trên môi, cười cười nói nói mua vui lòng khách. Em thấy lạ lẫm quá, hượng vị của Cơm nguội giờ cũng thay đổi để chiều theo những vị khách lắm tiền nhiều của... Chênh vênh! 1, 2, 3....14, 15... Ng` ta giờ vào Cơm nguội ko phải uống thứ cafe ko đâu có. Cơm nguội trở nên thương mại quá rồi. Điều tất yếu thôi mà. Biết là thế mà sao vẫn thấy nao nao... Rời khỏi Cơm nguội... Muốn tìm 1 góc yên tĩnh nào đó_Để nghỉ ngơi. Một nơi mà ở đó vòng quay của thời gian ko thể chạm đến... Lại nhớ đến 3 Ông táo của cái ngày xưa...
|
C | H | B | T | N | S | B |
1
|
2
|
3
|
4
|
5
|
6
|
7
|
8
|
9
|
10
|
11
|
12
|
13
|
14
|
15
|
16
|
17
|
18
|
19
|
20
|
21
|
22
|
23
|
24
|
25
|
26
|
27
|
28
|
29
|
30
| | | | | |
|